Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1829 - Chương 1830: Đội Cổ Động Viên

Trang 915# 2

 

 

 

Chương 1830: Đội cổ động viên
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Vạn vật đều có lúc thịnh lúc suy. Sở dĩ võ thuật sa sút không người hỏi han như ngày nay, không phải cũng là vì bị người ta độc ác tàn nhẫn gây ra chuyện hoang đường sao.

Càng có nhiều chuyện hoang đường thì lại càng có nhiều kẻ lừa đảo. Sau khi một chuyện hoang đường kết thúc thì cuối cùng nó như một trò đùa vậy.

Ngày hôm sau, giải đấu chuyên nghiệp quốc tế cấp S chính thức khai mạc mở màn.

Sau màn giới thiệu của ban tổ chức, chiến đội Toàn Chân Giáo và năm chiến đội khác lần lượt bước vào hội trường.

Hội trường ngày thường vốn trang nghiêm giờ đây đã tấp nập người ra người vào náo nhiệt.

Giải thi đấu quốc tế cấp S vốn là vòng thi có cấp độ khó cao nhất, là một cuộc thi đấu game trực tuyến cấp thế giới sôi động chưa từng có trước đây. Vậy nên tất nhiên sẽ có rất nhiều người hâm mộ đến đây.

Hầu hết ở Nhật Bản họ không thích và ít chơi những trò chơi trực tuyến, nên khó mà đánh bại được các chiến đội ở các quốc gia khác, đặc biệt là các chiến đội Trung Quốc và Hàn Quốc vốn liều chết vì nó và fan cũng chẳng thiếu tiền. Tại giờ phút này, khán đài đã được lấp đầy với hơn 100.000 khán giả.

Ngay cả trên võ đài thi đấu cũng bị các tuyển thủ chen lấn lấp đầy.

Công ty Long Đằng vào dịp này cũng được dịp kiếm được một khoản tiền vé vào cửa. Đúng là nhà tư bản thì luôn kiếm tiền bằng mọi giá.

Sau khi tiến vào hội trường, mọi người bắt đầu giới thiệu các chiến đội.

Thi đấu cấp S cao cấp tất nhiên sẽ khác với giải đấu chuyên nghiệp trong nước.

Các chiến đội lớn ở các giải đấu chuyên nghiệp trong nước đều là những gương mặt quen thuộc đối với khán giả, nên tất nhiên khán giả sẽ thuộc như lòng bàn tay các người chơi.

Nhưng trong giải đấu chuyên nghiệp cấp S, các chiến đội lớn đến từ các quốc gia khác nhau, và cấp độ thi đấu cao hơn nhiều. Vì vậy người chủ trì và bình luận viên cũng đều là những người dẫn chương trình chuyên nghiệp.

Người dẫn chương trình trên sân khấu mặc váy màu hồng có tên là Nhị Nguyệt Hồng, hiện đang là người dẫn chương trình nổi tiếng nhất trong ngành công nghiệp trò chơi. Cô ấy không chỉ đẹp mà còn là một cao thủ chơi game, có rất nhiều người hâm mộ trong “Trọng Sinh”.

Có hai bình luận viên nam trên sân khấu, một người tên Phong Lôi và người còn lại tên là Phong Sương. Họ đều là những cao thủ chuyên nghiệp thế hệ trước, họ cũng đã từng một thời thi đấu ở nơi này, giờ đã nghỉ hưu. Sự nổi tiếng của họ cũng không hề kém cạnh các chiến đội chuyên nghiệp lớn hiện nay cả.

“Ồ, không hổ danh là thi đấu cao cấp nhất.” Nhìn Nhị Nguyệt Hồng trên sân khấu cùng với Phong Lôi và Phong Sương, đám cà lơ phất phơ Toàn Chân Giáo này không thể không đứng thẳng người, lập tức trở nên trang trọng hơn bình thường.

Theo lời giới thiệu của người chủ trì, các chiến đội lớn lần lượt bước lên sân khấu để làm quen.

Hai chiến đội Hàn Quốc thì không cần phải giới thiệu quá nhiều, ngoài BTR, chiến đội còn lại là Ariro. Cái tên này nghe có vẻ rất mộc mạc, giống tên một ban nhạc hơn là chiến đội chuyên nghiệp có danh tiếng lâu đời ở Hàn Quốc. Đây là lần đầu tiên họ tham gia giải đấu chuyên nghiệp quốc tế cấp S. Hai chiến đội của Nhật Bản là chiến đội Nhị Thiên Nhất Lưu, chiến đội còn lại được gọi là Kẻ Phản Nghịch, rất đậm chất phong cách hội họa Trung Quốc, rất phù hợp với thẩm mỹ của người Nhật Bản.

Với tư cách là chủ nhà, hai chiến đội của Nhật sẽ bước lên sân khấu trước.

Chiến đội Cửu Châu và chiến đội của Hàn Quốc là những chiến đội nổi tiếng từ xưa, có thứ hạng trên thế giới, tất nhiên là xếp sau chiến đội Nhật Bản.

Vì chiến đội Một Đám Ô Hợp có xuất phát từ chiến đội nghiệp dư, vừa không có sức ảnh hưởng vừa không phải là chủ nhà, nên họ xếp ở vị trí cuối cùng.

Do đó, khi Vương Vũ và những người khác mặc đồng phục Võ Lâm Chí Tôn mang cờ Ngưu Thập Tam lên sân khấu đã lập tức khiến khán giả nhốn nháo.

Khán giả của Trung Quốc cũng đã quen thuộc với phong cách của Toàn Chân Giáo nên không ngạc nhiên lắm, nhưng người nước khác thì là lần đầu tiên nhìn thấy nên đã không kìm được thốt lên: “Ta nhổ vào! Những kẻ này là ai? Họ đi lộn chỗ à, tại sao bảo vệ không đuổi họ đi?”

Đồng phục là thứ đại diện cho một chiến đội, được các chuyên gia thiết kế. Nó không những phải tinh xảo, hơn nữa lại phải có hợp mốt, phù hợp với thẩm mỹ của đại chúng, hoàn toàn có thể trở thành fan goods của chiến đội.

Khách quan mà nói, đồng phục của chiến đội Toàn Chân Giáo điểm một chút đỏ và tím lòe loẹt nhìn hơi quê mùa, kết hợp với những gương mặt ngạo mạn và dáng người cao lớn của chiến đội Toàn Chân Giáo. Điều này khiến phong cách của họ trở nên hết sức quái dị. Chả trách sao khán giả nhìn thấy lại có phản ứng này.

Tất nhiên, khán giả cũng không phải không có kiến thức, còn bình tĩnh nói: “Có lẽ họ là những người của đội cổ vũ. Trong Tết âm lịch, ta thường thấy ở khu phố người Hoa, điệu nhảy của họ rất soái.”

“Thật sao? Trong các trận NBA của bọn ta, cổ động viên toàn là những cô gái xinh đẹp ngực to chân dài mặc quần sooc khiêu vũ. Thẩm mỹ của người phương Đông thực sự rất lạ.”

“Ai nói không ...”

Trong khán đài, có rất nhiều cuộc thảo luận diễn ra khiến khán giả Trung Quốc không dám nhìn thẳng, tay che mặt vì sợ máy quay sẽ quay cận cảnh họ.

Cuối cùng, hơn 100.000 người ở hiện trường, và hơn 100 triệu người đang theo dõi trận đấu qua truyền hình trực tiếp đều ngượng ngùng lúng túng.

Dưới sân khấu, đám người Lý Tuyết đều mừng vì họ chỉ là hậu cần nên không cần tham gia vào chiến đội, cũng không bị mất mặt theo.

Ngay cả một người dẫn chương trình chuyên nghiệp như Nhị Nguyệt Hồng cũng che miệng vì sợ cười thành tiếng khi nhìn thấy tạo hình quá lố của nhóm người Vương Vũ.

Trên sân khấu, hai cao thủ Phong Lôi và Phong Sương tay cầm dữ liệu cũng đang toát mồ hôi nhìn nhau.

“Con mẹ nó đây mà là chiến đội chuyên nghiệp ư? Má nó đây thực sự là một chiến đội chuyên nghiệp???”

Cả hai giọng nói đều có sự hoài nghi.

Sau khi xác nhận cẩn thận, Phong Lôi lau mồ hôi giới thiệu: “Chiến đội Toàn Chân Giáo, một trong hai chiến đội lớn ở Trung Quốc. Mặc dù họ thuộc nhóm nghiệp dư, nhưng họ đã đạt được kết quả tốt trong giải đấu chuyên nghiệp. “

“Chà ... ha haha.”

Sau khi nghe lời giới thiệu của Phong Lôi, khán giả lại sôi sục.

“Những người này là thí sinh sao? Ăn mặc quê mùa thế?”

“Vừa giới thiệu là nghiệp dư mà, hình ảnh này cũng phù hợp với danh xưng của họ.”

“Có ai ở Trung Quốc không?”

Nghe giới thiệu về chiến đội Toàn Chân Giáo xong, chiến đội BTR nhíu mày: “Những người nghiệp dư có thể vào vòng bảng không?”

Các chiến đội khác thậm chí còn nhìn Toàn Chân Giáo với ánh mắt khác thường.

Chưa nói đến xếp hạng trên thế giới, thì tất cả những người có thể đứng ở đây đều là những cao thủ chuyên nghiệp thực sự. Ngay cả hai chiến đội trình độ kém như Nhật Bản cũng phải lựa chọn kỹ càng, nên khi nghe nói trên sân khấu có một chiến đội nghiệp dư, mọi người tự nhiên có cảm giác vượt trội hơn họ.

“Hừ!”

Đội trưởng chiến đội Ariro - Tam Nguyệt Phong nhìn Vương Vũ và những người khác trên sân khấu, rồi ôm bả vai, hắn cười khẩy: “Hai chiến đội Nhật Bản, một chiến đội nghiệp dư. Xem ra ba chiến đội lần này không cần so tài cũng biết rõ kết quả.”

Vừa nói xong, Tam Nguyệt Phong nhìn sang chiến đội Cửu Châu và chiến đội BTR.

Sau khi giới thiệu các chiến đội tham gia, sáu chiến đội lần lượt bước vào chỗ của mình. Người chủ trì đang nói mấy lời cảm ơn nhảm nhí trên bục giảng, sau đó giải đấu chuyên nghiệp cấp quốc tế của “Trọng Sinh” mùa S1 chính thức bắt đầu.

Như thường lệ, bước tiếp theo là quyết định chiến đội nào sẽ lên sân khấu tranh tài...


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment