Trang 706# 2
Chương 1413: Tham vọng của Vô Kỵ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Ta..."
Lời Vô Kỵ vừa nói ra, Huyết Sắc Chiến Kỳ suýt nữa phun ra một ngụm máu.
Mẹ kiếp, dù sao cũng vẫn là Toàn Chân Giáo mà, vừa mới mở miệng đã có suy nghĩ làm người ta chết chắc rồi.
Đây cũng không phải là do Huyết Sắc Chiến Kỳ keo kiệt.
Dù sao theo Huyết Sắc Chiến Kỳ cảm thấy, có thể có được một nơi yên thân như thành Tá Hạ này cũng đã vô cùng thỏa mãn rồi, về phần thành Yamatai ấy à, sau này Huyết Sắc Chiến Kỳ có thể ngấp nghé hay không vẫn còn khó mà nói, ít nhất bây giờ hoàn toàn không hề nghĩ đến.
Lúc này, Huyết Sắc Chiến Kỳ chỉ muốn đánh lui quân địch, để cho người của Hội Hắc Long không còn dám đến xâm phạm nơi đây, nhưng Vô Kỵ thì hay rồi, trực tiếp có ý đồ đánh chiếm thành chính Yamatai.
Chuyện mà Liên Minh Huyết Sắc nắm giữ mấy trăm nghìn cao thủ cũng chưa dám nghĩ đến, Toàn Chân Giáo người ta mười mấy người đã chắn chắn làm được rồi... Mẹ nó cái này, cái gì gọi là chí khí cao đến tận mây, cái gì gọi là khí thế nuốt cả núi sông, Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng coi như đã thấy được rồi.
Huyết Sắc Chiến Kỳ sững sờ trong chốc lát sau đó mới kinh hãi thốt lên: "Đại ca, chúng ta có còn sống hay không còn chưa biết chắc được, ngươi đã quyết định xong thành Yamatai sẽ thuộc về ai rồi sao?"
"Ha ha!" Vô Kỵ lạnh nhạt nói: "Không lừa ngươi làm gì, ngay từ khi vừa bắt đầu ta đã có suy nghĩ này rồi!"
"Ngươi trâu bò!" Huyết Sắc Chiến Kỳ giơ ngón tay cái từ tận đáy lòng, ánh mắt nhìn Vô Kỵ tràn đầy kính nể.
Lòng dạ rộng lớn đến mức độ nào, hoài bão sẽ rộng lớn đến mức ấy, lòng can đảm và sự hiểu biết này của Vô Kỵ tuyệt đối là người đầu tiên mà Huyết Sắc Chiến Kỳ gặp được từ khi sinh ra đến nay.
"Sao hả? Người anh em Chiến Kỳ, điều kiện này của ta không quá đáng chút nào chứ?" Vô Kỵ thản nhiên nói.
Thật ra Vô Kỵ cũng biết hành động của Toàn Chân Giáo bây giờ thuộc về loại nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, chính bởi vì có phần, Liên Minh Huyết Sắc ở chính diện kéo thù hận của Hội Hắc Long, mới cho Toàn Chân Giáo có cơ hội đánh lén từ sau lưng, nói về mặt đạo đức, nếu có thể thật sự cướp được thành Yamatai, ít nhất phải chia cho Liên Minh Huyết Sắc một nửa.
Ngày thường Vô Kỵ vẫn thích chiếm lợi ích của người khác, nhưng vẫn không làm chuyện phá vỡ nguyên tắc, lúc này đương nhiên muốn nói rõ ràng mọi chuyện.
"Không quá đáng chút nào!"
Đối với suy nghĩ của Vô Kỵ, Huyết Sắc Chiến Kỳ không hề có ý định phản đối, vội vàng nói: "Tuyệt đối không hề quá đáng một chút nào, miễn là ngươi có thể giải vây cho chúng ta, đừng nói là thành Yamatai, ngay cả quán trọ dừng chân cũng có thể cho ngươi!"
Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không phải kẻ hoàn toàn ngu ngốc, tuy hắn ta cũng biết Liên Minh Huyết Sắc đang kéo chân Hội Hắc Long, nhưng hắn ta đồng thời cũng biết rõ nếu Toàn Chân Giáo không chịu giúp đỡ, Liên Minh Huyết Sắc đừng nói đến thành Yamatai, ngay cả thành Tá Hạ cũng không bảo đảm có thể giữ vững được, thậm chí có khi Liên Minh Huyết Sắc cũng sẽ bị Hội Hắc Long đánh về cấp 1 luôn ấy chứ.
Lúc này Vô Kỵ đưa ra điều kiện này, thật ra tất cả mọi người đều biết đến suy nghĩ của hắn ta, dù sao Liên Minh Huyết Sắc cũng không có ý định muốn đi đánh chiếm thành Yamatai, cho Toàn Chân Giáo thì cho Toàn Chân Giáo thôi, cuộc sống sau này còn dài mà, không chừng một lúc nào đó Hội Hắc Long sẽ lại ngóc đầu dậy, có một lực lượng chi viện mạnh mẽ như Toàn Chân Giáo, trong lòng Liên Minh Huyết Sắc cũng yên tâm hơn rất nhiều.
Bởi vì Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng biết rõ, Toàn Chân Giáo chỉ có vẻn vẹn mười mấy miệng người như vậy, tính xâm lược cực kỳ thấp, tuyệt đối sẽ không ngáng chân Liên Minh Huyết Sắc, ngược lại trong thời khắc quan trọng còn có thể giúp bọn họ một tay.
"Ha ha!"
Thấy Huyết Sắc Chiến Kỳ sảng khoái đồng ý như vậy, Vô Kỵ cũng hài lòng bật cười thành tiếng: "Nhà trọ dừng chân thì bỏ đi, ngươi bằng lòng thì quốc gia cũng không bằng lòng đâu! Quyết định như vậy đi, chuyện chỗ này ngươi cũng không thể có ý đồ gì với thành Yamatai được!"
Nói xong, Vô Kỵ còn cười tủm tỉm nhìn Vương Vũ gương mặt nghiêm túc đứng bên cạnh.
Một tay giơ táo ngọt một tay giơ gậy dọa dẫm vơ vét chính là bản lĩnh hơn người của Vô Kỵ.
Huyết Sắc Chiến Kỳ liếc mắt nhìn Vương Vũ một cái, toàn thân khẽ run rẩy, vội vàng lau mồ hôi nói: "Chuyện đó là... Chuyện đó là đương nhiên!"
Nói đùa chắc, có người này ở đây, không nói những chuyện khác chứ cướp một con dấu thật sự là không ai có thể chống đỡ nổi, trong lòng Huyết Sắc Chiến Kỳ phải vặn vẹo đến mức độ nào mới dám đắc tội Toàn Chân Giáo chứ?
"Được!" Vô Kỵ quay đầu nói với mấy người Vương Vũ: "Một khi đã như vậy, chúng ta đi giúp người anh em Chiến Kỳ một lần nào!"
Vừa nói, mấy người Toàn Chân Giáo đằng sau Vương Vũ đều đồng loạt giang cánh, mười mấy người đồng thời bay lên trời, lập tức bay thẳng về hướng thành Yamatai.
Bên ngoài thành Tá Hạ bây giờ đang là chiến trường rộng lớn mấy triệu người đánh lộn với nhau, đám người này ngươi đến ta đi đánh đến khí thế bừng bừng, khắp chiến trường đều hỗn loạn, không một ai chú ý đến có người bay qua trên đỉnh đầu mình, cho dù có người thấy được mấy người Toàn Chân Giáo, có lẽ họ cũng sẽ không thèm để ý đến.
Cứ như vậy, đám người Vương Vũ một đường bay qua đỉnh đầu người chơi Hội Hắc Long, đi tới gần hẻm núi Tà Linh.
Hẻm núi Tà Linh, nghiễm nhiên là nơi ranh giới xa nhất của thành Tá Hạ, ngoại trừ hẻm núi Tà Linh liên tục có người chơi Hội Hắc Long lao ra, những nơi khác đã không còn người của Hội Hắc Long nữa.
Phi hành bằng cánh cũng vô cùng hao tổn nội lực, mặc dù khi mọi người cất cánh đều đã thay trang bị tự động hồi nội lực, nhưng ngoại trừ Vương Vũ ra, những người khác khi bay đến đây thì thanh mana đều đã cạn sạch, vì vậy mọi người tìm một chỗ ngồi không có ai, ngồi xuống khôi phục sức khỏe.
Lúc này, Xuân Tường vẫn im lặng từ đầu đến giờ mới hỏi Vô Kỵ: "Thành Yamatai chính là tổng bộ của Hội Hắc Long, bọn họ sẽ không dốc toàn bộ lực lượng ở chỗ này đâu."
Lo lắng của Xuân Tường cũng không phải không có đạo lý, dựa vào đủ loại chiến thuật của Hội Hắc Long, không khó nhận ra, lão đại của Hội Hắc Long không phải loại người không có đầu óc kia, nếu không phải Toàn Chân Giáo đã mai phục ở đằng sau từ trước, bây giờ có lẽ thành Tá Hạ đã trở thành của Hội Hắc Long rồi.
Người làm việc chu đáo như vậy, làm sao có thể có sơ hở lớn như thế được?
Huyết Sắc Chiến Kỳ bị Hội Hắc Long làm cho không còn cách nào khác, nếu không tin tưởng Toàn Chân Giáo thì cũng chẳng còn có lựa chọn nào, nhưng người của Toàn Chân Giáo thì rất bình tĩnh, đương nhiên sẽ không khinh địch như Huyết Sắc Chiến Kỳ, chỉ mới hai ba câu của Vô Kỵ đã bị mê hoặc đầu óc.
"Đương nhiên sẽ không rồi!" Vô Kỵ bình tĩnh nói: "Không những không dốc hết toàn bộ lực lượng, mà còn có thể giữ lại càng nhiều cao thủ tinh nhuệ hơn nữa đóng giữ ở thành Yamatai!"
"Bà mẹ nó!"
Minh Đô nghe thấy vậy lập tức đứng bật dậy, chỉ vào Vô Kỵ khó chịu kêu to: "Ngươi đã biết rõ Yamatai không phải một tòa thành trống, ngươi còn bảo chúng ta đi tìm cái chết?"
"Ngươi sốt ruột cái lông gì?" Vô Kỵ giơ pháp trượng lên quất lên đùi Minh Đô một cái, đánh cho Minh Đô thân hình co quắp.
Minh Đô giận dữ, rút pháp trượng ra định đánh trả lại, Ký Ngạo đứng bên cạnh vươn tay đè chặt hắn ta xuống đất không thể động đậy được.
"A!" Thấy Minh Đô bị giữ chặt, Vô Kỵ cười cười nói: "Nếu các ngươi là Huyết Sắc Chiến Kỳ, sẽ phái bao nhiêu người đi đánh lén?"
"Cái này ấy à..."
Danh Kiếm Đạo Tuyết suy nghĩ một lát rồi nói: "Loại chuyện như đánh lén này, mục tiêu càng nhỏ thì tỷ lệ thành công sẽ càng cao, ngay lúc này chiến trường đang hỗn loạn như vậy, người của Hội Hắc Long ở khắp nơi, nếu không phải có mai phục từ trước, đoàn đội hàng trăm người lúc trước chắc chắn không thể đến được thành Yamatai, nếu ta là Huyết Sắc Chiến Kỳ, cùng lắm cũng chỉ phái ra một đội nhỏ khoảng mười người mà thôi."
"Rất tốt!" Vô Kỵ gật đầu nói: "Ngươi đã sáp nhập một cách hoàn mỹ vào cách suy nghĩ của Huyết Sắc Chiến Kỳ! Như vậy thì, nếu ngươi là lão đại của Hội Hắc Long, ngươi sẽ phái bao nhiêu người đề phòng sự đánh lén của mười người?"
"Hừ!" Vương Vũ khinh thường nói: "Mười người mà còn phải đề phòng cái gì? Trước đây khi xảy ra trận chiến lớn hơn một trăm đoàn đội, ngay cả mấy trăm nghìn người cũng chẳng bắt được ta!"
Mọi người giận dữ nói: "Biến thái cút ra chỗ khác có được không hả? Chỗ này là nơi loài người đang thảo luận vấn đề, ngươi đừng có ngắt lời!"
Xuân Tường suy nghĩ một lát nói: "Đề phòng mười người đánh lén, nếu như là ta, ít nhất cũng sẽ để lại một trăm người mới có cảm giác an toàn! Hội Hắc Long thì không chắc chắn lắm, có lẽ phải để lại hai trăm người mới có thể bảo đảm không có sơ hở gì được."
"Đúng vậy!" Vô Kỵ lại gật đầu lần nữa, sau đó chỉ vào Vương Vũ nói: "Tạm thời coi như hắn ta có năm trăm người đi, vậy ngươi cảm thấy năm trăm người có thể ngăn cản được tên biến thái này hay không?"