Trang 882# 1
Chương 1763: Liseer Bùng nổ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Đương nhiên, nói về thao tác của Vương Vũ chỉ một câu là giải thích được, nhưng thao tác thực tế lại huyền ảo hơn nhiều.
Không nói những thứ khác, chỉ riêng việc đuổi kịp tốc độ của tên, có lẽ không ai có thể làm được.
Vậy nên nghe Vương Vũ giải thích, ngay cả loại BOSS như Liseer cũng giật nảy mình.
Đám người Toàn Chân Giáo thậm chí còn chưa kịp phản ứng lại, Thần Hy Vĩnh Tịch càng ngạc nhiên nói: "Ta thèm vào, Ngưu ca đâu rồi, sao không thấy đâu."
"Ha Ha!" Vô Kỵ cười nhạt nói: "Có lẽ lúc này hắn đã đánh chết BOSS rồi."
"Hả?"
Vẻ mặt Thần Hy Vĩnh Tịch ngỡ ngàng.
Năng lực ban nãy của Vương Vũ khi giết chết Cain trong chớp mắt đã khiến Vô Kỵ quá tin tưởng vào hắn.
Giết chết Cain là vì Vương Vũ nắm chắc trong tay thần khí khắc chế, đương nhiên dễ như trở bàn tay. Có thể ngay lúc ấy Vương Vũ không phải Cung thủ chuyên nghiệp, nhưng lực sát thương của Tru Thần Phá Ma Cung có thể so với sự tồn tại của vũ khí hạt nhân, trái ngược với vũ khí của Cung thủ thông thường có tốc độ chậm hơn rất nhiều.
Chính vì như vậy, Vương Vũ phải sử dụng cung tên càng xa càng tốt, nếu không bản thân mình còn chưa bắn được tên, đã bị người ta xông tới đánh chết, chẳng phải là vô cùng xấu hổ sao.
Liseer suy cho cùng vẫn là BOSS đánh tầm xa, Vương Vũ muốn dùng cung tên đối phó với Liseer, ít nhất cũng phải đứng ngoài phạm vi tấn công của nó mới được, tuy nhiên đằng sau Vương Vũ cũng vẫn là khói độc, vất vả lắm mới áp sát được gần Liseer, Vương Vũ chỉ cần lùi lại nửa bước thì những nỗ lực vừa rồi sẽ uống phí.
Là một cao thủ võ học, chỉ số thông minh trong chiến đấu của Vương Vũ cũng khác với hầu hết mọi người, đương nhiên không thể không nhìn ra điều này. Vì vậy Vương Vũ dứt khoát thu lại cây cung, bước một bước xa về phía trước, xông thẳng về phía Liseer.
Liseer cũng phản ứng cực nhanh, thấy Vương Vũ xông tới, pháp trượng trong tay Liseer gõ xuống mặt đất.
"Đùng!"
Mặt đất dưới chân Liseer giống như một vũng nước bị đá tảng quăng vào, những làn sóng gợn màu lục từ chỗ pháp trượng của Liseer gõ xuống đất, khuếch tán ra phía ngoài.
Cũng lúc đó, Vương Vũ bất chợt cảm thấy dưới chân trũng xuống, ngay sau đó trên đều liền nảy lên một trạng thái.
Lưu Độc Ôn Dịch: Phòng ngự giảm xuống 60, tốc độ di chuyển giảm xuống 80.
"Mẹ nó!"
Nhìn thấy trạng thái trên người mình, Vương Vũ kêu lên hậm hực, con BOSS chó chết này quả không hổ là BOSS buồn nôn nhất hệ độc, cái thứ này mẹ nó giảm phòng ngự còn chưa đủ, lại còn giảm tốc độ di chuyển trên diện rộng.
Sở dĩ từ khi chơi trò chơi tới nay Vương Vũ có thể đụng độ với BOSS vượt cấp chính là nhờ bản lĩnh nghịch thiên này!
Mà kỹ năng này có yêu cầu cực kỳ khắc nghiệt với tốc độ, mặc dù bản lĩnh của Vương Vũ cũng có thể đạt tới cảnh giới lấy chậm thắng nhanh, nhưng nó còn phụ thuộc vào phương pháp lấy chậm thắng nhanh như thế nào.
Liseer là BOSS vượt qua Vương Vũ khoảng hai mươi cấp, thuộc tính nhanh nhẹn tuy thấp nhưng vẫn nhanh hơn tốc độ của Vương Vũ, dựa vào kỹ năng bản lĩnh của Vương Vũ, hoàn toàn có thể lấy chậm thắng nhanh được.
Nhưng nếu tốc độ của đối thủ vượt qua Vương Vũ quá nhiều, bản lĩnh của hắn dù cao thế nào cuối cùng cũng sẽ chết.
Đây cũng là lý do vì sao Vương Vũ gặp phải BOSS hệ nhanh nhẹn sẽ khó giải quyết.
Thuộc tính nhanh nhạy của Liseer vốn cũng không thấp, với tốc độ bình thường của Vương Vũ có thể thoải mái ứng phó, nhưng bây giờ tốc độ bị giảm thẳng xuống 80, điều này cũng khiến Vương Vũ hơi lúng túng.
Trong lúc này thực lực của Liseer có cao hay không tạm thời không cần nhắc tới, trước mắt nhất định là cao nhất. Nó nhìn thấy cánh cung của Vương Vũ liền biết tầm nhìn của hắn, ý thức được Vương Vũ muốn giáp lá cà với mình nên lập tức giảm tốc độ của Vương Vũ.
Tên giặc già này, quả thật rất thông minh.
"Khà khà! Thằng oắt nhà ngươi thực sự còn non trẻ!"
Thấy tốc độ của Vương Vũ giảm mạnh, Liseer cười khà khà, vung tay trái lên, tung ra hơn mười mũi gai nhọn xanh biếc từ ống tay áo rộng thùng thình.
Tiếp đó, Liseer nhấc pháp trượng lên quát một tiếng: "Đi!"
Những chất độc kia xếp thành một hàng bản thẳng vào Vương Vũ.
Loại kịch độc này không chỉ gây sát thương cao mà còn có thể trực tiếp gây tổn hại tới trang bị, Vương Vũ tất nhiên không dám đỡ. Mắt thấy gai độc sắp đâm trúng người mình, Vương Vũ Lăn Mình một cái tại chỗ, thoát được đòn tấn công của chúng.
"Còn muốn giãy dụa!"
Liseer thấy thế nhướn mày, gõ pháp trượng xuống, bỗng chốc từng cái cốt mâu đồng loạt từ trên trời giáng xuống như mưa.
Lao về phía Vương Vũ với tốc độ cực nhanh.
Thực tế, sau khi người chơi bị trúng độc, trạng thái Lăn Mình vẫn ở tốc độ bình thường. Nếu là đòn tấn công bình thường, Vương Vũ cũng sẽ tránh được bằng kỹ năng Lăn Mình, nhưng một cơn mưa cốt mâu này rõ ràng là sát thương phạm vi, muốn tránh né bắt buộc phải nhảy khỏi phạm vi của kỹ năng.
Lúc này tốc độ di chuyển của Vương Vũ đã xuống tới 80, muốn vượt qua phạm vi của kỹ năng quả thực có hơi khó khăn.
Nhưng Vương Vũ lại không hề nao núng Lăn Mình một cái, hai tay đồng thời lôi kéo, vũ khí trong tay từ bao tay đã chuyển thành trường côn.
Lăn Mình chấm dứt trong nháy mắt, Vương Vũ tung người nhảy lên, hai tay nắm lấy trường côn thuận thế đâm một cái xuống mặt đất, giống như người nhảy sào. Tiếp đó Vương Vũ mượn phản lực mạnh mẽ trực tiếp vượt ra khỏi phạm vi của kỹ năng cốt mâu, nhảy thẳng tới trước người Liseer.
"Cừ thật!"
Liseer hơi kinh sợ, dang hai tay ra định bay về sau, Vương Vũ đương nhiên không cho phép.
Đánh người rồi bỏ chạy, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy.
Chỉ thấy Vương Vũ Lăn Mình một cái tại chỗ, lăn đến bên tay trái Liseer, tay phải vung mạnh trường côn.
"Ầm!"
Một âm thanh trầm đục vang lên, cây gậy trong tay Vương Vũ đập vào mắt cá chân Liseer.
"Ui da!"
Liseer bị đánh kêu thảm một tiếng, thân hình hơi chao đảo một cái rồi trực tiếp mất thăng bẳng, không tự chủ được nằm lăn ra đằng sau.
Vương Vũ quay người lại, dựng thẳng trường côn trên mặt đất, hai tay nắm lấy trường côn, hai chân rời mặt đất mang theo ánh chớp chói mắt đồng loạt đá chéo lên một phía.
"Ầm!!"
Hai chân Lôi Đình Cước của Vương Vũ thực sự không nghiên không lệch đạp trúng chỗ chín của Liseer.
Liseer trực tiếp bị một chiêu Lôi Đình Cước này của Vương Vũ đá bay ra ngoài.
Trường côn của Vương Vũ khẽ chống sát phía sau, không đợi Liseer rơi xuống đất, Vương Vũ đã bay tới phía trên hắn, bàn chân lớn của Vương Vũ từ trên trời giáng xuống một đòn Võ Thần Cường Thích đá lên đầu Liseer.
Liseer suy cho cùng cũng chỉ là BOSS đánh tầm xa, ở đằng xa ném độc còn có thể làm được, còn về phần đánh gần, cho dù là BOSS mạnh nhất trong trò chơi này, xét về kỹ thuật cận chiến mà nói cũng không phải là đối thủ của Vương Vũ, huống chi là một BOSS "cỏn con" hơn tám mươi cấp.
Đừng nhìn tốc độ của Vương Vũ lúc này bị giảm tới 80, dựa vào kỹ xảo Lăn Mình, Vương Vũ vẫn di chuyển thành thạo, cộng thêm trường côn trong tay hắn, di chuyển một khoảng cách dài cũng không phải nói đùa.
Liseer là một thằng cha dùng tấn công tầm xa quấy nhiễu làm phương thức chiến đấu chủ yếu, đừng nói tới khả năng đụng tới một góc áo của Vương Vũ, năng lực đánh trả cơ bản cũng không có, có thể nói là không hề có năng lực chống đỡ.
Trường côn trong tay Vương Vũ, lăn trái quay phải, lên cao xuống thấp, đánh cho Liseer lên trời xuống đất, muốn sống cũng không được.
"Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!"
Đây chính là con BOSS hơn tám triệu máu, Vương Vũ xuống tay có thể nói là không hề có chừng mực, từng đòn đánh vào tận xương cốt, âm thanh cú đánh nặng nề dễ dàng xuyên qua màn khói độc, truyền tới tai đám người Vô Kỵ.
Nhóm người Toàn Chân Giáo vẫn ổn, từ lâu họ đã thấy nhưng không thể trách loại chuyện này, nhưng hai người Thần Hy Vĩnh Tịch còn lại thì sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, nhịn không được hoảng hốt nói với Vô Kỵ: "Lão đại Vô Kỵ, đây là âm thanh gì."
"Lão Ngưu đánh BOSS thôi!" Vô Kỵ nói với dáng vẻ đã quen lắm rồi: "Đừng căng thẳng, BOSS sẽ bị hắn đánh chết nhanh thôi..."
"Ta..."
Thần Hy Vĩnh Tịch đột nhiên không nói gì.
Meo, nghe giọng điệu thản nhiên của Vô Kỵ giống như cái Vương Vũ đánh không phải Liseer mà là một thứ chó chết, cái này con mẹ nó rốt cuộc ai mới là BOSS.
Nghĩ tới đây, Thần Hy Vĩnh Tịch không khỏi hoảng sợ một hồi, may mà ở thành Thánh Quang bản thân hắn kịp thời nhận ra, nếu không thứ bị đánh binh binh vang dội kia cũng không phải là Liseer nữa, rất có thể là chính hắn.
Đương nhiên, Thần Hy Vĩnh Tịch chắc chắn là đang đánh giá mình quá cao, Liseer có hơn tám triệu máu mới chống lại được sự chà đạp của Vương Vũ, Thần Hy Vĩnh Tịch lại chỉ là một người chơi, Vương Vũ căn bản không cần đánh hắn đến phát thứ hai.
Tấn công của Vương Vũ không nhẹ, Liseer da dày thịt béo như vậy cũng không chịu được Vương Vũ đánh đập như vậy.
Dưới sự chà đạp của Vương Vũ, thanh máu HP trên đầu Liseer giảm xuống với tốc độ mắt thường cũng có thể thế được.
Chưa được bao lâu, thánh máu HP trên đầu Liseer từ vàng chuyển đỏ, giảm xuống còn 30.
"Ám Hắc Chi Vương trên cao!"
Thời điểm thanh máu của BOSS chỉ còn 30%, sẽ có cơ hội nhất định để bùng nổ.
Ngay tại thời điểm thanh máu của Liseer xuống còn 30%, Liseer đột nhiên ngửa mặt lên trời gào to một tiếng: "Xin người thương hại tín đồ ngoan đạo của người."
Theo tiếng cầu nguyện của Liseer, xác khô trong cái quan tài sau lưng nó đột nhiên mở mắt.
Chỉ thấy cơ thể của xác chết này chui vào trong người Liseer, cùng lúc đó một luồng ánh sáng màu đen phát ra trên người nó.
Vương Vũ chợt cảm thấy có một luồng năng lực đánh úp lại, cả người bị hào quang trên người Liseer đẩy ra.
Không chỉ có Vương Vũ bị thổi bay, ngay cả khói độc trong đại điện cũng bị bốc hơi khi tiếp xúc với luồng ánh sáng màu đen, đám người Vô Kỵ cũng xuất hiện ở trước mặt Vương Vũ.
Sau khi Vương Vũ bị thổi bay về sau, Liseer cũng hoàn thành bùng nổ, lúc này hắn thay đổi hoàn toàn hình dáng. Ban đầu Liseer là một tên dáng vẻ khô héo xanh lét ăn mặc như Thuật sĩ, hiện tại đã trở thành một người trung tuổi hình dáng dấp đẹp đẽ, phía sau còn khoác một chiếc áo bào màu đen, toàn thân bốc lên ngọn lửa đen, nhìn qua cực kỳ có khí thế.
Ngoài ra, thanh máu trên đầu Liseer cũng đầy ắp lại.
"Ồ?"
Thấy một màn như vậy, đám người Vương Vũ cũng hơi ngạc nhiên.
Mọi người đã thấy nhiều BOSS bùng nổ biến hình, nhưng biến cỡ nào cũng không thoát khỏi căn bản, cho dù biến thân như thế nào, suy cho cùng vẫn là con BOSS đó, đến cái phất tay cũng thấy được dáng vẻ ban đầu của nó.
Nhưng Liseer này sau khi biến hình, không chỉ hoàn toàn thay đổi mà cả khí chất cũng thay đổi hoàn toàn, thật sự giống như biến thành người khác, như vậy cũng có hơi không thể tưởng tượng nổi.
"Loài người trước mặt, là các ngươi đánh thức ta sao?"
Ngay lúc mọi người đang hậm hực, Liseer đột nhiên lên tiếng, thậm chí cả giọng điệu cũng thay đổi, thằng cha ban đầu chỉ há mồm đòi ăn thịt người, bây giờ dường như nói chuyện văn mình hơn rất nhiều. Rất hiển nhiên, tên kia căn bản không phải Liseer.
"Tỉnh lại?"
Nghe được những lời của kẻ kỳ quái trước mặt, Vô Kỵ giật mình một cái, tiện tay ném một cái thuật Thăm Dò qua.
Tư liệu của kẻ kỳ dị kia, lập tức hiện lên trước mặt mọi người.