Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1588 - Chương 1590: Kẻ Phản Quốc

Trang 795# 1

 

 

 

Chương 1590: Kẻ phản quốc
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Tuy rằng nghề nghiệp tấn công xa có thời gian cứng người ngắn hơn nghề nghiệp cận chiến, nhưng lại có thời gian hồi chiêu.

Nói tóm lại, đánh nhau quy mô bình thường dùng binh khí, người chơi đều vô cùng chú ý phối hợp công kích với nhau. Mọi người công kích thành từng nhóm, là có thể bù lại khoảng trống do thời gian hồi chiêu gây ra.

Cũng không biết là Hoa Khai Vô Nguyệt quá mức tự tin với chủ ý của mình, hay là thân thủ của Vương Vũ quá mức kinh người, nói chung không ai hạ mệnh lệnh công kích thành từng đợt. Cho nên một đợt công kích trôi qua, toàn bộ nghề nghiệp đánh tầm xa của Thời Gian Vàng tiền vào kỳ mệt mỏi.

Nghề nghiệp cận chiến thì lại có trận hình rất ổn định, nhưng hiện tại Vương Vũ ở tít trên cao, nghề nghiệp cận chiến quả thực không với tới Vương Vũ.

"Xong rồi, hắn muốn bỏ chạy!"

Hoa Khai Vô Nguyệt thấy thế, trong lòng lạnh xuống.

Nhưng mà lúc Hoa Khai Vô Nguyệt nghĩ rằng Vương Vũ sẽ chạy trốn tìm đường sống, thì Vương Vũ không chỉ không nhân cơ hội bay đi, mà đột nhiên sử dụng kỹ năng Ưng Đạp, đạp về phía Hoa Khai Vô Nguyệt.

"???!!!!"

Đối mặt với công kích bất thình lình của Vương Vũ, Hoa Khai Vô Nguyệt chấn động, theo bản năng giơ tấm chắn lên.

"Rầm!"

Một âm thanh nặng nề vang lên, một cước của Vương Vũ đạp lên tấm chắn của Hoa Khai Vô Nguyệt, khiến tay hắn ta chợt nặng xuống, bị Vương Vũ đạp lui về phía sau từng bước, tay kia thì giơ một thanh đơn thủ kiếm chọc lên.

Nhưng ai ngờ, ý của Vương Vũ không phải là công kích Hoa Khai Vô Nguyệt, mà chỉ mượn lực, nhảy tới phía trên Kim Nhật Hoa Khai, tiện tay túm Kim Nhật Hoa Khai vào tay.

Lúc này, thời gian hồi chiêu của những người khác đã hết, lại phát động công kích với Vương Vũ.

Thân hình Vương Vũ lóe lên, sử dụng Thiểm Hiện, mang theo Kim Nhật Hoa Khai né tránh công kích bay lên chỗ cao. Ngay sau đó, Vương Vũ mở hai cánh ra, lên như diều gặp gió, mang theo Kim Nhật Hoa Khai bay về phía bầu trời...

"Điều... Điều này sao có thể?"

Thấy Vương Vũ dẫn người Thiểm Hiện, đám người chơi Thời Gian Vàng đều mang vẻ mặt mơ hồ.

Loại kỹ năng di chuyển trong nháy mắt này tuy hiếm có, nhưng tuyệt không hiếm thấy, đối với phán định của loại kỹ năng này mọi người vẫn hiểu rõ ràng.

Thứ đồ chơi này chính là kỹ năng di chuyển vị trí cá nhân, chỉ có thể để một người sử dụng, còn mang theo một người như Vương Vũ mà dùng Thiểm Hiện, mọi người vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

Không biết, hệ thống đối với người chơi có hai loại phán định, một loại là trạng thái tự chủ, người chơi thuộc loại thân thể đơn thuần, trong trạng thái này không thể bị mang theo Thiểm Hiện.

Còn một loại khác chính là trạng thái bị túm lấy, trong trạng thái bị túm bắt, người chơi giống như trang bị đạo cụ, đều là một loại đồ vật trong tay người chơi thi triển kỹ năng. Nếu trong loại phán định này thì thân thể không thuộc về người chơi.

Dĩ nhiên loại trạng thái chỉ tồn tại trong nháy mắt khi mục tiêu bị kỹ năng túm bắt nắm vào trong tay, tương tự với cái móc kéo lại trong mấy trò chơi moba.

Mời vừa rồi, thời điểm Vương Vũ rơi xuống đã dùng Cầm Vân Thủ túm lấy Kim Nhật Hoa Khai, thời điểm Thiểm Hiện Kim Nhật Hoa Khai còn chưa bị Vương Vũ túm trong tay, đợi Thiểm Hiện xong, Kim Nhật Hoa Khai cũng đã bị Vương Vũ dùng Cầm Vân Thủ bắt tới không trung.

Loại kỹ xảo Thiểm Hiện bắt người này có yêu cầu cực cao đối với năng lực thao tác và năng lực phản ứng của người chơi. Nếu không có năng lực phản ứng như cao thủ chuyên nghiệp, thì khó có thể làm được. Nhất là trong loại tình huống bị người khác bao vây, mà bắt người Thiểm Hiện, không chỉ yêu cầu cao với phản ứng và thao tác, còn có yêu cầu rất hà khắc đối với tâm tính của người chơi. Cho nên người chơi bình thường có nghĩ cũng không dám nghĩ.

Bởi vậy có thể chuyện mọi người cảm thấy kinh ngạc cũng là chuyện hợp lý, dù sao ngoại trừ Vương Vũ, thì không ai có thể thuận tay làm ra loại thao tác này, người chơi bình thường nghe còn chưa từng nghe nói tới.

Người thường xem náo nhiệt, người trong nghề xem cách thức, lúc này có thể nhận ra sự khác nhau giữa người chơi cao thủ và người chơi bình thường.

Người chơi bình thường thấy tình cảnh như vậy, chỉ biết mang vẻ mặt mơ hồ, hoài nghi Vương Vũ có mở hack không. Còn đám cao thủ Hoa Khai Vô Nguyệt thấy tình cảnh như vậy thì sau lưng đổ một thân mồ hôi lạnh.

Đệt! Rốt cuộc đây là tên biến thái cỡ nào vậy.

"Lão đại, bọn họ bay mất rồi, chúng ta có đuổi hay không?"

Ngay trong lúc Hoa Khai Vô Nguyệt khiếp sợ vạn phần nhìn bóng lưng Vương Vũ rời đi, thì đám đàn em tỉnh lại hoàn hồn, sốt ruột gào lên hỏi.

"Đuổi! Sao lại không đuổi!" Hoa Khai Vô Nguyệt tức giận nói: "Báo cho người chơi tất cả công hội, nhất định phải đuổi theo cái tên kia!"

Hiện tại Hoa Khai Vô Nguyệt có chút hốt hoảng, thế mà lại trực tiếp hạ lệnh phát động toàn bộ lực lượng công hội. Dù sao sống chết của Vương Vũ lúc này đối với Hoa Khai Vô Nguyệt mà nói không chỉ đơn giản là công huân.

Móa nó, Thời Gian Vàng cũng là công hội lớn, Hoa Khai Vô Nguyệt lại còn là cao thủ nổi danh thành Thiên Tinh, thế mà mấy trăm người của mình vây công một Võ sư lại để đối phương toàn thân trở ra, cũng đã đủ mất mặt, còn mẹ nó để đối phương bắt mất phó hội trưởng của mình. Thế này thì là ai cũng không nuốt nổi cơn tức này.

Hoa Khai Vô Nguyệt cũng là người sĩ diện, nếu việc này cứ bỏ qua như vậy, không phải là để Vương Vũ giẫm lên mặt trong sự chứng kiến của mấy trăm đàn em hay sao? Một hội trưởng vẫn phải có chút tôn nghiêm, nếu không sau này sao có thể đối mặt với các anh em.

Thời Gian Vàng là một trong những công hội lớn của thành Thiên Tinh, đàn em có chừng mấy ngàn người, sau khi Hoa Khai Vô Nguyệt ra lệnh một tiếng, mấy ngàn người chơi Thời Gian Vàng lập tức đuổi theo Vương Vũ trên bầu trời, triển khai bao vây chặn đánh hắn.

"Ngươi nói xem sao phải làm vậy?"

Nhìn người chơi đông nghìn nghịt ở ngã tư đường phía dưới, Vương Vũ bất đắc dĩ lắc đầu.

Bây giờ là ở thành Thiên Tinh, cũng không phải ở thành Dư Huy. Ở thành Dư Huy Vương Vũ là thành chủ, NPC đều phải nể mặt Vương Vũ. Nhưng ở thành Thiên Tinh, Vương Vũ chỉ là một người xa lạ, một khi giết người sẽ bị truy nã.

Tuy Vương Vũ đã rất cố gắng khống chế tính tình của mình rồi, nhưng vẫn giết không ít người, giá trị PK đã gần tới mức bị truy bắt toàn thành rồi. Nếu không phải vậy, thì mấy người đuổi theo Vương Vũ hiện giờ đã sớm bị Vương Vũ đuổi về điểm sống lại.

"Hừ!"

Rất hiển nhiên, Kim Nhật Hoa Khai hiểu sai ý hắn, còn tưởng Vương Vũ nhìn thấy truy binh dưới mặt đất thì hối hận về hành động chọc vào bọn họ, vì thế hừ lạnh nói: "Ngươi rắc rối to rồi, ngươi làm cho lão đại của chúng ta mất mặt trước mấy trăm anh em, hiện tại mấy ngàn anh em trong công hội chúng ta đã tới, thức thời thì nhanh chóng thả ta ra, sau đó nhận lấy cái chết."

"Ồ? Vậy sao?" Vương Vũ đồng tình nói: "Đáng thương thật, mất mặt trước mấy trăm anh em mà còn chưa thấy đủ à, chẳng lẽ muốn mất mặt trước mấy ngàn người luôn sao?"

"Bớt ba hoa đi!"

Kim Nhật Hoa Khai bĩu môi nói: "Ta cũng không tin, một mình ngươi có thể đối kháng với mấy ngàn người của công hội chúng ta."

Nói Vương Vũ một người đánh mười người, Kim Nhật Hoa Khai không dám không tin, nhưng nếu nói Vương Vũ một mình đánh mấy ngàn người, vậy chính là nói khoác trắng trợn rồi. Bởi vì cho dù là mấy ngàn con heo, một mình Vương Vũ cũng không thể bắt được trong chốc lát.

"Ha ha ha!"

Vương Vũ cười nói: "Đương nhiên ta không được, nhưng mà kẻ địch của công hội các ngươi không chỉ có mình ta."

"? ? ?"

Kim Nhật Hoa Khai nghe vậy hơi sững sờ.

Cùng lúc đó, trên bầu trời vang lên một thông báo.

Hoa Tulip: Thành Thiên Tinh có gian tế nước khác xâm nhập, hơn nữa đã cấu kết với công hội Thời Gian Vàng làm việc xấu. Gian tế và kẻ phản quốc đều phản tru diệt, mong mọi người liên kết lại tiêu diệt Thời Gian Vàng, dẫn dắt thành Thiên Tinh chúng ta đi tới ngày tươi sáng.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment