Trang 921# 1
Chương 1840: Đánh chuột đất.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Dựa vào đây có thể nhìn ra được sự chênh lệch giữa Thích khách và Tanker.
Tuy rằng sát thương của Bắc Minh Hữu Ngư cao hơn nhiều so với Nhị Nguyệt Sương, nhưng sau khi hai người bị đối phương đánh trúng thì thanh máu trên đầu đều tụt xuống khoảng một phần mười.
Cũng không còn cách nào, nghề nghiệp Tanker đều là mấy người da dày thịt béo nhiều máu, mấy sát thương chí mạng kiểu này đối với Nhị Nguyệt Sương mà nói cũng không đáng kể là bao.
Khác biệt chính là, bị Bắc Minh Hữu Ngư đâm một nhát vào giữa lưng, Nhị Nguyệt Sương không chút sứt mẻ nào, nhưng Nhị Nguyệt Sương chỉ mới dùng lá chắn đánh một cái lên đầu thì Bắc Minh Hữu Ngư đã bị đánh bay ra ngoài, cùng lúc đó trên đầu hắn còn bị đánh đến mức xuất hiện trạng thái choáng váng.
“Ồ!”
Bắc Minh Hữu Ngư phản ứng cực nhanh, sau khi giao đấu một hiệp liền ý thức được sự chênh lệch giữa hắn và Nhị Nguyệt Sương, vì thế hai cánh tay của hắn ngay lập tức giơ lên, dùng kỹ năng Thanh Trừ để loại bỏ trạng thái choáng váng, sau đó lắc người một cái phát động Tiềm Hành.
Nhưng cũng chính ngay lúc này, Nhị Nguyệt Sương đã xông đến, mạnh mẽ dứt khoát va vào người của Bắc Minh Hữu Ngư.
“Phanh...”
Bắc Minh Hữu Ngư vừa Tiềm Hành được một nửa đã bị ép phải cắt ngang, dưới sự tấn công dữ dội của Bắc Minh Hữu Ngư, hắn đã bị ép đến rìa lôi đài.
“Xong rồi, bị ép vào góc tường rồi!”
Thấy Bắc Minh Hữu Ngư bị Nhị Nguyệt Sương đẩy đến rìa lôi đài, Phong Lôi kích động thét lên.
Hễ là người chơi thường xuyên tiếp xúc với thi đấu thể thao điện tử PVP đều biết, đối với mọi tuyển thủ trên sân thì góc tường chính là vùng cấm không thể để bị ép vào.
Đặc biệt là loại nghề nghiệp có tính chất bôn ba chạy nhảy như Thích khách, một khi sơ sảy bị ép vào góc tường thì sẽ mất đi ưu thế là tốc độ, năng lực chạy nhảy cũng sẽ bị tước đoạt ngay tại chỗ, cứ như vậy sẽ đứng ở góc tường tránh không thể tránh, né không thể né, chỉ có thể ôm đầu chịu đòn mà thôi.
Hơn nữa trong thiết lập của trò chơi, vách tường có thêm hiệu quả va chạm cảnh tượng, kiểu nghề nghiệp có tính phán định cao như Chiến sĩ khiên thuẫn sau khi ép đối thủ vào góc tường, bọn họ có thể lợi dụng địa hình tạo thành hiệu quả sát thương gấp đôi lên người đối thủ.
Chẳng hạn như Nhị Nguyệt Sương ép Bắc Minh Hữu Ngư vào trong góc tường, Bắc Minh Hữu Ngư bị tấn công đập vào rìa lôi đài, đồng nghĩa với việc sẽ chịu thêm một lượng sát thương bật ngược từ bức tường, như vậy sẽ kéo dài hiệu quả kỹ năng của Nhị Nguyệt Sương, cứ dùng một kỹ năng thì lại bật ngược lại, vì thế có thể tiến hành khống chế liên tục đối với mục tiêu bị dồn đến góc tường.
Không ngoài dự đoán, hiệp đấu vừa rồi đều nằm trong tính toán của Nhị Nguyệt Sương. Sau khi dồn Bắc Minh Hữu Ngư vào góc tường, Nhị Nguyệt Sương liền mạnh mẽ tiến về phía trước một bước, cầm ngang tấm khiên trong tay ném thẳng về hướng Bắc Minh Hữu Ngư.
“Duang!”
Bắc Minh Hữu Ngư bị đánh vào góc tường còn chưa kịp rơi xuống đất, ngay lập tức đã bị tấm khiên của Nhị Nguyệt Sương bay đến đập vào eo, một lần nữa Bắc Minh Hữu Ngư lại bị đánh văng vào tường, sau đó hắn liền ngã sóng soài trên mặt đất.
Lực tấn công của Nhị Nguyệt Sương có thấp đến đâu, khi đối mặt với nghề nghiệp da mỏng thịt mềm như Thích khách thì hiệu quả vẫn vô cùng rõ ràng, một liên chiêu này thôi mà thanh máu trên đầu Bắc Minh Hữu Ngư đã bị đánh xuống một nửa.
Sau khi dùng kỹ năng khống chế xong, Nhị Nguyệt Sương liền bước từng bước nặng nề đến bên cạnh Bắc Minh Hữu Ngư. Không đợi Bắc Minh Hữu Ngư kịp đứng dậy, Nhị Nguyệt Sương đã đạp một cước ngay giữa ngực hắn, hai tay nắm lấy tấm khiên nặng nề, gom đủ sức lực liền đập thật mạnh xuống đầu của Bắc Minh Hữu Ngư.
“Thắng rồi!”
Thấy Bắc Minh Hữu Ngư bị Nhị Nguyệt Sương đạp dưới chân, tuyển thủ của chiến đội Ariro đồng loạt siết chặt nắm đấm.
Xem ra, nghề nghiệp Thích khách đứng trước mặt nghề nghiệp Tanker quả thực vô cùng bé nhỏ không đáng kể. Một cước của Nhị Nguyệt Sương giẫm xuống đã khiến cho Bắc Minh Hữu Ngư không cách nào cựa quậy, kết quả của Bắc Minh Hữu Ngư chắc chắn sẽ là bị Nhị Nguyệt Sương đánh từng cái từng cái một cho đến tận lúc chết.
“Duang!”
Tấm khiên nặng nề chuẩn bị đập xuống đầu của Bắc Minh Hữu Ngư ở trên lôi đài, chẳng qua ngay tại thời điểm mọi người cho rằng vị Thích khách này sẽ bị đánh chết, thì đột nhiên Nhị Nguyệt Sương cảm thấy dưới chân mình trống không.
“???”
Nhị Nguyệt Sương vội vàng cúi đầu xuống nhìn, chỉ thấy Bắc Minh Hữu Ngư vốn đang nằm ở dưới chân lại đột nhiên biến mất.
Cùng lúc đó, Bắc Minh Hữu Ngư đang từ dưới đất chui lên ngay bên cạnh Nhị Nguyệt Sương, hắn chỉ trồi lên nửa thân trên, chưa kịp hoàn hồn.
Thuật Độn Thổ!!
“Thằng nhóc đáng ghét!”
Thấy Bắc Minh Hữu Ngư thế nhưng còn có kỹ năng vô sỉ như vậy, Nhị Nguyệt Sương liền quay đầu qua, lại lần nữa đập tấm khiên xuống.
“Ha ha!”
Bắc Minh Hữu Ngư không hề hoảng hốt, cơ thể rụt xuống dưới, giống như cá đang lặn xuống nước, biến mất không còn thấy tăm hơi, rất nhanh hắn lại chìa mặt ra kế bên Nhị Nguyệt Sương, hơn nữa còn làm mặt quỷ khiêu khích đối thủ của mình.
Ban đầu Nhị Nguyệt Sương cho rằng Bắc Minh Hữu Ngư đã là cá nằm trên thớt nhất định phải chết, nhưng hắn lại liên tiếp để cho người nọ chạy thoát thân hai lần, bây giờ còn nhìn thấy Bắc Minh Hữu Ngư làm mặt quỷ trêu chọc mình... Nhị Nguyệt Sương tức đến thổ huyết, hắn lập tức giơ tấm khiến lên xông về phía trước đuổi theo.
Bắc Minh Hữu Ngư thấy thế, lại lặn sâu xuống đất, rồi lại xuất hiện ở phía trước mặt Nhị Nguyệt Sương.
Hai người bọn họ một người đuổi một người trốn, làm cho khán giả trên khán đài đều trợn mắt há hốc mồm.
“Tình cảnh này... Tình cảnh này sao mà nhìn quen mắt thế nhỉ.”
“Còn không quen sao, đánh chuột đất đó, lúc còn nhỏ ai cũng từng được chơi qua rồi mà...”
Chà chà, trò chơi nhập vai hành động RPG Ma Huyễn Sử Thi lớn nhất kỷ nguyên mới như “Trọng Sinh” lại bị hai thằng dở hơi trên võ đài chơi thành kiểu game đánh chuột 4D.
Đám khán giả dưới võ đài đã cảm nhận được tiếng khóc thút thít của mấy người thiết kế ra trò chơi rồi.
Đánh giá từ quan điểm nghề nghiệp, Chiến sĩ khiên thuẫn chiếm được nhiều ưu thế hơn Thích khách, nhưng đó chỉ là nói về PK thực địa mà thôi.
Xét cho cùng đánh nhau ở khu vực luyện cấp để cướp BOSS, ai là người ở lại cuối cùng, người đó mới có tư cách giành lấy trang bị, ai bỏ chạy trước thì coi như người đó là kẻ thua cuộc.
Nhưng ở trên lôi đài, mọi người không những chỉ phân cao thấp mà bọn họ còn đang quyết đấu sinh tử, bởi vì vậy nên ưu thế của Chiến sĩ khiên thuẫn đối với Thích khách cũng trở nên cực kỳ ít ỏi.
Tuy rằng Chiến sĩ khiên thuẫn da dày thịt béo, kỹ năng khống chế nhiều, không sợ bị Thích khách đánh lén, thì Chiến sĩ khiên thuẫn vẫn nổi tiếng là một nghề nghiệp chân ngắn, nếu như Thích khách không chịu đấu giáp lá cà với Chiến sĩ khiên thuẫn mà lại chạy vòng vòng khắp sân, thì Chiến sĩ khiên thuẫn cũng chỉ có thể bó tay đứng nhìn mà thôi.
Đánh giá biểu hiện trong mấy trận trước của chiến đội Một Đám Ô Hợp, Bắc Minh Hữu Ngư làm ra loại chuyện này cũng không khiến cho khán giả cảm thấy quá bất ngờ.
Cứ như vậy, khán giả ngồi ở trên khán đài xem trò chơi đánh chuột đất phiên bản người thật hết chẵn nửa tiếng, trận đấu cuối cùng cũng kết thúc.
Hai bên hòa nhau, không ai được điểm nào cả.
“Lợi hại quá lợi hại, Lão Ngư chơi dữ dội quá luôn.”
Bắc Minh Hữu Ngư vừa mới bước xuống lôi đài thì đã bị đám người Toàn Chân Giáo bao vây ở giữa, mọi người đều vui sướng khen ngợi Bắc Minh Hữu Ngư cơ trí, giữ vững ưu thế dẫn trước một điểm của đội mình.
“Đâu có đâu có! So với lão đại Vô Kỵ thì ta còn kém xa.” Bắc Minh Hữu Ngư xua tay khiêm nhường. Không giết chết được Nhị Nguyệt Sương chính là điều tiếc nuối nhất trong lòng Bắc Minh Hữu Ngư lúc này.
“Xì...”
Thấy thành viên của chiến đội Một Đám Ô Hợp không hề cảm thấy nhục nhã trước hành vi của mình, trái lại còn cho rằng đó là vinh dự, người chơi trên khán đài không khỏi lũ lượt phát ra tiếng phỉ nhổ.
Mấy tên này rốt cuộc chui ở đâu ra không biết? Mọi người tốn nhiều tiền như vậy chỉ để mua vé đến đây xem thi đấu, mục đích của bọn họ chính là muốn xem mấy vị cao thủ biểu diễn các thao tác hoa hòe hoa sói rồi từ đó học hỏi một ít kỹ xảo nhỏ. Nhưng ai ngờ là cắn hạt dưa lại cắn ra một con rệp, liên tiếp bốn trận, trừ trận phản sát thứ hai ra thì không hề nhìn thấy một trận đấu chân chính nào nữa.
Tâm trạng của khán giả trên khán đài lúc này quả thực không cần nghĩ cũng biết.