Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 356 - Chương 353: Một Kế Không Thể Bẫy Ta Hai Lần.

Trang 179# 1

 

 

 

Chương 353: Một kế không thể bẫy ta hai lần.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Ta... Ta cũng không biết... Võ sư kia bỗng nhiên đuổi kịp ta..." Đến khi chết, Tiểu Tam vẫn không hiểu tại sao gã chết, đến nay gã vẫn không hiểu Vương Vũ thân là Võ sư tại sao có thể đột nhiên xuất hiện ở trước mặt gã.

"Bà mẹ nó!"

Những người khác của chiến đội Số Đếm nghe thấy thế cũng nhao nhao kinh hãi: "Mẹ kiếp! Chẳng lẽ là Võ sư thêm điểm tối đa cho nhanh nhẹn..."

Nhanh nhẹn của Võ sư trưởng thành kém xa Cung thủ, mặc dù Tiểu Tam không thuộc trường phái cực đoan thêm điểm tối đa cho nhanh nhẹn kia, nhưng Cung thủ là nghề nghiệp lấy nhanh nhẹn làm thuộc tính chính, nhanh nhẹn tự nhiên tăng thêm không ít. Vương Vũ có thể đuổi kịp Tiểu Tam, ít nhất cũng phải thêm điểm tối đa cho nhanh nhẹn mới được.

Về phần Thuấn Di... Chiến đội Số Đếm căn bản không ai không nghĩ đến phương diện này, loại kỹ năng có thể ngộ nhưng không thể cầu này chỉ mình người chơi hệ Pháp sư mới có. Chuyện một Võ sư có kỹ năng Thuấn Di rõ ràng là đang gây hấn với trí thông minh của mọi người.

"Ồ! Khá giống như thế." Tiểu Nhất gật đầu, nhớ lại cảnh tượng Vương Vũ dùng tay không đỡ lấy năm mươi mũi tên... Tư duy của người bình thường còn đang dừng trong vòng luẩn quẩn tốc độ tay bằng với nhanh nhẹn.

"Thêm điểm tối đa nhanh nhẹn mà công kích còn cao như vậy?" Tiểu Tứ hỏi với vẻ kinh hoảng. Gã là người đã bị Vương Vũ tiêu diệt chỉ trong nháy mắt.

"Chắc là liên quan đến kỹ năng và trang bị đấy, tương ứng với lượng máu của hắn cũng không nhiều, cho nên chúng ta phải khống chế hắn đến chết. Tiểu Thất! Lát nữa, ngươi nhất định phải dùng kỹ năng có hiệu quả câm lặng biết chưa?" Tiểu Nhất nhắc lại, rồi ra lệnh cho Tiểu Thất.

"Biết rồi!" Tiểu Thất nói với vẻ vội vàng.

Xác nhận vị trí của kẻ địch xong, Vương Vũ bèn chạy thẳng về phía chiến đội Số Đếm, còn người của chiến đội Số Đếm thì ai vào chỗ nấy rồi đột nhiên trông thấy bóng người Vương Vũ.

"Đến rồi! Đến rồi! Mọi người nhanh mai phục." Tiểu Nhất ra lệnh

Người của chiến đội nghe thế vội rụt đầu về.

"Bạch bạch..."

Sau một khắc, âm thanh khởi động của Cạm Bẫy vang lên.

Tiểu Nhất nói với giọng vui vẻ: "Trúng rồi! Tiểu Thất nhanh tung kỹ năng có hiệu ứng câm lặng."

Tiếng nói của Tiểu Nhất chưa dứt, Tiểu Thất đã thò đầu ra ở chỗ góc cua, rồi vung pháp trượng lên và ném một ngọn Quang Minh Thánh Diễm về phía Vương Vũ.

Quang Minh Thánh Diễm là kỹ năng định hướng, một khi khóa mục tiêu, sẽ không thể tránh được. Sau khi Tiểu Thất tung phép thuật ra, thì một dòng câm lặng tuyệt đối xuất hiện ở trên trên đầu Vương Vũ.

"Giết hắn!"

Trông thấy Vương Vũ bị khống chế lại dễ dàng như vậy, Tiểu Nhất sau khi vui vẻ, lập tức ra lệnh cho mọi người tấn công. Trong chốc lát, tất cả người chơi của chiến đội Số Đếm đều thò đầu ra, sau đó tấn công về phía Vương Vũ.

Người tấn công đầu tiên chính là Tiểu Ngũ ở sau lưng Vương Vũ, gã đã đi theo sau lưng Vương Vũ một mạch từ khi Vương Vũ đi đến. Vương Vũ vừa bị câm lặng, Tiểu Ngũ đã giơ dao găm lên rồi dùng kỹ năng Tạc Kích về phía ót Vương Vũ.

Trong ý thức của Tiểu Ngũ, đây vốn là một kỹ năng khống chế không có sơ hở nào, nhưng Vương Vũ như có mắt ở đằng sau, trở tay một trảo, túm chặt lấy cổ tay của Tiểu Ngũ ở trong tay, sau đó dùng sức kéo Tiểu Ngũ đến bên cạnh mình.

Trong trò chơi Trọng Sinh, mấy loại lôi kéo và đấu sức này có thể tạo ra hiệu quả di chuyển vị trí là căn cứ vào sức mạnh để phán định. Võ sư không thể kéo được loại nghề nghiệp có sức mạnh lớn như Kỵ sĩ hay Chiến sĩ di chuyển, nhưng kéo một Đạo tặc thì lại dễ như trở bàn tay.

Tiểu Ngũ giống như cưỡi mây lướt gió, bị Vương Vũ kéo đến trước ngực...

Đúng lúc này, bốn thanh nỏ máy và nỏ của Tiểu Nhất bắn mũi tên ra như châu chấu...

Vương Vũ thấy thế bèn kéo Tiểu Ngũ sang bên cạnh chặn lại, mười mấy mũi tên đã bắn Tiểu Ngũ thành con nhím. Cũng may sát thương của tên nỏ không phải rất cao, Tiểu Ngũ trúng mấy chục mũi tên vẫn còn đang thoi thóp.

Ở tình huống bình thường, đồng đội công kích lẫn nhau sẽ không có sát thương. Nhưng khi bị một người chơi khác kéo tay hay bị ép phải di chuyển, hệ thống sẽ tự động phán định người chơi đó từ người chơi chủ động biến thành trang bị phòng ngự bị động...

Loại phán định này dùng để hạn chế một số người chơi không biết liêm sỉ, dùng đồng đội làm tấm chắn vô địch khi đang pk.

Cùng lúc đó, Vương Vũ lại trông thấy ở bên cạnh có ba Băng Trùy bay qua. Hắn ngay lập tức đá một phát vào mông Tiểu Ngũ, khiến Tiểu Ngũ nhào người lên phía trước.

Sát thương của pháp sư đương nhiên cao hơn sát thương của Kẻ sinh tồn nhiều, Tiểu Ngũ đáng thương vốn không còn nhiều máu, lại trúng ngay ba cái Băng Trùy, lập tức biến thành ánh sáng trắng trong đám sương mù màu lam vây quanh, cảnh tượng như pháo hoa trông rất đẹp mắt.

Đám người Tiểu Nhất nhìn thấy cảnh này thì khuôn mặt nhỏ trắng bệch. Đây là người đã bị câm lặng và bị định thân rồi sao, nếu con hàng này có thể cử động được, chẳng phải có thể đánh thắng mười người hay sao?

Chẳng qua còn may, Tiểu Nhất vẫn cảm thấy khá tự tin với chiến thuật của gã, bởi vì ba nghề nghiệp có sức mạnh lớn đã vọt đến trước người Vương Vũ cách đó không xa.

Mũi tên và phép thuật đều là tấn công từ xa, Vương Vũ có thể dùng người khác để ngăn lại, nhưng bây giờ Tiểu Ngũ đã chết, mọi người không tin Vương Vũ có thể ngăn cản được ba nghề nghiệp có sức mạnh lớn vây công.

Tiểu Lục thân là nghề nghiệp Kỵ sĩ, tốc độ Xung Phong nhanh hơn Va Chạm của hai người Tiểu Nhị và Tiểu Tứ một đoạn bằng với một người, đã đứng mũi chịu sào ở trước người Vương Vũ.

Bao tay trong tay Vương Vũ bỗng nhiên biến thành trường côn, một côn đâm ngay mặt Tiểu Lục, khiến Xung Phong của Tiểu Lục hơi ngừng lại...Còn Vương Vũ cũng bị tông ra ngoài.

Lúc này, Tiểu Nhị và Tiểu Tứ đã xông đến phía dưới Vương Vũ, Vương Vũ đang ở trên không trung thì chống côn xuống đất, cơ thể lại được tung lên cao, sau đó một chân dẫm lên đầu Tiểu Nhị, rồi mượn lực bay xuống giữa ba người.

"Muốn chết!"

Tiểu Lục thấy thế, hét lên một tiếng rồi đâm ra một thương. Tiểu Tứ và Tiểu Nhị cũng xoay người lại, một người dùng Toàn Phong Trảm, còn một người thì dùng Thuẫn Kích.

Một Võ sư nhỏ yếu, chui vào vòng vây của tank, còn cần công kích hay sao? Chỉ chần chen cũng có thể chen chết.

Ai ngờ Vương Vũ lại cười ha ha, tay trái nâng thương của Tiểu Lục, dùng công phu mượn lực đả lực, chuyển một chút, mũi thương đã nhắm ngay Tiểu Nhị... Sau đó, Vương Vũ chống trường côn xuống đất và nhảy ra khỏi vòng vây của ba người.

"Xoẹt xoẹt... Ầm...!"

Va chạm của hai nghề nghiệp hệ sức mạnh sinh ra tiếng ồn khá chói tai, đến mức hai người thân là người trong cuộc đều lập tức lo lắng vũ khí có bị hỏng hóc gì không, mà không phải là Vương Vũ đã chết hay chưa...

Chuyện khiến hai người hoảng sợ nhất chính là sau khi Tiểu Nhị và Tiểu Lục công kích lẫn nhau, đã chặn đứng lại quỹ đạo di chuyển của Toàn Phong Trảm của Tiểu Tứ...

Khi Vương Vũ nhảy ra khỏi vòng vây, đã đánh mỗi người một côn thật mạnh vào đầu như đổ dầu vào lửa. Lực đánh của hai côn này nói mạnh thì không mạnh, nhưng thân thể hai người vừa vặn bị đòn đánh đẩy đi nửa bước.

Cuối cùng, Tiểu Nhị và Tiểu Lục đáng thương đã bị Toàn Phong Trảm của Tiểu Tứ đụng phải.

Vương Vũ rơi xuống đất quay người rồi di chuyển tránh đợt tấn công thứ hai của mấy người tấn công từ xa. Ba xe tăng cận chiến đã lăn thành một đoàn, Vương Vũ thấy thời cơ đã đến bèn đi qua, sau đó bóng côn thay nhau hiện lên và ba người biến thành ánh sáng trắng.

"!!!"

Vương Vũ nhảy ra khỏi vòng vây rồi quay đầu lại tiêu diệt ba người chỉ mất mấy giây, mấy người Tiểu Nhất ở xa đang nắm pháp trượng và thanh nỏ chuẩn bị chúc mừng thắng lợi, trong nháy mắt biểu tình trên mặt từ vui vẻ biến thành ngơ ngác.

"Sao có thể? Sao hắn có thể thoát được? Hắn đang bị câm lặng mà?" Tiểu Thất nói với vẻ ngạc nhiên. Gã quả thật không hiểu một Võ sư ngay cả một kỹ năng cũng không dùng được, sao lại mạnh như vậy.

Tiểu Nhất còn ngạc nhiên hơn Tiểu Thất, bẫy Băng Sương đóng băng kẻ địch năm giây, nhưng tác dụng của nó ở trên người Vương Vũ lại chưa đến ba giây...

"Sao ngươi có thể loại bỏ được hiệu ứng đóng băng nhanh như vậy?"

Đợi Vương Vũ nhảy đến trước mặt mình, Tiểu Nhất hỏi với giọng chết không nhắm mắt.

Vương Vũ dùng một quyền đánh chết Tiểu Nhất rồi lẩm bẩm: "Một kế lại dám dùng hai lần với ta? Ông đây vốn không dẫm trúng bẫy."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment