Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 397 - Chương 394: Thực Lực Của Chiến Đội Chuyên Nghiệp

Trang 199# 2

 

 

 

Chương 394: Thực lực của chiến đội chuyên nghiệp
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




[Hệ thống thông báo: Đội viên Phục Phương của bạn bị giết chết.]

[Hệ thống thông báo: Đội viên San Hô của bạn bị giết chết.]

Bấy giờ nhóm hai người Thanh Minh đã bắt đầu bọc đánh điểm hồi sinh của chiến đội Việt Quất từ hai đường, kết quả một chuỗi thông báo của hệ thống bất ngờ nhảy ra, khiến bốn người còn sống sót kinh hãi.

“Mẹ nó, các ngươi bị sao vậy, bị bao vây à?” Thanh Minh hỏi trong kênh công hội.

“Không…” Mấy người đã bị truyền tống ra khỏi bàn đồ yếu ớt trả lời.

Không nói đến bao vây còn đỡ, vừa nói đến bao vây mấy người lại càng xấu hổ, rõ ràng là năm người họ bao vây Vương Vũ lại mới đúng.

“Thế sao lại chết sạch?”

“À thì…” Mọi người á khẩu, năm đánh một mà còn bị diệt đoàn, chuyện này thật sự rất khó nói ra khỏi miệng.

“Bị Thiết Ngưu giết rồi…” Ấp úng mất nửa ngày, Đương Ngọ vẫn thành thật khai báo, trận này có mở chức năng ghi hình, cho dù không nói thì bọn họ cũng không giấu được.

“Một mình hắn giết hết năm người các ngươi?” Thanh Minh kinh ngạc hỏi.

“Ừ…”

“Quả nhiên là cao thủ, mau về giết hắn!”

Thanh Minh nghe thấy vội vàng hạ mệnh lệnh trở về trong kênh chiến đội, bốn người từ thượng hạ lộ quay đầu trở về chỗ cũ.

Lúc này Vương Vũ đang thì thầm trong kênh chiến đội: “Còn bốn người nữa, các ngươi nhìn thấy bốn người đó thì báo vị trí…”

“Báo cáo Ngưu huynh, vừa nãy ta nhìn thấy hai người đang chạy về, chắc là đi tìm ngươi đó!”

Nhìn thấy năm người của đối phương bị diệt đoàn, bấy giờ Khuỷu Tay Biết Nói mới phục sát đất thực lực của Vương Vũ.

“Ngươi nên nói là đi tìm chết mới đúng!” Mario Quay Cuồng kịp thời sửa lỗi sử dụng sai từ cho Khuỷu Tay Biết Nói.

“Ok ok!” Vương Vũ vừa trả lời tin nhắn của hai người xong đã nhìn thấy bóng dáng bốn người còn lại của chiến đội Phu Thê.

Nghề nghiệp của bốn người này lần lượt là Chiến sĩ vũ khí, Pháp sư hệ băng,Thuật sĩ hắc ám và Kẻ sinh tồn.

Bốn người đang chia thành hai hướng bọc đánh lại đây.

Bốn tên này thuộc phái thực lực, bọn họ biết thực lực của Vương Vũ không vừa, bởi vậy cũng không nhiều lời như năm người vừa rồi, Thuật sĩ hắc ám Hải Lưu là kẻ đầu tiên ra tay, vứt một đống pháp thuật màu xanh lè vào người Vương Vũ.

Vương Vũ biết kỹ năng này được gọi là Chướng Khí, đây là một thứ rất buồn nôn, có tác dụng giảm tốc độ giảm phòng ngự, còn gây ra mất máu liên tục, cũng là một trong những kỹ năng tấn công chủ yếu của Thuật sĩ.

Trước giờ Thuật sĩ hắc ám PK với người khác đều sẽ sử dụng thủ đoạn khiến đối phương bị giảm tốc độ, sau đó tung Kết Giới Hắc Ám khống chế rồi đánh liên tục, mài mòn sinh mạng của đối phương.

Tuy Chướng Khí không quá lợi hại, cũng không phải là kỹ năng khống chế mạnh gì, nhưng thứ này lại là kỹ năng target, không thể tránh thoát, cơ thể Vương Vũ lập tức bị một lớp khí màu xanh phủ lên.

Cùng lúc đó, kỹ năng của Kẻ sinh tồn Hoàng Hà và Pháp sư Hà Đồ cũng sắp xông tới trước mặt Vương Vũ.

Kỹ năng của Hoàng Hà là Trí Tàn Tiễn, kỹ năng của Hà Đồ là Băng Chùy, hai kỹ năng này cũng là kỹ năng giảm tốc độ.

“Hứ?” Nhìn ba người này phối hợp kỹ năng với nhau, Vương Vũ không thể không nhìn họ bằng con mắt khác.

Tuy Vương Vũ là người mới chơi game, nhưng hắn đã giao du với đám cao thủ Toàn Chân Giáo lâu như vậy, cũng tích góp được kha khá kiến thức.

Vương Vũ đã từng nói khi đám người Toàn Chân Giáo thảo luận về kỹ thuật, tuy kỹ năng giảm tốc độ là loại kỹ năng khống chế yếu, nhưng nếu có ba kỹ năng giảm tốc độ hoặc từ ba kỹ năng giảm tốc độ trở lên cùng đánh trúng một mục tiêu với thời gian cách nhau giữa các kỹ năng không quá 0.5 giây, sẽ xuất hiện hiệu quả định thân.

Hiệu quả định thân và hiệu quả giảm tốc đều là khống chế, nhưng chênh lệch giữa chúng lại như trời cao và vực thẳm.

Chướng Khí, Băng Chùy, Trí Tàn Tiễn đều có tốc độ bắn ra rất khác nhau, trong đó Trí Tàn Tiễn nhanh nhất, Chướng Khí chậm nhất...

Muốn bảo đảm ba kỹ năng đồng thời đánh trúng một người trong một giây, yêu cầu vô cùng cao về khả năng hiểu ý và phối hợp giữa ba người, nhìn thấy ba người này có thể phối hợp được như vậy, Vương Vũ khá kinh ngạc, quả nhiên tuyển thủ chuyên nghiệp cũng có chút bản lĩnh.

Trí Tàn Tiễn và Băng Chùy đều kỹ năng chạm đến người chơi thì mới kích hoạt, bởi vậy Vương Vũ cũng không dám dùng tay chống đỡ, chỉ đành một tay phóng ra Niệm Khí Ba đánh rớt Băng Chùy, một tay khác sử dụng Càn Khôn Đao đánh gãy mũi tên.

Vừa tránh khỏi hai kỹ năng này, Chiến sĩ Thanh Minh đã cúi thấp đầu xông về phía Vương Vũ.

Vương Vũ lật người, nhẹ nhàng điều chỉnh vị trí đứng và trọng tâm, sau đó một tay cầm vỏ đao một tay cầm đao chắn trước ngực, nghênh đón chiêu Va Chạm của Thanh Minh.

“Oành!!”

Kỹ năng Va Chạm của Chiến sĩ được đánh giá là chỉ xếp sau Xung Phong của Kỵ sĩ trong bảy nghề nghiệp lớn, một Võ sư sao có thể chống chịu được, Vương Vũ bị đâm mạnh đến nỗi bay thẳng ra ngoài.

Nhưng hướng bay của Vương Vũ lại khiến Thanh Minh trợn tròn mắt nhìn, bởi vì rõ ràng sau khi bị đâm phải bay người về sau mới đúng, nhưng hiện giờ hướng bay của Vương Vũ lại là về phía hai người Hoàng Hà và Đông Lưu.

“Chuyện... chuyện gì thế này?” Ba người còn lại thấy thế thì cũng ngẩn ra…

Mặc cho bọn họ nghĩ vỡ đầu chắc cũng không nghĩ ra được, trong tích tắc khi Vương Vũ bị Thanh Minh dùng Va Chạm đánh bật, hắn đã điều chỉnh vị trí đứng và trọng tâm nghiêng về một bên, bởi vậy Vương Vũ như trái bi da, bị đụng một cái là thay đổi phương hướng.

Chỉ trong chớp mắt như vậy, Vương Vũ đã đáp xuống chỗ hai người Hoàng Hà và Đông Lưu, sau khi chạm đất Vương Vũ lăn ra tới phía sau Đông Lưu, không đợi Đông Lưu kịp phản ứng lại, Vương Vũ đã bẻ gãy cổ hắn. Hoàng Hà ởcách đó không xa nhân cơ hội đó trốn đến bên cạnh Thanh Minh.

“Hoàng Hà, sao lúc nãy ngươi không bắn hắn!” Thanh Minh chỉ trích Hoàng Hà.

Hoàng Hà tức giận: “Bắn cái mẹ ngươi ấy! Ngươi bắn thử cho ta xem nào!”

Vương Vũ bị Thanh Minh đánh bật, tốc độ bay là cực kỳ nhanh, tuy Cung thủ có hệ thống hỗ trợ, có thể cho phép họ bắn trúng một số bia di động, nhưng cái kiểu “bắn chim đang bay” có yêu cầu độ khó cực cao này, cho dù có hệ thống phụ trợ, người bình thường không thể làm được.

Thanh Minh thầm nhíu mày: “Không ngờ tên này lại khó đối phó như vậy, chẳng trách năm người Đương Ngọ lại bị diệt sạch…”

“Ít phí lời thôi, giờ làm thế nào?” Hoàng Hà nói với vẻ không vui.

Vương Vũ có thể đón đỡ mũi tên và ma thuật, bị giảm tốc rồi mà còn mạnh mẽ như thế, không có giảm tốc độ mục tiêu của Thuật sĩ, đợi khi hiệu quả khống chế chấm dứt, chắc chắn sẽ càng khó đối phó hơn.

“Nhân lúc giờ hắn còn chạy không nhanh, ta níu lấy hắn, các ngươi thả diều cấu máu!” Nói xong, Thanh Minh lau mồ hôi một cái, lại nhấc đại kiếm lên xông về phía Vương Vũ.

Nghề nghiệp Chiến sĩ vũ khí có tấn công cao phòng ngự cao phán định cao, là một nghề nghiệp tương đối mạnh, nhưng cho dù như thế, là một Chiến sĩ vũ khí, thế mà lúc này khi phải xung đột trực diện với một Võ sư, Thanh Minh lại cảm thấy hơi chột dạ, mà đó còn là một Võ sư đang bị giảm tốc.

Vương Vũ hiện giờ đang đi chậm như sên bò, nhìn thấy Thanh Minh lại đây, hắn vẫy tay chào Thanh Minh: “Này ngươi, ngươi đấy, lại đây nào, đâm ta một cái đi…”

“Mẹ nó!”

Mặt già của Thanh Minh đỏ lên, không thèm nói gì, hai tay giương đại kiếm lên kích hoạt Toàn Phong Trảm.

Hai nghề nghiệp tầm xa đằng xa nhìn thấy Thanh Minh ra tay tấn công cũng bắt đầu ngưng tụ ma pháp thuật, giương cung lên bắn.

Đối diện với Toàn Phong Trảm cuồng bạo của Thanh Minh, Vương Vũ mỉm cười, không hoảng không loạn đổi vũ khí thành trường côn, sau đó nhảy lên chống vào người Thanh Minh, cả người bị đánh bật ra ngoài.

Vương Vũ phát động Băng Quyền trong lúc đang bay, xông thẳng về phía Hà Đồ đang đứng, sau đó tung một chiêu Lôi Đình Cước vào đầu Hà Đồ rồi dẫm chết.

Hoàng Hà thấy thế xoay người chạy ngay lập tức, nhưng bóng dáng Vương Vũ đã thấp thoáng phía sau, trường côn xoay tròn, bạn nhỏ Hoàng Hà yếu ớt cũng biến thành ánh sáng bay đi.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment