Trang 202# 2
Chương 400: Kẻ làm màu kỳ quặc
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Thủ Hộ Của Võ Học Gia (Giáp nhẹ) (Ám Kim) (Khiếm khuyết) (Có thể sửa chữa)
Vật phòng: 80 - 80
Ma phòng: 80 - 80
Nhanh Như Gió: Kỹ năng bị động, tăng 20% năng lực nhảy vọt, 25% tốc độ di chuyển, 25% tốc độ tấn công và giảm 25% thời gian hồi chiêu.
Xâm Lược Như Lửa: Kỹ năng bị động, tăng 20% sát thương khi đang công kích trên không, tăng 25% lực công kích và 25% sát thương của kỹ năng.
Vững Chãi Như Rừng: Kỹ năng bị động, mỗi giây tự động hồi phục 2.5% HP và MP.
Bất Động Như Núi: Kỹ năng bị động, tăng 25% phòng ngự vật lý và 25% phòng ngự ma pháp. Khi sinh lực của người sử dụng chỉ còn 30%, sẽ lấy niệm khí hùng mạnh tự động sinh ra một lồng bảo vệ ngăn cản tất cả sát thương trong 2.5 giây.
Nghề nghiệp yêu cầu: Võ học gia.
Cấp độ yêu cầu: 20
Giới thiệu vật phẩm: Nó là một trang bị trong bộ trang phục dành riêng cho Võ học gia, đã thất lạc khắp đại lục và bị phủ bụi đã lâu, mức độ sửa chữa hiện tại là 30%.
"Chậc chậc... Ba ngày này đúng là không phí công bận rộn rồi..."
Trông thấy thuộc tính của món trang bị này, cuối cùng Vương Vũ cùng thở phào một hơi.
Phòng ngự vật lý và phòng ngự ma pháp tăng lên gấp đôi, tuy rằng nó cũng không chiếm được ưu thế gì hơnso với những trang bị khác cùng giai đoạn này, nhưng đây là một chiếc giáp vải... Rất là nhẹ, nhưng lại có phòng ngự mạnh như vậy, đó là còn chưa nói đến kỹ năng Bất Động Như Núi tăng them 25% thuộc tính. Nói tóm lại, nó không kém gì so với trang bị phòng ngự cấp Ám Kim.
Sau khi dung luyện, tất cả thuộc tính được tăng lên 5%, thêm không nhiều nhưng có còn hơn không, có đôi khi chỉ với chút thuộc tính đó cũng có thể giúp cao thủ lật kèo rồi.
Điều khiến Vương Vũ vui vẻ nhất chính là đã giữ lại được kỹ năng vô địch của Thiên Tàm Giáp, đây là kỹ năng thần kỳ đã giúp Vương Vũ trốn thoát được trong những lần cửu tử nhất sinh.
"Mười viên đá Dung Luyện, quả nhiên rất đáng giá... Ồ! Hình như nó chả liên quan gì đến đá Dung Luyện." Vương Vũ bỗng nghĩ đến điều gì đó, bèn mở ra nhật ký thao tác ra.
"Mình biết rồi!" Sau khi xem xong nhật ký thao tác, rốt cuộc Vương Vũ cũng biết chuyện gì đã xảy ra.
Sở dĩ sau khi hai món trang bị dung luyện xong chỉ thêm một hình thái khác mà không tăng chút thuộc tính này, bởi vì Kiếm Hào Chi Chấp Hành Giả căn bản không có thuộc tính... Bình thường, trang bị không có thuộc tính thì không thể đúc lại hay dung luyện, nhưng Sự Chấp Nhất Của Võ Học Gia lại có một thuộc tính thôn phệ, thế nên mới có thể mang đi dung luyện.
Nghĩ đến đây, Vương Vũ bèn móc ra món Phi Long Tác lấy được trong phụ bản kia, sau nó ném nó và Súng Ma Pháp Hỏa Long vào trong giao diện dung luyện.
Phi Long Tác là vũ khí phụ trợ, nó không thể dung luyện với các loại trang bị không cùng loại.
Quả nhiên, sau khi ném hai món vũ khí vào giao diện dung luyện, thì dưới giao diện dung luyện hiện lên một dòng chữ: Hai món vũ khí này không thể dung luyện. Ghi chú: Có thể đúc lại.
"Thì ra là như vậy!"
Nếu không có thuộc tính thôn phệ kèm theo Sự Chấp Nhất Của Võ Học Gia, có kiếm được trang bị ở trong tay Boss cũng không thể dung luyện, hơn nữa nếu muốn đúc lại thì phải có nguyên liệu, điều đó càng khiến người ta đau đầu hơn.
Chẳng qua, nếu suy nghĩ theo một hướng khác, bởi vì có tác dụng của thôn phệ, găng tay của Vương Vũ chỉ cần là vũ khí chính là có thể dung luyện. Như vậy, Vương Vũ có thể chế tạo các loại vũ khí theo ý mình, rồi dung luyện với găng tay.
Nghĩ đến đây, Vương Vũ bèn sờ bản vẽ bằng da dê ở trong hành trang... Đây quả thật là hàng ngon.
Vương Vũ đã thèm nhỏ dãi trang bị Phi Long Tác này từ rất lâu, nhưng bây giờ lại không thể dung luyện nó. Thế nên, Vương Vũ khá thất vọng, bèn ném Phi Long Tác vào giao diện đúc lại để xem xem nếu muốn đúc lại thì cần những nguyên liệu gì.
Dây Leo Cây Thần x 5
Hàn Thiết x 5
Kim Ngân Sa x 5
Xem ra, Phi Long Tác này cũng không phải là trang bị cao cấp gì, nếu so với vật liệu cần thiết để đúc lại những trang bị khác thì như trời với đất. Nghĩ lại cũng thấy đúng, trang bị phụ trợ mà, từ trước đến giờ cũng không phải là trang bị gì quá cao cấp.
Tuy nói như vậy, nhưng ba loại nguyên liệu này cũng là những nguyên liệu hiếm. Hàn Thiết và Kim Ngân Sa thì còn có thể mua được ở chỗ gửi bán, nhưng Dây Leo Thần Thụ thì không, chỉ kiếm được khi thi đấu ở Đấu Trường.
Được rồi, cứ để đó đã, rồi tính sau.
Vương Vũ lắc đầu, bèn bỏ nó vào trong túi.
Lúc này, đám gia súc Toàn Chân Giáo đã đến đông đủ, Vương Vũ bèn rời lò rèn rồi truyền tống đến thành Dư Huy.
Phụ bản cấp Địa Ngục cũng chỉ có vài món trang bị như vậy, sau khi bị người đầu tiên đánh xong, tất cả trang bị đều hạ một bậc.
Sau khi đi một chuyến phụ bản, mọi người đã quen việc dễ làm, nên lần này không có thương vong, nhưng chẳng có bao nhiêu thu hoạch, ngoài Huyết Sắc Trường Thành quay được một bản vẽ chế tạo bộ trang phục Huyết Sắc ra, chẳng có hàng gì ngon.
Đương nhiên, trang bị tốt hay xấu gì cũng chỉ là tương đối, đó có thể là hàng lởm của người này, nhưng lại là điều mơ ước của người kia. Mấy trang bị này đều được sinh ra ở phụ bản cấp Địa Ngục, mạnh hơn phụ bản cấp Thường rất nhiều. Bây giờ, ngoài Toàn Chân Giáo qua được phụ bản cấp Địa Ngục ra, cũng chỉ có Liên Minh Huyết Sắc, thế nên trong thời gian tới, phụ bản Lạc Nhật Thần Điện vẫn còn giá trị để khai thác.
Cày xong phụ bản, Vương Vũ đột nhiên nhận được thông báo của hệ thống.
"Ngự Long Trảm xin kết bạn với bạn."
Kể từ khi Vương Vũ bị người chơi mới quấy rối, hắn đã lọc các lời mời xin kết bạn, chỉ có người chơi lớn hơn cấp 25 mới có thể kết bạn với Vương Vũ. Xem ra, Ngự Long Trảm này ít nhất cũng là cao thủ cấp 25.
Vương Vũ là dân cày tiền chuyên nghiệp, bán trang bị mới là nghề chính, thế nên trông thấy người chơi cao cấp kết bạn với mình, bèn chấp nhận mà không hề nghĩ ngợi.
"Chào, ngươi có cần gì không?" Sau khi kết bạn, Vương Vũ nhắn một tin nhắn rất nhiệt tình, quả thật giống như gái làng chơi đang hỏi: "Anh ơi, đi chơi với em đi?"
"Thiết Ngưu đấy hả?" Ngự Long Trảm hỏi với vẻ nghi ngờ.
Trong ấn tượng của Ngự Long Trản, các đại cao thủ siêu cấp đều rất lạnh lùng, nhưng không ngờ Vương Vũ lại nhiệt tình như vậy.
"Đúng thế..." Vương Vũ cạn lời, trong trò chơi không có ID giống nhau, nghi với chả vấn.
"Ngươi đi đến thành Tề Vân đi! Ta có chút chuyện tìm ngươi." Ngự Long Trảm trả lời, nói với vẻ không cho phép đối phương từ chối.
Gã vốn cho rằng Vương Vũ là một cao thủ tuyệt thế, nhưng nhìn thấy thái độ của Vương Vũ như vậy, gã lập tức trở mặt luôn.
Vương Vũ ngây người một lát rồi mới trả lời: "Vàng đã hạ giá, muốn mua trang bị gì thì cứ nói thẳng là được, ta sẽ gửi bảng giá và hình ảnh qua tin nhắn cho ngươi, không cần phải gặp mặt.”
Tại sao Thiên Đường Cực Lạc lại thảm như vậy? Chính là vì tên Nam Diêm Phù Đề ngốc nghếch muốn giao dịch trực tiếp đấy thôi... Vương Vũ không sợ bị người khác bao vây, nhưng Vương Vũ lại sợ phiền phức... Thành Tề Vân cách xa vạn dặm, chẳng lẽ tiền mua vé không phải là tiền.
"Lão đại của bọn ta muốn gặp ngươi." Ngự Long Trảm lại nói.
Nghe kiểu nói này của Ngự Long Trảm, Vương Vũ cảm thấy không vui.
Mẹ kiếp! Ai biết lão đại của ngươi là ai. Bà mẹ nó! Muốn tìm anh đây mà không biết nhắn tin liên hệ hả? Lại còn bảo thuộc hạ nhắn tin, ra oai với ai vậy, mua trang bị thì nói với anh một câu là được, không mua thì ông còn lâu mới quan tâm ngươi.
"Ừ!" Vương Vũ chỉ nhắn lại một chữ ừ rồi đóng khung chat, chẳng đồng ý cũng chẳng gì cả.
Mẹ kiếp! Thích đợi thì đợi đi...
"Đang nghĩ gì thế? Sao ngồi đơ ra vậy?" Minh Đô tò mò nên hỏi.
"Có một con hàng tên là Ngự Long Trảm kết bạn với ta để ra oai, gã nói lão đại của gã muốn gặp ta…!" Vương Vũ trả lời.
"Ngự Long Trảm? Người của Quyền Ngự Thiên Hạ đấy mà."
Đám gia súc Toàn Chân Giáo đều là người chơi dày dặn kinh nghiệm, cũng không thấy lạ với hai chữ Ngự Long.
"Ồ? Các ngươi biết mấy tên đó?" Vương Vũ hỏi với giọng buồn bực.
Vô Kỵ vừa khoát tay vừa nói: "Một lũ ngu ngốc thôi! Đừng để ý làm gì."