Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 142 - Chương 142: Trận Chiến Đấu Nhàm Chán

Trang 72# 1

 

 

 

Chương 142: Trận Chiến Đấu Nhàm Chán
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Trong "Trọng Sinh", khu hồi sinh của mỗi nghề nghiệp sẽ khác nhau.

Ví dụ như Thần Hi Vĩnh Tịch là một Kỵ sĩ trừng phạt, khu hồi sinh của hắn ta ở doanh địa của tu viện, tu viện còn lại là nơi hồi sinh của Mục sư, khu hồi sinh của hai nghề nghiệp này kề sát nhau.

Cho nên một đám người "Hoàng Thành Căn" bị bao vây bên trong này, cả đám đều là những Mục sư và Kỵ sĩ, sức tấn công thấp, năng lực sinh tồn lại vô cùng mạnh mẽ, nếu không thì với kỹ thuật của người chơi những nghề nghiệp này, họ đã giết ra ngoài từ lâu rồi...

Kỵ Sĩ Thánh Điện có trâu bò hơn nữa, cùng lắm cũng chỉ là quái nhỏ không có bao nhiêu chỉ số thông minh, mười mấy người họ bị mười mấy Kỵ sĩ và Mục sư bao vây, mặc dù tấn công không đáng là bao, nhóm Kỵ Sĩ Thánh Điện cũng không gây ra nổi sóng gió gì.

Hai phe đánh đến nhàm chán, Kỵ Sĩ Thánh Điện tấn công không thấp, nhưng mà người của "Hoàng Thành Căn" vậy mà sắp xếp phô trương một Kỵ sĩ một Mục sư thậm chí một Kỵ sĩ đi với hai Mục sư...

Kỵ sĩ lại có tiếng là tanker máu dày, trời sinh phòng ngực cực kỳ cao, bị đám Kỵ Sĩ Thánh Điện đánh một đợt, chẳng qua cũng chỉ rơi mất một nửa thanh máu mà thôi, có hai ba Mục sư phía sau là có thể hồi máu về mức bình thường.

Kỵ Sĩ Thánh Điện không làm gì được "Hoàng Thành Căn", đám người của Hoàng Thành Căn cũng không làm gì được mười hai cái vỏ sắt này...

Kỵ sĩ trừng phạt chủ yếu là tấn công quầng sáng và khống chế, lực tấn công cũng không phải là mạnh nhất, Mục sư càng không cần phải nói, lực chiến gần như bằng không, họ đánh Kỵ Sĩ Thánh Điện cũng giống như gãi ngứa, mà Kỵ Sĩ Thánh Điện cũng con mẹ nó biết hồi máu, đánh không được bao lâu đã hồi máu cho bản thân... Kết quả hai nhóm người đập nhau mất nửa ngày, vẫn còn trạng thái đầy máu, cũng thuộc dạng đặc sắc trong lịch sử đoàn chiến rồi.

Chiến đấu nhàm chán như vậy, nói thật người của Hoàng Thành Căn cũng thật sự không muốn đánh, nhưng họ không đánh Kỵ Sĩ Thánh Điện, Kỵ Sĩ Thánh Điện sẽ giết họ, cho nên lại không thể không ra tay được, những tên cơ bắp như lũ Kỵ Sĩ Thánh Điện này sẽ không nói lý với ai.

Đánh mất nửa ngày, đột nhiên có một người chơi phát hiện ra chuyện không thích hợp, chỉ vào nhóm Kỵ Sĩ Thánh Điện đang ra sức phá vòng vây nói với Thần Hi Vĩnh Tịch: "Lão đại, sao ta cảm giác họ muốn chạy trốn vậy!"

Thần Hi Vĩnh Tịch vẻ mặt lạnh nhạt nói: "Kỵ Sĩ Thánh Điện là phần tử sùng đạo, trong đầu họ chỉ có thần và dị đoan, làm sao lại biết chạy trốn được?"

"Vậy vì sao họ từ liều lĩnh ban đầu, bây giờ lại biến thành liều mạng chạy ra ngoài chứ?" Đàn em khó hiểu hỏi.

Ở thành Thánh Quang tất cả mọi người đều biết Kỵ Sĩ Thánh Điện não tàn như thế nào, phương thức chiến đấu của chúng cũng vô cùng máy móc, chẳng qua đám người kia cùng tu luyện một lúc cả ma thuật và võ thuật, có thể đánh có thể chịu đòn và cũng có thể khôi phục, thuộc tính chính lại vô cùng mạnh mẽ, cho nên mới có vẻ vô cùng khó chơi, nhưng mà vẫn là lần đầu tiên nghe thấy họ liều mạng muốn chạy trốn.

Thần Hi Vĩnh Tịch cười nói: "Các ngươi không biết sao, sau khi bị bao vây, phá vòng vây rồi lại tấn công lần nữa, là phương thức chiến đấu rất bình thường, miễn là thả họ ra, họ nhất định sẽ lại tấn công chúng ta lần nữa!"

"Thật sao?" Cấp dưới của Thần Hi Vĩnh Tịch đều là game thủ chuyên nghiệp, bàn về tư cách và sự từng trải trong game thì chỉ cao chứ không thấp hơn Thần Hi Vĩnh Tịch, lúc này nghe Thần Hi Vĩnh Tịch giải thích như vậy, hơi nửa tin nửa ngờ: "Mấy tên đầu đất này thông minh như vậy từ bao giờ?"

"Người cuối cùng cũng sẽ phải thay đổi chứ sao... Có thông minh hơn nữa chẳng phải cũng bị ta nhìn thấu rồi đó sao?" Thần Hi Vĩnh Tịch cười đắc ý nói: "Nhất định phải bảo vệ thật tốt, đám người Lăng thiếu và Phong thiếu sắp đến rồi, đến lúc đó chúng ta xử lý sạch sẽ đám người kia, nhất định có thể bội thu trang bị cho Kỵ sĩ và Mục sư sử dụng!"

"Ừ được!"

Vừa nghe thấy rơi đồ, tất cả mọi người dâng cao mười phần tinh thần chiến đấu, trong game, có thứ gì hấp dẫn hơn trang bị chứ?

Kỵ Sĩ Thánh Điện lại là kết hợp hai nghề nghiệp Kỵ sĩ và Mục sư, trong khu hồi sinh lại tất cả đều là Kỵ sĩ và Mục sư, nếu không phải vì những Kỵ Sĩ Thánh Điện này quá dũng mãnh, mấy người chơi của "Hoàng Thành Căn" đã sớm nhào lên lột sạch họ ra.

Đám Kỵ Sĩ Thánh Điện ở bên ngoài đột phá được vòng vây, đương nhiên không phải như Thần Hi Vĩnh Tịch nghĩ, trí thông minh nhân tạo của quái vật là cố định, trừ khi hệ thống cập nhật, nếu không không thể thay đổi thành thông minh hơn được.

Sở dĩ đám Kỵ Sĩ Thánh Điện liều mạng xông ra ngoài, vì Vương Vũ đánh nhau với Willie ở trong Thánh Đình.

Trong chiêu trò cố định của hệ thống, một khi người chơi và Willie bắt đầu chiến đấu, Kỵ Sĩ Thánh Điện sẽ bất chấp mọi thứ để tấn công người chơi mà mình phải tấn công.

Vậy mà lúc này, đám Kỵ Sĩ Thánh Điện còn không ra khỏi khu hồi sinh được, chuyện bảo vệ Thánh Đình nghiễm nhiên đã trở thành một hy vọng quá mong manh xa vời.

"Trái Tim Dũng Sĩ" của Vương Vũ thuộc về nhiệm vụ cấp S, nhiệm vụ cấp S đều có một điểm đột phá được ẩn giấu, điểm đột phá của vị chánh án này chính là đám đàn em dưới tay ông ta.

Nói đến lực tấn công chẳng hạn, chánh án Willie thuộc về hai nghề nghiệp phụ trợ, so với Long Huyết Thương Thần lấy tấn công làm chính thì không biết ông ta thua kém bao nhiêu, mà đám đàn em Thánh Kỵ này của ông ta chính là để bù đắp khuyết điểm này.

Kỵ Sĩ Thánh Điện có một kỹ năng chiến trận, nếu mà thi triển ở gần Willie thì lực tấn công lẫn phòng ngự đều tăng lên rõ rệt, hơn nữa còn được đủ loại kỹ năng cường lực phụ trợ của Willie giúp tăng sức mạnh, Vương Vũ dù có thần công vô địch đến đâu, dưới sự áp chế của thuộc tính hệ thống biến thái, cùng lắm cũng chỉ có thể bảo đảm thoát thân được mà thôi.

Một thiết lập bẫy người nhất của nhiệm vụ này là, sau khi Kỵ Sĩ Thánh Điện chết, trong nháy mắt sẽ xuất hiện một Kỵ Sĩ mới ở bên trong Thánh Đình, bất kể Vương Vũ tìm bao nhiêu người đến giúp đỡ thì cũng đều vô ích, đây cũng là nhà thiết kế cố ý thiết lập ra để đề phòng người chơi lợi dụng sơ hở của hệ thống.

Cho nên dựa vào thiết lập của hệ thống, nếu những Kỵ Sĩ Thánh Điện này bị người của Hoàng Thành Căn đánh giết thì cũng sẽ sống lại ở trong Thánh Đình, nhưng bất đắc dĩ người Hoàng Thành Căn này ngoại trừ Kỵ sĩ thì cũng chỉ còn Mục sư, lực tấn công khá thấp, đâm ra căn bản không làm gì được những tên Kỵ Sĩ Thánh Điện ngu ngốc này.

Cứ như vậy, người của Hoàng Thành Căn đánh bậy đánh bạ lại đạp trúng điểm đột phá trong nhiệm vụ của Vương Vũ, trong lúc vô tình bọn họ đã giúp kẻ thù Vương Vũ một ân huệ lớn mà cũng không hề hay biết.

Trong Thánh Đình, Vương Vũ híp mắt nhìn chằm chằm đại thần quan Willie đang tỏa sáng khắp người, không gấp không vội rút một cây gậy ra khỏi túi...

Cây gậy này cũng chỉ dài hơn một mét, một đầu nhỏ còn đầu kia thì to, toàn thân vàng rực, trên đầu to còn có một vòng đá quý có vẻ vô cùng lộng lẫy.

Quyền Trượng Thánh Quang (Hoàng Kim)

Vật công: 45-67

Ma công: 50-70

12 thể chất

14 sức mạnh

Thánh Quang: Tức thời khôi phục 20% của một kỹ năng

Thánh Lực Gia Tăng: Hiệu quả của tất cả kỹ năng hệ quang minh tăng lên 50%

Chúc Phúc Thần Thánh: trong phạm vi 500 mã, tất cả thuộc tính tăng 10%

Cấp độ yêu cầu: 1

Nghề nghiệp yêu cầu: Kỵ Sĩ, Mục Sư.

Vũ khí ngớ ngẩn này tên là quyền trượng, chính là cây gậy mà Vương Vũ cướp được trong tay Kinh Thành Hoa Thiếu.

Loại quyền trượng này một đầu nhẹ một đầu nặng, có phần tương tự với cái vồ của Trung Quốc cổ đại, cái vồ thuộc về một trong những binh khí của Kỳ Môn, khi đập lên người mục tiêu thì trong nháy mắt tạo ra lực sát thương khá lớn, đủ để đánh vỡ xương đối thủ.

Võ sư không bị giới hạn vũ khí, Võ học gia lại càng tinh thông mười tám loại binh khí, cho nên Vương Vũ dễ dàng sử dụng đồ vật này, trong hiện thực Vương Vũ thuộc hệ sức mạnh, khi cầm thứ này hắn còn cảm thấy khá là thuận tay.

Vốn là Vương Vũ chẳng qua chỉ suy nghĩ đồ vật không phải của mình, có làm hỏng cũng không đau lòng, mới lấy nó ra. Ai ngờ vừa lấy ra Vương Vũ đã kinh ngạc phát hiện quyền trượng này vậy mà không chịu ảnh hưởng từ hiệu quả của Phán Xét Thần Thánh...


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment