Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1591 - Chương 1593: Hảo Hán Không Đấu Với Vệ Binh

Trang 796# 2

 

 

 

Chương 1593: Hảo hán không đấu với vệ binh
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Tốc độ phi hành của Vương Vũ không chậm, trong lúc Hoa Khai Vô Nguyệt đứng lảm nhảm với lão đại các công hội khác, Vương Vũ đã đi tới lối vào phía dưới Tháp Thần.

Ở lối vào Tháp Thần có hai tên vệ binh đứng gác.

Biên giới trong hiện thực và biên giới trong trò chơi là hai khái niệm khác nhau.

Trong bối cảnh chuyện xưa của trò chơi, mỗi thành là một nước, mỗi sever là một liên bang, phương thức phân chia địch ta duy nhất là trận doanh.

Bởi vì trong ý thức của NPC không có khái niệm biên giới như hiện thực, chỉ càn không phải người ở trận doanh đối địch, thì sẽ không nhằm vào. Vương Vũ thuộc trận doanh Trung Lập, NPC thành Thiên Tinh thuộc trận doanh trận doanh Quang Minh, mặc dù hai người không cùng một trận doanh, nhưng không có mâu thuẫn đối địch, cho nên vệ binh ở thành Thiên Tinh không nhằm vào Vương Vũ.

Nhưng khi nhìn thấy hai tên vệ bình này, Vương Vũ vẫn có chút chột dạ.

Nên nhớ, vừa rồi Vương Vũ giết không ít người chơi, lúc này mà lắc lư tới trước mặt vệ bình chẳng phải muốn chết sao.

Dù sao Vương Vũ đã từng giao thủ với vệ binh, biết rõ sự đáng sợ của loại sinh vật vệ binh này hơn bất kỳ ai khác. Long Hoàng Darius thì là cái gì, đây mới là cường giả chân chính trong trò chơi.

Nhưng hai tên vệ bình thấy Vương Vũ đi tới cũng không nhào lên công kích Vương Vũ, mà chỉ giao trường mau trong tay lại với nhau, cản trước mặt Vương Vũ, lớn giọng quát: "Ngoài Tháp Thần, người không phận sự không được đi loạn."

"Ách..."

Vương Vũ nghe vậy thì ngẩn ra.

Má ơi, đồ vật nhiệm vụ của mình đang ở bên trong, mà mình cũng bị xem là người không phận sự sao?

Sau khi suy nghĩ, Vương Vũ tiện tay lấy ra hai túi tiền, lần lượt đưa tới trước mặt hai tên vệ binh: "Bạn hữu có thể dàn xếp chút..."

"Keng!"

Hai tên vệ binh đều không thèm liếc mắt nhìn túi tiền trong tay Vương Vũ, hai thanh trường mâu lại giao nhau phát ra tiếng vang chói tai: "Ngoài Tháp Thần, người không phận sự không được đi loạn."

"..."

Vương Vũ không còn gì để nói.

Thấy không, đây là chênh lệch giữa NPC cao cấp và cấp thấp, tuy NPC trí năng bẫy người chết không đền mạng, chỗ nào cũng muốn ăn chặn tiền của người chơi. Nhưng nếu nói có tâm thì bởi vì có những tên khốn như vậy, người chơi mới có cơ hội chui vào lỗ hổng của hệ thống.

Loại NPC không có trí năng như vệ binh này thì khác, cực kỳ công chính nghiêm minh, hoàn toàn là loại đầu gỗ dầu muối không vào, cứng mềm không ăn. Đối mặt với loại NPC này giống như đối mặt với một tảng đá, hoàn toàn không có lỗ hổng nào để chui vào.

Vương Vũ buồn bực.

Hắn muốn lấy được Vinh Quang Của Thần thì đương nhiên phải đi vào trong Tháp Thần, nhưng hai tên vệ binh này ngay cả ngoài cửa cũng không cho đứng...

Hửm? Ngoài Tháp Thần?

Nghĩ tới đây, Vương Vũ sờ cằm, thử thăm dò hỏi: "Ta không muốn đi dạo ngoài Tháp Thần, ta muốn đi vào."

"Keng!!"

Nghe Vương Vũ nói vậy... trường mâu đang giao nhau trong tay hai tên vệ binh đột nhiên dựng lên, hai người cũng nhường cho Vương Vũ một con đường.

"Kẽo kẹt..!"

Cửa lớn của Tháp Thần cũng vang lên tiếng mở.

"Đéo đỡ được! Ta biết ngay mà!"

Vương Vũ lau mồ hôi!

Mụ nội nó, hệ thống vẫn bẫy người như trước, còn rảnh rỗi chơi chữ với người chơi. May mà Vương Vũ đã không còn là thiếu niên ngay thẳng khi xưa, nếu không chắc đã quay đầu rời đi rồi, tư duy của mấy tên thiết kế trò chơi này thật sự là dơ bẩn đến tận xương tủy.

Âm thầm hỏi han mười tám đời tổ tông của người thiết kế, Vương Vũ cất bước đi vào Tháp Thần.

"Ầm!"

Vương Vũ vừa bước chân vào, cửa lớn Tháp Thần sau lưng đã đóng chặt lại, ngay sau đó một luồng ánh sáng trắng chói mắt chiếu lên mặt Vương Vũ.

Lúc này, những người chơi khác của Thời Gian Vàng cũng đuổi theo Vương Vũ tới bên ngoài Tháp Thần. Bọn họ đã sớm nhận được mệnh lệnh của Hoa Khai Vô Nguyệt, kéo Vương Vũ dây dưa bên ngoài Tháp Thần, không cho hắn rời đi.

Người chơi những công hội khác sau khi biết được ID của Vương Vũ, thì ngay lập tức tìm thấy tọa độ của hắn. Thời điểm người chơi Thời Gian Vàng đuổi tới Tháp Thần, thì người chơi của các công hội khác cũng từ bốn phương tám hướng vọt tới dưới Tháp Thần.

Nhưng mọi người vừa chạy tới gần Tháp Thần thì nhìn thấy cửa lớn của tháp đóng sầm lại, nhất thời ai nấy đều sững sờ tại chỗ.

"Sao, sao có thể như vậy? Sao hắn có thể đi vào?"

Nhìn thấy cửa tháp đột nhiên đóng lại, mọi người không khỏi kinh ngạc vạn phần.

"Không thể nào, các ngươi nhìn lầm rồi đúng không?"

Nghe thấy những người khác thán phục, lập tức có người đưa ra nghi ngờ.

Mọi người đều biết, hệ thống âm hiểm thế nào, vệ binh khủng bố ra sao.

Nhân phẩm của hệ thống mọi người đều biết, nếu không có loại người chơi giàu kinh nghiệm từng trải qua sóng to gió lớn như Vương Vũ, thì người bình thường muốn nhìn thấu loại chơi chữ này của hệ thống, cũng phải mất mấy năm tìm hiểu.

Tháp Thần này từ lúc trò chơi mở sever thì đã đứng ở trung tâm thành Thiên Tinh, lúc nào cũng có vệ binh canh gác, người chơi muốn tới gần cũng không được.

Trò chơi mở sever lâu như vậy, cũng không phải không có người nào thử đi dạo xung quanh Tháp Thần, nhưng ngoại trừ chứng minh vệ binh hệ thống cường hãn là danh bất hư truyền, thì không có bất kỳ thu hoạch nào khác.

Vương Vũ chỉ là một người từ nước ngoài tới, đừng nói là người chơi thành Thiên Tinh, ngay cả người chơi Hàn Quốc cũng không phải, nhưng hắn lại bình yên vô sự đi vào, chuyện này quá tà môn rồi.

"Điều tra thêm chẳng phải sẽ biết sao."

Trong trò chơi có rất nhiều thủ đoạn tra xét tọa độ, nói xong lập tức có người dùng Thiên Lý Nhãn tìm thử tọa độ của Vương Vũ.

"Mẹ nó! Tại sao lại như vậy!"

Nhìn thấy tọa độ của Vương Vũ, mọi người là ồ lên. Mẹ nó, ông đây là người địa phương mà còn không đi vào chỗ này được, dựa vào cái gì mà người chơi Trung Quốc có thể vào được? Chẳng lẽ chỉ là vì trò chơi này do người Trung Quốc chế tác?

Trong nháy mắt, một đám người chơi tức giận không cam lòng, nếu không phải đang có nhiệm vụ trong người, có lẽ mọi người đã đồng loạt logout lên diễn đàn biểu tình rồi.

Cũng có một vài người chơi không tin, không nói hai lời cúi đầu đi vào trong Tháp Thần.

Lúc này, hai tên vệ binh lại đứng dậy, ngăn cản đường đi: " Cửa tháp đã đóng lại, cấm mọi người đi vào."

"Con mẹ mày, người ngoại quốc đi vào được mà ta thì không thể vào?" Chúng người chơi mới mặc kệ lý do gì, vừa chửi ầm lên vừa không để ý sự ngăn cản của vệ binh mà lao về phía trước.

Vệ binh đại ca cũng không phải người dễ nói chuyện, không đợi đám người này đi tới cửa Tháp Thần, hai vệ binh đại ca mặt không đổi sắc, vọt lên vung hai thanh trường mâu tới.

"Bụp!"

Một luồng ánh sáng trắng lóe lên, mười mấy người chơi bị giết ngay tại chỗ trong nháy mắt, đi vô cùng bình yên.

Đây chính là người phát ngôn của hệ thống trong truyền thuyết, có sức mạnh tuyệt đối của thế giới này. Đừng nói là người chơi, cho dù là BOSS Thần cấp đến đây có lẽ cũng không đỡ nổi một chiêu của vệ binh.

Cái gọi là một quyền siêu nhân, chính là để nói bọn họ.

"Duang!"

Giết hết người chơi xong, hai tên vệ binh đập mạnh trường mâu xuống mặt đất, khiến đá vụn vỡ bay tán loạn, sắc mặt vẫn trước sau như một nói: "Cửa tháp đã đóng, cấm mọi người đi vào, nếu người nào trái lệnh giết không cần hỏi."

"Ầm ầm ầm!"

Thấy được sự lợi hại của vệ binh, đám người chơi đều không nhịn được rùng mình, không hẹn mà cùng lui về sau.

Nói đùa, tất cả mọi người đều là người chơi thông minh, không ai dại gì đi đánh nhau với loại NPC không có chỉ số thông minh như vệ binh hệ thống, hơn nữa mọi người cũng đánh không lại...


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment