Trang 769# 1
Chương 1538: Đối chọi gay gắt.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
“Mau giết hắn!”
Người chơi của Đế Quốc Cửu Châu cũng cực kỳ táo bạo, bọn họ không nói hai lời nắm chặt vũ khí trong tay đánh về phía Vương Vũ.
“Ha ha!”
Nói về chạy trốn, Vương Vũ nào sợ ai, thấy người chơi của Đế Quốc Cửu Châu bị mình chọc giận, hắn ha ha cười quái dị một tiếng, chân không chạm đất phi thân nhảy dựng lên, ngay sau đó Vương Vũ lại tiếp tục nhảy ba lần trên không trung, động tác vô cùng nhanh nhẹn, nháy mắt đã thoát ra khỏi vòng vây của người chơi Đế Quốc Cửu Châu.
“Thao tác của hắn rất lợi hại!”
Nhìn thấy Vương Vũ linh hoạt như vậy, người chơi của Đế Quốc Cửu Châu đều vô cùng sửng sốt.
Lúc này, Vương Vũ quay đầu lại nhìn bọn họ cười ha ha một tiếng, sau đó hắn liền chạy xuống dưới chân núi.
Loại chuyện như cướp BOSS thật sự không thể đưa ra ngoài ánh sáng, Vương Vũ tất nhiên phải đeo mặt nạ vào rồi. Tuy rằng mọi người không nhìn thấy gương mặt của hắn, nhưng nhìn dáng người cao lớn uy mãnh thế kia, vừa thấy cũng đủ biết không phải người chơi của thành Hoang Dã!
Dù gì người Trung Quốc chơi trò chơi rất thích sự chính xác cụ thể, ngoài nghề nghiệp Chiến sĩ khiên thuẫn ra, thật sự không có nghề nghiệp nào sẽ điều chỉnh dáng người của bản thân trở nên to lớn như vậy cả.
“Con mẹ nó, thế nhưng là người chơi của thành Di Vong.”
Nhìn thấy dáng người của Vương Vũ, người chơi Đế Quốc Cửu Châu ngay lập tức đưa ra kết luận.
Đế Quốc Cửu Châu chính là quái vật lớn hùng bá một phương, người chơi trong công hội cũng có tố chất giáo dưỡng cao cực kỳ, bọn họ sẽ không chủ động gây chuyện, nhưng cũng tuyệt đối không nhu nhược với những kẻ chủ động đến tìm phiền toái.
BOSS bị cướp, vốn dĩ đã đủ buồn bực rồi, huống chi người cướp BOSS còn là một tên nước ngoài.
Cục tức này, tuyệt đối không thể nhẫn nhịn được.
“Mau đuổi theo!”
Mệnh lệnh vừa mới ra, những nghề nghiệp có độ nhanh nhẹn cao của Đế Quốc Cửu Châu ngay lập tức co chân lên đuổi theo.
Tại thời điểm Vương Vũ đang kéo thù hận của người chơi Đế Quốc Cửu Châu,thì lúc này ở bên trong điểm sống lại của thành Di Vong, Ngàn Đóa Hoa Đào Già gặp lại đám người chơi Vinh Quang Chi Kiếm vừa mới bị Vương Vũ giết chết.
Ở trong mắt người nước ngoài, nét mặt của người Trung Quốc không khác nhau là bao, điểm khác biệt lớn nhất cũng chỉ là dáng người và chiều cao.
Ngàn Đóa Hoa Đào Già lại còn đang giả trang Vương Vũ, đến người chơi trong cùng một sever hắn còn lừa gạt được, huống chi là đám người chơi nước ngoài Vinh Quang Chi Kiếm.
“Con mẹ nó!!”
Mấy người chơi đang đứng ở đây đều là vong hồn dưới tay Vương Vũ, có thể nói là bọn họ sợ Vương Vũ đến tận xương tủy.
Sau khi sống lại ở điểm sống lại lại nhìn thấy Ngàn Đóa Hoa Đào Già, sau lưng mấy người kia không khỏi chảy đầy mồ hôi lạnh.
Cùng lúc đó, Ngàn Đóa Hoa Đào Già nhận được tin nhắn nhắc nhở của hệ thống: “Tất cả thuộc tính của ngươi tăng lên 274%.”
“Trời ạ!”
Nhìn thấy thuộc tính tăng lên, Ngàn Đóa Hoa Đào Già hưng phấn đến nỗi suýt chút nữa nhảy dựng lên.
Lúc này, Mộng Hi đứng ở điểm sống lại dành cho Võ sư bên cạnh vẫy vẫy tay với Ngàn Đóa Hoa Đào Già: “Mau lại đây.”
“Có chuyện gì?”
Đàn ông ấy hả, trong xương cốt thật sự không có sức chống cự đối với những người con gái đẹp.
Thấy mỹ nữ gọi mình, Ngàn Đóa Hoa Đào Già cười hì hì ngay lập tức chạy qua.
Nhưng hắn vừa mới đi đến trước mặt nàng, Mộng Hi liền chỉ vào Ngàn Đóa Hoa Đào Già, dùng ngoại ngữ hô một tiếng: “Hắn chính là người đang cầm Hắc Diệu Thạch, mọi người mau tới đây cướp lại đi, đừng để cho hắn chạy mất!”
“Ngươi đang gì vậy?”
Ngàn Đóa Hoa Đào Già nghiêng đầu, vẻ mặt không hiểu nhìn Mộng Hi.
“Vèo!”
Lúc này, Cung thủ đã ngắm mục tiêu từ trước ngay lập tức bắn một mũi tên lại đây.
Thực lực của Ngàn Đóa Hoa Đào Già vốn cũng không phải là quá yếu, hiện tại thuộc tính của hắn còn tăng lên gần gấp ba, thật sự không biết mạnh mẽ hơn lúc bình thường bao nhiêu lần.
“Bang!”
Chỉ thấy Ngàn Đóa Hoa Đào Già móc chủy thủ ra chém nhẹ một cái, mũi tên trực tiếp bị hắn đánh rớt trên mặt đất.
Ngàn Đóa Hoa Đào Già ngay sau đó cũng quay ra nhìn khắp nơi xung quanh.
“Cái đếu gì vậy!”
Vừa nhìn thấy cảnh tượng hiện giờ, Ngàn Đóa Hoa Đào Già sợ tới mức suýt chút nữa thì hồn lìa khỏi xác.
Nhiệm vụ Hắc Diệu Thạch là nhiệm vụ của cả một tòa thành, phần thưởng chắc chắn là vô cùng phong phú. Nhờ tiếng hô của Mộng Hi, người chơi ở thành Di Vong lúc này gần như là chen lấn đầy đường phố ngõ hẻm, tất cả đều nhìn chằm chằm vào điểm sống lại.
Ngàn Đóa Hoa Đào Già là một người chỉ nghĩ cho lợi ích của bản thân, hơn nữa hắn cũng biết bản thân mình có bao nhiêu phân lượng, đương nhiên sẽ không bởi vì ham mê sắc đẹp mà ở lại nơi này chịu chết.
“Đại tỷ à, ta đi trước một bước! Ngươi chờ Ngưu huynh tới cứu đi!”
Thấy người chơi của thành Di Vong càng ngày càng nhiều, Ngàn Đóa Hoa Đào Già lùi ra đằng sau một bước, chuẩn bị ẩn thân chạy trốn mất dạng.
“Mau ký hiệu hắn đi!”
Mộng Hi lên tiếng nhắc nhở.
Cung thủ cách đó không xa ngay lập tức nhấc tay lên, đánh ký hiệu lên người Ngàn Đóa Hoa Đào Già.
“Ai nha!”
Ngàn Đóa Hoa Đào Già đang chuẩn bị trốn đi thì lại bị đánh ký hiệu, hắn không khỏi kinh ngạc nhìn tên Cung thủ kia một cái. Sau đó Ngàn Đóa Hoa Đào Già dứt khoát cắn răng, mang theo chủy thủ xông về phía Cung thủ kia.
Thuộc tính của người chơi cấp 60 tăng lên gấp ba là loại khái niệm gì?
Đặc biệt là nghề nghiệp có độ nhanh nhẹn cao như Thích khách, thời điểm xông tới cũng chỉ để lại một đạo tàn ảnh.
Không đợi tên Cung thủ kia phản ứng kịp, Ngàn Đóa Hoa Đào Già cũng đã vọt tới trước mặt hắn, giơ tay lên giải quyết một cách nhanh gọn lẹ.
Sau đó Ngàn Đóa Hoa Đào Già dùng hết tốc lực chạy ra khỏi vòng vây.
Người chơi của thành Di Vong tất nhiên sẽ không để cho miếng thịt mỡ này chạy thoát rồi, vì thế bọn họ không nói hai lời, ngay lập tức co chân đuổi theo.
Người chơi luôn luôn có tâm lý nghe theo đám đông.
Thấy Ngàn Đóa Hoa Đào Già có một đống người đuổi theo sau lưng, những người chơi khác tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng cũng chạy theo đuổi giết như thật.
Nếu dựa theo tốc độ hiện giờ của Ngàn Đóa Hoa Đào Già, người bình thường tất nhiên đuổi không kịp hắn, cũng ngăn không được hắn.
Thời điểm Ngàn Đóa Hoa Đào Già chạy ra khỏi thành Di Vong, những người đuổi theo phía sau cũng chỉ còn lại mấy tên Cung thủ.
Chẳng qua thời gian BUFF trên người Ngàn Đóa Hoa Đào Già cũng chuẩn bị kết thúc.
Ngàn Đóa Hoa Đào Già biết bản thân không có bản lĩnh như Vương Vũ - có thể tiến lui tự nhiên giữa thiên quân vạn mã. Nhìn thoáng qua nơi xa xa có một đoàn quân người chơi vẫn liên tục bám riết không tha, Ngàn Đóa Hoa Đào Già dứt khoát cắn răng một cái, tăng tốc chạy về phía biên cảnh.
“Ha ha ha ha, ngươi đánh không lại ta đâu! Biết làm sao được, ta mạnh mẽ như vậy mà…”
Tên nhãi ranh Ngàn Đóa Hoa Đào Già này đúng là rất đáng ăn đòn, đang chạy trốn cũng không quên khiêu khích đám người phía sau.
Người chơi thành Di Vong cho dù không hiểu hắn đang nói gì, nhưng nhìn bộ dáng cợt nhả của hắn, bọn họ cũng tức giận không thôi. Kể cả trên người Ngàn Đóa Hoa Đào Già không có Hắc Diệu Thạch, bọn họ cũng sẽ đè tên nhãi này xuống rồi không ngừng đấm hắn cho hả mối hận trong lòng.
…
Ngàn Đóa Hoa Đào Già chạy không biết bao lâu, chuẩn bị đến đường phân chia ranh giới thì đúng vào lúc này, biên cảnh bên kia lại xuất hiện một đoàn người đen nghìn nghịt.
“Con mẹ nó! Chuyện này là thế nào vậy!”
Ngàn Đóa Hoa Đào Già còn đang kinh ngạc không hiểu những người này đang làm gì ở đây, đột nhiên một hình bóng quen thuộc xuất hiện ở trước mắt Ngàn Đóa Hoa Đào Già.
“Ngưu đại thần?”
Ngàn Đóa Hoa Đào Già nhịn không được kêu lên.
“Đừng nói chuyện với ta, mau hô cứu mạng đi!” Vương Vũ trừng mắt nhìn Ngàn Đóa Hoa Đào Già một cái.
“?”
Ngàn Đóa Hoa Đào Già mưu mô thủ đoạn thế nào chứ, chỉ cần một ánh mắt, hắn đã hiểu được mục đích của Vương Vũ. Ngàn Đóa Hoa Đào Già ngay lập tức móc ra một chiếc huy chương giả đeo ở trước ngực, vừa lăn vừa bò chạy tới, đồng thời miệng còn lớn tiếng kêu cứu: “Các huynh đệ cứu mạng…”
Người chơi dẫn đầu Đế Quốc Cửu Châu nghe thấy Ngàn Đóa Hoa Đào Già nói tiếng quốc ngữ, lại nhìn thấy huy chương trước ngực hắn, thể xác và tinh thần không khỏi chấn động, hắn vội vàng nói: “Huynh đệ, mau trốn ra đằng sau chúng ta.”
Vương Vũ thấy thế cũng không cam lòng yếu thế kêu lên: “Help me, help me…” Sau đó hắn ngay lập tức chui vào giữa đám người.
…
Vương Vũ và Ngàn Đóa Hoa Đào Già trốn ở giữa đám người không khỏi che miệng cười trộm.
Người chơi của Đế Quốc Cửu Châu và thành Di Vong đứng ở hai bên ranh giới nhìn nhau chăm chú.
Trong lúc nhất thời, không khí ở hiện trường nháy mắt trở nên lạnh lẽo không thôi.