Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1775 - Chương 1776: Chỉ Huy Của Đám Người Truy Sát

Trang 888# 2

 

 

 

Chương 1776: Chỉ huy của đám người truy sát
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




“Đây là gì vậy?”

Mọi người đều lộ vẻ mặt thắc mắc khi nhìn thấy cây thánh giá trong tay của Vô Kỵ.

Đừng tưởng cái tên Vô Kỵ này là Mục sư thì thần thánh như thế nào. Bình thường hắn ta chẳng có chút giác ngộ nào của một Mục sư gì cả, chứ đừng nói đến tín ngưỡng chó má gì đó. Nhưng lúc này hắn ta lại lấy một cái cây thánh giá ra, chẳng lẽ định làm một phen ôm chân thần cầu nguyện?

“Khà khà!”

Vô Kỵ cười khà khà, rồi mở thuộc tính của cây thánh giá ra.

Ngụy Trang Thần Thánh: Đạo cụ hiếm. Có thể ngụy trang thành thủ lĩnh của mục tiêu được chỉ định trong ba mươi phút, chỉ có thể dùng được với các mục tiêu là BOSS, không sử dụng được với người chơi.

Số lần sử dụng hiện tại: 3/5.

“Đời như lờ, còn có cả cái thể loại này nữa hả?” Sau khi được xem thuộc tính của cây thánh giá trong tay Vô Kỵ, mọi người tò mò hỏi: “Thứ đồ chơi này kiếm ở đâu thế? Ta cũng muốn đi đánh để nhận được.”

Thứ đồ chơi này là thần khí có tên Tài Tang, là thứ giống như kiểu người người hô hoán nhau đánh một con chuột chạy qua đường, Đám người Toàn Chân giáo kia đều rất thích thú với loại đạo cụ nham hiểm này, ngay cả người chính trực như Vương Vũ khi nhìn thấy thứ đồ chơi này đều không kìm được muốn thử sử dụng nó.

“Khà khà!” Vô Kỵ cười nói: “Đây không phải đánh là nhận được, mà đây là vật phẩm nhiệm vụ, ta cố ý giữ nó lại...”

“Vật phẩm nhiệm vụ?” Vương Vũ cau mày nói: “Ngươi hack vật phẩm nhiệm vụ, nhiệm vụ của ngươi thì sao?”

“Thì thất bại thôi... Nhưng thưởng nhiệm vụ không hay ho như thứ đồ chơi này.” Tay Vô Kỵ còn vừa mân mê vừa nói.

Vương Vũ: “...”

Mạch não của thằng nhãi Vô Kỵ này đúng là kỳ lạ. Tuy nhiên hắn ta nói cũng phải, làm nhiệm vụ vì phần thưởng, nếu vật phẩm nhiệm vụ hấp dẫn hơn thưởng nhiệm vụ thì bỏ nhiệm vụ cũng hợp tình hợp lý.

Nhìn đám người truy sát trên bầu trời, hai tay Vô Kỵ nhanh chóng nhắm cây thánh giá vào đám người truy sát ngay giữa không trung, sau đó mở Ngụy Trang Thần Thánh ra.

Một dải ánh sáng trắng mờ hiện lên, Vô Kỵ phong tỏa đám người truy sát. Bóng ma của từng tên bay lắt léo giữa trời bị cây thánh giá hút vào.

Ngay sau đó hình dạng của Vô Kỵ bắt đầu thay đổi. Trong nháy mắt, Vô Kỵ biến thành một con quái vật vô cùng kỳ dị.

Sau khi biến thành quái vật, dung mạo của Vô Kỵ nhìn cực kỳ giống đám người truy sát trên trời kia. Hình dạng của hắn ta kỳ dị là vì nửa người bên trái của Vô Kỵ có màu trắng, nửa gương mặt bên trái cũng là thiên sứ, nửa người sau lưng bên trái cũng mọc lên một chiếc cánh trắng muốt, nhưng toàn bộ nửa người bên phải là màu đen, nửa mặt bên phải là Ác Quỷ mặt, nửa người sau lưng bên phải là một chiếc cánh dơi màu đen.

Vẻ ngoài của Thiên sứ và Ác Quỷ đều rất bình thường, nhưng hai vẻ ngoài khác nhau này lại cùng xuất hiện trên một người nhìn có chút tức cười.

“Ha ha! Vô Kỵ, khuôn mặt lai tạo này của ngươi cũng rất phù hợp với danh tiếng của ngươi đấy. Nó cứ như bị người ta bóp chết trước khi bay lên ấy.”

Khi nhìn thấy hình dáng này của Vô Kỵ, chúng cẩu Toàn Chân Giáo liền ào ạt chụp ảnh màn hình tách tách, rõ ràng là đang trực tiếp chế giễu hình thức của hắn ta.

“Dừng!”

Vô Kỵ trong hình dáng quái vật khinh bỉ mọi người: “Các ngươi thì biết cái gì! Bây giờ ta chính là BOSS của chúng, chúng đều phải nghe lời của ta. Kẻ nào vừa cười cợt ta, cẩn thận ta chỉ cần hất ngón tay một cái là mần thịt luôn đấy.”

“Ha ha...” Vô Kỵ vừa nói xong, mọi người xung quanh đang cười ha ha mới vội nói: “Thực ra hình tượng này của Vô Kỵ vẫn rất có khí thế mà phải không.”

“Đúng... Đúng.” Những người khác liên tiếp phụ họa.

“Hừ!”

Vô Kỵ lạnh lùng hừ rồi nhún mình bay vọt lên giữa không trung.

Như vừa nói, mặc dù những con quái vật này có cấp BOSS, nhưng rốt cuộc chúng cũng không phải là BOSS. Chúng không biết cùng nhau phối hợp mà chỉ biết đơn độc chiến đấu. Vậy nên lúc này mới bị đám người chơi Nam Tước Địa Ngục chia năm bè bảy mảng.

Vô Kỵ bay đến giữa không trung, bay về phía đám người truy sát bị phân tán rồi lớn tiếng la lên: “Vì chính nghĩa và vinh quang, vì tự do và tôn nghiêm, chúng ta hãy kề vai chiến đấu! Cùng nhau tiêu diệt những kẻ phản bội này!”

“???!!”

Tiếng kêu gọi ầm ĩ của Vô Kỵ vang lên khiến hai bên đang giao chiến đồng loạt dừng lại, sửng sốt quay lại nhìn nơi phát ra âm thanh. Khi thấy Vô Kỵ trên bầu trời, đám người Nam Tước Địa Ngục liền ngơ ngác.

“Thứ đồ chơi này là gì vậy? Hắn ta tòi ra từ đâu thế? Chẳng lẽ là BOSS ẩn?”

Hình tượng của Vô Kỵ quá đặc biệt, nên nếu lúc nãy hắn có ở đây thì mọi người không thể không chú ý tới.

Đám người chơi Nam Tước Địa Ngục rất khó hiểu chuyện này nên dùng thuật Thăm Dò thăm dò Vô Kỵ.

Kết quả hệ thống nghiêm túc thông báo: “Người chơi này đã ẩn thông tin cá nhân, không thể bị thăm dò. ”

“Người chơi?”

Sau nhận được thông báo của hệ thống, đám người này càng mờ mịt hơn.

Tất nhiên, người chơi nào nhìn thấy quái vật xa lạ đều sẽ theo bản năng dùng thuật Thăm Dò, hơn nữa quái vật cũng không có thói quen này.

Huống hồ, Vô Kỵ dùng Ngụy Tranh Thần Thánh trong hiệu quả ngụy trang là thiết lập của hệ thống, là đàn em của hệ thống, nên quái vật chắc chắn không có khả năng phân biệt.

Hiện tại hệ thống báo Vô Kỵ là thủ lĩnh của chúng, và những tiểu quái này cũng nhận định Vô Kỵ là thủ lĩnh của chúng.

Vô Kỵ vừa gào lải nhải xong, bọn quái vật vốn đang chiến đấu với đám người chơi Nam Tước Địa Ngục lập tức bỏ mục tiêu, nghe theo lời triệu hoán của Vô Kỵ đồng loạt bay đến chỗ hắn ta.

Đám người chơi Nam Tước Địa Ngục ở phía dưới thấy vậy thì ngạc nhiên, trong lúc đó, Vô Kỵ đã chỉ huy rất nhiều thiên sứ Ác Quỷ hợp thành trận hình.

Trong trò chơi, quái vật có ưu thế hơn hẳn người chơi. Không nói đến cấp của đám người truy sát này cao hơn những người chơi ở dưới đất kia mười cấp, thì dù người chơi cùng cấp với quái vật thì thanh máu hay thuộc tính đều mạnh hơn người chơi rất nhiều.

Sở dĩ người chơi có thể ung dung đánh chết quái vật cùng cấp, là vì ngoại trừ việc người chơi có trình độ chiến đấu cao hơn thì lý do chủ yếu là người chơi hiểu được cách sử dụng trận hình và sự phối hợp trong chiến thuật.

Miễn là người chơi ở các nghề nghiệp được trang bị xứng đáng, cho dù họ có gặp loại quái vật xa lạ đến đâu, thì một nhóm người chơi vẫn rất dễ dàng tiêu diệt một đội quái vật cùng cấp.

Đây cũng là lý do vì sao thực lực chênh lệch lớn mà đám người chơi Nam Tước Địa Ngục lại có thể ung dung phân tán đám người truy sát trên bầu trời, còn như tằm ăn lên.

Mà giờ Vô Kỵ vừa vào, tình huống trên chiến trường liền vô tình xảy ra sự biến chuyển lớn.

Vô Kỵ là một Mục sư, thực lực cá nhân so với những người khác ở Toàn Chân Giáo cũng không tính là rất mạnh, nhưng hắn ta có khả năng chỉ huy chiến thuật. Đừng nói đến Nam Tước Địa Ngục, tính cả “Trọng Sinh” cũng không có ai sánh bằng hắn ta.

Đánh đội hình là dựa vào cái gì?

Đầu tiên là thực lực cá nhân, thứ hai chính là toàn đội phối hợp. Mà toàn đội phối hợp có ăn ý hay không, thì tính kỷ luật, tính ăn ý cùng với tính phục tùng đều có khảo nghiệm cực lớn với người chơi.

Điểm thứ nhất thì không cần nhiều lời, luận về thuộc tính của mỗi cá nhân, đám người truy sát này mạnh hơn đám người Toàn Chân Giáo nhiều nên lại càng mạnh hơn người chơi bình thường đến mấy cấp bậc.

Còn toàn đội phối hợp...

Đám người truy sát này có ai không đủ điều kiện. Chúng tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh của Vô Kỵ, tính kỷ luật và tính phục tùng mạnh hơn nhiều so với đám người chơi Nam Tước Địa Ngục, độ ăn ý thì về một khía cạnh nào đó mà nói giờ Vô Kỵ đang một mình thao túng cả một đội ngũ, nên trình độ ăn ý không khác gì dùng tay giật dây vậy.

Nói trắng ra là, tình huống hiện tại là trang bị cho những cái xác không hồn rất mạnh này linh hồn và đại não của vương giả.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment