Trang 706# 1
Chương 1412: Lấy đạo của người trả lại cho người
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Ta biết rồi!"
Vô Kỵ nhận được tin nhắn của Dương Na thì không hề cảm thấy bất ngờ một chút nào, mà chẳng qua chỉ tiện tay chuyển tiếp tin nhắn cho Huyết Sắc Chiến Kỳ.
Huyết Sắc Chiến Kỳ nhìn thấy tin nhắn này, lập tức đã sợ đến mức sắp tè ra quần rồi.
Giày có rách hay không, chỉ có chân của mình biết rõ nhất, cũng giống như vậy, Liên Minh Huyết Sắc bây giờ ở trong tình huống như thế nào, Huyết Sắc Chiến Kỳ đương nhiên cũng hiểu rõ trong lòng.
Đừng thấy bây giờ Liên Minh Huyết Sắc đang đơn phương chém giết Hội Hắc Long, chiếm được ưu thế tuyệt đối, thật ra sau một buổi chiều chiến đấu quyết liệt, mũi tên dược tề trong thành Tá Hạ đã tiêu hao mất hơn một nửa rồi...
Lúc này mới vẻn vẹn có bốn, năm tiếng đồng hồ mà thôi, phải biết rằng chiến tranh thành trì ít nhất cũng phải kéo dài hai mươi bốn tiếng đồng hồ.
Đối phó với kẻ địch ở trước mặt, Liên Minh Huyết Sắc đương nhiên chính là lấy trứng chọi đá, bây giờ đối phương lại còn kéo thêm quân chi viện đến nữa... Mẹ nó cái này cũng thật là...
Bảo vệ thành trì, quan trọng nhất chính là dựa vào nghề nghiệp tầm xa, một khi tiếp viện đã tiêu hao sạch sẽ, dù sao cũng không thể để mọi người nhảy xuống tường thành cầm đao đánh giáp lá cà với đối thủ được.
Hội Hắc Long mà thua thì cùng lắm cũng là cắt đất đền tiền chạy trở về thành chính của mình nghỉ ngơi lấy sức thôi, nhưng nếu Liên Minh Huyết Sắc lại bị thua, vậy thì sẽ không còn cơ hội xoay người nữa rồi.
"Lão đại Vô Kỵ, ngươi phải nghĩ biện pháp giúp ta đi!"
Bây giờ Huyết Sắc Chiến Kỳ đã chẳng còn cách nào nữa rồi, Toàn Chân Giáo hoàn toàn trở thành cây cỏ cứu mạng cuối cùng, Liên Minh Huyết Sắc có lẽ không còn cơ hội sống sót nào nữa rồi, chỉ có thể trông cậy vào mấy người Toàn Chân Giáo thôi.
"Biện pháp à?" Vô Kỵ suy nghĩ một lát hỏi: "Tiếp tế còn có thể chống đỡ được bao lâu?"
Huyết Sắc Chiến Kỳ tính toán một lát rồi nói: "Cùng lắm chỉ có thể chống đỡ được ba tiếng đồng hồ..."
Sống chết trước mắt, Huyết Sắc Chiến Kỳ còn đàng hoàng hơn cả Vô Kỵ, cũng không giấu diếm chuyện tiếp tế với Vô Kỵ.
"Ba giờ à..." Vô Kỵ cảm thán nói: "Đã sớm biết trong lòng ngươi không có chút tính toán gì, không ngờ tới ngươi lại chẳng có chút tính toán gì thật như vậy, lúc này lão đại từ xa đến báo thù, đều không mang theo tiếp tế viện trợ thật hay sao?"
"Cái này..." Huyết Sắc Chiến Kỳ đỏ mặt nói: "Nơi nhỏ bé thành Tá Hạ này, ta cảm thấy không cần thiết, cho nên... Ai ngờ Hội Hắc Long lại lưu manh như vậy, thế mà phục tùng mệnh lệnh đến mức liều mạng!"
Quả thật, Hắc Long Vương sử dụng thủ đoạn hạ đẳng như vậy không những Huyết Sắc Chiến Kỳ không nghĩ đến, mà ngay cả Vô Kỵ cũng hơi bất ngờ.
Vô Kỵ hơi giận dữ đồng đội không biết phấn đấu nói: "Ngươi nhìn ngươi mà xem kìa, bây giờ dẫn hết thuộc hạ đến nhưng mà lại không mang theo tiếp tế, ngộ nhỡ có người đâm cho ngươi một đao từ phía sau thì ngay cả cơ hội để ngươi lật ngược tình thế cũng không còn luôn rồi!"
"Lão đại Vô Kỵ dạy rất phải, lần sau chúng ta nhất định sẽ chú ý." Huyết Sắc Chiến Kỳ liên tục gật đầu.
Hết cách rồi, có việc cần người ta giúp đỡ thì phải ăn nói khép nép thôi, bây giờ Vô Kỵ có tát Huyết Sắc Chiến Kỳ hai cái thì hắn ta cũng chẳng dám có bất cứ cảm xúc gì.
Ngược lại Vô Kỵ lại nói: "Có điều Hội Hắc Long cũng chẳng khác gì với Liên Minh Huyết Sắc các ngươi, đều là kẻ đâm mũi khoan vào mông người khác mà chẳng thèm để ý đến chuyện gì..."
"Vì sao lão đại Vô Kỵ lại nói như vậy?" Huyết Sắc Chiến Kỳ kỳ quái hỏi.
Nói đến Liên Minh Huyết Sắc, Huyết Sắc Chiến Kỳ hiểu rõ là chuyện gì đang xảy ra, nhưng mà nói đến Hội Hắc Long, Huyết Sắc Chiến Kỳ lại ngơ ngác.
Vô Kỵ cười cười chỉ ra ngoài thành nói: "Nhìn thấy những người chơi ở bên ngoài kia không? Đông người tấn công thành trì như vậy, còn gọi thêm quân chi viện, e rằng đó chính là tất cả người chơi của Hội Hắc Long rồi!"
"Rất có lý!"
Huyết Sắc Chiến Kỳ nghe vậy, đồng ý gật đầu.
"Ngay từ khi bắt đầu bọn họ đối phó Liên Minh Huyết Sắc như thế nào ấy nhỉ?" Vô Kỵ quay sang hỏi Huyết Sắc Chiến Kỳ.
"Á..." Huyết Sắc Chiến Kỳ hơi ngượng ngùng nói: "Bao vây phần lớn người chơi Liên Minh Huyết Sắc ở bên ngoài thành, sau đó để đoàn đội tinh nhuệ đuổi giết ta..."
"Vì sao lại đuổi giết ngươi?" Vô Kỵ lại hỏi tiếp.
"Bởi vì ta có con dấu thành chủ, chỉ cần giết ta cướp lại con dấu, trận chiến thành trì này của chúng ta sẽ thua."
"Không sai!" Vô Kỵ nói: "Kế này được gọi là rút củi dưới đáy nồi! Tiếp tế của các ngươi vẫn còn có thể chống đỡ được ba tiếng đồng hồ, nếu muốn đánh thắng chiến tranh thành trì, nhất định phải đánh nhanh thắng nhanh, rất rõ ràng đây chính là một phương pháp rất tốt!"
"Ý của ngươi là?"
"Lấy đạo của người trả lại cho người!" Nói xong, trên mặt Vô Kỵ để lộ ra một nụ cười nhạt.
Chiến tranh thành trì là chống lại lẫn nhau, phương pháp để bảo vệ thành trì thành công không chỉ có chống đỡ kéo dài sự tấn công của đối thủ trong hai mươi bốn tiếng đồng hồ, cướp được con dấu thành chủ của đối phương mới là phương pháp thô bạo nhất trực tiếp nhất.
Có điều trực tiếp thì trực tiếp, nhưng muốn làm được thì cũng chẳng đơn giản chút nào cả.
Dù sao là bên tấn công thành trì cũng vẫn luôn có được ưu thế tương đối lớn hơn.
Cướp con dấu cũng dẫn theo phần lớn người mà đến, có được quyền chủ động cho chính mình.
Mà bên bảo vệ thành trì muốn chém giết giữ được con dấu thì lại là chuyện hoàn toàn khác biệt.
Bên bảo vệ thành trì vốn dĩ cũng đã bị động rồi, binh lính của đối phương đã đến dưới thành rồi, thành cũng không bảo vệ được nữa rồi, còn dẫn phần lớn đội ngũ đi cướp con dấu của đối thủ sao? Quá mức không thực tế rồi.
Cho nên trong tình hình chung, khi chiến tranh thành trì không có ai nghĩ đến chuyện này cả, độ khó của thao tác quá cao, còn không bằng bảo vệ thành trì sẽ đơn giản hơn nhiều...
Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không phải không hiểu một điều này, chỉ ra người chơi Hội Hắc Long đang đứng đông nghẹt ngoài thành nói: "Biện pháp này không tệ, nhưng người của chúng ta cũng không gây khó dễ cho bọn chúng được..."
Từ thành Tá Hạ đến thành Yamatai chỉ có một con đường, lúc này người chơi Hội Hắc Long bên ngoài thành Tá Hạ có khoảng mười mấy nghìn người... Phóng tầm mắt nhìn ra xa cũng chỉ thấy đông nghìn nghịt, chẳng thấy đâu là bến bờ.
Nếu muốn xuyên qua nhiều người như vậy để đi tới thành Yamatai cướp con dấu, chuyện này chẳng khác gì như đang nằm mơ giữa ban ngày...
Nếu ít người quá thì chắc chắn không chen chúc qua được, có lẽ đi đến thành Yamatai thì thành Tá Hạ cũng đã bị tấn công chiếm đóng xong rồi.
Nếu đông người quá thì mục tiêu lại quá lớn, lại càng nguy hiểm hơn nữa.
Hơn nữa, từ thành Tá Hạ đến thành Yamatai phải xuyên qua hẻm núi Tà Linh, nơi đó là con đường mà người chơi Hội Hắc Long phải đi qua sau khi sống lại, cho dù có thể chen chúc ra khỏi chiến trường bên ngoài thành, nếu muốn an toàn thông qua hẻm núi Tà Linh, cũng là chuyện không thể nào làm được.
"Ha ha!"
Đối mắt với sự nghi ngờ của Huyết Sắc Chiến Kỳ, Vô Kỵ chỉ chỉ bản thân mình và mấy người Toàn Chân Giáo cười nhạt nói: "Các ngươi không làm được, không có nghĩa những người khác không thể làm được."
"Cái này..."
Nghe thấy lời nói của Vô Kỵ, Huyết Sắc Chiến Kỳ nhất thời kịp tỉnh táo lại.
Không sai, đối với những người chơi bình thường, nếu muốn đi từ thành Tá Hạ đến thành Yamatai, phải trải qua trăm nghìn nguy hiểm, chẳng hề dễ dàng hơn chuyện đi Tây Thiên lấy kinh một chút nào.
Nhưng mà trong mắt mấy người Toàn Chân Giáo thì chuyện này lại chẳng hề khó khăn chút nào hết.
Người của Toàn Chân Giáo biết bay đó!
Chỗ này có thể nói ra được sự biến thái của Thuật Phi Hành.
Cho dù đường trên mặt đất có khó đi hơn chăng nữa, đường trên trời cũng chẳng có chút liên hệ nào...
Chút nguy hiểm kia trong mắt những người chơi biết bay hoàn toàn không đáng được gọi là chuyện gì hết.
Mọi người ai ai cũng biết, mấy người Toàn Chân Giáo này thực lực mạnh mẽ, Vô Kỵ lại càng quỷ kế đa đoan, hơn nữa còn có loại cao thủ biến thái như Vương Vũ trấn giữ, đừng nói trong thành Yamatai bây giờ đang trống rỗng, không ai canh giữ, cho dù ngươi chơi Hội Hắc Long đều ở thành Yamatai, Toàn Chân Giáo cũng có thể ra vào tự do.
Việc này người khác không làm được, nhưng ngược lại Toàn Chân Giáo lại hoàn toàn không có chút áp lực nào.
"Ôi chao..." Huyết Sắc Chiến Kỳ vỗ đầu một cái kích động nói: "Tại sao ta lại quên mất chuyện này chứ nhỉ, lão đại Vô Kỵ, lần này thật sự không biết phải cảm ơn ngươi như thế nào nữa, ngài ra giá đi! Chỉ cần có thể để chúng ta bảo vệ thành trì thành công, ta tuyệt đối sẽ không trả giá đâu!"
"Chuyện này người anh em Chiến Kỳ này!" Vô Kỵ cười tủm tỉm nói: "Anh em chúng ta nói chuyện tiền thật là xa lạ quá mà."
"Lão đại Vô Kỵ..." Huyết Sắc Chiến Kỳ nghe thấy vậy, kích động đến mức nước mắt lưng tròng, thầm nói trong lòng bản thân mình phải có sức hấp dẫn đến mức độ nào mới khiến cho hắn ta cải tà quy chính, giúp mình mà không cần lấy chút lợi ích nào như vậy chứ.
Ngay khi Huyết Sắc Chiến Kỳ còn đang cảm khái, Vô Kỵ đã nói tiếp: "Giao thành Yamatai cho Toàn Chân Giáo chúng ta là được rồi!"