Trang 746# 2
Chương 1493: Hợp lực chế ngự!
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Cao thủ chuyên nghiệp, đều có năng lực dự đoán khác với người thường.
Khoảnh khắc Bố Lỗ Tư xuất ra Băng Sơn Liệt Địa Trảm, Đái Lý Khắc cũng đã phán đoán ra điểm dừng chân của Vương Vũ.
Khi Vương Vũ nhảy ra đằng sau, Đái Lý Khắc đồng thời bắn ra một mũi Chấn Đãng Tiễn.
Mọi người ai ai cũng biết, lực hành động của người chơi khi ở giữa không trung là kém nhất, nhất là khi Vương Vũ chỉ trong nháy mắt nhảy lên rồi rơi xuống đất, tính cảnh giác cũng cực kì thấp, Vương Vũ chắc chắc tránh không được một mũi tên này.
Chấn Đãng Tiễn là một trong số ít kỹ năng khống chế khó dành cho Cung thủ, chỉ cần đụng phải sẽ dính ngay hiệu quả gây choáng, một khi bị khống chế, thì khả năng thuần thục thao tác có cao tới đâu cũng chỉ bằng con số 0.
Đừng nói đến Vương Vũ, Quân Chủ Liệt Diễm Nephis không phải rất trâu bò hay sao? Sau khi bị làm choáng còn không phải bị người chơi hành hạ cho tới chết sao.
Song, mắt thấy mũi tên của Đái Lý Khắc đã bắn tới trước mặt Vương Vũ, nhưng ngay vào lúc Đái Lý Khắc còn đang sung sướng vì nắm chắc thời điểm, Vương Vũ sẽ bị một tiễn của mình chế ngự, thì chuyện kì lạ lại xảy ra.
Nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh, chỉ thấy Vương Vũ giữa không trung đạp 1 bước, thân thể thẳng tắp dịch chuyển về phía sau mấy mét, tiễn của Đái Lý Khắc lảo đảo vụt thoáng qua Vương Vũ rồi cắm thẳng vào vách tường phía sau lưng hắn.
"Jeff!" Thấy tiễn của mình bắn không trúng bia, Đái Lý Khắc vội vã kêu gọi viện trợ.
Pháp trượng của Jeff vẽ một đường, trên vách tường trống không liền xuất hiện một cửa truyền tống màu vàng kim, tiễn của Đái Lý Khắc sau khi xuyên qua cửa truyền tống đã bay tới sau đầu Vương Vũ.
Vương Vũ cũng không thèm quay đầu lại nhìn, tùy tiện vỗ một cái về phía sau, một cái Niệm Khí Ba rời khỏi tay đánh lên trên mũi tên.
"Sặc..."
Phán định của Chấn Đãng Tiễn so với Niệm Khí Ba rõ ràng cao hơn, Niệm Khí Ba phải bị một tiễn này bắn thủng mới phải, nhưng giờ mũi tên lại bị Niệm Khí Ba đánh trật phương hướng, biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
"A, con mẹ nó!!"
Thấy Vương Vũ ngay cả một tiễn như vậy cũng né được, trong lòng Đái Lý Khắc như có hàng ngàn con ngựa chạy qua, Jeff luôn luôn bình tĩnh cũng lộ ra biểu tình không thể tin được.
Phải biết rằng, cách phối hợp của hai người này đều không chê vào đâu được, nếu như bị bọn họ khóa chặt mục tiêu thì đừng mơ mà thoát được, nhưng Vương Vũ này lại không cho một chút mặt mũi nào, cứ như vậy né đi...
Này...
Văn chương cũng khó mà hình dung được sự khiếp sợ của hai người họ lúc này.
Vương Vũ nhẹ nhàng bay xuống đất sau khi tránh thoát được mũi tên, cùng lúc đó không khí sau lưng Vương Vũ nổi lên một trận vặn vẹo, một cây chủy thủ từ trong không trung chui ra, lấp lánh quang mang hướng vào giữa lưng Vương Vũ.
"Lão Ngưu, cẩn....."
Tay Trái Tử Thần thấy thế liền kinh hãi, vội vã kêu lên nhắc nhở, nhưng Tay Trái Tử Thần còn chưa nói xong, sau lưng Vương Vũ dường như có thêm một con mắt nữa mà hơi hơi nghiêng người, trùng hợp né được Bối Thứ phía sau.
Một kích đánh vào khoảng không, Thích khách Khắc Tô Lỗ từ trong không khí hiện thân hình ra, bàn tay lớn của Vương Vũ quay về phía sau tung ra một trảo, túm được tóc của Khắc Tô Lỗ lôi ra phía trước.
Liên tiếp bị dồn ép nên Khắc Tô Lỗ cũng không có phản ứng gì, giờ bị Vương Vũ lôi ra trước thân, lại bị thêm một cước đá vào mông nữa.
"Ui da..." Khắc Tô Lỗ bị đá một cái vào mông, đập mặt vào người Bố Lỗ Tư, hai người lăn thành một đoàn trên mặt đất.
Chiến đội Thánh Đường mới vừa nãy còn đuổi cùng giết tận mình nay lại bị một mình Vương Vũ đánh cho người ngã ngựa đổ, đám người Toàn Chân giáo kích động không thôi.
Ký Ngạo lại càng hét lớn lên: "Chú Ngưu cố lên! Đánh họ như họ đã đánh mình vậy!"
"Hừ!"
Đá Trắng thấy Vương Vũ này quá khó chơi, liền nhướn mày, hai tay hợp lại hướng về phía Vương Vũ: "Lên!"
Sau khi Đá Trắng thi pháp, Vương Vũ bỗng nhiên cảm thấy như có một thứ gì đó đang nắm chặt lấy mình, không tự chủ được nhẹ nhàng đứng dậy.
Đái Lý Khắc thấy thế, liền rút tên ra, lại một mũi tên Thư Sát bay về phía Vương Vũ.
Không phải Chấn Đãng Tiễn mà là Thư Sát, Vương Vũ rốt cuộc cũng đã nhìn ra rồi, tên nhóc này là người hạ thủ âm tàn hiểm độc nhất trong chiến đội Thánh Đường.
Không đợi cho tiễn bay đến trước mặt, dưới chân Vương Vũ đột nhiên dùng sức sử dụng Lôi Đình Cước.
Thuật Lực Hấp Dẫn của Đá Trắng khống chế vật thể còn được, để khống chế mục tiêu còn sống thì còn rất nhiều hạn chế, trước tiên phán định của mục tiêu không thể cao hơn bản thân người thi pháp.
Vì vậy Thuật Lực Hấp Dẫn của Đá Trắng nhiều nhất cũng chỉ có thể hạ khống chế lên những chức nghiệp nhanh nhẹn, phán định thấp như Thích khách hay Cung thủ, còn loại hình lực lượng thì Đá Trắng còn có thể nắm được một chút khuỷu tay.
Tuy Vương Vũ không phải là loại hình lực lượng, nhưng lại là Võ sư phán định tương đối cao, thêm vào đó thuộc tính sức mạnh của Vương Vũ cũng không hề ít, vì vậy tuy Đá Trắng có thể khống chế được Vương Vũ nhưng lại hết sức miễn cưỡng.
Vương Vũ không động cũng còn tốt, lúc này lại dùng một chút kỹ năng phán định cao Lôi Đình Cước, Đá Trắng đương nhiên cũng không thể khống chế được nữa.
"Đoàng!"
Lôi quang chợt lóe ở hai chân của Vương Vũ, cưỡng chế rơi xuống đất, thoát được Thư Sát của Đái Lý Khắc.
"Khuê Cương, khống chế hắn!"
Đúng lúc này, Đá Trắng lần nữa phát ra mệnh lệnh.
Tuy rằng mới nãy Đá Trắng chỉ khống chế được Vương Vũ có một chút, nhưng cao thủ so chiêu thắng bại chỉ trong nháy mắt, ngay lúc Vương Vũ bị khống chế, Võ sư Khuê Cương của chiến đội Thánh Đường đã muốn vọt tới trước mặt Vương Vũ.
Ngay trong nháy mắt Vương Vũ rơi xuống đất, Khuê Cương duỗi hai tay ra, Lên Gối về phía Vương Vũ.
Vương Vũ vội vàng nhảy ra phía sau, né được pha lên gối của Khuê Cương.
Mà Khuê Cương lại thuận thế phát động Băng Quyền ngay sau đó, thân hình chợt lóe lên đã đứng đối mặt với Vương Vũ, hai tay áp sáp trực tiếp muốn đem Vương Vũ ôm chặt trong lồng ngực.
Đúng vậy, chính là ôm lấy Vương Vũ, khống chế kiểu này tuy đơn giản nhưng cũng rất thô bạo.
Mẹ nó, mọi người đều là cao thủ với nhau, ai cũng không nghĩ ra tên nhóc này lại dùng loại đấu pháp vô lại như thế kia.
Nếu là công kích, thì với thân thủ nhanh nhẹn của Vương Vũ tất nhiên là không sợ, có thể thấy được loại đấu pháp không có liêm sỉ này của Khuê Cương, Vương Vũ cũng đành bó tay.
Khuê Cương rõ ràng là một Võ sư có sức mạnh, thuộc tính sức mạnh của Vương Vũ không thấp, thế nhưng sau khi bị Khuê Cương ôm chặt, bất luận Vương Vũ có vùng vẫy thế nào, đều bị Khuê Vương gắt gao ôm lấy.
Tất nhiên rồi, Khuê Cương cũng không chịu nổi, nhìn vào thân thủ của Vương Vũ mà xem, sức mạnh thuộc tính hẳn là không quá cao mới phải, Vương Vũ cứ thế giãy dụa, suýt chút nữa thì Khuê Cương đã không giữ được hắn.
"Nhanh lên! Ta sắp không giữ được nữa rồi!" Hai tay của Khuê Cương vây chặt lấy Vương Vũ, la lên với Đá Trắng.
"Đừng nóng vội, sẽ ổn thôi! Trọng Lực Trói Buộc!" Đá Trắng hô lên một tiếng, ngón tay màu trắng xám chỉ về phía Vương Vũ, một chùm ánh sáng trói chặt Vương Vũ lại.
Lúc này, Bố Lỗ Tư cũng bò tới trước mặt Vương Vũ, cùng với Khuê Cương một trái một phải, ở phía sau nắm chặt lấy cánh tay Vương Vũ, đè đầu Vương Vũ xuống.
Trọng Lực Trói Buộc của Đá Trắng, cộng thêm hai loại hình nghề nghiệp lực lượng khống chế, ba thứ này kết hợp lại mới miễn cưỡng khống chế được Vương Vũ.
Đám người chiến đội Thánh Đường, cuối cùng cũng có thể thở phào một tiếng.
Cái đám gia hỏa này tung hoành thiên hạ lâu như vậy, sóng to gió lớn gì mà chưa từng thấy qua, nhưng đối thủ âm ngoan hiểm ác như vậy, cũng là lần đầu tiên gặp phải, thế mà phải hợp lực của mọi người mới có thể miễn cưỡng khống chế được hắn, quả thật so với BOSS thì còn BOSS hơn.
Thấy Vương Vũ vậy mà lại bị cái đám gia hỏa này chế trụ, lúc này đám người Toàn Chân Giáo đứng xem một bên đều trợn tròn mắt.
Vương Vũ ở trong tâm bọn họ chính là người đại diện vô địch, Vương Vũ nay bị người khác bắt được, có thể hiểu được tâm tình của Toàn Chân giáo lúc này.
Vô Kỵ lúc này hạ lệnh viện trợ: "Không ổn rồi! Mau tới giúp!"
Nói xong, pháp trượng của Vô Kỵ vung lên Thánh Quang thuẫn trùm tới trên đầu Vương Vũ.
"Hừ!"
Jeff thấy vậy liền hừ lạnh một tiếng, điểm pháp trượng, cửa truyền tống liền xuất hiện, Thánh Quang thuật của Vô Kỵ xuyên qua cửa truyền tống rơi xuống trên đầu Đá Trắng.
Thấy một màn này, Minh Đô sợ tới mức nhanh chóng thu hồi ma pháp còn chưa kịp ngưng tụ xong.