Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 410 - Chương 409: Câu Chuyện Sói Đến Kìa

Trang 206# 1

 

 

 

Chương 409: Câu chuyện Sói đến kìa
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Quyền Ngự Thiên Hạ là công hội uy tín lâu năm, từ trước đến nay bọn họ đều chọn người chơi, nhóm người này có thể được Ngự Long Trảm chọn đi đuổi giết Vương Vũ, đương nhiên không phải là hạng xoàng xĩnh.

Dưới sự chỉ huy của Ngự Long Trảm, đám người Quyền Ngự Thiên Hạ chẳng mấy chốc đã ổn định trận hình.

Dù những quái nhỏ ở thôn Tịch Dương khó đối phó, suy cho cùng chúng cũng chẳng có trí thông minh, nghề nghiệp tanker của Quyền Ngự Thiên Hạ cấp tốc bảo vệ lấy nghề nghiệp máu giấy và tạo thành trận hình tròn. Dưới trận hình có trật tự, người của Quyền Ngự Thiên Hạ dần dần chống cự được sự tấn công của đám quái phá hoại đồng ruộng.

"Ha ha! Đám người này làm rất tốt..." Vương Vũ nhìn thấy người của Quyền Ngự Thiên Hạ càng đánh càng có tiết tấu, bèn nói với vẻ ngạc nhiên.

Vương Vũ còn tưởng rằng chỉ dựa vào những quái nhỏ này là có thể xử lý được người của Quyền Ngự Thiên Hạ, nhưng không ngờ đám người này lại phối hợp tốt như vậy, chẳng mấy chốc đã tạo thành trận hình và lật ngược thế công.

Vô Kỵ nói: "Đương nhiên! Những người chơi này chính là những người chơi tinh nhuệ của Quyền Ngự Thiên Hạ. Ngươi không thấy một nửa trang bị trên người họ là trang bị cấp Bạch Ngân hay sao?"

Đoán thực lực dựa vào trang bị, đây là phương pháp trực quan nhất ở trong trò chơi. Bây giờ, người chơi bình thường ít nhất cũng có thể góp đủ một bộ Thanh Đồng, cao thủ tinh anh có nửa bộ Bạch Ngân, còn cao thủ nòng cốt của công hội có toàn Bạch Ngân cộng thêm vài món Hoàng Kim. Về phần một bộ Hoàng Kim thì ngay cả các cao thủ siêu cấp như Toàn Chân Giáo vẫn chưa góp đủ...

Người chơi tinh anh với trang bị hoàn mỹ là có thể miễn cưỡng vượt cấp đánh quái, còn quần đấu mà nói, bọn quái vật kia đánh trận không có kết cấu gì, đương nhiên sẽ yếu hơn người chơi biết dùng trận pháp.

Hai trăm người chơi tinh anh đánh với bốn trăm quái nhỏ, đánh chính diện đã có sức mạnh ngang nhau.

Sau khi trận hình ổn định, Ngự Long Trảm dẫn theo thuộc hạ xông ra vòng vây quái vật, từng bước di chuyển sang bên guồng nước.

"Ồ! Bọn họ thế mà đã đuổi đến... Thật đúng là theo đuôi không bỏ... Ta xuống xung phong một trận nhé." Vương Vũ nhức đầu nên bóp đầu một cái. Rốt cuộc hắn cũng đã hiểu tại sao vài công hội lớn lại gây chuyện với Toàn Chân Giáo như thế.

Người của Toàn Chân Giáo chân ướt chân ráo liều mạng, chắc chắn không đấu lại công hội lớn, nhưng bọn này lại thù rất dai. Hơn nữa, Vô Kỵ là cao thủ bẫy người, ít người bắt hắn không được, còn nhiều người lại quá lãng phí. Nhiều người bị những đám người keo da chó này dính một chút thôi đã vô cùng đau đầu, ở trong thế giới game mà người chơi có sinh mệnh vô hạn như thế này, nếu gặp phải loại người này thì chỉ có chữ, phiền!

Vô Kỵ cười khẽ rồi nói: "Ha ha! Ta muốn chính là điều này, đừng nóng vội, đứng xem là được."

Người của Quyền Ngự Thiên Hạ vừa chiến đấu vừa di chuyển, đám quái nhỏ thì theo sát phía sau.

Bởi vì Quyền Ngự Thiên Hạ có đủ các nghề nghiệp, tuy công kích thấp, nhưng làm cái gì là chắc cái đó. Hơn nữa, những quái vật này đều là loại quái vật tấn công, không kịp hồi máu và mana, đến khi đám người Quyền Ngự Thiên Hạ đi đến guồng nước, đám quái nhỏ đã chết một nửa.

Vượt cấp giết quái nên tỉ lệ rơi đồ khá ổn, trong làng đã có rất nhiều vật phẩm do quái đánh rơi.

Có Lương Thực, còn có một số trang bị là dao găm và mũi tên.

Bởi vì các người chơi bị bao vây nên không có cơ hội nhặt đồ, đành phải để những vật phẩm đó nằm yên trên đất, chờ đợi đổi mới.

Trông thấy Vương Vũ đang ở trên trục của guồng nước, Ngự Long Trảm cười gằn: "Bố mày không tin ngươi sống cả đời trên đó."

Nói xong, Ngự Long Trảm ra lệnh: "Mọi người dựa vào guồng nước rồi toàn lực đánh quái.”

Đám người Quyền Ngự Thiên Hạ nhận lệnh, xếp một hàng dựa lưng vào guồng nước, hỏa lực mạnh hơn, chẳng mấy chốc đám quái nhỏ đã bị tiêu diệt.

Sau trận chiến, người của Quyền Ngự Thiên Hạ đã tổn thất một nửa, bây giờ chỉ còn một trăm người.

Chẳng qua, dưới tính huống bị đánh lén, bị bao vây và vượt cấp đánh quái, chỉ tổn thất một trăm người mà giết được năm trăm quái vật thì chiến tích này cũng không bình thường. Thực lực của người chơi Quyền Ngự Thiên Hạ đúng là rất tốt.

Nhưng chuyện quan trọng nhất lại bị bọn họ quên mất, tại sao người của Toàn Chân Giáo chỉ có một người lộ diện.

"Thế nào? Trước thực lực tuyệt đối, tất cả âm mưu và quỷ kế đều là cặn bã. Đạo lý này mà ngươi cũng không hiểu hay sao?" Ngự Long Trảm lại kêu lên với vẻ dương dương đắc chí.

"Không tệ! Rất lợi hại." Vương Vũ gật đầu rồi nói. Đám người Quyền Ngự Thiên Hạ mạnh hơn tưởng tượng của Vương Vũ. Đương nhiên, đó là so với ai, nếu đưa ra so sánh với đám ô hợp thì người chơi Quyền Ngự Thiên Hạ quả thật không tệ.

Ngự Long Trảm cười ha ha rồi nói: "Ha ha ha ha! Sợ rồi thì tranh thủ xuống đây nhận lấy cái chết. Ta cũng biết ngươi là cao thủ, nếu như ngươi chịu gia nhập vào Quyền Ngự Thiên Hạ chúng ta thì sau này chúng ta là đồng nghiệp. Đến lúc đó, ta có thể cân nhắc tha cho ngươi một mạng."

Minh Đô ngồi trong toa nhìn xuống Ngự Long Trảm đang cười to, bèn cắn răng rồi mắng trong kênh chat: "Mẹ kiếp! Nhìn thấy dáng vẻ buồn nôn của thằng nhóc đó, sao ta muốn nhổ nước miếng vào trong miệng gã thế không biết..."

Mọi người: "..."

Lời của con hàng Minh Đô này còn buồn nôn hơn hành vi ra oai của Ngự Long Trảm kia.

"Chỉ bằng đám người này của ngươi hay sao?" Vương Vũ hỏi Ngự Long Trảm.

"Thì sao? Một trăm người chẳng lẽ không đủ để đánh ngươi?"

Ngự Long Trảm biết thực lực của Vương Vũ và đã cho Vương Vũ vào danh sách những nhân vật nguy hiểm nhất, cho nên gã không dám xem nhẹ Vương Vũ. Gã mang mấy trăm người đến chặn đường Toàn Chân Giáo, cũng đủ để thấy gã xem trọng Vương Vũ như thế nào.

Bây giờ, Ngự Long Trảm không tin, một trăm người sẽ đánh không lại Vương Vũ.

Thuộc tính của hệ thống là cố định, một người đánh ba mươi hay năm mươi người chơi, Vương Vũ tự phụ có thể làm được, nhưng đánh chính diện với một trăm người, Vương Vũ không phải là siêu nhân... Nhưng đánh không lại thì không có nghĩa là chạy không thoát, huống chi ở đây không chỉ có mình Vương Vũ.

"Đủ thì đủ, nhưng chẳng lẽ người nghĩ một mình ta sẽ đánh với một trăm người các ngươi hay sao?"

"Chẳng lẽ ngươi có viện binh?" Ngự Long Trảm giật mình nên hỏi, sau trận chiến vừa rồi đám người Quyền Ngự Thiên Hạ đã tiêu hao khá nhiều máu và mana, nếu như có một đám quái vật nữa thì bọn họ sẽ không ngăn nổi.

Vương Vũ lại nói: "Ngươi hãy nhìn về phía sau."

Nghe thấy lời của Vương Vũ, tất cả mọi người đều giật mình, vội vàng quay đầu nhìn lại.

Nhưng đúng lúc này, trong toa xe của guồng nước nhô ra hai cái đầu.

Một cái là một người đàn ông trung niên đáng khinh, còn một cái là một thanh niên trông có vẻ đê tiện. Hai người này bỗng vung pháp trượng lên.

Kết Giới Hắc Ám bỗng nhiên xuất hiện ở giữa đám người. Người của Quyền Ngự Thiên Hạ đứng theo trận hình rất chặt chẽ, khiến chiêu này của Xuân Tường không chế được mấy chục người.

Cùng thời gian đó, dưới chân của đám người Quyền Ngự Thiên Hạ đang bị khống chế nóng lên và một biển lửa bùng lên ở giữa đám người.

"Mẹ kiếp! Trên guồng nước còn có người, mọi người nhanh tản ra."

Người của Quyền Ngự Thiên Hạ quá sợ hãi, vội vàng chạy tứ tán nhưng Kịch Độc Tân Tinh của Xuân Tường và Hỏa Lôi Thiên Giáng của Minh Đô đã rơi xuống. Từ trước đến này, ma pháp của Minh Đô rất mạnh, hơn nữa lại có Xuân Tường phụ trợ nên sau khi tung ra ba kỹ năng đánh lan, người của Quyền Ngự Thiên Hạ đã chết mười mấy người chỉ trong nháy mắt.

Lúc này, trong toa xe cách mặt đất gần nhất, nhảy ra ba bóng người, chính là Doãn Lão Nhị và hai Thích khách.

Hai người Danh Kiếm Đạo Tuyết và Bắc Minh Hữu Ngư sau khi nhảy xuống đã biến mất không thấy tăm hơi. Doãn Lão Nhị lăn một vòng ổn định thân hình, sau đó giơ lên thuẫn lớn, rồi lao về phía đám người Quyền Ngự Thiên Hạ.

Cùng lúc đó, hai toa xe bên ngoài, Bao Tam và Ký Ngạo cũng đã nhảy xuống.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment