Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1781 - Chương 1782: Tốn Tiền Đúc Lại

Trang 891# 2

 

 

 

Chương 1782: Tốn tiền đúc lại
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




“Ta?”

“Hình như là có chuyện như thế.”

Nghe Doãn Lão Nhị nói như vậy, đầu tiên Vương Vũ thấy kinh ngạc, sau đó đột nhiên nhớ ra đúng là Đoán Tạo Thuật của mình bắt nguồn từ tộc Titan mà.

“Đúng là vậy thật?”

Vương Vũ vừa nói ra, Doãn Lão Nhị kích động tới mức suýt nữa thì nhảy dựng lên, lôi lôi kéo kéo Vương Vũ rồi phấn khích nói: “Ngưu ca, ngươi nhất định chính là cha mẹ sống lại của ta.”

“Khà khà!” Vương Vũ còn chưa nói gì, Xuân Tường đã cười khà khà nói: “Nếu nói như vậy, bọn ta đây chính là thúc thúc của ngươi. nhân lúc còn nóng mau gọi đi, không ta sẽ không để Ngưu hiền đệ giúp ngươi đâu.”

“Chí phải chí phải!” Đám người ồn ào đồng tình.

“Cút đi!” Doãn Lão Nhị hung tợn trừng mắt với mọi người.

Meo, đám khốn kiếp này có ngày nào mà trong đầu nghĩ đến chính sự không hả, không chiếm ưu thế sẽ chết sao.

Vương Vũ sờ cằm, suy tư nói: “Giúp ngươi cũng được, nhưng nguyên liệu gì thì ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.”

Đối với Đoán Tạo Thuật của mình, Vương Vũ luôn rất am hiểu, biến bản gốc thành trang bị có công năng thật sự là có thể, đó là đúc lại. Hỏa Long Ma Súng của Vương Vũ là dùng mô hình bản gốc đúc lại thành vũ khí phụ, thuộc tính vô cùng mạnh.

Tuy nhiên, có một điều là các nguyên vật liệu cần thiết để đúc lại vũ khí đều rất kinh khủng, yêu cầu còn nhiều hơn so với dùng bản vẽ để chế tạo, hơn nữa đều là nguyên liệu hiếm. Hỏa Long Ma Súng mới chỉ là trang bị Ám Kim, mà nguyên liệu của nó đã khiến Yêu Nghiệt Hoành Hành nhức đầu. Chiến Giáp Thiên Ma của Doãn Lão Nhị là chiến giáp của BOSS Thần cấp, là trang bị Truyền Kỳ. Chỉ điều này thôi đã cho thấy số lượng nguyên liệu tất nhiên không phải ít, nên sợ lại khiến Doãn Lão Nhị vung tay quá đà như lúc trước, Vương Vũ cần phải báo trước cho Doãn Lão Nhị.

“Chắc chắn rồi.” Doãn Lão Nhị liên tục gật đầu nói: “Chuyện nguyên liệu ta tự có chuẩn bị.”

“Tốt lắm.” Vương Vũ nói: “Ngươi đưa Chiến Giáp Thiên Ma ta xem, xem trước xem có thể đúc lại không.”

“Được!”

Doãn Lão Nhị lấy mô hình Chiến Giáp Thiên Ma ra đưa choVương Vũ.

Vương Vũ nhận lấy mô hình Chiến Giáp Thiên Ma, mở giao diện đúc, chọn đúc lại, rồi bỏ Chiến Giáp Thiên Ma vào.

“Cái này...”

Vừa nhìn đã sợ, tuy Vương Vũ đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng khi nhìn thấy nguyên liệu để làm Chiến Giáp Thiên Ma vẫn bó tay toàn tập.

Cái con mẹ nhà nó, mấy chục loại nguyên liệu hiếm được liệt kê kín một tờ giấy.

Các nguyên liệu hiếm dùng để chế tạo trang bị thường dùng như tinh kim, bí ngân thì dùng tổ làm đơn vị, hơn nữa còn nằm ở vị trí chót bảng.

“Sao vậy?”

Thấy vẻ mặt Vương Vũ như vậy, không chỉ Doãn Lão Nhị, mà ở mọi người Toàn Chân Giáo cũng hồi hộp theo. Vô Kỵ nhịn không được hỏi: “Chẳng lẽ Chiến Giáp Thiên Ma này không thể đúc lại được.”

“Có thể!”

Vẻ mặt Vương Vũ phức tạp, hắn trả lời rồi chụp màn hình ném vào kênh công hội.

“Cái này...”

Sau khi thấy ảnh màn hình Vương Vũ chụp, người của Toàn Chân Giáo nhất thời câm nín.

Được đấy, bọn người Toàn Chân Giáo cũng là người nhìn quen các trường hợp lớn rồi, cái thứ như Thần khí này cũng không phải chưa từng thấy. Nhưng khi nhìn đến nguyên liệu đúc Chiến Giáp Thiên Ma, đám người mà người người đều là người có tiền kia cũng không khỏi hít vào một hơi.

Cái thứ này không phải đúc trang bị, cái thứ này căn bản là đút tiền vào cái thùng không đáy. Nếu những nguyên liệu này không phải bắt buộc mua từ người chơi, mọi người thậm chí còn nghi ngờ đây là ác ý thu tiền vàng của hệ thống.

“Lão Nhị...”

Mãi một lúc lâu sau mọi người mới hoàn hồn, Xuân Tường vỗ vai Doãn Lão Nhị nghiêm túc nói: “Ca có đôi lời không biết có nên nói hay không.”

“Xuân ca, ngươi cứ nói.” Vẻ mặt Doãn Lão Nhị như đưa đám nói.

Giờ khắc này, người có tâm trạng phức tạp nhất là Doãn Lão Nhị. Thần khí, nhất là thần khí chính bản như Chiến Giáp Thiên Ma này tuyệt đối là có tiền cũng không mua được, nhưng nếu chọn đúc lại Thần khí này, rất có thể Doãn Lão Nhị sẽ phải đem toàn bộ tiền tiết kiệm ra.

Đều nói thứ tốt có tiền cũng không mua được, nhưng thời điểm có thể mua được, cảm giác kia càng khiến người ta muốn sụp đổ…

Đây rõ ràng là để Doãn Lão Nhị chọn thần khí hay táng gia bại sản mà...

“Cái đó...” Xuân Tường nói: “Trò chơi có chơi hay không cũng không sao cả, nhưng tiền tiêu một đồng thì ít đi một đồng. Nếu ngươi quyết định dồn tất cả tài chính vào Thần khí này, ngươi phải suy nghĩ kỹ.”

Xuân Tường là một người đàn ông trung niên có gia đình và sự nghiệp, nên mỗi một phần tiêu phí trong game đều tính toán tỉ mỉ. Tuy chơi game vui vẻ là chính, nhưng là đại ca lớn tuổi nhất Toàn Chân Giáo, Xuân Tường cảm thấy lúc này là lúc mình cần phải nhắc nhở một câu.

Dù sao Doãn Lão Nhị cũng không phải Vô Kỵ hay Bao Tam có công việc ổn định, cũng không phải Ký Ngạo hay Vương Vũ là con nhà giàu có tiền. Mọi người chơi game mà có thể kiếm ra tiền đương nhiên rất tốt, còn nếu không kiếm được tiền thì chi tiêu cũng phải lý trí một chút, trò chơi cũng chỉ là trò chơi, rút dây mạng ra một cái là quay trở lại hiện thực.

“Ta...”

Được Xuân Tường nhắc nhở như vậy, Doãn Lão Nhị nhìn danh sách nguyên liệu ở trước mặt, mà trong lòng càng xoắn xuýt.

“Ta muốn nói một câu!”

Trong lúc Doãn Lão Nhị đang không biết nên lựa chọn ra sao thì Vô Kỵ đột nhiên lên tiếng: “Trong Toàn Chân Giáo chúng ta, Doãn Lão Nhị là tanker.”

“Nói nhảm! Lẽ nào ngươi là tanker sao?” Bao Tam bĩu môi nói.

“Ha ha!” Vô Kỵ cười cười tiếp tục nói: “Đã như vậy, ta cảm thấy trang bị này của hắn cũng không đơn thuần là làm cho bản thân.”

“Rốt cuộc ngươi có ý gì? Có chuyện cứ việc nói thẳng, đừng vòng vo.” Những người khác thấy Vô Kỵ lại muốn thừa nước đục thả câu liền ầm ĩ thúc giục.

“Được!” Vô Kỵ gật đầu nói: “Lão Nhị làm trang bị cũng là vì bảo vệ chúng ta, bản chất của nó cũng vĩ đại như thuật Hồi Sinh của ta. Ta cảm thấy chuyện Lão Nhị làm trang bị này hẳn là công hội chúng ta nên cùng gánh vác, không biết mọi người có ý kiến gì không.”

“Ta không có ý kiến.” Vô Kỵ vừa mới dứt lời, Vương Vũ là người thứ nhất trả lời.

Mọi người đều phớt lờ Vương Vũ, ai không biết tên nhóc con này giờ giàu đến mức chảy mỡ chứ, chưa kể sát thương tài lực chủ yếu khi làm trang bị chính là do nguyên liệu. Còn nguyên liệu mua từ ai tất nhiên là mọi người biết tỏng, mà nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài nên Vương Vũ nói cũng như không nói.

“Ta cũng không có ý kiến!”

Vương Vũ vừa nói xong, Xuân Tường cũng quyết định.

“Hở?”

Thấy Xuân Tường cũng nói như vậy, những người khác ngẩn người.

Tất cả mọi người đều biết Xuân Tường có vợ con, cũng cần phải mua nhà mua xe. Nói một cách tương đối, hắn là người có nhiều gánh nặng nhất trong Toàn Chân Giáo, mục đích của việc chơi game cũng là để kiếm chút tiền nhỏ trợ giúp cho gia đình. Vì vậy, hắn là người chi tiêu lý trí nhất trong trò chơi.

Chiến Giáp Thiên Ma này của Doãn Lão Nhị tốn rất nhiều nguyên liệu và tiền bạc, nếu chia đều theo đầu người Toàn Chân Giáo thì vẫn là một khoản chi không nhỏ. Không ngờ lúc này Xuân Tường lại là người thứ hai sau Vương Vũ đồng ý để công hội cùng gánh.

“Nếu Xuân ca đã nói như vậy, bọn ta còn có thể có ý kiến gì.”

Mọi người vốn là cẩu độc thân nên cũng không có khái niệm chi tiêu trong trò chơi, cộng hội cùng gánh tiền cũng không có ý kiến. Bây giờ ngay cả Xuân Tường cũng đồng ý thì tất nhiên những người khác cũng không do dự nữa.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment