Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1753 - Chương 1754: Cho Bọn Họ Một Mục Tiêu

Trang 877# 2

 

 

 

Chương 1754: Cho bọn họ một mục tiêu
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Đương nhiên, Thần Hi Vĩnh Tịch này thật ra cũng rất thông minh, thế nhưng điều đó còn phải xem là so với ai đã, đối mặt với mạch não của Vô Kỵ, Thần Hi Vĩnh Tịch thật sự không đủ khả năng để nhìn thấu, nên cũng khó tránh khỏi việc không theo kịp mạch suy nghĩ của Vô Kỵ.

Sau nửa giờ, chúng thủ hạ trong tay Thần Hi Vĩnh Tịch lần lượt hạ cánh xuống những thành chính khác ở vùng phụ cận thành Hắc Ám, dựa theo giao hẹn lúc trước, sau khi mọi người hạ cánh thì phải phát tin tức cho Thần Hi Vĩnh Tịch đầu tiên: "Lão đại, chúng ta đã tới rồi, khi nào thì qua đó đây?"

Thần Hi Vĩnh Tịch vừa mới bị vây xem xong, nên lúc này cũng không quên lo lắng một chút: "Các ngươi không bị người của trận doanh Hắc Ám nhìn chằm chằm đó chứ."

"Sao có chuyện đó được chứ!"

Nghe được lời này của Thần Hi Vĩnh Tịch, đám thủ hạ nhao nhao cười đáp: "Lão đại thật biết nói đùa quá đi, chúng ta đều là cao thủ chuyên nghiệp, cũng không phải là gà mờ, làm sao có thể ngay cả quần áo cũng không đổi mà đã lắc lư đi tới trận doanh Hắc Ám được chứ.”

"Đệt!"

Thần Hi Vĩnh Tịch nhìn thấy tin tức của mọi người, liền trợn trắng mắt buồn bực, sau đó hỏi Vô Kỵ: "Vô Kỵ lão đại, mọi người đều tới đông đủ cả rồi, bây giờ phải làm gì đây?"

Vô Kỵ nhìn thoáng qua cảnh vật chung quanh rồi đáp: "Để bọn họ truyền tống tới thành Hắc Ám đi! Chú ý, đừng xuất hiện đồng thời ở một điểm truyền tống."

"Được!"

Thần Hi Vĩnh Tịch cũng chẳng thèm nghĩ ngợi nữa, ngay lập tức hạ chỉ thị cho các thủ hạ đang đợi mệnh.

Thần Hi Vĩnh Tịch cũng không ngu tuy rằng tập kết binh lực mới là chuyện trọng yếu nhất, nhưng bảy, tám ngàn người xuất hiện đồng thời, thì cũng khó tránh khỏi việc thu hút ánh mắt người ta, tuy rằng phân chia truyền tống hơi phiền phức một chút, nhưng cũng vẫn có thể xem là phương pháp ổn thỏa nhất.

Sau khi tiếp nhận mệnh lệnh xong, bảy, tám ngàn người chơi dưới tay Thần Hi Vĩnh Tịch lấy nơi này phân chia xuất hiện ở tám điểm truyền tống phụ cận thành Hắc Ám.

Cũng may trong thành Hắc Ám có quá nhiều người chơi, lưu lượng người ở điểm truyền tống cũng không nhỏ, bằng không trong một thời gian ngắn như vậy mà ở điểm truyền tống, lại chui ra trăm nghìn người, thì vẫn sẽ gây sự chú ý như cũ.

"Kế tiếp phải làm thế nào đây?" Thần Hi Vĩnh Tịch hỏi: "Có cần bảo bọn họ tập hợp lại đây không?"

"Tập hợp?" Vô Kỵ cười một cách thần bí khó lường rồi nói: "Mọi người giải tán tại chỗ đi, dùng hết khả năng phân tán ở thành Hắc Ám, càng lẻ tẻ càng tốt."

"Chuyện này..."

Nghe được lời này của Vô Kỵ, Thần Hi Vĩnh Tịch lập tức ngây ngẩn cả người.

Vừa mới bắt đầu cũng chỉ biết Vô Kỵ còn có chút lý lẽ, mọi người đi tới đây làm nhiệm vụ, không đường hoàng một chút, nhưng chung quy cũng không phải là chuyện xấu gì, nhưng hiện tại sự sắp xếp của Vô Kỵ lại khiến Thần Hi Vĩnh Tịch có chút khó hiểu.

Tại sao phải mang nhiều người như vậy tới thành Hắc Ám? Còn không phải vì làm nhiệm vụ hay sao!

Sau khi đến được địa điểm mục tiêu, phải tập hợp tất cả mọi người trước tiên mới là việc quan trọng nhất chứ, đây mẹ nó lại cho giải tán ngay tại chỗ là sao?

Không tập hợp binh lực, thì chẳng phải là không có gì khác với mười mấy người hiện tại sao, thế này thì còn qua nhiệm vụ kiểu gì nữa? Chẳng lẽ để cho mọi người không ngại đường xá xa xôi tới nơi này để du lịch với công tác phí chắc?

"Vô Kỵ lão đại!" Thần Hi Vĩnh Tịch suy tư một chút rồi trầm ngâm nói: "Ta có chút không hiểu lần chỉ huy này của ngươi, không cho mọi người tập trung lại, vậy chúng phải làm nhiệm vụ thế nào?"

"Nhiệm vụ? Ha ha!" Vô Kỵ cười tủm tỉm đáp: "Nhiệm vụ này cũng không phải rất khó, vài người chúng ta là đủ rồi."

"Vậy bảo các huynh đệ của ta tới đây làm gì?" Thần Hi Vĩnh Tịch vẫn như cũ không hiểu nổi trong hồ lô của Vô Kỵ rốt cuộc muốn làm gì.

"Đương nhiên là làm mục tiêu thay chúng ta rồi." Vô Kỵ thản nhiên đáp.

"Làm mục tiêu? Ngươi có ý gì?" Thằng cháu trai Vô Kỵ này nói chuyện vẫn cứ thích giấu diếm như vậy, mọi người Toàn Chân Giáo đã hiểu rõ hắn, nên lúc này cũng đã hiểu được ý tứ của Vô Kỵ, nhưng Thần Hi Vĩnh Tịch ngược lại càng lúc càng mơ hồ.

"Ôi trời..."

Vô Kỵ đỡ trán mà không nói gì, sau đó chỉ vào người chơi thành Hắc Ám ở cửa Hội nghị Hắc Ám rồi bảo: "Ngươi có nhìn thấy những thủ vệ ở cửa của Hội nghị Hắc Ám không?"

"Ừm..."

Thần Hi Vĩnh Tịch gật gật đầu: "Nhìn thấy rồi."

Có hàng ngàn người ở nơi này vây chặt như nêm cối thành ba tầng trong ba tầng ngoài, chỉ có người mù mới không nhìn thấy.

"Ngươi cảm thấy chúng ta nắm chắc mấy phần xông vào được?" Vô Kỵ hỏi.

"Chỉ mười mấy người chúng ta thì không được đâu!" Thần Hi Vĩnh Tịch nhìn thoáng qua người chơi trước mặt rồi đáp: "Chẳng qua, nếu như các huynh đệ của ta tập hợp lại đây, thì những người này cũng không chắc có thể đứng vững được."

"Ha ha, thật không?"

Vô Kỵ cười ha ha nói: "Vậy ngươi cảm thấy phải có bao nhiêu thủ hạ của ngươi thì mới có thể xé mở một lỗ hổng cho chúng ta tiến vào được?"

"Chuyện này..."

Nghe được lời này của Vô Kỵ, Thần Hi Vĩnh Tịch nhất thời nghẹn lời.

Quả thực, bảy, tám nghìn người chơi dưới tay Thần Hi Vĩnh Tịch đánh một vạn quân lính tản mác thì không có vấn đề gì, nhưng vấn đề là đây không phải là hai công hội đối đầu ở thành Thánh Quang, mà là muốn gây chuyện thị phi ở thành chính của trận doanh đối địch.

Đương nhiên những người chơi trước mặt có thể sẽ không chọi lại được người của Thần Hi Vĩnh Tịch, nhưng người cũng không phải chỉ để trang trí, không muốn phí chút hơi sức mà vẫn đột phá được vòng vây thì là chuyện không có khả năng.

Mục tiêu bảy, tám nghìn người lớn như vậy, chắc chắn sẽ dẫn tới sự chú ý của những người chơi khác trong thành Hắc Ám, đến lúc đó một triệu viện binh kéo tới, mỗi người một ngụm đã có thể ăn tươi nuốt sống toàn bộ người của Thần Hi Vĩnh Tịch rồi.

Tuy rằng hiện tại Thần Hi Vĩnh Tịch vẫn không hiểu dụng ý muốn mọi người tản ra của Vô Kỵ, nhưng lại ý thức được cách nghĩ của mình không thể nào thực hiện được.

Do dự một hồi, cuối cùng Thần Hi Vĩnh Tịch vẫn cắn chặt răng hạ lệnh trên kênh công hội: "Mọi người dùng hết khả năng tản ra trong thành Hắc Ám, càng rải rác thì càng tốt."

"????"

Suy nghĩ của thuộc hạ Thần Hi Vĩnh Tịch lại cùng chung một mạch với Thần Hi Vĩnh Tịch, mọi người đều đã chuẩn bị tập hợp xong xuôi cả rồi, lại đột nhiên nhận được mệnh lệnh giải tán, cũng mang vẻ mặt ngơ ngác không hiểu mà hỏi: "Lão đại, ngươi đùa đấy à?'

"Không nói đùa!" Thần Hi Vĩnh Tịch nghiêm mặt nói: "Nghe mệnh lệnh của ta, giải tán!!"

Tục ngữ nói rất đúng, ăn cơm Chúa, múa tối ngày, mọi người đều là cầm tiền làm việc, cho dù quyết định của ông chủ có ngớ ngẩn đến thế nào, thì thủ hạ vẫn phải tuân theo mới đúng.

Thấy mệnh lệnh của Thần Hi Vĩnh Tịch trịnh trọng lạ thường như vậy, tuy rằng mọi người mờ mịt đầy đầu, nhưng lại cũng không dám tiếp tục truy hỏi, mà là dựa theo chỉ thị của Thần Hi Vĩnh Tịch, tất cả mọi người liền phân tán trong thành Hắc Ám.

Qua hồi lâu, Thần Hi Vĩnh Tịch lại một lần nữa thu được tin tức: "Đã phân tán xong rồi, xin chỉ thị!"

Thần Hi Vĩnh Tịch nhận được tin tức liền ngẩng đầu nhìn bốn phía, quả nhiên, đã có ba bốn người chơi trong công hội của mình đứng thưa thớt ở vùng phụ cận Hội nghị Hắc Ám, mọi người phân tán cách nhau hơn mười mét.

"Vô Kỵ lão đại, các huynh đệ của ta đã phân tán cả rồi." Thần Hi Vĩnh Tịch hỏi: "Hiện tại sẽ làm thế nào nữa?"

Vô Kỵ thản nhiên đáp: "Thay trang bị rõ ràng nhất của trận doanh Quang Minh lên đi, chuyển hiệu ứng đặc biệt sang tối đa! Sau đó mọi người có thể chạy được rồi đó! Sử dụng các kỹ năng mạnh nhất của mình khi chạy. "

"Cái này...."

Nghe được chỉ thị này của Vô Kỵ, hiển nhiên Thần Hi Vĩnh Tịch cũng đã tiếp thu được dụng ý của Vô Kỵ rồi, thì ra tiểu tử này muốn dùng thủ hạ của mình để thu hút lực chú ý của người chơi thành Hắc Ám trước tiên, thế nhưng chỉ vẻn vẹn có mấy ngàn người, làm sao có thể thu hút được sự chú ý của người chơi cả một toà thành lớn như vậy được chứ?

Song, việc đến nước này cũng không nghĩ ra được biện pháp nào khác, Thần Hi Vĩnh Tịch chỉ có thể đầu đầy hắc tuyến gửi mệnh lệnh của Vô Kỵ vào trong kênh công hội.

Sau khi chúng thuộc hạ của Thần Hi Vĩnh Tịch nhận được chỉ thị này liền sửng sốt trong chốc lát, bất đắc dĩ chiếu theo chỉ thị của Vô Kỵ mà đổi trang bị dễ làm người khác chú ý nhất lên, sau đó bắt đầu chạy băng băng trong thành Hắc Ám.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment