Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1413 - Chương 1415: "Bốn Bề Gặp Địch"?

Trang 707# 2

 

 

 

Chương 1415: "Bốn bề gặp địch"?
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Nói xong, đôi cánh sau lưng Vô Kỵ giang ra, lập tức bay thẳng về phía không trung phía trên thành Yamatai.

Những người khác của Toàn Chân Giáo nhìn thấy thế cũng theo sát ngay sau lưng Vô Kỵ.

Hội Hắc Long là công hội có tính chất công ty, lực ngưng tụ của người chơi không ra sao nhưng tính kỷ luật và tính phục tùng lại cực kỳ cao.

Dù sao cầm tiền lương của công ty để làm việc, người Nhật Bản vẫn rất trung thành với nghề nghiệp và vị trí công tác của mình.

Lúc này đúng vào lúc đang chiến tranh thành trì, thành Yamatai trở nên yên tĩnh xưa nay chưa từng có, trước cửa thành không có một bóng người, Toàn Chân Giáo đông người như vậy cùng xuất hiện một lúc chắc chắn sẽ vô cùng dễ thấy.

Đám người Vô Kỵ vừa mới bay đến gần tường thành, người chơi Hội Hắc Long trên tường thành đã phát hiện ra bọn họ.

"Hả? Kia là thứ gì vậy?"

Áo choàng, là phần thưởng trong hoạt động Tiết Thanh Minh, hiện nay mới chỉ có người chơi Trung Quốc từng được nhìn thấy, còn người chơi Nhật Bản thì ngay cả nghe cũng chưa từng nghe nói đến bao giờ.

Nhìn thấy có "sinh vật xa lạ" bay về thành Yamatai, người chơi Hội Hắc Long cũng có chút khó hiểu, nhưng khi đám người bọn họ nhìn rõ được những sinh vật đang bay trên bầu trời thì tất cả mọi người đều giật mình.

"Sinh vật đang bay trên bầu trời, thế mà lại là người chơi... Sao có thể như vậy được?"

Đương nhiên, cũng có người chơi bỉ ổi hơn, thấy mấy người Toàn Chân Giáo giữa không trung có cả người chơi nữ, theo bản năng nhìn về phía ngực họ, sau đó lại kinh ngạc kêu lên: "Những người chơi này hình như không phải người của Hội Hắc Long chúng ta..."

Hắn ta kêu lên một tiếng, những người chơi Hội Hắc Long khác cũng từ từ tỉnh táo lại: "Không phải người của Hội Hắc Long, chẳng lẽ lại là kẻ địch tập kích hay sao? Không xong rồi, mau tấn công đi!"

Những người chơi Hội Hắc Long kịp tỉnh táo lại vừa kêu gào vừa luống cuống tay chân thao tác vũ khí bảo vệ thành trên tường thành.

Nhưng mà tất cả những chuyện này đều đã muộn mất rồi.

Tốc độ phi hành của mấy người Toàn Chân Giáo thế nhưng rất nhanh, ngay trong giây phút khi người chơi Hội Hắc Long còn đang ngây người, mấy người Vô Kỵ đã bay đến ngay phía trên tường thành Yamatai, lúc này Vô Kỵ ra lệnh: "Mọi người chia nhau ra tấn công!"

Tuy vũ khí bảo vệ thành trì có mạnh mẽ hơn nữa, nhưng cũng không thể hướng thẳng lên trên vuông góc mà bắn ra được, lúc này cũng mất đi tác dụng.

Những người chơi Hội Hắc Long trên tường thành chủ yếu là có tác dụng canh gác, thực lực nói một cách công bằng thì cũng không mạnh, thậm chí phần lớn là tốt thí, gặp phải đám đại cao thủ như Toàn Chân Giáo này đương nhiên không phải đối thủ của bọn họ, chẳng qua chỉ trong giây lát mặt đối mặt, đám người Vô Kỵ đã đánh tất cả những người chơi Hội Hắc Long trong tầm mắt biến thành vệt sáng trắng.

Cùng lúc đó, Vương Vũ nhận được tin nhắn của Vô Kỵ: "Vào thành!"

Vương Vũ nhận được mệnh lệnh không nói hai lời, tranh thủ khi bốn bề vắng lặng nhanh chóng bay vào trong thành.

Đám người Vô Kỵ ngay chính diện đánh chết đám người canh gác trên tường thành vẫn chưa tính là xong, dường như rất sợ người khác không phát hiện ra bọn họ đã vào được bên trong thành, giang đôi cánh ra bay vòng quanh, đẩy tất cả người chơi canh gác trên tường thành xuống đầu tường.

"Hì hì, chúng ta đi thôi!"

Sau khi làm xong tất cả những chuyện này, Vô Kỵ cười hì hì hạ xuống, dưới sự dẫn dắt của hắn ta, mấy người Toàn Chân Giáo bay về phía phủ thành chủ của thành Yamatai.

Tốc độ của lời đồn và tin nhắn trong game cực kỳ nhanh, ngay khi Toàn Chân Giáo còn đang đại náo tường thành, người chơi Hội Hắc Long bị Toàn Chân Giáo giết chết đã gửi tin nhắn đến chỗ của Hắc Long Vương.

"Cái gì? Có địch đánh lén sao?"

Đừng thấy Hắc Long Vương bố trí lực lượng phòng ngự đông như vậy, nhưng sau khi nhận được tin tức có kẻ địch đánh lén, Hắc Long Vương vẫn vô cùng bất ngờ, hắn ta cũng không nghĩ đến chuyện người chơi của Liên Minh Huyết Sắc lại thật sự đến đánh lén...

Dù sao thành Tá Hạ bên kia có mấy trăm nghìn người chơi đang tấn công thành, đối thủ có thể xuyên qua chiến trường hỗn loạn chạy đến thành Yamatai để ăn trộm, quả thực có chút khó mà tin được.

"Tổng cộng có bao nhiêu người?" Sau khi ngẩn ra một lát, Hắc Long Vương hỏi.

"Mười người!" Đám lính gác trả lời.

Lúc đó người của Toàn Chân Giáo cũng chưa hề tập hợp một chỗ hò hét ầm ĩ tấn công người chơi trên tường thành, cho nên người của Hội Hắc Long vẫn rất rõ ràng số lượng người đến đánh lén.

Huống chi Toàn Chân Giáo lần lượt quấy rầy lính gác trên tường thành một lượt, tất cả mọi người có mắt đều có thể nhìn thấy, về mặt số lượng tuyệt đối không thể có sai sót gì được.

"Chỉ có mười người? Thảo nào có thể xuyên qua chiến trường!"

Hắc Long Vương nghe thấy vậy sờ sờ cằm đang định nói thêm gì, đột nhiên một người chơi toàn thân mặc áo đen, chỉ lộ ra hai mắt đẩy cửa đi vào, tuy người này chỉ lộ ra đôi mắt, có điều trong ánh mắt lại lóe ra ánh sáng rực rỡ.

Nhìn thấy ánh mắt của người chơi này, Hắc Long Vương kinh ngạc nói: "Chuẩn Long, có chuyện gì không?"

Người chơi được gọi là Chuẩn Long nói: "Người Trung Quốc đã đến bên ngoài phủ thành chủ rồi, có muốn giết bọn họ không?"

"Không sao!"

Hắc Long Vương cười khẽ, lập tức nói với vẻ đã có dự tính trước trong lòng: "Cũng chỉ có mười người mà thôi, không cần để ý đến bọn họ, ngay bây giờ bên ngoài cửa ra vào cũng có nhiều lính canh gác như vậy, bọn họ ngay cả cổng cũng không thể vào được, xem bọn họ có thể giằng co với ta đến bao giờ?"

Không thể không nói, thủ đoạn này của Hắc Long Vương thật sự rất nham hiểm.

Hắc Long Vương biết rõ mục tiêu của người chơi Toàn Chân Giáo chính là bản thân mình, sở dĩ đến đánh lén chắc chắn là ở trên tiền tuyến đã không còn giằng co thêm được nữa rồi.

Lúc này không cần làm thêm những chuyện gì khác nữa, miễn là án binh không hành động, đối thủ có thể chưa đánh đã tự sụp đổ.

Trên nóc nhà bên ngoài phủ thành chủ, Vô Kỵ đang dẫn theo đám người Toàn Chân Giáo đứng ở đó khoa chân múa tay khiêu khích.

Đối mặt với một đám người đê tiện như vậy, người chơi Hội Hắc Long đen mặt, hận không thể đi lên chém mấy người Toàn Chân Giáo thành trăm nghìn mảnh.

Nhưng mà Hắc Long Vương đã có mệnh lệnh, người chơi Hội Hắc Long chỉ đành vẻ mặt phẫn nộ đứng bên dưới, nhìn chằm chằm mấy người Vô Kỵ, định dùng ánh mắt đâm chết bọn họ.

Mục đích của mấy người Toàn Chân Giáo bên này cũng rất rõ ràng, chính là vì muốn hấp dẫn thù hận của người chơi Hội Hắc Long đứng bên dười, nhưng mọi người đứng dây khiêu khích mất nửa ngày, đối phương vẫn không hề nhúc nhích khiến cho mọi người vô cùng buồn bực.

Tính cách Minh Đô từ trước đến nay vẫn luôn nóng nảy, là người đầu tiên không thể nhịn được, giơ tay nói: "Vô Kỵ, thằng chó này, biện pháp rách nát của ngươi không sử dụng được rồi, người ta đều chẳng thèm để ý đến ngươi kìa!"

Nhưng Vô Kỵ lại thản nhiên nói: "Có để ý đến chúng ta hay không cũng không quan trọng, quan trọng là lực chú ý của bọn chúng có tập trung về phía chúng ta hay không, lão Ngưu sẽ có cơ hội có thể lợi dụng được."

"Vậy ngươi cảm thấy lực chú ý của bọn chúng bây giờ có tập trung về phía chúng ta không?" Minh Đô chỉ người chơi Hội Hắc Long bên dưới hỏi.

"Có chứ!" Vô Kỵ nói: "Có điều rất rõ ràng là như vậy vẫn chưa đủ!"

"Hả? Vậy phải làm sao bây giờ?" Minh Đô vội vàng hỏi.

"Lão Lý này, đã lâu lắm rồi ngươi không hát nhỉ." Vô Kỵ cười tủm tỉm nói.

"Á... Ngươi định làm cái gì?" Minh Đô nghe thấy vậy da đầu căng thẳng, hoảng sợ hỏi.

"Không có việc gì đâu." Vô Kỵ nói: "Hát một bài đi, các ngươi chỉ cần làm việc là mình sở trường nhất thôi."

"..." Minh Đô không còn gì để nói nhìn thoáng qua Vô Kỵ sau đó dứt khoát từ chối nói: "Không hát!"

Vô Kỵ liếc mắt sang hai bên ra hiệu, Doãn Lão Nhị và Bao Tam kẹp Minh Đô vào giữa: "Không hát sẽ ném ngươi xuống đất!"

"Ta..." Minh Đô khóc không ra nước mắt nhìn thoáng qua đám khốn kiếp kia, rơi vào đường cùng đành phải hắng giọng một tiếng hát lên: "Con cháu của núi cao ơi, yêu mặt trời..."

"!!!"

Minh Đô dù sao cũng xuất thân là người học nhạc, hát có hay hay không tạm thời không đề cập đến, nhưng lực xuyên thấu của âm thanh tuyệt đối là đương thời không ai địch nổi...

Một bài Đường núi mười tám ngã rẽ vang lên mạnh mẽ, trực tiếp hấp dẫn ánh mắt của tất cả người chơi Hội Hắc Long ở bên dưới.

Mấy người Toàn Chân Giáo lại càng nổi da gà khắp mình mẩy, Ký Ngạo như hiến vật quý hỏi Vô Kỵ: "Chiêu này của ngươi ta biết nè, có phải gọi là bốn bề gặp địch không vậy?"


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment