Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 459 - Chương 458: Thích Khách Một Trang Sách

Trang 230# 2

 

 

 

Chương 458: Thích khách Một Trang Sách
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Vương Vũ cố gắng định tránh né lần nữa, nhưng không biết tại sao dưới chân lại không nghe sai khiến, chỉ có thể trơ mắt nhìn chùy của sơn yêu nện xuống.

"Mẹ nó, đồ quái khốn kiếp này!" Vương Vũ mắng thầm một tiếng, găng tay biến thành trường côn chống đỡ chùy của sơn yêu.

-245

Vương Vũ bị một cái chùy nện bay ra ngoài, đồng thời hệ thống nhắc nhở: [vũ khí của bạn bị Phá hủy, hư tổn 20%.]

"Bà mẹ nó!"

Vương Vũ nhất thời nóng nảy, Tiếng Thở Dài Của Võ Học Gia chính là vật mà Vương Vũ vô cùng yêu thích, một hiệp đã bị phá hủy mất 20%, mẹ nó quái này còn đánh được nữa không hả?

Mắt thấy sơn yêu lại lao đến lần nữa, Vương Vũ cũng không dám cứng đối cứng với nó nữa, ngay tại chỗ Lăn Mình sang bên cạnh, lúc này giọng nói của Độc Hành Giang Hồ Khách lại vang lên lần nữa.

"Ngưu huynh, dây mây sắp bị chặt đứt rồi... Đừng để sơn yêu đập phá nữa."

Vương Vũ nghe thấy thế thì ngẩng đầu lên nhìn, một con sơn yêu khác giơ chùy lên cố gắng nện lên dây mây, dây mây thô to chắc khỏe đã bị đập cho nát nhừ.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Băng Quyền của Vương Vũ tiến lên, một chân đạp ra một chiêu Lôi Đình Cước.

Sơn yêu đang chổng mông nện chùy bị một cước này của Vương Vũ đạp trúng không trượt chút nào, gào lên một tiếng lập tức cắm đầu ngã xuống vách núi cao.

"Ầm..."

Tiếng vật khổng lồ rơi tự do từ dưới núi vang lên, đáng thương sơn yêu tươi sống bị ngã chết.

"Ngưu huynh thật ngoan độc..." Độc Hành Giang Hồ Khách thầm nói trong lòng.

Vương Vũ không để ý đến thằng nhóc này, vì con sơn yêu vừa nãy lại giơ chùy chạy đến, Vương Vũ tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vũ khí của sơn yêu.

Sơn yêu xông đến trước mặt Vương Vũ, chùy lớn nâng lên thật cao, Vương Vũ cười khẽ, thân hình chợt lóe xuất hiện sau lưng sơn yêu, hai tay đột nhiên duỗi ra phía trước, đẩy thân hình khổng lồ kia ngã xuống.

Đúng... là đẩy, lực tấn công của sơn yêu không ra sao, lực phá hoại của trang bị lại quá mạnh mẽ, Vương Vũ bị đồ chơi to như con gấu này dọa sợ, thậm chí ngay cả chiêu thức lưu manh cũng lấy ra dùng.

Sau khi giải quyết xong sơn yêu, Vương Vũ lấy ra một sợi dây thừng thả xuống, cũng kêu lên với Độc Hành Giang Hồ Khách: "Mau bắt lấy sợi dây thừng này, ta kéo ngươi lên."

Dây mây đã lung lay sắp đứt, không thể nói trước được có thể chống đỡ được bao lâu, với tốc độ này của Độc Hành Giang Hồ Khách, khi leo lên đến đỉnh núi chắc Vương Vũ cũng quét được mấy đợt sơn yêu rồi, Vương Vũ cũng không chắc lắm lần nào mình cũng có thể ngăn cản được sơn yêu phá hoại.

Độc Hành Giang Hồ Khách cũng không nói nhiều lời, buông dây mây bắt lấy dây thừng, trên vách núi cheo leo Vương Vũ hai ba nhát đã kéo được hắn ta lên.

Bên cạnh vách đá có vẻ như chỉ có hai con quái vật này, sau khi Độc Hành Giang Hồ Khách lên đến nơi thì chỉ vào chỗ cách đó không xa nói: "Dao găm ở chỗ này."

"Cái gì?" Vương Vũ mở bản đồ nhìn thoáng qua tọa độ, quả thật tọa độ nhiệm vụ ở ngay bên cạnh vách đá.

Sau đó Vương Vũ đi theo hướng ngón tay Độc Hành Giang Hồ Khách đang chỉ, dọc theo vách núi đi về phía trước mấy bước, phát hiện có một luồng ánh sáng tím sậm, loáng thoáng lúc ẩn lúc hiện có thể nhìn thấy một thanh dao găm đang cắm thẳng vào nơi đó.

"Ánh mắt ngươi rất tốt đó." Vương Vũ kinh ngạc nói.

Nghề nghiệp Đạo tặc chẳng qua có thể nhìn thấy trong ban đêm thôi, trên đỉnh núi rất sáng sủa, phạm vi nhìn của Độc Hành Giang Hồ Khách cũng không khác mấy so với Vương Vũ, nhưng mà Vương Vũ lâu năm tập thành thói quen, ánh mắt tập trung hơn, cho nên so với người chơi bình thường, dễ dàng phát hiện ra mấy chi tiết, vậy mà Độc Hành Giang Hồ Khách lại phát hiện ra dao găm mà Vương Vũ không nhìn thấy được, cái này khiến Vương Vũ cảm thấy có chút bất ngờ.

"Ấy..." Sắc mặt Độc Hành Giang Hồ Khách hơi thay đổi, vội vàng nói: "Trùng hợp thôi..."

"Ờ..." Vương Vũ biết có một số đạo cụ đặc biệt có thể gia tăng tầm nhìn, nhìn vẻ mặt của Độc Hành Giang Hồ Khách, chắc là cũng không muốn nói ra, cho nên Vương Vũ cũng không hỏi đến cùng, mà chỉ thúc giục: "Nhanh đi rút dao găm ra đi nhé, ta còn đi luyện cấp đây."

"Được!" Độc Hành Giang Hồ Khách đáp một tiếng, vươn tay vào giữa đám sương đen, cánh tay Độc Hành Giang Hồ Khách vừa tiếp xúc đến màn sương đen, ngôi sao sáu cánh màu xanh lục trên cánh tay lập tức phát sáng lên, ngay sau đó màn sương đen từ từ tan rã.

Sau khi màn sương đen tan rã, Vương Vũ phát hiện nơi dao găm kia cắm vào là một ma pháp trận kỳ quái, trên bề mặt ma pháp trận chỗ cắm dao găm có tồn tại nhiều vết rạn nứt, giữa những vết rạn nứt có từng luồng khí đen liên tục tỏa ra, bồng bềnh bay về phía trước đỉnh núi Lạc Nhật.

"Ta nói này người anh em, ngươi rút con dao găm này ra, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ..." Vương Vũ lo lắng hỏi.

Nghe thấy lời nói của Vương Vũ, Độc Hành Giang Hồ Khách kỳ quái liếc nhìn Vương Vũ một cái: "Đại ca, đây là game, có gặp chuyện không may thì cũng có liên quan gì đến chúng ta sao?"

Dựa theo suy nghĩ của người chơi bình thường mà nói, miễn là hệ thống nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ là được, ai biết được sắp xảy ra chuyện gì chứ, Vương Vũ lại là một tên gà mờ hoàn toàn không biết gì về game, suy nghĩ còn chưa thay đổi được nhanh như vậy, hỏi ra vấn đề như vậy, khó trách bị người ta khinh thường.

"À..." Vương Vũ lúng túng một lát nói: "Được rồi, ngươi tiếp tục làm đi."

Độc Hành Giang Hồ Khách cúi đầu, nắm lấy chuôi dao cố gắng rút ra, dao găm bị rút ra, sau đó, ma pháp trận bên dưới dao găm bắt đầu nứt ra, cuối cùng vỡ vụn, lộ ra một cái hộp nhỏ màu đen.

Nhìn thấy chiếc hộp nhỏ kia, Độc Hành Giang Hồ Khách ném dao găm vào túi, vươn tay định lấy chiếc hộp kia.

Đúng lúc này, Vương Vũ đột nhiên kêu lên: "Mau gục xuống, sau lưng ngươi có người!"

Vương Vũ vừa dứt lời, Độc Hành Giang Hồ Khách vội vàng úp sấp trên mặt đất, cùng lúc đó sau lưng Độc Hành Giang Hồ Khách xuất hiện một Thích khách che mặt cao gầy.

Thích khách kia giơ dao găm đang thi triển Bối Thứ, Độc Hành Giang Hồ Khách nằm úp sấp trên mặt đất, tránh thoát được ngay lúc quan trọng, không bị người ta giết chết trong vòng một giây, Thích khách thấy một chiêu không giết chết đối thủ trong một giây được, ngược lại vươn tay đi lấy chiếc hộp màu đen.

Hệ thống nhắc nhở: Đội ngũ của bạn bị trúng tấn công của Một Trang Sách, bạn có 180 giây phòng vệ chính đáng.

"Đề nghị PK? Là người chơi?" Vương Vũ dựa theo nhắc nhở của hệ thống, một bước dài xông đến, vung nắm tay đấm về phía kẻ tên là Một Trang Sách kia.

Một Trang Sách dường như có mắt sau lưng, trở tay ra sau lưng dễ dàng dùng một dao găm đón đỡ được giữa không trung.

Một dao này vô cùng tinh xảo, trùng hợp ngăn lại nắm đấm của Vương Vũ.

"Hả?" Vương Vũ kinh ngạc một chút, tay phải nắm thành hổ trảo, tay vừa lật kéo lại cổ tay của Một Trang Sách, tay trái nắm thành hình mỏ hạc, tàn nhẫn đâm vào lưng Một Trang Sách, tay phải Một Trang Sách đang bị Vương Vũ bắt cũng nắm thành hình mỏ hạc, từ phía sau co lại, giãy thoát khỏi tay Vương Vũ, đồng thời ngay tại chỗ lăn một vòng, bị ép lui về phía sau mấy mét.

Vương Vũ thừa cơ vung tay trái lên, Cầm Vân Thủ bắt được hộp đen vào tay.

Một Trang Sách che mặt, hai người Vương Vũ không nhìn ra vẻ mặt của hắn ta, có điều trong ánh mắt hắn ta đầy vẻ kinh ngạc.

"Làm sao ngươi biết Tả Hạc Đính Thủ?"

Một giọng nói lanh lảnh vang lên, từ hướng Thích khách truyền đến.

Hai người Vương Vũ và Độc Hành Giang Hồ Khách đồng loạt sững sờ, lại nhìn về trước ngực Thích khách kia một cái, sau đó hai người không thể tin được liếc nhìn nhau, cùng nói: "Vậy mà là nữ? Không thể nào chứ..."

"Hừ!” Một Trang Sách nghe vậy thì hừ lạnh một tiếng, mở Tật Hành, nắm dao găm giống như một ảo ảnh vọt đến trước mặt Vương Vũ.

Vương Vũ lui về sau một bước, thân thể hơi nghiêng sang bên cạnh, tay trái nắm lấy cánh tay của Một Trang Sách, tay phải nắm thành hổ trảo nắm chặt dưới cằm Một Trang Sách, trực tiếp ném xuống vách núi.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment