Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1488 - Chương 1490: Cứ Đánh Tên To Con Kia Đi, Không Cần Nói Lời Khách Sáo Với Bọn Ta.

Trang 745# 1

 

 

 

Chương 1490: Cứ đánh tên to con kia đi, không cần nói lời khách sáo với bọn ta.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Loại áo choàng hiếm có này, chỉ có ở Trung Quốc mới có.

Hơn nữa cho dù có tiền cũng không mua được, chiến đội Thánh Đường cũng chỉ là một đám người từ nơi khác mà đến, lại có được nhiều áo choàng như vậy, rõ ràng là có người đang âm thầm giúp đỡ chiến đội Thánh Đường này.

Bất quá hiện tại chuyện quá khẩn cấp, người của chiến đội Thánh Đường đã đuổi theo sát nút, mọi người cũng không kịp suy nghĩ rốt cuộc là ai ở sau lưng ngáng chân mình, liền mở rộng đôi cánh bay lên trời.

Tốc độ bay của người chơi được móc nối trực tiếp với tốc độ di chuyển của bản thân, Toàn Chân Giáo hiện tại không phải Tank thì cũng chính là Pháp sư, không có tên nào chạy trốn nhanh lẹ được, mặc dù đã có ưu thế bay trước. Nhưng đám người chiến đội Thánh Đường rất nhanh sẽ đuổi kịp.

Doãn Lão Nhị là người chạy chậm nhất trong Toàn Chân Giáo, kỹ năng Va Chạm của Chiến sĩ khiên thuẫn không dùng được trên không trung, mắt thấy bản thân sắp bị đuổi kịp, Doãn Lão Nhị liền hét lớn: "Các ngươi chạy trước đi, để ta ở lại chặn hậu một lát!"

Nói xong liền giơ khiên chắn lên, xoay người đón nhận truy binh phía sau.

Đối phương đều là cao thủ chuyên nghiệp đỉnh cao, Doãn Lão Nhị chống đỡ, bị nhiều cao thủ như vậy vây bắt kết quả cũng đã quá rõ ràng rồi.

Vừa mới đối mặt với công kích, Doãn Lão Nhị đã bị một mũi tên bắn vào đầu, rơi từ trên không trung xuống, có hiệu quả chóng mặt, cố định tại một chỗ.

Đá Trắng dùng hai tay vồ tới, đè Doãn Lão Nhị lại không cho hắn rơi xuống, pháp trượng của Jeff bỗng dưng xoay chuyển một cái, một cánh cửa truyền tống màu vàng xuất hiện trên đầu Doãn Lão Nhị.

"Đậu má!”

Thấy một màn này, người Toàn Chân Giáo cực kì hoảng sợ, còn đặc biệt dùng cả chiêu này nữa sao?

"Rầm!"

Ngay vào lúc Doãn Lão Nhị sắp bị một kích giết chết, đột nhiên một tiếng sét đánh tựa như thanh âm của dây cung vang lên phía sau chiến đội Thánh Đường.

"??"

Người của chiến đội Thánh Đường vừa nghe thấy tiếng vang liền vội vàng quay đầu, chỉ thấy một mũi tên to lớn đang tiến quân thần tốc như bay về phía Jeff, mũi tên từ xa bay tới, một Cung thủ cường tráng lơ lửng ở giữa không trung, đang giương cung lên cài tên vào quay về phía này, không phải Tay Trái Tử Thần thì còn là ai vào đây được nữa.

"!!!"

Mũi tên giống như cây lao bất thình lình phóng tới làm cho đám người chiến đội Thánh Đường hoảng sợ, Jeff theo bản năng mà né tránh, mũi tên sượt qua sát bên người, cửa truyền tống trên đầu cũng lập tức biến mất ngay sau đó.

"Rầm!"

Cùng lúc đó, Tay Trái Tử Thần đã bắn ra mũi tên thứ hai.

"Khuê Cương!" Đá Trắng vội vã hét lớn một tiếng.

Thân hình của vị Võ sư cao lớn khôi ngô kia chợt lóe lên ngay bên cạnh Jeff, chắn trước mũi tên của Tay Trái Tử Thần, hai tay cùng chà xát, bắt được mũi tên kia.

"Vù!!"

Mũi tên bị bắt trong tay, phát ra thanh âm ma sát quỷ dị, Khuê Cương bị mũi tên đẩy lùi về phía sau mấy thước đâm vào người Jeff, lần thi pháp thứ hai của Jeff bị đánh vỡ.

"Phanh!"

Mũi tên thứ ba của Tay Trái Tử Thần theo tiếng mà bay tới.

Nói thì chậm mày xảy ra thì nhanh, Jeff tiện tay vẽ một đường, cửa truyền tống xuất hiện trước mắt Khuê Cương, mũi tên của Tay Trái Tử Thần xuyên qua cửa truyền tống bắn ngược về phía mình.

Thân thủ của Tay Trái Tử Thần cũng thật bất phàm, tay trái để trống tùy tiện phất một cái, nắm chặt mũi tên bay trở về trong tay, lại muốn bắn thêm một mũi tên khác.

Đúng lúc này, Khuê Cương từ trong cửa truyền tống nhảy ra, tung một quyền về phía Tay Trái Tử Thần.

Khuê Cương này có thể tiếp được mũi tên, sức lực rõ ràng không thấp, Tay Trái Tử Thần hiển nhiên không dám đỡ một quyền này của hắn, vội vàng né ra phía sau, trường cung trong tay biến hóa thành một trường đao liệt hỏa to lớn, một nhát bổ về phía Khuê Cương.

Hai người này một là Cung thủ toàn lực đang cầm lấy một cây đao, một người thì là Võ sư có năng lực khống chế cực mạnh, thường xuyên qua lại thế nhưng lại đấu ngang tài cân sức.

"Đây là..."

Nhìn một màn này, tất cả người trong chiến đội Thánh Đường đều há hốc mồm, Cung thủ con mẹ nó lại đi đánh cận chiến với Võ sư, lại còn dũng mãnh hơn? Chẳng trách đều nói ở Trung Quốc nước đục thì không chảy xuống, hiện tại nhìn xem lời này quả thật không phải giả dối.

Ngay lúc đang hỗn loạn, Doãn Lão Nhị cũng thành công thoát khỏi sự trói buộc của Đá Trắng, xoay người chạy mất, nhưng mà điều khiến Doãn Lão Nhị uất ức lại chính là mấy người Vô Kỵ kia không thèm nhúc nhích một tí nào

"Các người còn muốn đứng đây chờ chết hay sao?" Doãn Lão Nhị lớn tiếng mắng to.

"Ha ha ha!"

Vô Kỵ chẳng những không tức giận, ngược lại còn cười nói: "Ai muốn chờ chết còn chưa rõ đâu, ngươi xem người tới là ai đi!"

"???"

Doãn Lão Nhị nghe vậy liền ngẩn người, vội vàng nhìn theo ánh mắt của Vô Kỵ, chỉ thấy ở chỗ rẽ đầu đường, không biết từ khi nào chui ra một Võ sư to lớn, đang ôm bả vai hứng thú nhìn lên đám người trên không trung.

"Con mẹ nó, Ngưu ca, ngươi cuối cùng cũng tới rồi!!" nhìn thấy vị Võ sư kia, Doãn Lão Nhị rơi cả lệ, hướng về phía Vương Vũ dưới đất gọi to: "Ngưu ca, bên này."

"Lại muốn giở trò gì đây?" Nghe Doãn Lão Nhị gọi, trên mặt Đá Trắng lộ ra một chút khinh thường, mẹ nó, lại còn Ngưu ca cơ, còn không thèm thay đổi cách gọi, chiêu thức giống nhau còn muốn dùng đến hai lần hay sao?

Tùy tiện nói xong, Đá Trắng phất tay với mấy người phía sau, ý bảo phát động tấn công.

"Hây!!"

Nhưng mà đúng lúc này, đột nhiên sau lưng truyền đến một thanh âm xa lạ.

"Lại có người giúp đỡ nữa sao?"

Mọi người trong chiến đội Thánh Đường vừa nghe được thanh âm liền quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Vương Vũ phất phất tay với mọi người nói: “Các người cứ chờ đến sốt ruột đi nha, ta mới rời giường để đi vệ sinh, nhìn thấy tin mới vào đây, các người vẫn còn chưa chết mà phải không? Có thể để cho ta đi xả bớt buồn phiền được không?

"Má nó!"

Đám người Toàn Chân Giáo nghe vậy liền chửi ầm lên: "Bọn ta éo quan tâm, đây đều là việc của ngươi cơ mà, chúng ta đều là người vô tội, tên bại hoại nhà ngươi không thể vì sự vui vẻ của chính mình mà không quản đến sự sống chết của chúng ta được."

"Vậy sao? Vậy ta đây thoát game." Vương Vũ không phúc hậu nói.

"Đừng đừng đừng, con mẹ nó....Ngưu thúc, Ngưu đại gia, hành động hèn hạ như vậy không phủ hợp với đẳng cấp của ngài đâu." Người Toàn Chân nghe vậy, hoảng hốt sợ hãi kêu lên.

"...."

Thấy người của Toàn Chân Giáo nhàn rỗi đứng trên đường một trên một dưới mắng chửi nhau, chiến đội Thánh Đường đen hết cả mặt.

Đại ca, các ngươi là đang bị đuổi giết ở nơi này đấy nha, có thể tôn trọng nghề nghiệp của chúng ta một chút hay không.

Ngay lúc mấy người Đá Trắng sắp nổi cáu, thì Vô Kỵ vội vàng chỉ vào Vương Vũ hướng về phía đám người chiến đội Thánh Đường nói to: "Có thấy rõ hay không, người mà bà chủ các ngươi cần tìm chính là hắn, so với đuổi giết chúng ta thì mang hắn về vẫn tốt hơn a."

"Hắn á?" Jeff ngẩn người, trên đầu hiện ra một cái dấu chấm hỏi to đùng.

Trên đầu Đá Trắng cũng nhảy ra một cái dấu chấm than: "Tiểu tử này nhìn rất bình thường nha, mắt của bà chủ có vấn đề gì hay sao?"

"Ngươi quản ánh mắt của nàng làm méo gì! Đánh cái tên cao to kia là được rồi!" Vô Kỵ kêu lên.

Mấy người Toàn Chân Giáo khác cũng phụ họa theo: "Đúng đúng đúng, chính là hắn, cứ đánh chết hắn không cần khách khí với bọn ta làm gì, nếu không phải vì hắn, chúng ta cũng không bị các người đuổi giết."

“Hắn không phải là đồng bạn của các ngươi sao?"

Nghe mấy lời này của Toàn Chân Giáo, Vương Vũ đen mặt nói: "Ta thoát game thật đó!”

"Mau mau mau, các người còn không lên thì hắn sẽ chạy thoát mất!" Vô Kỵ sốt ruột chỉ vào Vương Vũ.

"....."

Đá Trắng và Jeff liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều tràn đầy nghi hoặc.

Nhưng Đái Lý Khắc thì lại không kiềm chế được nữa, rút tên ra, ngắm về phía Vương Vũ.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment