Trang 786# 1
Chương 1572: Vây đánh
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Pháp sư? Thì ra là vậy!"
Đoàn người gật đầu đã hiểu, nói: "Cái này dễ xử lý hơn rất nhiều..."
Trước đó, nhóm người Hoa Khai Vô Nguyệt đã từng gặp qua đoàn người Vương Vũ, biết rằng trong đội ngũ của Vương Vũ chỉ có đúng hai người đàn ông.
Ngoài Vương Vũ là Võ sư ra, thì người chơi nam còn lại chính là Liêu Nguyên.
Trên lưng của Liêu Nguyên có cung tên, mang túi đựng tên thì khẳng định không phải là Pháp sư, vậy thì Pháp sư chắc chắn phải là một trong số những cô gái ở trong đội ngũ.
Tuy rằng thuộc tính nam nữ ở trong trò chơi đều bình đẳng, nhưng trên phương diện chiến đấu, nói thật thì, người chơi nữ với người chơi nam vẫn có một chút chênh lệch.
Vì vậy, phần lớn người chơi nữ trong "Trọng Sinh" đều chơi các loại hình nghề nghiệp không am hiểu PK như Mục sư, hơn nữa cho dù là Mục sư, thì người chơi tốt nhất vẫn là người chơi nam, cho nên có thể thấy được sự chênh lệch giữa người chơi nữ với người chơi nam.
Nếu là Vương Vũ, thì mọi người đọc danh hiệu quán quân giải đấu chuyên nghiệp có thể sẽ còn kiêng nể vài phần, còn về phần các cô gái thì sao, ha ha.
Mọi người đều là cao thủ đỉnh cấp, tất nhiên sẽ không có lý do gì phải sợ hãi một cô gái hết.
"Vậy thì chờ một chút đi!"
Mọi người vốn dĩ đang không kiềm chế được, giờ lại bình tĩnh trở lại.
Dù sao đối thủ cũng biết bay, cho dù là một cô nương thì cũng không thể khinh thường được, ngộ nhỡ bởi vì nhóm người rời khỏi lối ra, dẫn đến việc đối thủ chạy lên trời, vậy thì chẳng phải quá mức thiệt thòi rồi sao.
Phi hành thuật, đối với cảnh tượng quái vật không thể bay mà nói, quả thật chính là tồn tại BUG, mười phút sau, Vương Vũ bay một đường không có trở ngại tới vùng phụ cận lối vào.
Dáng người của Vương Vũ khôi ngô cường tráng, mục tiêu lớn đến như vậy, lại thêm hai cánh ở trên không trung cực kỳ thu hút sự chú ý của người khác.
Vừa mới bay đến đến phạm vi cổng vào, nhóm người Hoa Khai Vô Nguyệt đã chú ý tới Vương Vũ trên bầu trời.
"Hả?"
Đợi đến khi bọn họ nhìn thấy Vương Vũ giương cánh bay lượn, thì tất cả nhất thời đều ngẩn cả ra.
Mẹ nó, không phải nói người bay tới là con gái sao? Sao cô gái này thoạt nhìn lại có chút dũng mãnh như vậy?
Ngay cả Hoa Khai Vô Nguyệt cũng có chút ngây ngẩn.
Hoa Khai Vô Nguyệt cũng coi như là một cao thủ thân kinh bách chiến, thuật phi hành không phải chưa từng thấy qua, nhưng Võ sư có thể dùng thuật phi hành, thì tuyệt đối là lần đầu tiên nhìn thấy.
Ngay lúc nhóm người Hoa Khai Vô Nguyệt còn đang sửng sốt, thì Vương Vũ đã bay tới đỉnh đầu mọi người rồi.
Hoa Khai Vô Nguyệt thấy thế, trong lòng liền bất ngờ, vội vàng hạ lệnh nói: "Đều thất thần ở đó làm gì vậy? Cung thủ đâu, bắn rơi hắn cho ta."
"Hả à à..."
Nhận được mệnh lệnh của Hoa Khai Vô Nguyệt, thủ hạ Cung thủ liền hồi thần lại, tay chân lúng túng giơ cung cài tên, bắn một mũi tên về phía Vương Vũ.
Sự cảm ứng của Vương Vũ cực kỳ nhanh nhạy, từ trước khi bước vào tầm nhìn của đám người này, thì Vương Vũ ở trên không trung đã cảm nhận được sát khí dưới thân rồi.
Đối mặt với trù tính của đám người Hoa Khai Vô Nguyệt, Vương Vũ lại chỉ mỉm cười, không chút hoang mang thu cánh lại.
Không còn năng lực trôi nổi của cánh nữa, tốc độ rơi xuống của Vương Vũ đột ngột biến nhanh.
Gia tốc nhanh như vậy, vừa khéo tránh được một mũi tên đang bắn tới.
Cùng lúc đó, nhũ băng của Pháp sư cũng từ dưới bắn tới trước mặt Vương Vũ.
Vương Vũ dậm chân xuống, sử dụng Ưng Đạp, tốc độ rơi xuống một lần nữa lại tăng lên.
Chỉ thấy Vương Vũ tránh được ma pháp, một cước đạp về đỉnh đầu Hoa Khai Vô Nguyệt.
Đương nhiên, nhóm người Hoa Khai Vô Nguyệt cũng đều là cao thủ hết, thấy Vương Vũ sắp giết Hoa Khai Vô Nguyệt tự nhiên cũng không ngồi đó chờ chết.
"Đoang! Đoang! Đoang!"
Một tiếng trầm thấp vang lên.
Ưng Đạp của Vương Vũ còn chưa đạp trúng Hoa Khai Vô Nguyệt, thì tay trái của Hoa Khai Vô Nguyệt đã nâng lên, giơ một tấm khiên lớn lên trên đầu, đỡ được Ưng Đạp của Vương Vũ.
Chẳng qua, Vương Vũ quyền cước nặng nề, phán định rất cao.
Lá chắn của Hoa Khai Vô Nguyệt tuy kháng được Ưng Đạp của Vương Vũ, nhưng thân hình lại rung chuyển sau ba đạp của Vương Vũ, đầu dưới của tấm khiên bị giẫm trên mặt đất, lúc này Vương Vũ cũng rơi xuống đất theo.
"Răng rắc!"
Một tiếng sấm sét vang lên, trên chân của Vương Vũ tỏa ra một đoàn lôi quang.
Hoa Khai Vô Nguyệt thấy vậy cũng biết lôi quang này không dễ đối phó, trong lòng không khỏi hoảng hốt, vội vàng đẩy tấm khiên ra trước mặt, tấm khiên đứng sừng sững giữa hai người, chân của Vương Vũ lúc này cũng đã đá tới mặt khiên.
"Đùng!"
Lại là một tiếng vang thật lớn.
Lôi Đình Cước của Vương Vũ đá đúng vào vị trí trung tâm tấm khiên của Hoa Khai Vô Nguyệt.
Vương Vũ một thân Thần khí, thuộc tính lớn mạnh như vậy, xuống một cước này phán định cao bao nhiêu, hơn nữa Lôi Đình Cước còn là một kỹ năng đẩy lùi rất mạnh.
Chớ nói chỉ là một người chơi, cho dù có là BOSS, trúng một cước này của Vương Vũ mà không bị đá bay đi mới là lạ, kết quả của việc Hoa Khai Vô Nguyệt trúng một cước này, tự nhiên có thể tưởng tượng ra được.
Mọi người chỉ nghe thấy một thanh âm tựa như tiếng sét vang lên, Hoa Khai Vô Nguyệt trực tiếp bị Vương Vũ đá lùi về phía sau hơn mười mét.
Kim Nhật Hoa Khai vốn đang chờ đợi, nhất thời cũng ngốc ngay tại chỗ.
Nhóm người Kim Nhật Hoa Khai là đàn em của Hoa Khai Vô Nguyệt, người mà họ gọi là đội trưởng, thực lực của Hoa Khai Vô Nguyệt tất nhiên không thể nghi ngờ, trang bị trên người tiểu tử này có bao nhiêu phần hùng mạnh lại càng thêm rõ ràng, một cao thủ như vậy lại bị người ta một cước đá đi thật xa, mẹ nó phán định này phải mạnh đến thế nào a?
"Ta đệt!"
Phản ứng qua đi, Kim Nhật Hoa Khai nhịn không được sợ hãi nói: "Người này sao lại mạnh như vậy?"
"Phí lời!" Hoa Khai Vô Nguyệt khó chịu đáp: "Ngươi cho rằng quán quân giải đấu chuyên nghiệp là ngồi không à? Mọi người cùng lên đi, bao vây hắn cho ta!"
Nói xong, Hoa Khai Vô Nguyệt liền dứng dậy, giơ tấm khiên lên, cúi đầu, hạ người xông tới chỗ Vương Vũ.
Nhưng đúng lúc này, Vương Vũ lại trảo tay về phía sau, chỉ thấy không khí ở phía sau Vương Vũ bị bóp méo một trận, một Thích khách đang định đâm tới lại bị Vương Vũ xoay cổ tay liền lôi từ trong không khí ra.
Vương Vũ dễ như trở bàn tay, đoạt được đoản kiếm trong tay Thích khách, ngay sau đó tiện tay vung lên, đem Thích khách cùng đoản đao đồng thời quăng ra ngoài.
"Ư!" Một đường vòng cung xẹt qua, không nghiêng không lệch cắm vào giữa gáy của Pháp sư trước mặt, Pháp sư ngay cả một tiếng cũng chưa kịp kêu đã hóa thành một tia sáng trắng.
Vóc người của Thích khách tương đối lớn, tất nhiên bay đi không xa, mà là văng trúng vào người Hoa Khai Vô Nguyệt cách đó không xa.
"Ầm ầm!"
Hoa Khai Vô Nguyệt và Thích khách kia đâm vào nhau, Thích khách kia bị Hoa Khai Vô Nguyệt đánh bay lên ngay tại chỗ, mà Hoa Khai Vô Nguyệt cũng vì đụng trúng với bạn của mình, mà kỹ năng bị ép buộc đánh gãy...
Sau khi Thích khách rơi xuống đất, lăn trở lại rồi biến mất bên cạnh Vương Vũ.
"Mẹ nó!"
Mà những người khác nhìn thấy Vương Vũ mạnh mẽ lôi Thích khách đang lén lút từ trong không khí ra ngoài, trong lòng lại một trận cả kinh.
Đây là loại thao tác quỷ quái gì vậy, không nhìn thấy thằng cha này rơi xuống đất, thì làm sao mà biết được sau lưng có người đây? Chẳng lẽ mở hack?
Hoa Khai Vô Nguyệt trong lòng hoảng hốt, không nói hai lời liền giơ ngón tay giữa sử dụng Trào Phúng với Vương Vũ, Vương Vũ trực tiếp bị kéo qua.
Vương Vũ thuận thế đạp về phía trước một bước, mở ra nội tức cuồn cuộn giải trừ trạng thái khống chế, đồng thời thân hình nghiêng về phía trước, một bả vai đỉnh vào giữa không trung, Thích khách vừa bị bay một đoạn lại bị Vương Vũ dùng một Tiên Sơn Kháo Bối lần thứ hai đánh bay ra ngoài.
Chẳng qua lúc này đây, Thích khách sẽ không gặp may mắn như lần trước được nữa.
Lần trước Vương Vũ chỉ là do ngăn cản công kích của Hoa Khai Vô Nguyệt mà không dùng lực trên tay, Hoa Khai Vô Nguyệt là Tank, chức nghiệp tấn công tất nhiên không cao, bởi vậy Thích khách nọ bị thương cũng cực kì nhẹ, mà lúc này đây, Vương Vũ trực tiếp dùng tới kỹ năng, lại còn là kỹ năng nâng cao, kết cục này có thể tưởng tượng ra được.
Vương Vũ dùng Thiết Sơn xông tới, bạn học Thích khách bị vỡ thành một đường sáng trắng ngay tại chỗ.