Trang 705# 2
Chương 1411: Được ăn cả ngã về không, ngươi đến ta đi
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Theo một tiếng ra lệnh của Hắc Long Vương, khí thế người chơi Hội Hắc Long lập tức dâng cao.
Nói đến cùng, mọi người chơi game đều vì hai chữ thoải mái, nếu không phải vì cuộc sống thì ai lại bằng lòng hy sinh bản thân mình chứ.
Thực lực cách biệt lớn như vậy, lại còn phải sử dụng chút mánh khóe làm chuyện tiết kiệm tiền cho ông chủ, kêu gào nhau cùng xông lên một lượt mới chính là thủ đoạn mà các công nhân viên bên dưới hướng đến nhiều nhất.
Ban đầu người chơi Hội Hắc Long còn tưởng rằng phải giằng co với Liên Minh Huyết Sắc nên mới cảm thấy uất ức, lúc này nghe nói phải trực tiếp tấn công thành trì, tinh thần và thể xác của tất cả mọi người đều chấn động, tổ chức xong trận hình rồi lập tức bao vây lại.
Trên tường thành, mấy người Vương Vũ cũng đứng bên cạnh quan sát cuộc chiến, thấy tất cả người chơi Hội Hắc Long đều tụ tập lại đây, bao vây thành Tá Hạ chặt chẽ như nêm cối, Minh Đô cũng không nhịn được nói: "Bà mẹ nó, đông người tấn công thành trì như vậy, Liên Minh Huyết Sắc có chống chọi được không đó?"
Tường thành có kiên cố hơn đi chăng nữa, dù sao cũng không phải vô địch, nhiều kiến còn có thể cắn chết voi đấy, nhiều người chơi như vậy, chuyện muốn phá vỡ tường thành cũng sẽ chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
"Ha ha!"
Nhưng mà Vô Kỵ gặp phải tình hình này lại cười nhạt: "Rất rõ ràng, Hội Hắc Long đang có ý đồ muốn một tòa thành mà có đến hai ba vị vua!"
Nghe thấy lời nói của Vô Kỵ, Minh Đô cũng chẳng hiểu ra sao nói: "Đùa giỡn cái gì vậy hả? Những người Liên Minh Huyết Sắc này cũng chưa chắc đánh thắng được, đừng quên người ta còn có quân chi viện nữa đấy."
"Không!" Lúc này Vương Vũ chỉ vào người chơi Hội Hắc Long ở dưới thành giải thích: "Trận hình của bọn chúng đã hơi rối loạn rồi, càng đông người sẽ lại càng gây bất lợi cho bọn chúng!"
"Hả?" Vô Kỵ nghe thấy vậy thì kinh ngạc liếc nhìn Vương Vũ một cái, giơ ngón tay cái lên nói với Vương Vũ: "Lợi hại đấy!"
Không sai!
Người chơi dù có thế nào chẳng qua cũng chỉ là đám trai gái suốt ngày trốn trong nhà, mặc dù là loại hồ ly già xảo quyệt như Hắc Long Vương, thì hạn chế nghề nghiệp của hắn ta cũng chỉ là một người kinh doanh mà thôi.
Nghề nghiệp khác nhau như đứng cách núi, hành quân tác chiến lại khác biệt với việc điều hành cửa hàng.
Người bình thường đừng nói chỉ huy mấy trăm nghìn người, sức ảnh hưởng không đủ đánh một liên minh anh hùng thì ngay cả năm người cũng chẳng thể chỉ huy được.
Cho dù có sức ảnh hưởng và quyền điều động, chỉ huy mấy trăm nghìn người chiến đấu cũng không phải kéo bè kéo lũ đánh nhau.
Số người càng đông, lại càng yêu cầu cao về chiến trường, mưu kế chiến lược, sắp xếp chiến thuật trận hình.
Phải biết rằng, nhìn suốt lịch sử Nhật Bản, chiến dịch hơn trăm nghìn người đã ít lại càng ít, chiến dịch mấy triệu người lại càng đếm trên đầu ngón tay.
Nhiều vị tướng nổi tiếng trong lịch sử cũng chỉ huy được trận chiến mấy trăm nghìn người, Hắc Long Vương chẳng qua cũng chỉ là một người kinh doanh mà thôi, ai cho hắn ta lá gan mà hắn ta dám tổ chức trận chiến mấy trăm nghìn người chứ.
Chưa cần nói đâu xa, hãy nói đến Liên Minh Huyết Sắc bảo vệ thành trì một phương, Liên Minh Huyết Sắc lăn lộn trong giới game online nhiều năm như vậy, công hội nghiễm nhiên đã phát triển thành quy mô, hệ thống chiến đấu tuy không thành thục bằng quân đội nhưng đều có các loại biên chế đội trưởng, đoàn trưởng vân vân, nên cũng ra hình ra vẻ lắm.
Lúc này mười mấy nghìn người của Liên Minh Huyết Sắc đều tự có vị trí và vai trò của mình, trên tường thành thay phiên nhau đóng giữ, dù vậy Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng bận rộn đến mức hoảng hốt chạy lung tung, hoàn toàn bó tay.
Mà Hội Hắc Long mấy trăm nghìn người, Hắc Long Vương chỉ đưa ra một mục tiêu, ngay cả phương pháp chiến đấu cũng không đưa ra đã cùng nhau xông lên rồi, đây rõ ràng là đang phát huy truyền thống đánh hỗn loạn của các thôn các trấn tại Nhật Bản... Cho rằng chỉ cần đông người là có thể giúp đảo ngược tình thế.
Phương pháp chiến đấu như vậy, nhìn như mạnh mẽ nhưng thật ra lại tự khiến trận hình của bản thân trở nên hỗn loạn, dám chơi như vậy, Hắc Long Vương tuyệt đối là suy nghĩ nhiều quá rồi.
Đương nhiên rồi, cũng không phải nói phương châm chiến thuật của Hắc Long Vương không đúng, mà chẳng qua mấy tên này vẫn chỉ có lý luận suông theo thói quen, đánh giá thấp tầm quan trọng khi phát huy trên chiến trường.
Nếu Hội Hắc Long có thêm nhiều đoàn thể hơn nữa, để cho sức chiến đấu của mấy trăm nghìn người chơi ngưng tụ lại, chuyện thành Tá Hạ bị san bằng cùng lắm cũng chỉ là vấn đề thời gian, đánh đấm hỗn loạn lung tung không có bố cục quy tắc gì như bây giờ, đương nhiên sẽ không có hiệu quả thực tế gì hết.
Tuy nói rằng Hội Hắc Long dù sao vẫn chiếm lợi thế lớn, nhưng mà chỉ trong giây lát đã đòi tấn công thành Tá Hạ, có lẽ cũng không thể làm được...
Cũng khó trách Vô Kỵ nói hắn ta tính toán tốt có thể đánh thắng trận này.
Quả nhiên, sau khi mấy trăm nghìn người chơi nhận được mệnh lệnh tấn công, người chơi điên cuồng như hít phải thuốc lắc người trước ngã xuống người sau tiếp bước xông về phía thành Tá Hạ.
Ngay từ khi vừa bắt đầu, người chơi của Hội Hắc Long còn có chút ý thức chiến đấu theo đội ngũ, Chiến sĩ đứng phía trước, công tác hậu cần đứng đằng sau...
Dần dần, càng đánh trận hình càng trở nên hỗn loạn, đánh chưa được bao lâu, tất cả mọi người đã quên mất trận hình là thứ gì luôn rồi, dứt khoát ngay cả mệnh lệnh chỉ huy cũng không nghe, chỉ có một tia ý thức phải xông về phía trước...
Cái này cũng coi như là còn may, người chơi bị lừa gạt xông lên cũng không quan trọng, mà quan trọng mà đám khốn kiếp nấp đằng sau, xem ai chết rồi rơi ra trang bị thì bản thân hắn ta lại xông lên nhặt, quả thật là phát tài trong lúc đất nước có nguy nan...
Nếu đây là thời đại thật sự của vũ khí lạnh, đông người như vậy, dựa vào thi thể cũng có thể chồng chất lên thành một con đường để tấn công thành trì rồi.
Nhưng bây giờ là hoàn cảnh game gì chứ?
Kiếm và pháp thuật!
Ngoại trừ kiếm ra lại còn có pháp thuật, thậm chí còn có cả súng đạn...
Trên tường thành của thành Tá Hạ, ngoại trừ phần lớn vũ khí bảo vệ thành trì có tính sát thương quy mô lớn ra, còn có vô số người chơi Pháp sư đóng giữ, nếu muốn dựa vào chiến thuật biển người để mạnh mẽ đột phá thì đó đúng là chuyện không có khả năng.
Đối mặt với Liên Minh Huyết Sắc từ chuyện bố trí chiến thuật đến tính kỷ luật đều cao hơn mình, mạng của người chơi Hội Hắc Long chỉ có thể đổi lấy giá trị của một điểm ma pháp hoặc của một mũi tên mà thôi.
Sau khi người chơi Liên Minh Huyết Sắc tự sát quay về thành, cuối cùng cũng giữ được quyền chủ động lần đầu tiên trên chiến trường.
Khu sống lại ở gần người chơi Hội Hắc Long nhất, ngay trong một thôn Tân Thủ khác ở hẻm núi Tà Linh...
Sau khi đưa ra mệnh lệnh tổng tấn công Hội Hắc Long, từ khi bản thử nghiệm đi vào hoạt động đến nay, đây là lần thứ hai thôn Tân Thủ này mới có số lượng người chơi bùng nổ như vậy, đồng thời tin tức thối nát của Hắc Long Vương cũng nhanh chóng bùng nổ.
Chết cũng đã chết mất nhiều người như vậy mà vẫn chưa đánh hạ được thành Tá Hạ, Hỏa Lưu Nha và Long Nhận đương nhiên không dám giấu diếm tình hình trận chiến, nội dung tin nhắn mà Hắc Long Vương nhận được đương nhiên có thể tưởng tượng ra.
Hắc Long Vương cũng lạnh nhạt, đối mặt với tình thế hỗn loạn chẳng qua chỉ hơi bất ngờ một chút, sau đó trả lời: "Không sao! Cứ để cho bọn họ giết đi! Lát nữa quân cứu viện của thành Xuất Vân sẽ xuất hiện dưới cổng thành! Xem xem bọn chúng có thể chống cự được bao lâu!"
Xem ra con cáo già Hắc Long Vương này cũng không phải chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ xảy ra tình huống như thế này, nhưng mà lão già này lại lựa chọn phương pháp đối phó còn thô bạo hơn.
Các ngươi đã có thể giết người, được thôi, để các ngươi giết cho đã tay! Trong thời gian tấn công thành nếu người chơi chết đi cũng sẽ không tổn thất quá nhiều kinh nghiệm, mấy trăm nghìn người chơi Hội Hắc Long thay phiên nhau chết một lần cũng đã tốn rất nhiều thời gian rồi.
Có thể đánh giết một người chơi thì ít nhất phải dùng mất mười mấy mũi tên và bốn năm ma pháp, lấy không giới hạn đấu với có giới hạn, thì liệu các người có bao nhiêu trợ cấp có thể sử dụng được chứ?
Hoặc là nói người làm ăn không dễ đối phó chút nào, khi tính toán chi li có thể khiến ngươi khinh bỉ, nhưng khi đã tàn nhẫn lên thì chính ngươi cũng phải hoảng sợ.
Trận chiến tấn công thành trì không hề ngừng lại, từ giữa trưa đã đánh đến chạng vạng, người chơi hai bên cũng đã đánh ra lửa giận.
Liên Minh Huyết Sắc còn đỡ, thương vong không cao, nhưng công tác tiếp tế bắt đầu trở nên không kịp thời được nữa...
Thuốc men cũng cần có thời gian hồi chiêu, trong thời gian hồi chiêu của dược tề, người chơi Liên Minh Huyết Sắc chỉ có thể dựa vào phương pháp thay thế để nghỉ ngơi hồi phục.
Nhưng mà đối mặt với tấn công liên tục cuồn cuộn như vậy, chỉ dựa vào nghỉ ngơi thì làm sao có thể hồi phục kịp được, lúc này gần như thanh mana của tất cả người chơi Liên Minh Huyết Sắc đều đã rơi vào tình trạng cạn sạch.
Nhưng mà người chơi Hội Hắc Long cũng chết đi sống lại, người trước ngã xuống người sau bước lên không hề có bất kỳ ý định sẽ dừng lại.
Ngay khi Huyết Sắc Chiến Kỳ cảm thấy kẻ thù bên dưới đông như con kiến đến mức nhức đầu, đột nhiên Dương Na trên khán đài gửi tin nhắn cho Vô Kỵ nói: "Phía bến cảng bên kia hình như lại có người chơi Hội Hắc Long đến chi viện."