Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1498 - Chương 1500: Giải Đấu Chuyên Nghiệp Quốc Tế.

Trang 750# 1

 

 

 

Chương 1500: Giải đấu chuyên nghiệp quốc tế.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Kết hôn khác với yêu đương, môn đăng hộ đối mới là chân lý, Vương Vũ chính là người hiểu rõ nhất điều này.

Vì cớ gì gia đình của Vương Vũ lại không đồng ý cho Vương Vũ và Mục Tử Tiên ở bên nhau? Còn không phải do đạo lý này sao?

Danh Kiếm Đạo Tuyết có làm kinh doanh nhỏ, nhưng hắn xuất thân từ gia đình bình thường, thời còn trẻ ai cũng có một lần yêu đương đến chết đi sống lại, nhưng nếu muốn lấy Mộng Hi về nhà... đó lại là một câu chuyện khác.

Dù gì sau khi kết hôn bọn họ mới hiểu được giá trị của cuộc sống. Điểm này không phải vị thiên kim nhà giàu nào cũng đánh đồng được với Vương Vũ – đại thiếu gia xuất thân từ gia đình võ học, từ nhỏ đã phải chịu khó chịu khổ luyện tập.

Hơn nữa, đàn ông và phụ nữ cũng không giống nhau, kể cả Mộng Hi thật sự có thể làm được như Vương Vũ thì nhà nàng chắc chắn cũng sẽ không đồng ý.

Nếu đã biết sẽ bị người ta lạnh nhạt từ chối, chi bằng biến mất một cách gọn gàng dứt khoát, ít nhất có thể chừa lại cho bản thân một chút tôn nghiêm.

Đám người Toàn Chân Giáo đa số đều đã trải qua và rút được kinh nghiệm từ thực tế, hơn nữa còn là mấy người tin tưởng chủ nghĩa hiện thực, thế nên khi nghe được lời Danh Kiếm Đạo Tuyết nói, ngoại trừ đứa nhóc miệng còn hôi sữa Ký Ngạo ra, hầu như tất cả mọi người đều hiểu được sự khổ tâm của Danh Kiếm Đạo Tuyết.

Những năm gần đây hắn liều mạng kiếm tiền chính là vì muốn làm một người có thể xứng đôi với Mộng Hi, nhưng đó cũng chỉ là suy nghĩ của Danh Kiếm Đạo Tuyết mà thôi… Dựa theo tình hình hiện tại của hắn, nếu không có chuyện gì bất thường xảy ra, đời này chắc chắn là không có khả năng.

“Nén bi thương đi Đạo Tuyết… Việc này ai trong chúng ta ai cũng không giúp được ngươi.” Vô Kỵ vỗ vỗ bả vai Danh Kiếm Đạo tỏ vẻ đồng tình, sau đó hắn nói với Mộng Hi: “Người ngươi cũng đã thấy rồi, 1 triệu vàng khi nào đưa?”

Mộng Hi móc ra hai túi tiền: “Ngươi bắt hắn đi theo ta, ta đưa cho ngươi thêm một triệu.”

“Xin lỗi! Người có thể bán, nhưng nhân cách thì không thể!” Vô Kỵ xua tay nói: “Nếu ngươi không dây dưa với hắn nữa, một triệu này chúng ta có thể không cần!”

“Ngươi!!” Mộng Hi chỉ vào Vô Kỵ tức giận nói: “Ngươi thì biết cái gì!”

Dứt lời, nàng lại chỉ vào Danh Kiếm Đạo Tuyết nói: “Ngươi rốt cuộc có muốn đi theo ta hay không?”

“Ha ha!” Danh Kiếm Đạo Tuyết lúng túng nói: “Thật ra mấy anh em chúng ta chơi với nhau rất vui vẻ.”

“Nhưng bọn họ không thể giúp được gì cho ngươi!” Mộng Hi nói.

“Mẹ nó, chẳng lẽ ngươi có thể giúp hắn?” Vô Kỵ khinh thường nhướng chân mày.

Vị đại tiểu thư này đúng là đứng nói chuyện mà eo không đau, nàng ta nghĩ rằng mình là vạn năng, cái gì cũng có thể làm được sao?

“Ừ thì…… Ta có thể nhiều chuyện một câu được không?”

Đúng lúc này, Đá Trắng giơ tay hỏi.

“Có chuyện mau nói, có rắm mau phóng!” Vô Kỵ không khách khí nói.

“Ách……” Da mặt già của Đá Trắng tối sầm lại, sau đó hắn nói: “Giải đấu chuyên nghiệp quốc tế ba tháng nữa sẽ được tổ chức, việc này các ngươi hẳn là biết hết rồi đúng không.”

“Đương nhiên! Chúng ta cũng không phải mới chơi game ngày đầu tiên.” Vô Kỵ nói.

“Có một chuyện ta phải nói cho các ngươi biết Tập đoàn XXX chúng ta sẽ tham gia hợp tác với công ty Long Đằng để tổ chức giải đấu chuyên nghiệp quốc tế lần này!”

“Thì sao? Muốn khoe các ngươi rất chi là nhiều tiền?”

Đối với hành vi khoe bản thân lắm tiền một cách trắng trợn như này, Tay Trái Tử Thần là người mẫn cảm nhất, thấy Đá Trắng đã là thủ hạ bại tướng mà còn thích khoe khoang, hắn lập tức cảm thấy không vui một chút nào.

“Không dám không dám!” Đá Trắng liên tục xua tay nói: “Tiểu thư Mộng Hi chỉ là muốn cho người anh em này đi theo chúng ta, gia nhập chiến đội Thánh Đường!”

“Ừm? Nói như vậy nghĩa là sao?” Vương Vũ nghiêng đầu hỏi.

“Ba ta nói!” Mộng Hi nói với Danh Kiếm Đạo Tuyết: “Chỉ cần ngươi có thể lấy được một thành tích tốt trong giải đấu chuyên nghiệp quốc tế lần này, ông ấy sẽ cho ngươi một cơ hội! Năng lực của ngươi thế nào ba ta rất rõ ràng, khu vực Châu Á của tập đoàn chúng ta đang thiếu một người phụ trách.”

“!!!!!!”

Mộng Hi vừa mới dứt lời, mấy người Toàn Chân Giáo lại một lần nữa sửng sốt.

Mẹ nó, như vậy nghĩa là sao? Giữa hai việc buôn bán với chơi game có điểm gì giống nhau hả? Tìm một gamer để làm người phụ trách, thế giới của kẻ có tiền thật sự quá khó hiểu.

Vô Kỵ suy tư một chút, sau đó hỏi Danh Kiếm Đạo Tuyết: “Ngươi học ngành gì?”

“Quản lý công thương…” Danh Kiếm Đạo Tuyết đỏ mặt.

“Ha, thì ra là thế…” Mọi người xem như hiểu rõ.

Té ra Danh Kiếm Đạo Tuyết đã được đào tạo kỹ, có khi còn là học bá, trách không được kinh doanh làm đến mức hô mưa gọi gió, chẳng qua bản thân có bản lĩnh như vậy lại dùng để lừa tiền người khác trong trò chơi, tên nhóc này cũng thật là...

Xem ra ba ba của Mộng Hi sở dĩ nói như vậy chắc là do bị nàng ta nháo đến nỗi không có biện pháp khác, thế nên mới quyết định cho Danh Kiếm Đạo Tuyết một cơ hội.

Còn việc đạt được thành tích tốt trong giải đấu chuyên nghiệp quốc tế, phỏng chừng cũng chỉ là một bậc thang mà thôi. Dù gì năng lực của Danh Kiếm Đạo Tuyết đã được chứng minh rõ, không chỉ khiến con gái vui vẻ mà còn giữ thể diện cho bản thân, công ty có thêm một công nhân đủ đức đủ tài, một mũi tên trúng ba con nhạn, quả nhiên là cáo già.

“Lấy được thành tích tốt thôi chứ có gì đâu, cần gì phải gia nhập chiến đội Thánh Đường của các ngươi? Chúng ta cũng có chiến đội nha!” Minh Đô tò mò hỏi.

Đá Trắng ngạo nghễ nói: “Mấy người các ngươi cũng được gọi là chiến đội? Chỉ có ở chiến đội của chúng ta, hắn mới có thể lấy được thành tích tốt!”

“Vậy hả?” Vương Vũ sờ cằm, nhàn nhạt hỏi.

“Ách… Không có…”

Nghe thấy Vương Vũ nói, Đá Trắng vội xua tay: “Ý của ta là, chỉ có chiến đội mạnh nhất sever mới có tư cách tham gia giải đấu chuyên nghiệp quốc tế. Các ngươi thuộc sever Trung Quốc, cũng chỉ có mấy chiến đội mạnh nhất sever này mới có tư cách thôi.”

Thực hiển nhiên, Đá Trắng đang nói bóng gió là: “Một mình ngươi lợi hại thì có ích gì chứ? “Trọng Sinh” cũng không phải trò chơi chỉ có một người chơi, các ngươi không có tư cách.”

“Ha ha ha ha!” Nghe được lời Đá Trắng nói, mấy người Toàn Chân Giáo đồng thời cười to.

“Sao vậy? Ta nói không đúng sao?” Đá Trắng bị mọi người cười đến nỗi dựng hết cả lông gà lông vịt lên.

“Ngươi nói rất đúng!” Vương Vũ gật đầu nói: “Thật không khéo, Toàn Chân Giáo chúng ta may mắn có được tư cách tham gia giải đấu chuyên nghiệp quốc tế lần này!”

“Các ngươi?” Đá Trắng có chút không thể tưởng tượng nói: “Chẳng lẽ chiến đội Một Đám Ô Hợp đánh bại chiến đội Cửu Châu chính là các ngươi?”

“Không sai!” Vương Vũ cười tủm tỉm bật danh hiệu đội trưởng chiến đội Một Đám Ô Hợp của mình lên.

“Chuyện này…” Đá Trắng thấy thế, lập tức nghẹn lời.

Mộng Hi cũng là vẻ mặt không thể tưởng tượng được: “Không thể nghĩ tới các ngươi có thể nắm bắt được cơ hội lần này.”

“Chuyện nhỏ không tốn sức gì mà thôi!” Vương Vũ vô cùng tùy ý nói.

“Đừng có mà tự cao tự đại!” Đối với thái độ của Vương Vũ, Mộng Hi vô cùng khó chịu nói: “Giải đấu chuyên nghiệp quốc tế không đơn giản như ngươi nghĩ đâu.”

“Ừ?” Vương Vũ nghe vậy liền chỉ vào Đá Trắng: “Vậy hắn có tư cách tham gia giải đấu chuyên nghiệp quốc tế hả?”

“Đương nhiên!” Mộng Hi tự hào nói: “Lão Trắng là một trong những thành viên trọng yếu của chiến đội Thánh Đường chúng ta!”

“À!” Nghe được Mộng Hi nói, Vương Vũ vuốt cằm lẩm bẩm: “Xem ra giải đấu chuyên nghiệp quốc tế đơn giản hơn ta nghĩ rồi.”

Mộng Hi: “…”

“Con mẹ nó!”

Đám người Đá Trắng đồng thời rơi lệ đầy mặt.

Meo, mấy tên khốn này đúng là không cho người khác mặt mũi gì cả.

“Được rồi.” Ngay sau đó Vương Vũ tiếp tục nói: “Báo tin ngươi cũng báo xong rồi, trở về đi! Nơi này cũng không còn chuyện gì của ngươi nữa. Đến lúc đó chúng ta sẽ đưa Đạo Tuyết tới trước mặt ngươi.”

“Không được!” Mộng Hi nói: “Mấy người các ngươi quả thật vô sỉ quá mức. Ta không yên tâm, ta muốn đi theo hắn."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment