Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1778 - Chương 1779: Thử Thách

Trang 890# 1

 

 

 

Chương 1779: Thử thách
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Ánh sáng trắng lóe lên, Nam Tước Địa Ngục xuất hiện ở khu sống lại của cứ điểm Ác Quỷ.

“Thủ lĩnh đã ở đâu?”

“Lão đại, bọn họ làm gì ngươi rồi?”

Nam Tước Địa Ngục bị bắt được một lúc mà tin tức đã lan đi rất nhanh.

Dĩ nhiên, người thật sự quan tâm đến sống chết của Nam Tước Địa không có mấy người, đại đa số đều vì tò mò...

Đám người cặn bã này tụ tập với nhau ở cứ điểm Ác Quỷ lâu như vậy, có chuyện gì xấu mà chưa từng làm. Nhưng bắt cóc tống tiền trong game thì đúng là lần đầu tiên thấy, mẹ nó chuyện này quá dã man rồi, ai cũng hiếu kỳ trong đầu tên bắt cóc tống tiền Nam Tước Địa Ngục này rốt cuộc đang suy nghĩ gì.

Nam Tước Địa Ngục đương nhiên cũng biết đám thủ hạ này của mình có đức hạnh gì, nên sau khi sống lại hắn liền trả lời bừa một câu: “Không sao, ta đã trở về.”

“Có muốn đi báo thù không?”

Đám thủ hạ cặn bã của Nam Tước Địa Ngục cũng rất kiên nhẫn, thấy Nam Tước Địa Ngục không nói gì nhiều liền ồ ạt nói mấy lời khách sáo.

“Báo thù?” Nam Tước Địa Ngục im lặng nhìn tin tức, rồi bất đắc dĩ nói: “Tất cả giải tán đi, việc này coi như chưa từng xảy ra, bọn này khốn khiếp hơn các ngươi nhiều.”

“???”

Sau khi nghe Nam Tước Địa Ngục nói, đám người Hồng Liên Địa Ngục đều lơ ngơ. Coi như chưa từng xảy ra á, đây là lời mà cái tên Nam Tước Địa Ngục coi trời bằng vung nói ra sao.

Có trời mới biết vì sao tên Nam Tước Địa Ngục luôn có thù tất báo này bị người ta bắt cóc tống tiền lại nói ra lời như vậy... Chẳng lẽ?

Nhất thời, đám người Hồng Liên Địa Ngục ầm ĩ suy đoán.

Có người suy đoán là bị một gã xấu xí lăng nhục, có người nói là bị gái xấu làm bẩn, còn có người còn kết luận Nam Tước Địa Ngục bị người ta móc ngược lên. Đám người này đúng là có tư duy vô cùng đặc biệt, nhưng nguyên nhân cụ thể là gì Nam Tước Địa Ngục vẫn chỉ ngậm miệng không đề cập tới. Thế cho nên sau này hắn ta bị người ta gọi đùa là ba điều bí ẩn nhất trong cứ điểm Ác Quỷ.

Đưa Nam Tước Địa Ngục đi xong, đám người Toàn Chân Giáo cũng bước lên phi thuyền về nhà.

Nhiệm vụ đã làm xong, trở lại thành Dư Huy, đám người Toàn Chân giáo cũng giải tán mỗi người đi một ngả.

Vô Kỵ đến quán rượu tìm ông chủ quán rượu tâm sự, Bao Tam và Xuân Tường bị Gà Con kéo đi đánh trận để thu thập các mảnh thần khí, Dương Na và Linh Lung Mộng cũng bị Xuân Tường mạnh mẽ kéo đi, hắn lấy lý do rất đẹp là nam nữ phối hợp làm việc không biết mệt mỏi.

Gà Con thì tán thành hai tay hai chân lời tuyên bố của tên chó già đầy kinh nghiệm Xuân Tường.

Danh Kiếm Đạo Tuyết đến thị trường xem có gì hay để chiếm lợi giống như trước. Bắc Minh Hữu Ngư đi tìm nhiệm vụ lính đánh thuê trong phòng truyền giáo, điều này là thói quen nhiều năm nay của tên nhóc con này, muốn bỏ cũng khó.

Doãn Lão Nhị không về thành Dư Huy, mà là bay thẳng đến thành Titan làm nhiệm vụ Chiến Giáp Thiên Ma.

Nói chung tất cả mọi người đều có công việc yêu thích.

Vương Vũ cũng không nhàn rỗi, đi phi thuyền bay thẳng tới chỗ lão già Ẩn Giả giao nhiệm vụ ở trong ngõ hẻm.

“Không ngờ ngươi lại hoàn thành nhiệm vụ nhanh như vậy, xem ra ngươi quả nhiên là một hạt giống tốt!”

Thấy Vương Vũ làm xong nhiệm vụ nhanh như vậy, Ẩn Giả ngạc nhiên.

“Đừng nói nhảm, không phải ngươi đã nói nhanh nhất có thể sao?” Vương Vũ tức giận trả lời.

“Khà khà!” Lão già Ẩn Giả cợt nhả nói: “Thần càng mạnh đến thế giới này, thì càng khó khôi phục thực lực. Muốn khôi phục trạng thái đỉnh cao của họ ở cấp độ ban đầu thì phải mất ít nhất một năm rưỡi. Ta nghĩ ngươi phải đợi đến cấp 75 mới xong, ai nghĩ lại quá nhanh vậy.”

“???”

Nghe được lời của Ẩn Giả lão già, Vương Vũ cố nhịn ngụm máu trong cổ họng, nhìn chằm chằm Ẩn Giả nói: “Đây là nhiệm vụ cấp 75?”

Cái quái gì vậy, thảo nào cấp của quái vật ở nhiệm vụ này đều hơn tám mươi, hơn nữa tình tiết còn hơi khó khăn đến biến thái, thì ra là tình tiết riêng của cấp 75.

Biết được sự thật, Vương Vũ như sắp phát rồ lên. Lão già Ẩn Giả đúng là một lão súc sinh, bình thường miệng ăn không ít, tay không mềm, lại còn lừa bịp đến chết, một lão già hung ác độc địa.

“Nhiệm vụ cấp 75 ngươi lại ném cho ta sớm như vậy? Còn bảo ta phải nhanh lên một chút!”

Vương Vũ khó chịu hỏi.

“Ha ha... Đừng rập khuôn như thế.” Lão già Ẩn Giả thấy sắc mặt Vương Vũ khó chịu mới vội cười ha ha nói: “Không phải cuối cùng ngươi cũng làm xong sao? Cũng không có quy định cấp 69 không thể làm nhiệm vụ cấp 75.”

“Ít nói nhảm đi, phần thưởng đâu?” Đối với cái lão hung ác độc địa này, Vương Vũ hoàn toàn mất đi tinh thần của một Võ giả mà hắn luôn rèn luyện hàng ngày.

“Ây dà...” Ẩn Giả sờ sờ cái ót, lúng túng nói: “Ngươi làm nhiệm vụ quá nhanh, ta còn chưa kịp chuẩn bị gì cả. Hay là ngươi chờ vài ngày nữa, chờ ta nhặt được thứ tốt sẽ báo với ngươi?”

“Chờ cái cụ ngươi!” Vương Vũ không nhịn được chỉ tay nói: “Nhanh lên cho ta!”

Vương Vũ cuối cùng cũng nhìn ra, lão già Ẩn Giả này là được voi đòi tiên, thái độ của mình đối với hắn càng tốt, hắn lại càng lấn tới, bây giờ đến cả thưởng nhiệm vụ cũng đòi hỏi...

Điều này tức là, người được thiên vị luôn chẳng kiêng nể một ai, mà lão già Ẩn Giả này đúng thật là bị hệ thống truyền bá tư tưởng vô sỉ rồi.

Tại sao phải chờ vài ngày, chờ vài ngày có khi ngay cả hệ thống cũng quên luôn.

Lão già Ẩn Giả nói chưa chuẩn bị xong thưởng chỉ có hai lý do, một là trên người lão thật sự không có phần thưởng, hai là trên người lão không hề có gì rác rưởi vứt đi.

Kết hợp với nhân phẩm của lão già Ẩn Giả trong quá khứ thì tình huống thứ hai chiếm đến 90%.

Bình thường lão bất tử kia toàn chơi đùa Vương Vũ, giờ có được cơ hội này, nên đương nhiên Vương Vũ sẽ không bỏ qua cho hắn.

“Ngươi chắc chắn không đợi thêm hai ngày?” Ẩn Giả nghiêng cười híp mắt hỏi Vương Vũ nói.

Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã thực hiện tác vụ được kích hoạt “Chọn!” có nên chọn nhận phần thưởng nhiệm vụ ngay bây giờ không.

“...”

Thấy hệ thống hiển thị, Vương Vũ không còn gì để nói.

Được rồi, nhân phẩm của người thiết kế trò chơi này thực sự là điên rồ cùng cực, trong tình huống này mà vẫn còn có thể tiếp tục phát nhiệm vụ.

Lúc đầu Vương Vũ còn muốn phần thưởng, nhưng khi nhìn thấy biểu tình của Ẩn Giả, Vương Vũ lại cảm thấy hơi hồi hộp.

Lão già này thật có đồ tốt... Hay lại là một cái hố bẫy?

Không thể nào, với nhân phẩm của lão này mà nói, đây không phải thưởng, kiểu gì mấy ngày nữa cũng gây rối cho xem.

Ngẫm nghĩ kỹ lại xong, Vương Vũ quyết định tin tưởng nhân phẩm của Ẩn Giả!

“Tôi muốn bây giờ!”

Vương Vũ quả quyết trả lời, hết cách rồi, qua nhiều lần bị hãm hại Vương Vũ đã khá hơn. Hắn tin nhân phẩm lão già Ẩn Giả và người thiết kế là cha truyền con nối, chắc chắn không phải là đồ tốt.

“Ha ha! Ta quả nhiên không nhìn lầm người. Ngươi đã vượt qua thử thách cuối cùng!”

Thấy Vương Vũ quyết đoán lựa chọn phần thưởng, Ẩn Giả cười ha ha, lộ vẻ mặt vui mừng.

“Có ý gì???”

Vương Vũ mờ mịt hỏi.

“Khà khà!” Ẩn Giả cười nói: “Thân là một Võ học gia, bản lĩnh quyết đoán là sự tu dưỡng cần thiết, tất nhiên, ngươi đã có đầy đủ năng lực này. Chỉ có người chơi vượt qua thử thách này mới có thể lấy được 100% thưởng nhiệm vụ.”

“Nếu không vượt qua?” Vương Vũ sợ hãi hỏi.

“Không vượt qua thử thách thì không phù hợp với lựa chọn của Võ Thần!” Ẩn Giả nói với giọng lạnh như băng: “Không phù hợp với lựa chọn của người, thưởng sẽ bị giảm một nửa, tịch thu danh hiệu truyền nhân của Võ Thần...”


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment