id="241005" class="calibre7">Trang 965# 1
Chương 1928: Ác mộng của Đá Trắng
-
=== oOo ===
Chương 1928: Ác mộng của Đá Trắng
Chương 1928: Ác mộng của Đá Trắng
"Người này không giống người thường!"
Đá Trắng sốt ruột nói: "Chúng ta vẫn nên tìm cách chắc chắn hơn."
Là một người từng giao thủ chính diện với Vương Vũ, Đá Trắng là người có quyền phát ngôn nhất về thực lực của Vương Vũ.
"Hừ hừ!"
Nhưng mà Sứ Đồ Thánh Đường nghe vậy thì thản nhiên nói: "Ta biết hắn không phải người thường, cái tên Yêu Nghiệt Hoành Hành vừa rồi cũng không phải người thường, không phải vẫn bị chúng ta giết chết sao. Không cần coi bọn họ thành thần, bọn họ cũng có cực hạn."
"Cực hạn sao?"
Nghe thấy Sứ Đồ Thánh Đường nói vậy... Đá Trắng nhíu mày, không biết nên phản bác thế nào.
Hiển nhiên, Sứ Đồ Thánh Đường nói không sai, Yêu Nghiệt Hoành Hành và Vương Vũ tuyệt đối là cùng một loại người, nhưng Yêu Nghiệt Hoành Hành chỉ qua vài hiệp đã bị mọi người đánh chết.
Tuy thực lực Vương Vũ mạnh hơn Yêu Nghiệt Hoành Hành, nhưng thuộc tính có hạn, nếu Yêu Nghiệt Hoành Hành có thể một đánh hai... thì Vương Vũ nhiều lắm là một đánh ba.
Hiện tại mọi người có bảy người, các nghề nghiệp có đủ, công phòng máu khống, trang bị hoàn mỹ, không có lý do gì đi sợ hãi một người.
...
Rừng Đá Vụn khác với Rừng Hắc Ám, tuy rằng đều là loại bản đồ địa hình phức tạp, nhưng cây cối trong Rừng Hắc Ám rất cao, che khuất bầu trời, Vương Vũ bay giữa không trung cũng không nhìn thấy mặt đất.
Còn Rừng Đá Vụn lại là một mảnh trụi lủi, ngoại trừ quái thạch san sát, thì không còn những vật khác, trên cơ bản rất khó che đậy tầm nhìn đến từ không trung.
Ngay lúc người trong chiến đội Thánh Đường vừa mới bắt đầu thảo luận xem rốt cuộc là nên tản ra tránh né Vương Vũ đuổi giết, hay là đứng tại chỗ này đối chiến với Vương Vũ, thì Vương Vũ đã bay tới trên không chiến đội Thánh Đường.
Là một chiến đội chuyên nghiệp đỉnh cấp, người trong chiến đội Thánh Đường đương nhiên là mắt nhìn xung quanh, tai nghe tám hướng, trong nháy mắt Vương Vũ xuất hiện trong tầm nhìn, Cung thủ Cơ Pháo đã phát hiện bóng dáng Vương Vũ, vội vàng nói: "Hiện tại muốn chạy cũng không còn kịp rồi! Tên nhóc đó tới rồi!"
"Ở đâu?"
Nghe thấy Cơ Pháo nói vậy, mọi người theo bản năng nhao nhao nhìn xung quanh, kết quả lại không phát hiện gì.
Cơ Pháo chỉ nghiêng lên trên nói: "Ở trên!"
"??"
Mọi người nhìn theo hướng Cơ Pháo chỉ, quả nhiên, thấy chân trời chẳng biết từ lúc nào xuất hiện một cái chấm đen, điểm đen càng lúc càng lớn, cũng càng ngày càng rõ ràng, trong khoảnh khắc đã bay tới ngay phía trên mọi người, không phải Vương Vũ thì là ai.
"Võ sư cũng có thể bay?"
Nhìn thấy Vương Vũ bay trên trời mà tới, cho dù là đám cao thủ đỉnh cấp của chiến đội Thánh Đường cũng để lộ ra biểu cảm khó tin.
Nghề nghiệp pháp hệ có thể bay thì thôi, dù sao Ma pháp sư tinh thông các loại ma pháp ngạc nhiên cổ quái, Phi Hành chỉ là một trong số các loại đó mà thôi.
Võ sư lại chỉ là một nghề nghiệp cận chiến, có thể bay đến bay đi trên trời quả thực có chút trái với lẽ thường.
Dĩ nhiên, bây giờ đang là trận đấu, là một tuyển thủ chuyên nghiệp, mọi người hiểu rõ bản thân tới đây là để đánh nhau, chứ không phải tới thưởng thức kỹ năng của người khác.
Thấy Vương Vũ bay vào trong tầm mắt, Đá Trắng lập tức vung tay, thi triển thuật Lực Hấp Dẫn với Vương Vũ.
Cùng lúc đó, Cơ Pháo phía sau Đá Trắng giương cung lắp tên, bắn về phía Vương Vũ.
"Lại là chiêu thức ấy?"
Vương Vũ giữa không trung mỉm cười, hủy bỏ trạng thái Khinh Công, sau đó trên chân xuất ra chiêu Ưng Đạp.
"Rầm!"
Chỉ thấy thân hình Vương Vũ mãnh liệt rơi từ trên không trung xuống, trùng hợp né tránh được thuật Lực Hấp Dẫn của Đá Trắng và công kích của Cơ Pháo, từ giữa không trung nháy mắt rơi xuống mặt đất.
"!!!"
Thấy hình ảnh như vậy, Đá Trắng chỉ cảm thấy đầu mình ong ong.
Cái kỹ năng thuật Lực Hấp Dẫn này không giống với các kỹ năng của các Pháp sư bình thường khác.
Trong thiết lập của Trọng Sinh, ma pháp đều có hiệu ứng kỹ năng độc đáo đặc biệt rõ ràng, cho dù là kỹ năng bình thường như Hỏa Cầu hay Băng Chùy, đều có nguyên tố tạo thành thực thể, thời điểm công kích mục tiêu đều có dấu vết để lần theo.
Sở dĩ thuật Lực Hấp Dẫn khiến người ta khó lòng phòng bị, chính là vì kỹ năng này không có cái gọi là hiệu ứng đặc biệt cho kỹ năng. Nó vô sắc vô vị, vô hình vô ảnh, làm cho người ta muốn tránh cũng không thể tránh, mới là một trong các ưu thế lớn nhất của thuật Lực Hấp Dẫn.
Nhưng vừa rồi, Vương Vũ thật giống như dùng mắt thường mà nhìn ra quỹ tích thi triển thuật Lực Hấp Dẫn của Đá Trắng vậy, chỉ một Ưng Đạp đã dễ dàng né tránh thuật Lực Hấp Dẫn của Đá Trắng. Né tránh quỷ dị như vậy, làm cho Đá Trắng cảm nhận được sự khủng bố trước nay chưa từng có.
Mẹ nó, chiến đội Một Đám Ô Hợp này là đám người gì vậy, trước có một Mục sư động chút là ôm người tự bạo, sau có một Thuật sĩ chỉ liếc mắt đã nhìn ra giá trị thuộc tính sau trưởng thành của Đá Trắng. Võ sư trước mắt này còn kinh khủng hơn, lại có thể nhìn ra công kích vô hình vô ảnh của thuật Lực Hấp Dẫn...
Đám người kia, một người tiếp một người, quả thực là ác mộng của Đá Trắng.
Nhưng rốt cuộc chiến đội Thánh Đường vẫn là chiến đội chuyên nghiệp đỉnh cấp.
Trong nháy mắt Vương Vũ rơi xuống đã nhanh chóng đưa ra đối sách.
Không đợi Vương Vũ chạm đất, Chiến sĩ khiên thuẫn Guard đã giơ tháp thuẫn trong tay lên, Va Chạm về phía điểm chạm đất của Vương Vũ.
Chiến sĩ vũ khí Sát Lục theo sát phía sau, bắt đầu tụ lực phóng kỹ năng.
Chiến sĩ khiên thuẫn chủ phòng chủ khống, Chiến sĩ vũ khí chủ sát thương, hai người phối hợp tiến hành tổ hợp liên kích là motif mà cao thủ thường dùng.
"Duang!"
Vương Vũ rơi xuống đất, Guard cũng đã giơ tấm khiên vọt tới trước mặt Vương Vũ, hủy bỏ Va Chạm đánh ra Thuẫn Kích, tấm khiên thật lớn đập về phía đầu Vương Vũ.
Thời điểm tấm khiên sắp đập trúng Vương Vũ, đột nhiên dưới chân Vương Vũ sáng lên một vòng lôi quang chói mắt, lấy Vương Vũ làm trung tâm mà khuếch trương ra.
"Đùng!"
Lôi quang ra sau mà tới trước, đánh lên người Guard.
Sau khi bị đánh trúng, thân hình Guard chấn động, Thuẫn Kích bị lôi quang đánh gãy, toàn thân lui về sau nửa bước.
Lúc này, Sát Lục cũng đã vọt tới, thả người nhảy lên tung ra một chiêu Băng Sơn Kích từ trên xuống đánh tới đầu Vương Vũ.
Thuẫn Kích gây choáng, Băng Sơn Kích nối tiếp gây ra lơ lửng là tổ hợp liên kích tối cao trong trận hình hai người, cũng là chiêu hai cao thủ như Guard và Sát Lục thường dùng nhất.
Nếu bộ kỹ năng này đánh ra, ít nhất Vương Vũ cũng phải bị đánh tới chết khiếp, nhưng ai ngờ Vương Vũ chỉ dùng một chân Lôi Đình Cước, đã có thể cắt ngang ngay lập tức thức mở đầu của tổ hợp liên kích này.
Băng Sơn Kích là một kỹ năng không chạm đất, phán định không cao mà sơ hở còn lớn, không biết kém hình thức Băng Sơn Liệt Địa Trảm không biết bao nhiêu lần.
Nếu Vương Vũ bị Thuẫn Kích đánh trúng gây choáng, tất nhiên sẽ phải giơ đầu mà ăn một chiêu này, nhưng ở tình huống này mà còn muốn đánh trúng Vương Vũ, thì chỉ là do Sát Lục tưởng tượng ra mà thôi.
Đối mặt với Sát Lục từ trên trời giáng xuống, Vương Vũ không tránh không né, tay phải duỗi lên trên, bàn tay không tấc sắt chộp vào lưỡi kiếm của Sát Lục.
Tiếp đó, Vương Vũ uốn lưng, thuận thế lôi mạnh xuống, xuất chiêu Mãnh Hổ Kích.
"Vù vù!"
Sát Lục đang bay giữa không trung, lập tức bị Vương Vũ kéo mạnh xuống, đập thật mạnh lên mặt đất, khiến cho bụi đá bay lên mù mịt.
"Viu!"
Thấy hai người Sát Lục và Guard thất thủ, Cơ Pháo ở phía xa xa lại giương cung cài tên, làm một kích "Tử Vong Thư Kích" về phía Vương Vũ!
Chỉ nghe một tiếng xé gió, mũi tên của Cơ Pháo phi tới sau đầu Vương Vũ.
Vương Vũ ngay cả đầu cũng không quay lại, tay trái duỗi ra sau, mũi tên sắp bay tới đầu Vương Vũ của Cơ Pháo bị Vương Vũ tiện tay túm được.