Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1780 - Chương 1781: Dấu Chân Võ Học Gia

Trang 891# 1

 

 

 

Chương 1781: Dấu Chân Võ Học Gia
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




“Cái này gọi là đời người từng trải!” Ẩn Giả cười hì hì nói: “Ta lại miễn phí cho ngươi một bài học rồi.”

Vừa nói, Ẩn Giả lấy một cái hộp gỗ đen kịt từ trong lòng ngực ra đưa cho Vương Vũ.

Di vật Võ Thần: vật phẩm trân quý, sau khi sử dụng có thể ngẫu nhiên nhận được một bộ trang phục Võ Thần.

Tiếp nhận lấy chiếc hộp, Vương Vũ xem xét rồi cảnh giác hỏi: “Có còn thưởng nhiệm vụ khác không.”

“Lần này thật sự hết rồi.” Ẩn Giả cười nói: “Đừng dùng ánh mắt hoài nghi nghi ngờ nhân phẩm của ta, thực ra bọn ta vẫn có ranh giới cuối cùng.”

“Có cái quỷ mà ta tin ngươi! Đồ lão già hỏng bét!” Vương Vũ hung hăng giơ ngón giữa lên với lão già Ẩn Giả, sau đó click chuột mở hộp gỗ trong tay ra.

Hệ thống thông báo: [Chúc mừng bạn nhận được di sản Võ Thần “Dấu Chân Võ Học Gia”.]

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên, hộp gỗ trong tay Vương Vũ biến mất, thay vào đó là một đôi giày.

Đôi giày màu đen, mặt trên thêu vô số đám mây màu vàng. Trong đám mây ẩn hiện những con rồng và rắn, thoạt nhìn rất giống những trang bị Võ Thần khác, đều theo phong cách đặc trưng của phương Đông khiến Vương Vũ rất yêu thích.

Cầm lấy giày, thuộc tính liền xuất hiện ở trước mắt Vương Vũ.

Dấu Chân Võ Học Gia (Giày) (Sử Thi) (Có Thể Thăng Cấp)

Vật phòng: 350 - 350

Ma phòng: 350 - 350

Tốc độ di chuyển + 70

70 nhanh nhẹn

70 sức mạnh

70 trí lực

Thể Tấn Phi Phù: Kỹ năng bị động, tốc độ phi hành tăng 70%.

Lăng Ba Vi Bộ: Kỹ năng bị động, tốc độ bơi tăng 70%.

La Miệt Sinh Trần: Kỹ năng bị động, tốc độ di chuyển tăng 70%.

Khinh Vân Tế Nguyệt: Kỹ năng bị động, kỹ năng nhảy tăng 70%.

Lưu Phong Hồi Tuyết: Kỹ năng bị động, tốc độ tấn công tăng 70%.

Giới thiệu vật phẩm: Võ Thần từng đặt chân lên mây trên đỉnh núi, đã từng đi ngang qua thâm cốc, dấu chân của Người trải rộng khắp đất trời tam giới, giày của Người chứa thần lực và thần khí của tam giới.

Yêu cầu cấp bậc: 70

Yêu cầu nghề nghiệp: Võ học gia

Lơ Lửng Như Thần: kỹ năng Sử Thi, sau khi sử dụng sẽ có 50% tỷ lệ không bị đánh trúng trong 120 giây, thời gian hồi chiêu 60 phút.

“!!!”

Nhìn thuộc tính của giày, ngay cả người có tính cách tâm lặng như nước như Vương Vũ cũng thoáng chấn động.

Không ngờ ngoài thuật kỵ thuật và kỹ năng, phần thưởng cuối cùng của nhiệm vụ này lại là một đôi giày thần khí.

Đôi giày này có thuộc tính mạnh bao nhiêu, đến cả người mới chơi cũng có thể nhìn ra được, tác giả cũng không cần tốn thêm số lượng lớn từ để miêu tả nữa.

Sở dĩ Vương Vũ cảm thấy kinh ngạc là bởi vì loại giày này chính là trang bị Vương Vũ đang thiếu hụt.

Đừng nhìn bề ngoài Vương Vũ toàn là trang bị cực phẩm, nhưng giày là trang bị duy nhất vẫn ở Bạch Ngân cấp 20 - Tịch Chi Chiến Ngoa. Đây là trang bị có được từ lúc Vương Vũ mới chơi game, lúc hắn đánh Niên Thú nhận được.

Trong game trực tuyến bình thường, giày chỉ là một kiện phòng ngự mà thôi. Nhưng trong trò chơi mô phỏng toàn diện này, giày chắc chắn chỉ đứng sau vũ khí và áo giáp. Bởi vì giày đại diện cho tốc độ di chuyển của người chơi.

Trong chế độ trò chơi mô phỏng toàn diện như thế này, cho dù là PVE hay PVP hay chạy thoát, thì tốc độ di chuyển vẫn là một thuộc tính quan trọng không thể thiếu. Đối với nghề nghiệp nhanh nhẹn như Cung thủ hoặc Thích khách, giá trị của một đôi giày tốt thậm chí không thua gì vũ khí.

Bây giờ, trên Tịch Chi Chiến Ngoa có một kỹ năng Tịch Chi Dược Thiên khá là hữu dụng, là một trong những kỹ năng Vương Vũ thường dùng nhiều nhất. Mãi đến giờ cũng không gặp được trang bị thích hợp để thay đổi, nên đôi giày này của Vương Vũ vẫn ở cấp 20 cho tới bây giờ.

Bây giờ nhìn đôi Dấu Chân Võ Học Gia này, tâm trạng của Vương Vũ có thể tưởng tượng được, thế nhưng sau sự phấn khích là sự mất mát.

Tuy đôi Dấu chân Võ học gia này có thuộc tính mạnh, tốc độ di chuyển tăng thêm tầm 70 điểm. Nhưng tiếc là đôi giày này ở trong mắt Vương Vũ, vẫn không đủ để thay thế Tịch Chi Chiến Ngoa.

Dù tốc độ di chuyển có nhanh nữa, cũng kém kỹ năng Thuấn Di, huống chi kỹ năng này dùng cũng lâu, nên Vương Vũ cũng gần như tạo thành bản năng, thói quen. Nếu bất ngờ không có kỹ năng này, sức chiến đấu của Vương Vũ cũng sẽ bị trực tiếp ảnh hưởng.

Nếu Tịch Chi Chiến Ngoa và Dấu Chân Võ Học Gia đều là trang bị Sử Thi thì tốt, Vương Vũ hoàn toàn có thể luyện hai trang bị này thành một món, dù Tịch Chi Chiến Ngoa chỉ là trang bị Bạch Ngân, có khoảng cách rất xa so với Dấu Chân Võ Học Gia.

Dĩ nhiên, tình huống này cũng không phải là không có cách.

Chỉ cần tìm được thủy tinh đen, rút kỹ năng ra khỏi Tịch Chi Chiến Ngoa, sau đó đúc lại vào Dấu Chân Võ Học Gia là được.

Nhưng là thủy tinh đen là thứ có thể gặp mà không thể cầu. Vương Vũ chơi game lâu như vậy mà cũng chỉ gặp được một lần, tỉ lệ rơi ra còn thấp hơn rất nhiều so với trang bị Thần khí. Gửi gắm hy vọng vào thủy tinh đen, còn không bằng hy vọng vào làm một món giày Thần khí luôn.

Vì vậy nhất thời, Vương Vũ nhìn Dấu Chân Võ Học Gia ở trong tay mà có chút khó xử.

“Ây...”

Suy nghĩ mãi, cuối cùng Vương Vũ thở dài bỏ Dấu Chân Võ Học Gia vào trong nhẫn, hết cách rồi, tuy là đôi giày này là Thần khí nhưng vẫn không thể thay thế được.

Lại nói tiếp, Vương Vũ đúng là không may, công sức làm nhiệm vụ cả ngày hôm nay của Vương Vũ nhận được ba phần thưởng mà hai trong đó lại không dùng được, thật sự khiến người ta vô cùng phiền muộn.

Mặc dù tâm lý của Vương Vũ tương đối tốt, nhưng vẫn rất khó chịu sau một ngày bận rộn. Sau khi cất giày và sách kỹ năng đi, Vương Vũ liền thoát trò chơi.

Sáng sớm ngày hôm sau, Vương Vũ vừa đăng nhập, tin nhắn đã hiện lên không ngừng.

“?”

Nhìn đống tin nhắn liên tục kia, Vương Vũ còn tưởng rằng người của Toàn Chân Giáo lại bị đuổi giết, hắn vội vã mở ra xem, ba tin nhắn hiện lên.

“Ngưu ca, có ở nhà không!”

“Lão Ngưu! Nhanh đến giúp đỡ!”

“Ngưu ca, đăng nhập thì xem tin nhắn!”

Ký tên, Doãn Lão Nhị.

“Ở đâu?”

Thấy Toàn Chân Giáo không bị truy sát, mà là tin nhắn của Doãn Lão Nhị, lúc này Vương Vũ mới yên lòng lại, trả lời tin nhắn.

Rất nhanh sau đó, Vương Vũ đã nhận được hồi âm của Doãn Lão Nhị: “Quán rượu!”

“Ok, đến ngay.”

Sau khi xem tin nhắn, Vương Vũ rời khỏi hẻm nhỏ.

Một lát sau, Vương Vũ liền đi tới quán rượu. Lúc này không chỉ có Doãn Lão Nhị, người của Toàn Chân Giáo cũng ở đây.

“Ngưu ca, giúp ta với!”

Vương Vũ vừa vào cửa, Doãn Lão Nhị đã lập tức cầu cứu.

“Chuyện gì?” Vương Vũ buồn bực nói: “Không phải ngươi đi làm nhiệm vụ chế áo giáp sao? Đã làm xong rồi à.”

“Đừng nói nữa!” Mặt Doãn Lão Nhị như đưa đám nói: “Hôm qua ta đến thành Titan, tìm thợ rèn ở đó thì họ lại nói cho ta biết thuật Chế Tạo của tộc Titan đã thất truyền.”

“Ặc...” Vương Vũ nói: “Tuy ngươi cũng đáng thương thật đấy, nhưng thuật Chế Tạo của tộc Titan bị thất truyền, ta cũng hết cách.”

“Không phải, ngươi có cách!”

Doãn Lão Nhị kích động nắm tay Vương Vũ và nói: “Ta đưa cho Arceus mười nghìn vàng, hắn nói cho ta biết ngươi là truyền nhân duy nhất của thuật Chế Tạo tộc Titan.”


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment