Trang 748# 2
Chương 1497: Thí xe giữ tướng
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
“Này… Sao có thể chứ? Chắc không phải đâu…”
“Làm sao vậy?”
Nhìn thấy bộ dạng không thể tin được của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng, Gấu Ơi Chờ Tớ nhịn không được hỏi.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng liếc mắt nhìn Mộng Hi một cái, sau đó mới nhỏ giọng nói: “Người của Toàn Chân Giáo giết ngược chiến đội Thánh Đường rồi…”
“Cái gì?!!”
Nghe Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nói xong, Gấu Ơi Chờ Tớ suýt chút nữa là nhảy dựng lên, trong mắt tràn ngập sự hoảng sợ.
Chiến đội Thánh Đường là một đội có tiếng tăm cực kỳ lừng lẫy ở sever Quốc Tế, hơn nữa bọn họ khỏe thế nào, mạnh mẽ ra sao Gấu Ơi Chờ Tớ đã được tận mắt chứng kiến. Đám Toàn Chân Giáo đứng trước mặt đàn mãnh thú này trông có khác gì con gà còi không? Sự thành thạo chuyên nghiệp thì càng khỏi phải nói, thậm chí vừa rồi bọn họ còn có thể bắt sống được Vương Vũ, hiện tại chẳng hiểu sao lại bị giết ngược?
Sự khác biệt giữa hôm nay với tối hôm qua chỉ là có thêm một tên Thiết Ngưu mà thôi, một người liền xoay chuyển được thế cuộc đang từ thắng thành thua, chẳng lẽ tên kia đã mạnh đến nước này rồi sao? Đây chính là cao thủ quốc tế đó.
“Chẳng lẽ bọn họ có người giúp đỡ?” Gấu Ơi Chờ Tớ kinh ngạc hỏi.
Hắn không tin được cũng là điều dễ hiểu.
Người của Toàn Chân Giáo có mạnh cỡ nào thì ở trong mắt đám người Gấu Ơi cũng chỉ là một chiến đội hỗn tạp. Dù cho bọn họ có cầm được cúp quán quân giải thi đấu chuyên nghiệp trong nước, chẳng qua cũng chỉ nhờ vào may mắn mà thôi.
Chiến đội Thánh Đường chính là các vị cao thủ nổi danh đã lâu… Trong phạm vi toàn thế giới cũng chưa có người dám cam đoan sẽ thắng được bọn họ.
Tuy nói chiến đội Thánh Đường chỉ có sáu người - bằng một nửa nhân số của chiến đội Toàn Chân Giáo, nhưng đó cũng là cao thủ cấp bậc thế giới đó! Đám hỗn tạp như Toàn Chân Giáo thế nhưng giết được cao thủ cấp bậc thế giới, cái cảm giác này không khác gì đi bộ ở vùng ngoại thành, bỗng nhiên có người qua đường Vương adc tùy tay rút ra một khẩu UZI, nghe thôi đã rợn cả người.
“Không rõ lắm…” Đội Trưởng Đừng Nổ Súng lắc đầu nói: “Dù sao ta nghe nói người của chiến đội Thánh Đường đã bị Toàn Chân Giáo chặn lại ở điểm sống lại, nhiệm vụ ám sát do chúng ta công bố đã bị tính là thất bại… Bây giờ phải làm sao đây…”
“Chuyện này… Ta…” Gấu Ơi Chờ Tớ nghe vậy, trên mặt lập tức lộ ra sự hối hận muộn màng.
Hiện tại hắn rất muốn cho mình một cái bạt tai, không liên quan đến mình tự dưng cắm một chân vào làm chi, nếu biết trước đám “cao thủ” cấp bậc thế giới này không đáng tin như vậy, lúc trước hắn cứ an ổn thưởng thức rượu ngon của mình là tốt rồi. Giờ thì sao, người của chiến đội Thánh Đường đã bị chặn lại, nếu chuyện này bị lộ ra bên ngoài, về sau Kiếm Chỉ Thương Khung còn làm ăn thế nào được nữa?
Nếu chiến đội Thánh Đường là người chơi cùng sever thì không có vấn đề gì, Kiếm Chỉ Thương Khung cùng lắm chỉ bị mang danh là mưu phản thất bại.
Nhưng chiến đội Thánh Đường lại là người chơi sever châu Âu, tính chất sẽ bị biến đổi thành cấu kết với người nước ngoài để mưu phản… Chiều gió sẽ hướng sang một phía khác!
Dựa theo trình độ vô sỉ của tên nhóc Vô Kỵ, nhất định sẽ làm cho dư luận xôn xao không nhỏ.
Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng về sau còn chơi game như thế nào được nữa? Không chỉ không dám ngẩng đầu ở sever quốc nội, chỉ sợ đến cả người trong công hội cũng sẽ khinh bỉ hắn.
“Thật sự không được, hay là lúc đấy chỉ khai ngươi ra thôi… Sau đó ta sẽ tăng lương cho ngươi…”
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng không hổ là làm đại ca đã lâu, rất quyết đoán lại tuyệt tình, ngay lập tức đã nghĩ ra mưu kế khiến Gấu Ơi Chờ Tớ đội nồi, gián tiếp bảo vệ bản thân.
Đại Hùng cuống quít nói: “Lão đại, ngươi đừng nháo, chúng ta đừng nhắc tới chuyện này… Hay là tìm một người gánh tội thay?” Xem ra so sánh mấy thứ với nhau, Gấu Ơi Chờ Tớ chấp nhận từ bỏ tiền tài chứ không hi vọng bản thân mình thân bại danh liệt, cũng coi như là một người biết giữ thể diện.
Ngẫm lại cũng đúng thôi, nếu không cần mặt mũi thì bọn họ cũng sẽ không đến mức đắc tội với người của Toàn Chân Giáo…
Ngay tại thời điểm hai người bọn họ không biết phải làm sao, Mộng Hi đột nhiên đứng lên.
Hai người Đội Trưởng và Gấu Ơi cực kì hoảng sợ, vội vàng nói: “Mộng Hi cô nương, ngài định đi đâu vậy?”
Mộng Hi nhàn nhạt nói: “Đá Trắng tìm ta có việc, ta muốn đi ra ngoài một chuyến…”
Mộng Hi vừa mới dứt lời, hai người càng thêm kinh hoảng, thầm nghĩ: Mẹ nó, cô ta đang muốn trốn chạy đó hả? Đến lúc đó lại để bọn họ đội nồi thì phải làm sao bây giờ?
Nghĩ đến đây, hai tên gian ác xấu xa liền đứng dậy nói: “Mộng Hi cô nương, chúng tôi có câu này không biết có nên nói hay không.”
“Cứ nói đi đừng ngại!” Mộng Hi tùy ý nói.
“Chuyện là…” Gấu Ơi Chờ Tớ rối rắm một chút rồi mới nói: “Ta muốn giải thích rõ một chút chuyện của Toàn Chân Giáo.”
“Hửm? Thế nào?”
Gấu Ơi Chờ Tớ nói: “Người ra điều kiện với ngươi là Huyết Vũ, cũng không đại biểu là ý tứ của Kiếm Chỉ Thương Khung chúng ta. Kẻ đuổi giết Toàn Chân Giáo chính là thủ hạ của ngươi - chiến đội Thánh Đường… Cũng không có liên quan gì đến chúng ta hết. Ta cảm thấy nên nói rõ ràng chuyện này, còn kết quả thì…”
Cái gì gọi là xấu xa, cái gì gọi là vô sỉ?
Gấu Ơi Chờ Tớ vừa mới biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn đó.
Lúc ở thế thượng phong thì kích động bám dính đằng sau muốn nhặt của hời, lúc ở thế hạ phong lại cắt bào đoạn nghĩa chối bỏ mọi trách nhiệm. Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vứt bỏ Gấu Ơi để bảo vệ cả đội, Gấu Ơi lại vứt bỏ Huyết Vũ để bảo vệ bản thân, mẹ nó đúng là thượng bất chính hạ tắc loạn.
“Được rồi, ta đã biết!”
Mộng Hi xua tay, ngắt lời của Gấu Ơi: “Ý của ngươi là… ngừng hợp tác với chúng ta?”
“Không phải chúng ta, là các ngươi và Huyết Vũ!” Gấu Ơi sửa lại cho đúng.
“Tốt!”
Nghe xong lời của Gấu Ơi, trong lòng Mộng Hi không chỉ không có chút gợn sóng nào, thậm chí còn có chút buồn cười.
Ngay từ đầu Mộng Hi rất tin lời của Huyết Vũ, vốn tưởng rằng người của Toàn Chân Giáo rất khó đối phó, cho nên nàng mới dự định mượn lực lượng của Kiếm Chỉ Trời Cao để đối phó với Toàn Chân Giáo.
Kết quả sau khi hợp tác một thời gian mới biết được, mấy tên khốn này đến mặt cũng không dám lộ, chỉ có một ít tác dụng là làm đôi mắt cho chiến đội Thánh Đường mà thôi.
Bản thân tự mình làm việc, còn phải gánh tội thay, để người ngoài nhặt được của hời…
Mộng Hi cũng không phải là loại người coi tiền như rác, nàng đã muốn ngưng hợp tác với Kiếm Chỉ Thương Khung từ lâu, chẳng qua nhớ tới khế ước tinh thần, cùng với đám người Toàn Chân Giáo còn chưa một lưới bắt hết nên mới chưa chủ động đưa ra đề xuất ngưng hợp tác.
Giờ thì hay rồi, Toàn Chân Giáo đã bị chiến đội Thánh Đường “Bắt sống!”, Kiếm Chỉ Thương Khung còn chủ động đưa ra yêu cầu ngừng hợp tác, Mộng Hi cớ sao mà không làm.
“Ngài… Ngài đồng ý rồi hả?”
Thấy Mộng Hi trả lời cực kỳ thống khoái, Gấu Ơi Chờ Tớ không thể tin vào lỗ tai của bản thân.
“Ừm!” Mộng Hi gật đầu nói: “Ba từ nhỏ đã giáo dục ta, cái đám nhãi ranh thất phu không thể làm nên chuyện lớn gì.”
“Ách…”
Bị chửi là nhãi ranh thất phu, Gấu Ơi đỏ mặt già đáp lời: “Vậy thì nể mặt chúng ta đã cung cấp không công cho ngươi hướng đi của Toàn Chân Giáo, xin ngươi hãy quên chuyện đã gặp qua chúng ta… Có được không?”
“Ha? Ý của ngươi là gì?”
Mộng Hi có chút kỳ quái hỏi.
“Không có ý gì hết…” Gấu Ơi Chờ Tớ cuống quít nói: “Kể cả ngươi có nói ra, chúng ta cũng sẽ không thừa nhận! Dù sao nói đến vu khống, Toàn Chân Giáo cũng không bắt chẹt được chúng ta.”
“Hừ hừ!” Thấy dáng vẻ này của hắn, Mộng Hi khinh thường hừ lạnh một tiếng: “Bản cô nương cảm thấy quá xấu hổ vì đã làm bạn với đám phế vật. Chắc chắn ta sẽ không nói cho người khác biết ta quen các ngươi!”
Dứt lời, Mộng Hi cũng không quay đầu lại, trực tiếp rời khỏi văn phòng của Kiếm Chỉ Thương Khung.
“Nàng ta… Nàng ta thật sự có thể giữ bí mật chứ?” Nhìn Mộng Hi rời đi, Gấu Ơi Chờ Tớ có chút thất thần.
“Ta cảm thấy nàng ta sẽ giữ lời.” Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nói: “Đừng nói tới nàng ta, nhìn thấy hành vi vô sỉ vừa rồi của ngươi thôi, đến ta còn cảm thấy quen biết ngươi là một sự sỉ nhục…”
“Con mẹ nó!” Gấu Ơi cực kỳ giận dữ: “Ta mất mặt thay ngươi được chứ… Nếu không ta gọi nàng ta trở về nhé?”
“Biết rồi biết rồi, ngươi đừng vội…” Đội Trưởng thấy thế liền cuống quít trấn an hắn.