Trang 241# 1
Chương 482: Giở trò lừa gạt
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Đệt!"
Nhìn thấy cảnh tượng đó, Lôi Công Đáng và Vô Kỵ cùng kêu lên một tiếng.
Lôi Công Đáng kêu lên vì sợ hãi, Lôi Công Đáng là cao thủ có được dồn một thân trang bị cực phẩm từ các công hội lớn, phòng ngự vật lý và phòng ngự ma pháp đều cao đến mức khiến người ta vô cùng phẫn nộ, nhưng mà ở đây, trước mặt chút quái nhỏ cấp 30, vậy mà gã chỉ có thể trụ được hai hiệp, dù là có kinh nghiệm chiến trận như Lôi Công Đáng, cũng không khỏi sợ hãi đến mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng khắp người.
Vô Kỵ kêu lên vì kinh ngạc, đối diện với khoảng hơn sáu mươi quái tấn công tầm xa, một đợt tấn công giáng xuống lại chỉ rơi mất có 50% sinh lực của Lôi Công Đáng, trang bị của thằng khốn này tốt đến mức độ nào chứ?
Đương nhiên, trang bị của Lôi Công Đáng càng tốt, Vô Kỵ lại càng hưng phấn...
"Trị liệu, mau trị liệu cho ta..." Lôi Công Đáng lùi về phía sau một bước, kêu gọi Vô Kỵ, kết quả đợi mãi cũng không thấy Thuật Trị Liệu của Vô Kỵ rơi xuống.
Ngay sau đó lại một đợt tấn công giáng xuống, lượng máu của Lôi Công Đáng lại rơi xuống mãnh liệt, mắt thấy Lôi Công Đáng sắp chết, đã thấy Lôi Công Đáng chờ đúng thời cơ, uống một chai dược tề cao cấp quý giá, trong nháy mắt lượng máu khôi phục lên 60%.
"Nhanh nhanh một chút, ngươi đang làm gì vậy?" Lôi Công Đáng lo lắng gào lên.
"Kỹ năng đang hồi..." Vô Kỵ bất đắc dĩ giơ hai tay.
"Mẹ kiếp."
Lôi Công Đáng tức giận đến sắp bốc khói.
Bây giờ hai Đạo tặc mới chạy được một nửa quãng đường, mà phải chạy đến tận điểm cuối cùng của hẻm núi, ít nhất còn hơn nửa phút nữa.
Chỉ cần một hiệp nữa là lũ xương khô có thể giết chết Lôi Công Đáng chỉ còn 50% máu trong vòng một giây, nửa phút cũng đủ để Lôi Công Đáng chết được mấy lần rồi.
Cho dù có dược tề cao cấp trong tay, không đề cập đến thời gian hồi của dược tề chăng nữa thì loại dược tề cao cấp này cũng cực kỳ quý giá, loại công hội lớn như Thiên Hạ Mạt Thế này cũng chưa có điều kiện cho Lôi Công Đáng lấy ra làm nước uống được.
Trong lúc nói chuyện, từ phía trước mặt tấn công lại bay đến lần nữa, Lôi Công Đáng cắn răng một cái, lấy tấm khiên không còn bao nhiêu độ bền ra mở ra chống đỡ.
Giá trị chống đỡ của tấm khiên được tính toán căn cứ vào độ bền.
Độ bền càng cao, giá trị chống đỡ càng cao, hiện tại độ bền của tấm khiên của Lôi Công Đáng đã không còn được một phần mười, một đợt tấn công giáng xuống, giá trị của tấm khiên của Lôi Công Đáng đã bị đánh thành số không, độ bền đột nhiên hạ xuống hàng đơn vị, mà lúc này đây, đám Chiến Sĩ Xương Khô ở hàng trước lại vung đao chém xuống.
Lôi Công Đáng hoảng sợ cuống quýt biến thành vũ khí lần thứ hai, vung kiếm chống đỡ...
Đám gia súc Toàn Chân Giáo nhìn thấy Lôi Công Đáng bị đánh thành như vậy mà vẫn còn có thể gượng người chống đỡ đến mấy hiệp, thì lập tức trợn mắt há mồm.
Thằng khốn này ngoan cường thật đó.
Đến lúc đó kỹ năng của Vô Kỵ cũng phục hồi xong, tiện tay lại ném hết lên đầu Lôi Công Đáng, lượng máu của Lôi Công Đáng bắt đầu nhanh chóng hồi phục...
Tuy lượng máu hồi phục, nhưng mà Lôi Công Đáng cũng không lạc quan hơn chút nào, tên ngốc nghếch Vô Kỵ này lại ném ra Thuật Trị Liệu cơ chứ... Hiệu quả trị liệu cũng quá thấp rồi.
Tuy nghề nghiệp trị liệu là nghề nghiệp hỗ trợ, nhưng mà kiến thức trong đó cũng không thấp hơn nghề nghiệp sát thương chút nào.
Kỹ năng của Mục sư chia làm kỹ năng hồi phục ngay lập tức và kỹ năng hồi phục kéo dài.
Bình thường dưới loại tình huống này, ném ra một kỹ năng hồi phục kéo dài là đã có hiệu quả trị liệu rồi, kỹ năng hồi phục lập tức chỉ ném ra dưới tình huống tank sắp không chống đỡ nổi thôi, Vô Kỵ ném kỹ năng như vậy, tuy có thể tạm thời kéo lượng máu lên, nhưng sẽ tạo thành trị liệu tràn ra,
Trị liệu tràn ra chính là lãng phí kỹ năng, nhưng lại vì kỹ năng làm lạnh mà sẽ hết sạch sức lực, cho nên Lôi Công Đáng nhất thời đầy máu chỉ giống như ánh sáng lóe lên khi sắp lìa trần, có loại trị liệu như heo này, nếu không phải Lôi Công Đáng thực lực mạnh mẽ, chỉ sợ đã không chịu đựng nổi từ lâu rồi.
Quả nhiên, sau đó kỹ năng của Vô Kỵ lại rơi vào thời gian hồi, tấm khiên của Lôi Công Đáng không thể sử dụng được nữa, dược tề cũng ở trong thời gian hồi, đã không còn nghề nghiệp trị liệu, nghề nghiệp tank có mạnh mẽ hơn nữa, nhưng phải đối mặt với tấn công hung dữ như vậy, cùng lắm cũng chỉ là giãy giụa thêm mấy cái mà thôi.
Người của Độc Cô Cửu Thương không có nghề nghiệp trị liệu, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lôi Công Đáng giãy giụa một mình, dĩ nhiên cho dù có nghề nghiệp trị liệu, dựa vào đức hạnh này của Lôi Công Đáng, cũng sẽ không có ai chịu giúp đỡ gã.
Không đến bốn hiệp, cuối cùng Lôi Công Đáng không chống đỡ nổi nữa, bị loạn tên bắn thành một khối thi thể, đợi ba mươi giây sau linh hồn bay ra sống lại.
Nhìn thấy Lôi Công Đáng bị đánh chết, Doãn Lão Nhị nâng tấm khiên xông lên.
Mọi người lại buff cho Doãn Lão Nhị lần nữa, lần này đám người Toàn Chân Giáo không tiếp tục gây sự nữa... Doãn Lão Nhị vững vàng kéo được thù hận.
Sau khi hai người Danh Kiếm Đạo Tuyết và Bắc Minh Hữu Ngư bên kia nhìn thấy Lôi Công Đáng trong đội ngũ đã chết rồi, mới mở ra Tật Hành nhanh chóng lao đến tế đàn.
Trên tế đàn xương trắng, một trái tim màu đen đang nhảy nhót, từng vòng khí tức màu đen giống như gợn sóng lan rộng ra bốn phía.
Xung quanh tế đàn, bốn Kỵ Sĩ Vong Linh cấp 40 năm đang đứng, cảm giác được hai Thích khách tiếp cận, Kỵ Sĩ Vong Linh giơ trường thương lên, giục ngựa bất chợt đâm đến.
"Ta dẫn dụ chúng rời đi, ngươi lấy Trái Tim Hắc Ám." Bắc Minh Hữu Ngư nói với Danh Kiếm Đạo Tuyết một tiếng, khua dao găm trong tay nghênh đón bốn Kỵ Sĩ Vong Linh.
Một tên trộm đi bộ cứng rắn chống đỡ bốn Kỵ sĩ cưỡi ngựa, kết cục như thế nào thì có thể tưởng tượng ra được, dao găm của Bắc Minh Hữu Ngư vừa đỡ, ngăn chặn trường thương của Kỵ Sĩ Vong Linh, ngay lập tức đã bị Kỵ Sĩ Vong Linh đụng cho bay ra ngoài.
Thù hận của bốn Kỵ Sĩ Vong Linh đều tập trung vào Bắc Minh Hữu Ngư, lúc này thấy Bắc Minh Hữu Ngư bị đánh lui, vội vàng giục ngựa truy đuổi, bên cạnh tế đàn lại không còn ai phòng thủ.
Danh Kiếm Đạo Tuyết lẻn qua bên cạnh, vươn tay ôm Trái Tim Hắc Ám vào trong lòng ngực.
"Ào ào, ào ào..."
Sau khi Trái Tim Hắc Ám bị Danh Kiếm Đạo Tuyết lấy được, khí tức màu đen ngừng khuếch tán, xương khô bên trong hang động giống như mất đi khống chế, tản mạn rơi đầy xuống đất.
Hệ thống nhắc nhở: [Thành công lấy được Trái Tim Hắc Ám... +20% độ hoàn thành phụ bản, hiện nay tiến độ kế hoạch...]
Cùng lúc đó, Lôi Công Đáng vừa chết cũng bật dậy, vội vàng chạy từ ngoài cửa phụ bản vào.
"Thế nào? Chống đỡ được không?" Lôi Công Đáng từ đằng xa nói vọng lại.
Vô Kỵ nghe thấy thế thì quay đầu vẻ mặt đầy tiếc nuối nói: "Ôi chao Lôi Công, quả thật ngươi sống lại không khéo rồi, chúng ta vừa mới qua cửa xong..."
"..." Lôi Công Đáng nghe thấy thế, sắc mặt xoẹt một cái đen sì.
Trong "Trọng Sinh", nếu khi đánh quái, người chơi chết và ra khỏi phụ bản thì nhiệm vụ phụ bản sẽ tuyên bố thất bại, tuy trong phụ bản trận doanh không phải là vừa chết đã lập tức ra khỏi phụ bản, nhưng mà nếu người chơi tử vong không quay lại cùng nhau hoàn thành phụ bản, cũng sẽ bị hệ thống tự động quy thành làm nhiệm vụ thất bại.
Dựa theo thông lệ trong game online, gặp được loại tình huống này, trừ khi đối thủ là loại boss vô cùng khó khăn, tất cả mọi người sẽ chia ra một cá nhân làm đồng đội của tử vong "chiến phục".
Trong "Trọng Sinh" không có kỹ năng "chiến phục", nếu về tình về lý thì hẳn là nên chờ đợi Lôi Công Đáng sống lại rồi hãy hoàn thành nhiệm vụ, ai ngờ người của Toàn Chân Giáo lại không hiền hậu như vậy, vậy mà lại hoàn thành nhiệm vụ trước khi Lôi Công Đáng sống lại.
Vì vừa nãy Lôi Công Đáng đã chết rồi, hoàn thành nhiệm vụ qua cửa không có phần của gã, lúc này gã sốt ruột chạy vội trở về, cũng không chú ý đến nhiệm vụ của mình đã thất bại... Lúc này vừa nghe thấy Vô Kỵ nói như thế thì tức đến nổ phổi.
Lôi Công Đáng gánh quái mất cả nửa ngày, chết một lần không nói còn liên lụy mất 60% độ bền của trang bị, nhất là tấm khiên của gã, độ bền cũng đã thấy đáy rồi, nhưng mà kết quả là, người của Toàn Chân Giáo lại hoàn thành nhiệm vụ, người có công lớn nhất Lôi Công Đáng ngay cả cái rắm cũng không vớ được, từ khoảng cách rất xa, tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được cơn tức giận của Lôi Công Đáng.
Lôi Công Đáng cũng không phải đồ ngu, gã còn lâu mới tin là chỉ kém có vài giây mà nhiệm vụ đã hoàn thành như vậy, nhất định là Vô Kỵ đang gài bẫy.