Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 429 - Chương 428: Trái Tim Của Con Ếch Vua

Trang 215# 2

 

 

 

Chương 428: Trái Tim Của Con Ếch Vua
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Ngay khi Vương Vũ có muốn tránh cũng không tránh được nữa rồi, đầu lưỡi của Ếch Độc Mũi Tên - Vua lại bắn ra lần nữa, Vương Vũ thấy thế, vũ khí trong tay biến thành trường côn, dựng lên trước mặt, vừa vặn bị đầu lưỡi của Ếch Độc Mũi Tên - Vua cuốn lấy.

Thế nhưng trường côn của Vương Vũ dài hơn hai mét, miệng của Ếch Độc Mũi Tên - Vua mở rộng cũng hơn hai mét... Sau khi đầu lưỡi của Ếch Độc Mũi Tên - Vua quấn lấy trường côn của Vương Vũ thì co rụt lại, trường côn mang theo Vương Vũ cắm vào miệng Ếch Độc Mũi Tên - Vua.

Vương Vũ tranh thủ khi Ếch Độc Mũi Tên - Vua bị kẹt chặt, biến trường côn trở thành bộ quyền, đồng thời một chân dẫm lên hàm dưới của Ếch Độc Mũi Tên - Vua, sau đó nhẹ nhàng nhảy lên, thả người nhảy ra khỏi miệng Ếch Độc Mũi Tên - Vua.

Khi Ếch Độc Mũi Tên - Vua kịp thời tỉnh táo lại, Vương Vũ đã đứng ở bên dưới đầu Ếch Độc Mũi Tên - Vua.

Lúc này Vương Vũ không dám di chuyển, vì chỉ hơi động đậy một chút, con ếch to này chắc chắn sẽ lại chìm xuống đầm lầy, vừa nãy có thể chạy trốn khỏi miệng Ếch Độc Mũi Tên - Vua, đã là may mắn lắm rồi, nhưng Vương Vũ cũng không dám bảo đảm lần nào con ếch này cũng biết sử dụng đầu lưỡi vung hắn ra ngoài.

"Giúp một tay đi!" Vương Vũ quay đầu lại kêu lên với Mạn Châu Sa Hoa.

"Giúp thế nào được chứ?" Mạn Châu Sa Hoa cũng luống cuống, nếu như là Ếch Độc Mũi Tên thì còn dễ nói hơn một chút, hiệu quả đóng băng đánh cái nào chuẩn cái đó, nhưng Ếch Độc Mũi Tên - Vua này miễn dịch với khống chế rất cao, vừa nãy mười mấy Pháp sư của công hội Phong Vân, mới khó khăn lắm giữ chặt được nó một lát, bây giờ cô ta chỉ có một mình thì có thể giúp đỡ cái gì chứ, ngộ nhỡ bị nuốt xuống luôn thì sao...

Nghĩ đến đây toàn thân Mạn Châu Sa Hoa cứng nhắc, nổi lên một tầng da gà.

Vương Vũ nói: "Sử dụng pháp thuật tấn công mặt nước."

"Mặt nước?"

"Đúng! Tấn công ngay mặt nước dưới thân thể Ếch Độc Mũi Tên - Vua kia." Vương Vũ chỉ vào Ếch Độc Mũi Tên - Vua nói.

"Được!" Mạn Châu Sa Hoa cắn môi một cái, ném ra một Thuật Băng Chùy, vừa vặn đánh trúng đùi Ếch Độc Mũi Tên - Vua.

Ếch Độc Mũi Tên - Vua ngoác miệng ra, đầu lưỡi lớn bắn ra về phía Mạn Châu Sa Hoa.

Vương Vũ sợ hãi, vội vàng lấy một bình rượu từ trong lồng ngực ra, thuận tay ném lên đầu lưỡi Ếch Độc Mũi Tên - Vua, đầu lưỡi Ếch Độc Mũi Tên - Vua vừa chạm vào bình rượu thì xoẹt một tiếng, quấn chặt lấy rụt về.

Từ lúc đánh nhau vừa nãy, Vương Vũ đã biết được, tấn công của đầu lưỡi của Ếch Độc Mũi Tên - Vua cũng không có tính chất định hướng, miễn là tiếp xúc đến vật thể khác, đều sẽ quấn lấy rồi co rụt lại.

Ngăn cản thành công tấn công của Ếch Độc Mũi Tên - Vua, Vương Vũ lau mồ hôi nói: "Dùng Thuật Băng Kính, đừng có dùng băng chùy!"

"Ờ..." Mạn Châu Sa Hoa hốt hoảng gật gật đầu, tiện tay ném ra một Thuật Băng Kính.

Thuật Băng Kính là một kỹ năng khống chế của pháp thuật hệ băng, không có sát thương, nhưng có thể giảm tốc độ trong phạm vi nhất định, khi sử dụng ở trên mặt nước có thể đóng băng trong phạm vi nhất định.

Sau khi Thuật Băng Kính tiếp xúc với mặt nước, mặt nước dưới thân thể Ếch Độc Mũi Tên - Vua ngay lập tức kết thành một tầng băng.

Vương Vũ cười ha ha, lại giơ dao lên đâm xuống lần nữa.

Nếu mặt nước không bị đóng băng, tuy thân thể Vương Vũ ở điểm mù của Ếch Độc Mũi Tên - Vua, nhưng mà khi một đao này xuyên qua, Ếch Độc Mũi Tên - Vua bị tấn công, chắc chắn sẽ lặn xuống nước, sau đó tiếp tục nhào lên cắn nuốt.

Đột nhiên lúc này mặt nước lại bị đóng băng, Ếch Độc Mũi Tên - Vua không thể lặn xuống lần thứ hai được nữa, mặc cho Vương Vũ đâm chọc ở dưới thân thể, bản thân nó chỉ có thể nhếch miệng, nhưng lại không có cách nào, BOSS hình thức hệ thống chính là có điểm yếu chết người như vậy...

Khi Mạn Châu Sa Hoa thấy Ếch Độc Mũi Tên - Vua vì bị mình đóng băng mặt nước mà biến thành tấm bia cố định, giống như đứa trẻ phát hiện đồ chơi mới, hiệu quả đóng băng vừa kết thúc, lập tức lại ném thêm Thuật Băng Kính nữa sang.

Đáng thương Ếch Độc Mũi Tên - Vua, cứ như vậy bị Mạn Châu Sa Hoa giữ chặt trên mặt nước.

Vương Vũ thì lại nhân cơ hội này, tay đấm chân đá, đao chặt búa bổ, Ếch Độc Mũi Tên - Vua làm hoàng đế một đời, lại bị biến thành một vệt sáng trắng trong sự uất ức.

BOSS sinh ra từ vùng khỉ ho cò gáy này, tỷ lệ rơi đồ cũng thấp đến đáng thương, hơn nữa phương thức đánh BOSS của hai người Vương Vũ quả thật vô lại, nhưng hệ thống rõ ràng còn vô lại hơn.

BOSS Hoàng Kim cấp 35, mẹ nó chỉ rơi ra có một trang bị.

Cũng may Ếch Độc Mũi Tên - Vua này chắc chắn là bị giết lần đầu, trang bị rơi ra cũng có phẩm cấp không thấp, nhưng mà vẻ ngoài có hơi khó coi một chút.

Một quả tim xanh mượt hư thối mất một nửa, còn tản ra mùi hôi nhàn nhạt, khẩu vị mấy nhà thiết kế của hệ thống cũng thật sự không ai sánh nổi.

Trái Tim Ếch Vua (dây chuyền) (Hoàng Kim)

Vật công: 35-50

Ma công: 20-35

+9 sức mạnh

+12 thể chất

Vua Của Đầm Lầy: Kỹ năng bị động, tính chất đầm lầy có thể giảm hiệu quả giảm tốc độ xuống 30%.

Thông Thạo Lặn Xuống: Kỹ năng bị động, hiệu quả giảm tốc độ khi di chuyển dưới nước được giảm xuống 30%, thời gian lặn xuống nước tăng lên thành sáu trăm giây.

Hành Tẩu Đầm Lầy: Kỹ năng chủ động, có được sức mạnh của Ếch Vua, có thể lẻn vào trong đầm lầy ba mươi giây, thời gian làm lạnh sáu mươi giây, tiêu tốn hai trăm mana.

Nghề nghiệp yêu cầu: Thông dụng

Cấp bậc yêu cầu: 30

Giới thiệt đồ vật: Trái tim của Ếch Độc Mũi Tên - Vua, có sẵn hiệu quả đặc thù.

Thuộc tính chủ của dây chuyền này cũng chỉ cao hơn Trái Tim Lang Vương cấp 10 mà Vương Vũ đang đeo bây giờ có một chút mà thôi.

Nói thật, hai kỹ năng Vua Của Đầm Lầy và Hành Tẩu Đầm Lầy này cũng khá là chẳng có tác dụng gì, một cái hạ thấp hiệu quả giảm tốc độ, một kỹ năng khác thì gần giống như như là độn thổ, chẳng qua lại giới hạn chỉ ở địa hình đầm lầy... Tính hạn chế quá lớn, dù sao nghề nghiệp cận chiến cũng không có ai vào đầm lầy đi dạo cả.

Có điều Vương Vũ rất thích hiệu quả Thông Thạo Lặn Xuống này, khi người chơi ở dưới nước, giống như bước vào trong đầm lầy, tốc độ di chuyển cũng sẽ giảm xuống 60%, sau khi đeo sợi dây chuyền này vào không chỉ giảm hiệu quả giảm tốc độ xuống một nửa, thời gian lặn xuống nước còn tăng thêm sáu trăm giây.

Phải biết, thời gian cố định lặn xuống nước của người chơi là 120 giây, sau khi đeo sợi dây chuyền này vào vậy mà có thể tăng thêm gấp năm lần, trong game thế nhưng có rất nhiều bảo rương và khoáng thạch hiếm có đều ở dưới nước.

Đồ chơi này thật sự là vũ khí lợi hại khi tìm kiếm bảo vật.

Nhìn thấy thuộc tính của dây chuyền, Vương Vũ vui mừng, tháo Lang Vương Chúc Phúc xuống, không kịp chờ đợi trang bị Trái Tim Ếch Vua lên.

Mạn Châu Sa Hoa mặt đen lại nói: "Ấy ấy ấy, rơi ra cái gì thế?"

Vương Vũ cũng quá không phúc hậu rồi, con gái người ta giúp mình bận rộn mất nửa ngày, thế mà bản thân hắn lại bí mật giấu dây chuyền đi.

Vương Vũ giơ dây chuyền ra một chút nói: "Cái này nè."

"Buồn nôn quá."

Con gái người ta nhìn trang bị từ trước đến nay đều xem vẻ ngoài trước rồi mới đến thuộc tính, Mạn Châu Sa Hoa chỉ liếc Trái Tim Ếch Vua một cái, ngay cả thuộc tính còn không xem, đã lộ ra vẻ chán ghét.

"Đúng vậy, cho nên ta nhận, pháp trượng vừa nãy không phải trả tiền nữa là xong." Vương Vũ vô liêm sỉ nói.

Mạn Châu Sa Hoa không hài lòng nói: "Vừa nãy ngươi còn chưa kéo ta vào đội đó, có biết không hả?"

"Ấy..." Vương Vũ cũng hơi sững sờ, vừa nãy chỉ lo đánh BOSS, vậy mà quên mất tổ đội, thảo nào kinh nghiệm của hắn tăng nhiều như vậy, hóa ra là một mình ăn hết kinh nghiệm đánh BOSS.

"Thật ngại quá..."

"Không có gì phải ngại cả, dây chuyền trong tay ngươi trông rất đẹp mắt, đưa cho ta là được..."

"Hả?" Vương Vũ nhìn thoáng qua Lang Vương Chúc Phúc trong tay, thầm nói cô gái này cũng thật tinh mắt, tuy trang bị này có chút quá thời hạn, dù sao cũng là một món trang bị Hoàng Kim.

Giá trị của trang bị Hoàng Kim không chỉ đơn thuần nằm ở thuộc tính, đa số là một loại biểu tượng của sức mạnh, đeo lên đi ra ngoài tuyệt đối là tràn đầy tính uy hiếp.

Vương Vũ do dự một chút nói: "Cho ngươi cũng được, có điều tiền của pháp trượng vẫn phải trả như bình thường..."

"Mẹ kiếp, đồ keo kiệt nhà ngươi, đưa đây đi!" Mạn Châu Sa Hoa khinh thường liếc nhìn Vương Vũ một cái, nhận lấy Lang Vương Chúc Phúc.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment