Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1838 - Chương 1838: Xuất Hiện Rồi, Cách Đánh Độc Quyền Của Vô Kỵ.

Trang 920# 1

 

 

 

Chương 1838: Xuất hiện rồi, cách đánh độc quyền của Vô Kỵ.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




“Trời má, đã xấu lại còn không biết xấu hổ!”

Hội trường thi đấu được thu thanh toàn bộ, đồng thời được dịch ra nhiều thứ ngôn ngữ khác nhau, câu nói của Vô Kỵ đều đã lọt vào tai của khán giả không sót chữ nào.

Ngay lập tức toàn trường bắt đầu trở nên sôi sục.

Được nha, quả nhiên thằng chó này có ý nghĩ như vậy, tính dựa vào việc hồi máu liên tục để kéo dài thời gian đến khi kết thúc chứ gì?

Nếu nói hai trận trước Xuân Tường và Minh Đô đều dựa vào chiến thuật, thì trận này Vô Kỵ lại dựa vào sự vô liêm sỉ của bản thân.

“Hừ!”

Tam Nguyệt Phong hừ lạnh một tiếng khinh thường nói: “Ngươi thật sự cho rằng ta không có cách đối phó với ngươi sao? Liệt Diệm Hỏa Hải, lên!”

Trong lúc nói chuyện, Tam Nguyệt Phong giơ pháp trượng lên, dưới chân Vô Kỵ lập tức xuất hiện một vùng biển lửa.

“Ha ha!”

Vô Kỵ thấy thế liền cười ha hả, hắn không chút hoảng hốt sử dụng Thánh Dũ Thuật.

Tuy rằng Tam Nguyệt Phong cũng có thể sử dụng pháp thuật hệ Lửa, nhưng hắn vốn là Pháp Sư hệ Gió, lực sát thương của ma pháp đều là từ hệ Gió mà ra, cho nên khả năng sát thương liên tục của Liệt Diệm Hỏa Hải này cũng không cao mấy, mỗi giây Vô Kỵ cũng chỉ mất hơn ba trăm máu mà thôi.

Mà Thánh Dũ Thuật của Vô Kỵ lại là một kỹ năng giúp hồi máu liên tục, mỗi giây có thể hồi phục hơn năm trăm máu.

Thế nên sát thương trên giây của Tam Nguyệt Phong có thể nói là không thể nào đuổi kịp tốc độ hồi phục máu của Vô Kỵ. Tên nhóc này đi qua đi lại trong biển lửa giống như đang tản bộ ở chính nhà mình vậy.

Thấy Vô Kỵ kiêu ngạo đi qua đi lại trong biển lửa do mình phóng ra như thế, khóe miệng của Tam Nguyệt Phong khe khẽ giương lên, lộ ra một nụ cười dữ tợn, hắn lập tức vung tay trái về phía trước, pháp trượng bên phía tay phải lập tức lóe lên một luồng ánh sáng màu xanh lá.

“Ha!”

Chỉ nghe được một tiếng cuồng phong gào rú, mặt đất bằng phẳng trên lôi đài bắt đầu xuất hiện lốc xoáy.

Một cơn gió lốc cực lớn bay lên từ phía dưới chân Vô Kỵ.

Cái gọi là gió thổi lửa cháy chính là như vậy! Biển lửa dưới chân Vô Kỵ bị gió lốc thổi qua ngay lập tức biến thành lửa cháy phừng phừng cuộn cao ba trượng, cộng thêm sự hỗ trợ từ gió lốc, chúng nháy mắt hình thành một luồng Hỏa Diệm Toàn Phong vô cùng mãnh liệt.

“Thứ này là ma pháp tổ hợp, Liệt Diệm Toàn Phong!”

Phong Lôi dù gì cũng là một cao thủ chuyên nghiệp nên độ hiểu biết của hắn vô cùng sâu rộng, liếc mắt một cái đã nhìn ra thứ mà Tam Nguyệt Phong đang thi triển chính là ma pháp tổ hợp.

Sức sát thương của ma pháp hệ Gió không có đủ tính bùng nổ, nhưng một khi ma pháp hệ Gió lại kết hợp thêm nguyên tố hệ Lửa, như vậy thì sức sát thương của ma pháp hệ Lửa cũng sẽ được tăng lên đáng kể.

Nói cách khác, thứ ma pháp Hỏa Diệm Toàn Phong này không chỉ đi kèm tốc độ của hệ Gió, mà nó còn kết hợp cả lực sát thương cực kỳ cao của ma pháp hệ Lửa.

Không hổ là cao thủ đầu bảng, chiêu nào chiêu nấy đều tinh vi cực kỳ.

Phía dưới lôi đài, Minh Đô cũng mở to hai mắt quan sát.

Ma pháp tổ hợp, đó là tuyệt học mà Minh Đô thông thạo nhất, hắn đương nhiên hiểu rõ sự đáng sợ của luồng Hỏa Diệm Toàn Phong này hơn bất kỳ ai. Sát thương của đợt tấn công này quá cao, nếu Vô Kỵ hồi máu không kịp thì chắc chắn sẽ bị giết chết trong nháy mắt.

Tam Nguyệt Phong đương nhiên biết rõ đối thủ của mình vô sỉ thế nào, cũng hiểu rõ tên nhóc kia khó chơi ra sao, hắn chắc chắn sẽ không cho rằng một chiêu Liệt Diệm Toàn Phong là có thể giết chết được Vô Kỵ.

Sau khi Liệt Diệm Toàn Phong đã bao trùm lấy Vô Kỵ, Tam Nguyệt Phong liền vung tay trái lên, bên cạnh hắn ngay lập tức xuất hiện từng viên hỏa cầu lớn, sau đó pháp trượng bên phía tay phải cũng lóe lên một luồng ánh sáng xanh. Cuồng phong thổi vào hỏa cầu, hỏa cầu thuận theo gió nháy mắt liền bành trướng thành từng ngọn lửa lớn, mang theo tiếng gió gào rú liên tục bay về phía Vô Kỵ.

“Ầm ầm đùng đùng đùng!!”

Sau đó là một chuỗi tiếng nổ mạnh, Vô Kỵ bị tấn công không ngừng, chớp mắt đã bị ngọn lửa nuốt chửng mất.

Chỗ đứng của Vô Kỵ trên lôi đài thậm chí cũng bị nổ thành một đống khói thuốc súng màu hồng.

“Ủa? Đám sương mù này xem chừng có chút thú vị.”

Nhìn thấy đám khói màu hồng đó, Phong Lôi khe khẽ chau mày. Tuy rằng hắn có chút hoài nghi nhưng cũng không nói thêm điều gì.

Suy cho cùng Phong Lôi chỉ biết đôi chút về khái niệm của ma pháp tổ hợp mà thôi, đây vẫn là lần đầu tiên hắn được tận mắt chứng kiến ma pháp tổ hợp. Ai mà biết ma pháp tổ hợp có hiệu quả đặc biệt gì chứ, dựa vào cảm giác để nói có khi lại thành vạ miệng, lúc đó chẳng phải là rất mất mặt sao.

Nhưng Tam Nguyệt Phong ở trên lôi đài lại mờ mịt không hiểu.

Hiệu quả đặc biệt của ma pháp hệ Lửa đúng là có khói thuốc súng, nhưng một khi gió thổi thì khói sẽ tan đi, thế nên ma pháp hệ Lửa tổ hợp với ma pháp hệ Gió chắc chắn sẽ không tạo ra khói. Thứ khói màu hồng này, chẳng lẽ là thủ thuật che mắt của Mục sư sao?

“!!!”

Nghĩ đến đây, Tam Nguyệt Phong không khỏi cả kinh, hắn lập tức triệu hồi ra một con Hỏa Long. Một cơn gió lớn thổi qua, Hỏa Long nằm sát dưới đất thổi một hơi mạnh về phía sương khói màu hồng đang khuếch tán dần ra chỉ còn cách bản thân chưa đầy hai mét.

“Phù!”

Phong Hỏa Long Viêm gào thét thổi qua, sương khói màu hồng nháy mắt đã bị thổi sạch không chừa một mảnh. Khi khói thuốc tan đi thì cũng là lúc bóng dáng của Vô Kỵ dần dần xuất hiện. Giờ phút này, trên người của Vô Kỵ đang tỏa ra ánh sáng màu vàng lấp lánh của Thánh Quang Thuẫn, chẳng qua vị trí của hắn hiện tại thế nhưng chỉ cách Tam Nguyệt Phong chưa đầy hai mét.

“Tuẫn Đạo!”

Vô Kỵ nheo mắt lại, dang hai cánh tay ra, hắn quát lớn một tiếng.

“Không hay rồi!!”

Tam Nguyệt Phong nghe vậy, bỗng chợt nhớ đến điều gì đó, hắn lập tức xoay người chạy về phía sau, nhưng mà thời điểm hắn phản ứng kịp thì mọi thứ cũng đã quá muộn rồi.

Tam Nguyệt Phong còn chưa kịp bỏ chạy, ngay lập tức cả người hắn giống như không chịu sự khống chế bị Vô Kỵ kéo đến trước mặt.

Hai cánh tay của Vô Kỵ lập tức ôm chặt lấy cơ thể của Tam Nguyệt Phong.

“Buông ta ra!!”

Trong lòng Tam Nguyệt Phong hoảng sợ tột độ, hắn dốc hết sức giãy giụa hòng thoát khỏi sự trói buộc của Vô Kỵ.

Nhưng làm sao có thể chứ? Vô Kỵ và Tam Nguyệt Phong đều là nghề nghiệp thuộc hệ Pháp, không có chút ưu thế về thuộc tính sức mạnh nào, thế nên dù hắn có ra sức giãy giụa ra sao thì cũng không làm nên chuyện gì cả.

“Thanh toán!”

Sau khi giữ chặt Tam Nguyệt Phong, Vô Kỵ liền nhẹ nhàng nhả ra hai chữ. Ngay lúc đó, trên người hắn lập tức bắn ra một luồng hào quang chói mắt.

“Ầm! ! !”

Đi kèm theo đó là một tiếng nổ cực lớn, Tam Nguyệt Phong nháy mắt bị nổ tung thành một luồng ánh sáng trắng, thanh máu trên đầu Vô Kỵ cũng chỉ còn sót lại một chút.

“Ha!!”

Người chơi bên sever Trung QUốc nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc này, tất cả đều nở một nụ cười hiểu rõ.

Xuất hiện rồi, đó là Thuật Tự Bạo của Mục sư phái Thanh Chân hệ Toàn Chân.

Sau khi nổ chết Tam Nguyệt Phong, Vô Kỵ liền thuận tay dùng một chiêu Thuật Trị Liệu, vẻ mặt của hắn vô cùng bất đắc dĩ nói: “Đã nói từ sớm rồi, hai người chúng ta bất phân thắng bại ngươi lại không nghe ta. Xem đi, chỉ còn thiếu một chút nữa thôi là thành công rồi đó.”

“...”

Sau khi bị nổ chết rớt xuống lôi đài, Tam Nguyệt Phong thậm chí còn chưa kịp phản ứng gì, đã nghe thấy Vô Kỵ đứng ở trên đó tự biên tự diễn như vậy, điều này không khỏi khiến cho Tam Nguyệt Phong tức đến ói máu.

Đối với Vô Kỵ, Tam Nguyệt Phong cũng là ngàn phòng vạn phòng, chỉ e sợ có cạm bẫy gì đó ẩn giấu ở bên trong. Nhưng hắn tuyệt đối không thể nào ngờ rằng - Vô Kỵ trước tiên giả làm kẻ chỉ biết kéo dài thời gian để khiến cho mình lơ là cảnh giác, sau đó mới từ từ tiếp cận rồi chỉ cần dùng một tay đã nổ chết bản thân. Con mẹ nó chứ, người nọ có cần mặt mũi nữa không vậy?

Trận thứ ba, chiến đội Một Đám Ô Hợp thắng.

Khoảng cách tỉ số hiện tại lại được kéo giãn ra một điểm,

“Ta hiểu rồi! Ta hiểu rồi!”

Lúc tuyên bố kết quả thi đấu, Phong Lôi đợi xong hết mọi việc mới làm ra vẻ Gia Cát Lượng không ngừng reo lên: “Ta biết vì sao phải đánh như thế rồi.”

“Ta khinh!”

Thấy bộ dạng Phong Lôi như vậy, khán giả đồng loạt trợn trắng mắt, não của ông bình luận viên này cũng úng nước ghê, hoàn toàn không theo kịp tiết tấu của cuộc đấu, trận đấu xong rồi mới bắt đầu nói cái gì không biết.

Đương nhiên, trong mắt đám người Toàn Chân Giáo, vô sỉ như Vô Kỵ hoàn toàn chỉ là thao tác cơ bản thôi. Dù sao hắn cũng là kẻ cầm đầu của Toàn Chân Giáo, Xuân Tường và Minh Đô là tiểu đệ mà đã lưu manh không cần mặt mũi như thế rồi, Vô Kỵ thân là lão đại của Toàn Chân Giáo, đương nhiên đẳng cấp vô liêm sỉ phải cao hơn tất cả những người khác mới là đúng lý hợp tình.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment