Trang 877# 1
Chương 1753: Mạch não của Vô Kỵ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Không phải ngươi ngại phiền phức chưa đủ lớn hay sao? Vì sao lại muốn lén lút tiến vào thành như vậy?"
Sau khi ý thức được ý tưởng của Vô Kỵ, Thần Hi Vĩnh Tịch không nhịn được mà hỏi.
Vô Kỵ thản nhiên đáp: "Bởi vì cho dù là phiền phức, cũng phải khiến cái phiền phức đó có chỗ hữu dụng."
Thành Thánh Quang với tư cách là thủ đô của trận doanh Quang Minh, nên cách thủ đô thành Hắc Ám của trận doanh Hắc Ám cực kỳ xa xôi, riêng thời gian phi thuyền bay trên không cũng đã mất gần hai giờ đồng hồ rồi.
Tuy Thần Hi Vĩnh Tịch là một người không thiếu tiền, trong loại tình huống này, không nên để người của Toàn Chân Giáo cùng chen chúc trên xe công cộng với hắn, thế nhưng thành Hắc Ám và thành Thánh Quang lại giống nhau, thân là thủ đô của trận doanh, vì để phòng ngừa thế lực đối địch xâm phạm, vì vậy nó có năng lượng kết giới, quyển trục truyền tống sẽ bị nhiễu sóng bởi sức mạnh đặc thù ở hai thành chính này.
Thần Hi Vĩnh Tịch dựa theo sự phân phó của Vô Kỵ, sau khi hạ chỉ thị xong, nhóm người liền bước lên phi thuyền để bay tới thành Hắc Ám.
Sau khi Vương Vũ và nhóm người Thần Hi Vĩnh Tịch cùng nhau bay hết nửa giờ, thì người chơi dưới tay Thần Hi Vĩnh Tịch cũng tới tấp dựa theo chỉ thị của Thần Hi Vĩnh Tịch, chia nhau lên phi thuyền bay tới các thành chính khác thuộc trận doanh Hắc Ám.
Sau chuyến phi hành dài đằng đẵng, phi thuyền của Vương Vũ và nhóm người Thần Hi Vĩnh Tịch cuối cùng cũng hạ cánh ở thành Hắc Ám.
Dọc theo đường đi này, mọi người cũng xem như được mở mang kiến thức về những chỗ vô sỉ của công ty trò chơi, nói cái gì mà bản đồ lớn liền mạch, thực ra còn không phải là vì muốn gian lận tiền thẻ à.
Một chuyến bay hai giờ chính là một thẻ điểm hai giờ, cho dù mọi người có treo máy logout để đi ăn cơm trưa, chỉ cần mọi người không hạ cánh, thì thẻ điểm vẫn sẽ tiếp tục trong trạng thái tiêu hao... Mẹ nó cái công ty Long Đằng này, ngay cả một chút ít tiền này mà cũng phải tính toán, chẳng trách ông chủ Mã nhà người ta lại là tỷ phú xếp hạng cực kỳ cao trên thế giới.
Thành Hắc Ám, Vương Vũ đã từng đến một lần từ rất lâu về trước, Vương Vũ của khi đó mới cấp 20 mà thôi, hiện tại vẫn như cũ đã nhanh tới cấp 70 rồi, lúc này dạo về nơi cũ một lần nữa, Vương Vũ cũng thấy xúc động vô cùng.
Về phần những người Toàn Chân Giáo khác và hai người Thần Hi Vĩnh Tịch, tuy đã chơi trò chơi lâu như vậy rồi, nhưng e rằng vẫn là lần đầu tiến tới đại bản doanh của trận doanh Hắc Ám.
Khác với tông màu trắng với phong cách hoành tráng đại khí làm chủ yếu của thành Thánh Quang, thì thành Hắc Ám lại chỉ có một màu đen, phong cách kiến trúc cũng dựa vào âm u, nghiêm túc làm chính, từ xa nhìn lại, lại khiến cho người ta có một loại cảm giác tựa như vách núi dựng đứng không nhuốm ham muốn trần tục.
Lần đầu tiên tới thành Hắc Ám, cho dù là cái đám lão cẩu Toàn Chân Giáo cũng không nhịn được mà cảm thán: "Đây chính là thành Hắc Ám đó sao, xem ra dễ chịu hơn thành Thánh Quang rất nhiều."
Quả nhiên, cái đám có tâm lý u ám này xứng với trận doanh Hắc Ám vô cùng.
Hai người Thần Hi Vĩnh Tịch lúc này lại khá là xấu hổ.
Tuy trong “Trọng Sinh” có sự phân chia trận doanh rõ ràng, nhưng trận doanh của người chơi cũng không cực kỳ rõ rệt, mặc dù là người chơi ở trận doanh khác, nhưng chỉ cần không giao lưu quá sâu, thì căn bản không có người nào có thể nhìn ra ngươi ở trận doanh đối địch, trong ngày thường, yếu tố quan trọng nhất để phân biệt trận doanh, chính là nghề nghiệp, quần áo và chủng tộc.
Chủng tộc là loại có khả năng nhất, vừa nhìn đã phát hiện ra ngay, tộc Thú Nhân chắc chắn là trận doanh Hắc Ám, tộc Thiên Vũ tuyệt đối chính là trận doanh Quang Minh, nhưng điều này cũng có những hạn chế rất lớn, dù sao thì tộc Thiên Vũ và tộc Thú Nhân thuộc loại chủng tộc được mở ra sau này, chủng tộc chủ yếu được cấu thành trong trò chơi vẫn là Nhân tộc.
Về cách ăn mặc, thường thì trận doanh Quang Minh đều là gọn gàng, đẹp đẽ, giá trị nhan sắc rất cao, mà cách ăn mặc của trận doanh Hắc Ám lại chú trọng đến khí thế, trái ngược lại, có chút khá đáng sợ.
Còn về phần nghề nghiệp, bởi vì tín ngưỡng không giống nhau, chức nghiệp, thần chức cũng hoàn toàn khác nhau, người được gọi là Mục sư và Kỵ sĩ ở trận doanh Quang Minh, thì ở trận doanh Hắc Ám lại được gọi là Vu y và Người trừng phạt.
Chủng tộc của nhóm người Vương Vũ đều là Nhân tộc, về cách ăn mặc, sự phối hợp của người Toàn Chân Giáo lại cực kỳ tùy ý, liếc mắt một cái cũng nhìn không ra là trận doanh nào, mà hai vị ca ca Thần Hi Vĩnh Tịch lại chính là phú nhị đại, tương tối chú trọng hình tượng, lại còn là người chơi tới từ thành Thánh Quang nữa, đồ mặc trên người chính là thời trang đặc chế "Quang Huy Kỳ Tích", trang phục bạch giáp màu trắng trên người đó, mẹ nó rất giống với Triệu Tử Long, chỉ có thể dùng huênh hoang để hình dung, chỉ thiếu đúng dòng chữ viết ở trên gáy: "Ta chính là con dân của Quang Minh" mà thôi.
Phi thuyền lần này, trực tiếp thu hút sự vây xem của những người chơi không có ý tốt ở thành Hắc Ám.
Thể hiện gì đây, nơi này chính là đại bản doanh của trận doanh Hắc Ám, con chó của Quang Minh lại tới nơi này đi dạo, đây rõ ràng là đánh vào mặt tất cả người chơi ở trận doanh Hắc Ám rồi.
Tuy hai người Thần Hi Vĩnh Tịch không phải là Vương Vũ, nhưng cũng không khó để cảm nhận được sát khí của những người chơi xung quanh.
Bị người vây quanh xem như vậy, hai tên này theo bản năng liền móc vũ khí ra.
Vô Kỵ thấy thế liền vội vàng lại gần, nhỏ giọng nói: "Các ngươi không muốn sống nữa sao, mau đổi quần áo đi!"
Mẹ nó, chỉ đơn thuần là nhìn vào cách ăn mặc, thì phần lớn người không dám xác nhận mục tiêu trận doanh, dù sao, do chịu ảnh hưởng nhất định, nên trong trò chơi chỗ nào mà chẳng có bọn tiện nhân giả lợn ăn thịt hổ, lỡ như gặp phải một tên lòng lang dạ sói thì chẳng phải là tự tìm rắc rối hay sao.
Nhưng hai cái tên này, một người là Mục sư, một người là Võ sĩ Thánh Đường, vũ khí trong tay một cái là giá chữ thập, một cái là pháp trượng, thứ đồ chơi này có giới hạn nghề nghiệp, tuyệt đối không thể làm giả được, chỉ cần hai người Thần Hi Vĩnh Tịch dám lôi vũ khí ra, thì 80% sẽ từ trần ngay tại chỗ.
Được Vô Kỵ nhắc nhở như vậy, hai vị ca ca liền gật mình, vội vàng cởi áo khoác thời thượng trên người xuống, sau đó thay một một bộ quần áo thoạt nhìn có chút đơn điệu, cười với mọi người chung quanh một cái rồi rời khỏi cảng.
Sau khi rời khỏi cảng, Vô Kỵ không nhịn được liền lau mồ hôi.
Được lắm, kinh nghiệm làm chuyện xấu của hai vị công tử này căn bản bằng không, ngay cả loại thao tác dịch dung, đổi trang phục cơ bản mà cũng không biết, mọi người suýt chút nữa thì thảo phạt còn chưa thành công mà đã vội chết trước mất rồi.
Thay đổi quần áo một thân xong, nhóm người cũng không còn thu hút ánh nhìn chăm chú của người khác nữa, tất cả lẫn vào trong thành Hắc Ám dễ như trở bàn tay.
Dựa theo chỉ thị của nhiệm vụ, sau khi tiến vào thành Hắc Ám xong, nhóm người Vương Vũ không hề dừng chân ngừng lại một chút nào, lập tức đi tới địa điểm được nhiệm vụ chỉ định - Hội nghị Hắc Ám.
Liếc mắt một cái, so với thời điểm Vương Vũ tới đây lần trước, thì Hội nghị Hắc Ám cũng không có thay đổi gì quá lớn, chẳng qua ngoài cửa của hội nghị Hắc Ám lúc này, lại có đầy người chơi vây thành ba tầng trong ba tầng ngoài.
Những người chơi này vẻ mặt hung hãn, vừa nhìn đã biết là hạng người thân kinh bách chiến, hơn nữa trang bị trên người cực kỳ hoàn mỹ, dễ nhận thấy là ngươi chơi của công hội lớn.
Nhìn thấy có nhiều người ở cửa Hội nghị Hắc Ám như vậy, hai người Thần Hi Vĩnh Tịch nhất thời ngây ngẩn cả người, liền kinh ngạc nói: "Mẹ nó, sao lại có nhiều người như vậy?"
Nhưng mà trái ngược với sự kinh ngạc của hai người Thần Hi Vĩnh Tịch, trên mặt đám người Toàn Chân Giáo lại không có một chút bất ngờ nào.
"Phí lời!"
Vô Kỵ bĩu môi đáp: "Ngươi cho rằng chỉ có công hội của các ngươi mới có nhiệm vụ chắc? Hiển nhiên những người này cũng giống như các ngươi, cũng tới để nhận nhiệm vụ hai chiều, bằng không ngươi nghĩ rằng ta cho gọi tất cả người trong công hội của các ngươi tới để làm gì?"
"Ặc..."
Nghe được lời này của Vô Kỵ, Thần Hi Vĩnh Tịch liền hít ngược một ngụm khí lạnh nói: "Chẳng lẽ ngươi muốn diệt công hội đối phương?"
Má ơi, cách nghĩ này cũng quá to gan lớn mật rồi.
Tuy rằng bảy, tám nghìn người không ít, nhưng tuyệt đối cũng không được tính là nhiều, thành Hắc Ám có hơn trăm triệu người chơi, lại còn chiếm giữ ưu thế sân nhà, bảy, tám nghìn người mà dám tới thủ đô thành chính khiêu khích, rốt cuộc mật chó của cái thứ này lớn đến đâu vậy.
"Ngươi thì hiểu cái gì!" Vô Kỵ đầu đầy hắc tuyến, khinh bỉ đáp: "Xuất quân đánh giặc đầu tiên phải dùng mưu kế, biết chưa hả? Đánh nhau bế tắc lắm mới phải tấn công vào thành trì của đối phương, giờ cứ tìm một chỗ im lặng chờ đợi là được rồi."
"Chờ cái gì?" Thần Hi Vĩnh Tịch ngây ngẩn.
"Thì tiểu đệ của ngươi ấy!" Vô Kỵ cạn lời.