Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 392 - Chương 389: Nghi Là Bàn Chải*

Trang 197# 1

 

 

 

Chương 389: Nghi là bàn chải*
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===



ý chỉ người chơi kém mà thích nổi tiếng
"Thì ra là như vậy..." Vương Vũ suy nghĩ một lát rồi hỏi: "Mấy người Đề Phòng Tiểu Thủ đâu rồi?"

Đám người Đề Phòng Tiểu Thủ cũng là mấy cái tên bọn họ thường tổ đội.

"Sau khi thua mấy trận, biết là bị người theo dõi nên bỏ chạy rồi."

Trong giọng nói của Phi Điểu Vũ Tàng cũng không có ý thầm oán. Loại tình huống giống như vậy, người sáng suốt đều biết là có vấn đề gì, mọi người bèo nước gặp nhau, cũng không phải quá thân thiết gì, đổi lại là ai cũng sẽ không vô duyên vô cớ góp vào toàn bộ điểm tích lũy của mình. Nếu đội trưởng không phải Bảy Quả Việt Quất... có lẽ Phi Điểu Vũ Tàng cũng đã bỏ chạy lâu rồi.

"À, này... Không phải số người không đủ thì không mở được sao?" Vương Vũ lại hỏi.

Phi Điểu Vũ Tàng giải thích: "Nếu số người không đủ thì không thể mở khiêu chiến, nhưng nếu đã gia nhập nhóm khiêu chiến chẳng khác nào đã mở... Đồng đội rời đi trong khoảng thời gian này thì tính là chạy trốn."

"Ha ha, đối phương coi như có lương tâm, còn cho các ngươi thời gian để gom đủ đồng đội." Vương Vũ cười khà khà.

Phi Điểu Vũ Tàng không còn gì để nói. Hàng này thật sự không biết nói đùa mà, cái gì gọi là cho thời gian gom đồng đội, là bên mình mỗi lần đều kéo dài tới lúc hệ thống cưỡng chế tiến vào đó...

"Sao hai ngươi không chạy?" Vương Vũ lại quay đầu hỏi Mario Quay Cuồng.

Mario Quay Cuồng nịnh nọt: "Vừa định chạy đó, nhưng không phải gặp ngài rồi sao?"

"Hứ, không tồi, thật biết nói chuyện!" Vương Vũ rất thỏa mãn với lời nịnh nọt của Mario, cười tủm tỉm đáp lại gã, sau đó nói với Phi Điểu Vũ Tàng: "Được rồi, mở đội đi, ta đi xem rốt cuộc là ai mà nhàm chán như vậy."

Chỉ điểm khiêu chiến không được thêm điểm tích lũy, vậy mà lại mất thời gian cả một buổi sáng để bắt nạt một đám người mới, thật rất nhàm chán.

"Chúng ta mới chỉ có năm người mà cũng mở sao?" Tên Chiến sĩ khiên thuẫn tên là Khuỷu Tay Biết Nói kia kinh ngạc hỏi: "Đối phương đều là chiến đội, rất mạnh!"

Không bàn tới trình độ cao thấp của Khuỷu Tay Biết Nói, khác nhau giữa cao thủ và người yếu hắn ta vẫn có thể nhận ra được.

Đối phương đều là nhóm nhỏ từ chiến đội rút ra, thực lực không quá cao, nhưng phối hợp của bọn họ vô cùng tinh diệu, tự động tiến lùi, tùy tiện là có thể làm tan rã đội hình bên mình. Bởi vậy có thể thấy rõ, chiến đối đối phương không phải đơn giản như đám đội ngũ bình thường tập hợp lại.

Mười người còn bị người ta ngược tới hộc máu, năm người không phải là đi tìm chết sao? Cho dù là đệ nhất cao thủ thì sao, cũng không thể một mình diệt sạch đối phương chứ.

"À, vậy thì tùy tiện tổ đội vài người đi..." Vương Vũ không sao cả nói.

Tính cách của Vương Vũ chính là như vậy, không có tính tình gì cả, ai ý kiến cũng vui vẻ nghe theo.

Phi Điểu Vũ Tàng nói: "Quên đi, tổ đội nhất thời cũng không tác dụng gì, cứ vậy mà đánh thôi..."

Lúc mới bắt đầu, chiến đội Việt Quất còn có thể dựa vào tỷ số thắng siêu cao mượn sức mấy người qua đường. Nhưng đánh nhiều trận như vậy, thanh danh chiến đội Việt Quất đã sớm thối khắp đường rồi, nghiễm nhiên đã trở thành người phát ngôn miễn phí cho ai muốn cày chiến tích... Ai còn dám tổ đội nữa.

"Nhưng..."

Cô gái Bảy Quả Việt Quất này không thích nói chuyện, nhưng rất nghe lời, Khuỷu Tay Biết Nói còn muốn nói tiếp gì nữa, thì Bảy Quả Việt Quất đã chọn Bắt Đầu. Khuỷu Tay Biết Nói không còn cách nào, nể tình Bảy Quả Việt Quất là một cô gái nên đành phải nhịn.

Dù sao thì thua lần này cũng chỉ mất ít điểm tích lũy mà thôi, trận sau không theo mấy người này nữa là được, không cần thiết chọc tới cao thủ đệ nhất thiên hạ này làm gì. Tuy Khuỷu Tay Biết Nói quen biết tương đối nhiều mấy người tự xưng đệ nhất thiên hạ này, nhưng là một Võ sư mà có thể cày tới cấp bậc cao như vậy, hiển nhiên cũng không phải loại dễ đối phó.

Ở một nơi khác, Huyết Sắc Chiến Kỳ nhìn thấy chiến đội Việt Quất trên bảng lại thua thêm một ván nữa, trong lòng càng thêm khinh thường.

"Quả nhiên là mẹ nó một bàn chải, còn là một cái bàn chải không có kiến thức."

Bình thường khi chiến đội đi cày chiến tích, dù có cày thế nào cũng chỉ cày chiến tích tới khoảng 60 - 70% thôi, loại thành tích này đã rất lợi hại rồi. Còn cày tỷ số thắng tới 100% như chiến đội Việt Quất, quả thực là một đóa hoa tuyệt thế, ngoại trừ chiến đội người mới, thì không ai lại làm vậy cả, trắng trợn như vậy ai mà ngờ lại là bàn chải chứ.

"Vậy chúng ta còn đánh nữa hay thôi?" Huyết Sắc Phong Ngữ hỏi.

Huyết Sắc Chiến Kỳ nói: "Đánh, sao lại không đánh chứ? Phải khiến đám nhóc con nói như rồng leo làm như mèo mửa đó biết một chút sâu cạn, đừng tưởng rằng cái gì cũng có thể lừa gạt được!"

"Lãng phí thời gian vào đám người người như vậy không hay đâu. Trường Thành vừa rồi báo tới đã có chiến báo của Lạc Nhật Thần Điện rồi. Không bằng chúng ta đi tiến công chiếm đóng phụ bản cho rồi." Huyết Sắc Phong Ngữ khuyên nhủ.

"Hừm..." Huyết Sắc Chiến Kỳ nghe vậy thì do dự một lát rồi gật đầu: "Ừ, ngươi nói đúng. Đi thôi, tạm buông tha cho đám người kia, dù sao thì vẫn còn nhiều chiến đội khác giáo dục bọn họ!"

Nói tới đây, Huyết Sắc Chiến Kỳ liền nhấp rời khỏi bảng hẹn khiên chiến, chuẩn bị rời khỏi khiêu chiến.

Lúc này, hệ thống lại gửi tới một nhắc nhở: [Đối thủ của bạn - chiến đội Việt Quất đã chuẩn bị xong, bạn khiêu chiến hay không?]

"Hử?" Huyết Sắc Chiến Kỳ sửng sốt, bên mình đã tính bỏ qua cho bọn họ rồi, mà bọn họ còn dám chủ động khiêu khích?

"Sao vậy?" Huyết Sắc Phong Ngữ hỏi.

"Cái chiến đội Việt Quất kia chuẩn bị xong rồi..."

Huyết Sắc Phong Ngữ nói: "Vậy thì đánh đi, cũng chỉ mất mấy phút mà thôi."

"Ừ!" Huyết Sắc Chiến Kỳ gật đầu, nhấn bắt đầu.

Bên phía Quyền Ngự Thiên Hạ, Ngự Long Tiêu Diêu nhìn chiến báo từ sáng tới giờ, không ngừng cười lạnh: "Còn tưởng là siêu cấp cao thủ của quốc gia ra tay, thật không ngờ lại là một cái bàn chải. Thật sự là lãng phí thời gian của chúng ta."

"Ta đã nói rồi, loại chiến tích 100% này chắc chắn là bàn chải mà.” Ngự Long Ẩn đứng sau ra vẻ ta là Gia Cát Lượng đắc ý khoe khoang.

"Trận đấu tiếp theo là ai?" Ngự Long Tiêu Dao không thèm quan tâm mấy lời màu mè của Ngự Long Ẩn, đá chủ đề đi.

"Hình như là Liên Minh Huyết Sắc... Nói thật Huyết Sắc Chiến Kỳ quả thực chơi trội, thế mà lại mang theo người của Liên Minh Huyết Sắc tới đây." Ngự Long Ẩn rất khó chịu với cái tính cách sao cũng được của Huyết Sắc Chiến Kỳ.

Loại chuyện bắt nạt người mới này không thể nào làm một cách khoa trương được, những công hội khác đều lặng lẽ mà tới, chỉ riêng Liên Minh Huyết Sắc là quang minh chính đại ra mặt. Quả nhiên cái danh đầu toàn cơ bắp của Huyết Sắc Chiến Kỳ không phải là danh hão.

"Ha ha ha, Huyết Sắc Chiến Kỳ lại không phải người ngu... Hiện tại đã chắc chắn chiến đội Việt Quất là một bàn chải, đối phó với bàn chải mà gọi là bắt nạt người mới sao? Tên đó cũng rất tinh ranh đó."

Ngự Long Ẩn trầm tư: "Vậy sao? Không thể ngờ đó, so với ta..."

Bên phía Đấu Trường, chiến đội Việt Quất và chiến đội Huyết Kỳ Tiên Phong của Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng đã tiến vào chiến trường.

Là một người chơi cao cấp, đám người Liên Minh Huyết Sắc từ trước tới giờ đều đánh theo chiến lược coi trọng kẻ địch, nhất là sau khi đã ăn vài quả đắng tại thành Dư Huy, người Liên Minh Huyết Sắc luôn luôn cẩn thận, cho dù đối diện có là rác rưởi, thì bọn họ cũng không dám có chút khinh thường nào. Cho nên vừa mới tiến vào bản đồ, mọi người đều mở bảng thông tin chiến trường ra xem.

"Đệt mợ nó, đối diện chỉ có năm người kìa." Huyết Sắc Tu La nhìn thấy trên bảng của đối phương, số người thiếu khoảng một nửa, kinh ngạc tới mức con ngươi sắp rớt ra ngoài.

Ui cha, biết rõ đối thủ là Liên Minh Huyết Sắc chúng ta, vậy mà chỉ gom có năm người, đây là miệt thị một cách trắng trợn mà.

"Chúng ta trực tiếp xông qua nghiền nát bọn họ luôn đi!" Huyết Sắc Tu La nóng nảy nói.

Đối diện với một đống người mới, còn muốn năm đánh mười, không nghiền nát bọn họ thì thật xin lỗi ý tốt của phía đối diện rồi.

Huyết Sắc Phong Ngữ nói: "Đừng vội, bình tĩnh, ít người không quan trọng... Cứ xem nghề nghiệp và cấp bậc của bọn họ rồi tính tiếp."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment