Trang 789# 1
Chương 1578: Thử thách
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Chiêu chết chùm này của Vương Vũ đã được dùng rất nhiều lần, đây cũng là lý do chính khiến Long Hoàng Darius bất đắc dĩ trước Vương Vũ, vừa nghe câu này của Vương Vũ thôi mà Darius đau cả đầu.
Dù sao nếu Vương Vũ lao vào người Darius mà chết thì lão thân là tùy tùng cũng phải chết theo.
Vương Vũ là người chơi nên sẽ sống lại, có chết thì nhiều nhất cũng chỉ rớt dăm cái kinh nghiệm, nhưng Darius là BOSS Thần cấp hiếm có khó tìm, chết một phát đồng nghĩa với việc biến mất vĩnh viễn.
Cho dù trong trò chơi có thể hồi sinh thì thực lực của NPC cũng tỉ lệ thuận với thời gian hồi sinh, BOSS bình thường mất đi thì nhiều nhất một ngày hay một tuần là có thể hồi sinh, mà nếu loại BOSS Thần cấp như Darius mất đi, chu kỳ hồi sinh ít nhất cũng phải tính trên đơn vị năm.
Tư duy của lão cũng phải luân hồi theo, đương nhiên Darius không muốn dùng tính mạng để đùa giỡn với Vương Vũ.
"Ha ha! Chiêu này không mới, vẫn còn dùng được!" Vương Vũ cười nói: "Ngài có cho hay không?"
"Ta chính là Thần!” Darius nói một cách ngạo nghễ: "Ngươi cho là một phàm nhân cũng có thể chết chùm với ta sao?"
"Ha ha!" Vương Vũ cũng dùng biểu cảm ngạo nghễ nói: "Ta biết bản lĩnh của ngài, người bình thường muốn tông vào người ngài mà chết chắc chắn khó như lên trời, nhưng ngài cũng biết bản lĩnh của ta mà, ta muốn tông vào người ngài mà chết thì ngài cũng trốn không xong đâu."
"Ngươi!" Darius lại nghẹn lời vì tức giận.
Vương Vũ nói không sai, Darius cũng đã từng lĩnh giáo qua bản lãnh của Vương Vũ, khi ấy Vương Vũ cũng chỉ hơn cấp 50, vậy mà áp dụng kỹ năng hay đối chiêu cũng tuyệt đối không yếu hơn Darius chút nào, sở dĩ hắn không đánh lại lão hoàn toàn là do Darius có sự áp chế tuyệt đối trên thuộc tính.
Vương Vũ lúc đó nói muốn chết chùm với Darius mà lão cũng không dám chắc có thể cản được hắn, bây giờ Vương Vũ đã sắp cấp 66, kỹ năng học được cũng rất nhiều, mạnh hơn xưa không biết bao nhiêu lần, sao Darius dám khinh thường đây? Số rồng do trời, không thể không đề phòng.
Đành chịu thôi, người dưới mái hiên không thể không cúi đầu, tuy Darius muốn giết Vương Vũ cũng không khó, nhưng bây giờ trong tay Vương Vũ có khế ước, Darius cũng chỉ có thể chịu đựng, đối mặt với Vương Vũ chơi xỏ lá thì lão ta đành phải bất đắc dĩ nói: "Ông chủ, không phải là không thể cho ngài vảy ngược, nhưng lão đại hệ thống cũng có yêu cầu."
"Ngài cứ nói đừng ngại!" Vương Vũ xua tay nói.
Quy củ gì gì đó thì Vương Vũ cũng biết, dù sao Nghịch Lân Của Rồng rất đặc biệt, cứ tùy tiện cho cũng khiến cho người ta thấy quá không hợp lý.
"Nhất định phải đạt được sự công nhận của ta mới được." Darius nói.
"Ồ?" Vương Vũ nói: "Như thế nào mới có thể làm cho ngài công nhận?"
"Như thường lệ mà nói thì chính là đánh bại ta!"
Darius nói với vẻ thản nhiên.
"Đánh bại ngài?" Vẻ mặt Vương Vũ tối sầm.
Con mẹ nó điều này khác gì với từ chối chứ? Darius chính là BOSS Thần cấp cấp 200, là sự tồn tại mạnh nhất trong trò chơi, Vương Vũ chì là con hạng tép riu cấp 66 còn dám mơ mộng nói trò thắng thua với Darius?
Cho dù ngay cả Vương Vũ có thể thắng được hệ thống công nhận thì đoán chừng độc giả cũng sẽ không tin tưởng, đây là tường thuật trực tiếp không hề bật hack.
"Ta đang nói về ta cấp 100." Darius vội bổ sung: "Tuy nhiên hiện tại giữa ta và ngươi có khế ước chủ tớ, cho dù ngươi muốn khiêu chiến ta thì hệ thống cũng không đồng ý."
"Vậy phải làm sao bây giờ?" Sắc mặt Vương Vũ càng thêm tối, con mẹ nó cái này khác gì chưa nói chớ?
"Như vậy đi!" Darius vỗ tay nói: "Tiểu Mễ, ngươi lại đây!"
Dominic nghe mệnh lệnh của Darius, nhanh chóng đi vào phòng.
Darius chỉ vào Dominic nói: "Chỉ cần ngươi có thể khiến cho hắn thực lòng tin phục ngươi thì ta sẽ cho ngươi Nghịch Lân Của Rồng ngay."
"Ngươi cấp bao nhiêu?" Vương Vũ quay qua hỏi Dominic.
Lúc trước Vương Vũ cũng đã từng đánh nhau với Dominic, tuy rằng tên nhóc này không biến thái bằng Darius, nhưng cũng là một tên BOSS khá mạnh, cao hơn Vương Vũ khoảng gần cả trăm cấp, Vương Vũ cũng không hề có phần thắng khi đối đầu với hắn ta.
"185!" Dominic nói với vẻ lạnh lùng: "Bây giờ ta là hộ vệ của Long Hoàng bệ hạ, cấp được tăng lên so với trước kia."
"Darius, lão giỡn mặt ta à? Có phải muốn ép ta chơi trò liều mạng với lão chăng?" Vương Vũ nghe vậy dứt khoát dùng sự căm tức nhìn Darius.
Hay lắm, chơi cái quái gì, với người chơi với cấp của Vương Vũ mà nói thì BOSS cấp 185 khác gì với Thần tối cao cấp 200 chứ? Không phải đều không thể chịu được một chiêu sao.
"Không dám không dám!" Darius sợ Vương Vũ một chiêu đập nát cả hai với lão, vội vã sáp lại gần: "Ta nói chính là làm cho hắn thực lòng tin phục ngươi, cũng đâu phải bảo ngươi đánh bại hắn."
"Ồ? Thật không?" Vương Vũ híp mắt lấy một túi tiền ra nhét vào tay Darius nói: "Lần đầu đến thăm ta cũng không mang lễ vật gì, một chút lòng thành này ngài cầm lấy, có thể cho chút gợi ý không?"
"Ha hả!"
Darius nhận túi tiền suy nghĩ một hồi, thỏa mãn nói: "Bây giờ Dominic rất ân hận về việc bản thân hắn vốn là tộc Rồng lại là chỉ là linh hồn, đang tìm cách để sống lại, nếu ngươi có thể giúp hắn sống lại thì hắn sẽ thực lòng tin phục ngươi."
"Sống lại? Ngài làm Thần chí cao còn không làm được sao?" Vương Vũ khó hiểu hỏi.
"Rất hiển nhiên là ta không làm được." Darius lắc đầu.
"Trả tiền lại cho ta!" Vương Vũ hung dữ đưa tay giựt lại túi tiền trong tay Darius, nói trong sự phẫn nộ: "Ngài mà còn không làm được sao ta làm được chứ? Không muốn cho gợi ý cứ việc nói thẳng, sao lại làm khó ta."
"Ông chủ bớt giận." Darius túm chặt túi tiền nói: "Ngươi có biết người chơi hoặc NPC nào đã sống lại không? Có thể gọi bọn họ giúp đỡ."
"Ngươi chơi và NPC ư?" Vương Vũ suy nghĩ một chốc hỏi: "Bây giờ Dominic là linh hồn phải không?"
Người chơi hoặc NPC biết thuật Hồi Sinh thì Vương Vũ cũng quen vài ngươi, Vô Kỵ và Esther thống lĩnh Kỵ sĩ Bàn tròn là một trong những người đó hẳn cũng biết, thế nhưng Vô Kỵ và Esther đều là tín đồ của thần Quang Minh, thuật Hồi Sinh được sử dụng cũng đều là ma pháp quang minh.
Mọi người đều biết, linh hồn thuộc ma pháp hệ hắc ám, ma pháp quang minh có tác dụng khắc chế đặc thù với ma pháp hắc ám, Dominic là một hồn rồng, để cho Vô Kỵ hoặc Esther triển khai pháp thuật quang minh với hắn ta, đoán chừng một chiêu phóng ra sẽ lập tức đưa tên nhóc này đi đời nhà ma.
"Không sai!" Darius thở dài nói: "Nếu không phải linh hồn thì ta cũng không cần đau đầu như vậy."
"Thuật Hồi Sinh là ma pháp quang minh, người này là một linh hồn, sao ta có thể làm cho hắn sống lại chư?" Vương Vũ xoắn xuýt xoa đầu, chơi game lâu vậy rồi mà cho tới bây giờ Vương Vũ chưa từng gặp vấn đề nào khó chơi tới vậy.
Darius ở bên cạnh nhắc nhở: "Trừ khi ngươi tìm được cách sống lại mà không cần dùng ma pháp quang minh."
"Không dùng ma pháp quang minh cũng có thể làm cho sống lại ư?"
Nghe Darius nói vậy Vương Vũ tựa như nghĩ ra điều gì, đôi mắt chợt tỏa sáng, mừng rỡ nói: "Ta có cách rồi!"
"Cách gì vậy?" Darius cũng rất tò mò rốt cuộc Vương Vũ làm như thế nào.
Đúng lúc đó chỉ thấy Vương Vũ lấy một tấm lệnh bài trong túi ra, toàn thân lệnh bài kia đỏ rực, hình dáng như chim sải cánh, trông rất sống động.
"Đây là..." Darius nhìn lệnh bài trong tay Vương Vũ, nói với vẻ đầy hoảng hốt: "Lệnh bài Phượng Hoàng?"