Trang 875# 2
Chương 1750: Vô Kỵ nhiệt tình
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Ông nội ngươi!!"
Nhìn thấy nhắc nhở của hệ thống, hai người Kinh Thành Hoa Thiếu và Thần Hi Vĩnh Tịch suýt chút nữa thì chửi thành tiếng ngay tại chỗ.
Hai người này không phải là kẻ ngốc, đương nhiên ý thức được ý tứ của lão thầy pháp Taylor kia.
Cái lão già kia, mẹ nó nói nhiều lời vô nghĩa như vậy, nhưng toàn bộ chỉ có đúng một ý, đó chính là lão đại nhà ta có chết rồi cũng sẽ không để cho kẻ trước mặt được sống tốt, ngươi đã làm hỏng chuyện, vậy thì ngươi phải đi giết chết lão đại của trận doanh đối diện cho ta.
Một đổi một, mẹ nó ai cũng không chịu thiệt thòi!
Ma Hồn Chi Chủ, nghe tên đã biết là một mãnh nhân cùng đẳng cấp với Thánh Hồn Chi Tử kia rồi, đó chính là một BOSS Thần cấp cấp 100, trước mặt một người mạnh mẽ như vậy, cho dù dưới tay Thần Hi Vĩnh Tịch có mấy nghìn huynh đệ, cũng khó tránh khỏi việc thiếu tự tin vô cùng.
Khái niệm cấp 100 là gì? Hồng Y Giáo Chủ Taylor trước mặt chẳng qua cũng chỉ là BOSS Sử Thi cấp 80 mà thôi, với loại trình độ này mà muốn giết chết người chơi ở giai đoạn hiện tại trong một giây, thì cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay, vậy có thể tưởng tượng ra được sự cường đại của BOSS Thần cấp cấp 100.
Tất cả mọi người đều là người bình thường, cũng không phải là loại biến thái như Vương Vũ, làm sao chống lại được Ma Hồn Chi Chủ mà vẫn còn sống sót được cơ chứ?
"Chuyện này..."
Kinh Thành Hoa Thiếu cũng rất gian tà, nhìn thấy nhắc nhở của hệ thống, liền trầm ngâm một chút rồi hỏi: "Đại nhân Taylor, thực lực của chúng ta thấp kém, trách nhiệm cứu vớt địa cầu, giữ gìn hòa bình thế giới lại quá lớn, ta sợ không đủ sức."
"Không sao!" Taylor cười hiền lành đáp: "Thần vẫn luôn khoan dung với con dân của người, nếu ngươi đã không có năng lực gánh vác trọng trách, vậy thì chúng ta tới nói chuyện của Lôi Tư đại nhân đi."
"Ta đệt mẹ..."
Lời Tyalor vừa nói ra, Kinh Thành Hoa Thiếu suýt chút nữa thì thổ huyết.
Được thôi, quả nhiên là gừng càng già cay, ý tứ trong lời nói của cái lão thầy pháp khốn nạn này đã rất rõ ràng, chỉ cần ngươi không nhận nhiệm vụ, vậy thì sẽ bắt ngươi phải nhận sự trừng phạt.
Thánh Hồn Chi Tử, hiển nhiên có địa vị không thấp ở trận doanh Quang Minh, mẹ nó nếu như thật sự trừng phạt, thì không phải Kinh Thành Hoa Thiếu sẽ mất trắng tất cả trong một đêm, phải làm lại từ đầu hay sao?
Ngay khi Kinh Thành Hoa Thiếu đang sụp đổ, thì Taylor lại nói tiếp: "Ngươi thân là thủ vệ trung thành nhất của Thần, hẳn phải chịu trách nhiệm với Thần, nếu chỉ là chút việc nhỏ này mà cũng khó có thể đảm nhiệm được, vậy ta cảm thấy ngươi cũng cần thiết phải làm Võ sĩ Thánh Đường này nữa."
"Taylor đại nhân!"
Lời Taylor vừa nói ra, hồn của Kinh Thành Hoa Thiếu đã nhảy vọt ra ngoài, vội vàng nghiêm mặt nói: "Thiên hạ hưng vong, thường dân có trách nhiệm! Tại hạ từ nhỏ có một giấc mộng siêu anh hùng, hai mươi năm qua vẫn luôn lấy cứu vớt thế giới làm nhiệm vụ của mình, chưa từng ngừng lại, vậy ta xin tiếp nhận nhiệm vụ này.”
Nói xong, Kinh Thành Hoa Thiếu tiện tay nhấn vào nút xác nhận.
Nói đùa, độ danh vọng và vinh dự của trận doanh không còn, thì mọi người còn có thể quét lại được, dù sao thì dưới tay Kinh Thành Hoa Thiếu cũng có nhiều tiểu đệ như vậy cơ mà, làm nhiệm vụ quét danh vọng và vinh dự cũng không khó, nhưng nghề nghiệp ẩn này mà bị thu hồi lại, vậy thì còn chơi cái rắm gì nữa?
Võ sĩ Thánh Đường này chính là do Kinh Thành Hoa Thiếu dùng giá cao mà có, Kinh Thành Hoa Thiếu dựa vào nghề nghiệp này mà lăn lộn ở thành Thánh Quang, nếu như bị hệ thống thu hồi, vậy cũng mất đi ý nghĩa chơi trò chơi này.
Tuy công ty trò chơi cũng sợ người chơi bỏ đi, nhưng công ty trò chơi cũng biết rõ tâm lý của người chơi chính là rất nghiện chơi trò chơi, nên phàm là có một đường sinh cơ, thì ai lại không chủ động nhảy vào bẫy cơ chứ.
Song, Kinh Thành Hoa Thiếu khẳng định không lo lắng về điểm này, lại suýt chút nữa thì thổ huyết.
Hệ thống nhắc nhở: Cần chi trả năm nghìn tệ để nhận nhiệm vụ này, có trả hay không?"
"Chuyện này... còn cần tiền nữa à?"
Tâm tính của Kinh Thành Hoa Thiếu đã hoàn toàn sụp đổ, tuyệt đối không ngờ rằng hệ thống còn không biết xấu hổ tới mức này.
"Đây không phải là tiền, mà chính là thành ý của ngươi!"
Taylor tiếp tục dối gạt nói: "Vì muốn cho ngươi cơ hội lần này, mà ta đã nói hết những lời hay ý đẹp, ta cũng rất khó xử nếu như ngươi không biểu hiện một chút thành ý nào."
"Được rồi... ai bảo ngươi là người định đoạt cơ chứ."
Kinh Thành Hoa Thiếu khóc, rồi nhấn vào xác nhận.
Không có biện pháp, không tốn tiền thì không thể nhận được nhiệm vụ, không nhận được nhiệm vụ thì sẽ bị hệ thống cưỡng chế sắp đặt... Kinh Thành Hoa Thiếu hiển nhiên cũng rõ ràng bên nào trọng bên nào khinh.
Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã tiếp nhận nhiệm vụ "Cán cân vận mệnh" cấp bậc S.
Nội dung nhiệm vụ: Đánh chết Ma Hồn Chi Chủ Jameer
Nhắc nhở nhiệm vụ : Nhiệm vụ lần này cực kỳ hung hiểm, đề nghị kết bạn mà đi.
Nhìn thấy sự thay đổi của thanh nhiệm vụ, Kinh Thành Hoa Thiếu và Thần Hi Vĩnh Tịch như quà cà héo mà tạm biệt Taylor, mất hết tinh thần đi khỏi nhà thờ.
BOSS thần cấp cấp 100 đó, cũng không phải là kết bạn mà đi, mà mấu chốt chính là kết bạn mà đi kiểu gì?
Đối phó với đổi thủ cường hãn như vậy, đội ngũ mười tám người chắc chắn không thể chống lại được, cho dù là mấy trăm người, thì phỏng chừng cũng chỉ như tặng đồ ăn mà thôi, nhưng thêm một người bạn, thì đó chính là phiền phức lớn.
Trước kia đã từng nhắc tới, trong "Trọng Sinh" có một quy định bất thành văn, khi một số lượng lớn người chơi ở một thành chính xuất hiện ở một thành chính khác, thì sẽ bị tính là xâm lược.
Đến lúc đó, người chơi thành chính bị xâm lược sẽ cùng nhau tấn công.
Chỉ là thành chính cùng trận doanh đều là như thế, huống chi Quang Minh và Hắc Ám là hai trận doanh đối lập, hơn nữa thành Thánh Quang và thành Hắc Ám lại là thành chính đối địch hoàn toàn.
Mang ít người chơi khẳng định không qua được nhiệm vụ, mà mang nhiều người chơi hơn thì kết cục lại quá rõ ràng rồi.
Thành Hắc Ám có gần một triệu người chơi, đám tiểu đệ dưới tay Kinh Thành Hoa Thiếu, phỏng chừng cũng không đủ để nhét kẽ răng của đối phương, thậm chí ngay cả cửa cũng không qua được.
Cái gì gọi là ngõ cụt? Đây chính là ngõ cụt đây!
Đau đầu, quá là đau đầu luôn, gặp phải hệ thống không biết xấu hổ thấy thật đau não.
Tâm tình của hai người Thần Hi Vĩnh Tịch lúc này, cực kỳ bất ổn.
"Này, hai vị lão đại!"
Ngay lúc hai người Thần Hi Vĩnh Tịch đi ra ngoài nhà thờ, thì một tiếng hét đột nhiên truyền đến từ cách đó không xa.
"??"
Hai người Thần Hi Vĩnh Tịch nghe thấy tiếng, liền vội vàng nhìn lại phía thanh âm, chỉ thấy nhóm người Toàn Chân Giáo đang ngồi xổm ở góc tường vẽ vòng tròn vô cùng buồn chán, người phát ra tiếng gọi mình chính là lão đại Vô Kỵ của Toàn Chân Giáo.
"Sao lại là ngươi nữa vậy!"
Đối với thằng nhãi Vô Kỵ này, Thần Hi Vĩnh Tịch đúng thật là một chút ấn tượng tốt cũng không có, nếu không phải vì sợ đắc tội với Vương Vũ, thì chuyện ngày hôm nay, phỏng chừng Thần Hi Vĩnh Tịch đã giết thằng cháu trai này quay về thôn tân thủ để thị chúng rồi.
Vốn dĩ Thần Hi Vĩnh Tịch cũng dự tính cho qua chuyện này, ai mà biết được cái tên khiến cho người ta ghét bỏ này đúng là đồ âm hồn bất tán, lại xuất hiện ngay trước mặt chính mình.
Tâm tình của Thần Hi Vĩnh Tịch lúc này vốn dĩ đã không tốt, lại nhìn thấy Vô Kỵ, biểu tình trên mặt ngay lập tức như ăn phải hai cân ruồi bọ.
"Khà khà, không sai, chính là ta đây." Vô Kỵ cười khà khà, lập tức đi về phía hai người Thần Hi Vĩnh Tịch.
Thấy Vô Kỵ bước tới, Thần Hi Vĩnh Tịch theo bản năng lùi về sau rồi nói: "Không phải các người đã đi rồi sao? Còn ở nơi này làm gì nữa?"
"Thì đợi các ngươi đó!"
Vô Kỵ cười tủm tỉm đáp.
"Đợi bọn ta? Đợi bọn ta làm gì?" Thần Hi Vĩnh Tịch kích động nhìn thoáng qua Vương Vũ, có chút hoảng hốt lo sợ mà hỏi.
Mẹ nó, không phải việc này đã qua rồi sao, BOSS các ngươi cũng đã giết rồi, nhiệm vụ các ngươi cũng đoạt được rồi, chẳng lẽ vẫn chưa chơi xong nữa sao? Làm chuyện này cũng quá tuyệt tình rồi đi.
"Khà khà." Vô Kỵ lại cười khà khà nói: "Đương nhiên là giúp các ngươi rồi! Con người ta chính là vô cùng nhiệt tình, ngươi phải tin ta."