Trang 244# 1
Chương 488: Chiến thuật địa đối không
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Tọa kỵ chim ưng của Kỵ Ưng Viên Vương rất lớn, hai cánh giang ra cũng phải năm sáu mét. Nó lao từ trên không trung xuống, tốc độ nằm ngoài sức tưởng tượng của mọi người.
Dương Na cũng được xem là cao thủ khó lường, loại quái vật gì mà chưa từng thấy, nhưng đây là lần đầu tiên cô ta bị dọa chật vật như vậy.
Dù sao, đầu của con quái vật này quá lớn, lao xuống tấn công bao trùm được một diện tích lớn. Dù di chuyển của Dương Na có huyền diệu, tránh né có cao siêu đến đâu, dưới tình huống này muốn tránh cũng không được, mà muốn né cũng không xong.
"Né sang bên phải!"
Nhìn thấy Dương Na sắp bị Kỵ Ưng Viên Vương đâm chết, Vương Vũ hét lên một tiếng, rồi nhảy vọt về phía bên phải của Dương Na cách đó không xa.
Dương Na nghe thấy thế vội vàng né sang phía bên phải nửa mét. Cùng lúc đó, Cầm Vân Thủ của Vương Vũ đã cuốn đến, kéo Dương Na ở phía dưới người Kỵ Ưng Viên Vương ra trước khi nó đụng phải cô ta.
Kỵ Ưng Viên Vương công kích không trúng, gào lên một tiếng giận dữ, sau đó nắm lấy lông chim sau cổ của chim ưng khổng lồ một cách thô bạo. Chim ưng khổng lồ rít lên, vỗ cánh bay lên cao, rời xa mặt đất. Sau đó, Kỵ Ưng Viên Vương bay quanh không trung, nhìn xuống Vương Vũ ở phía dưới với vẻ căm tức.
Vương Vũ thầm nghĩ: "Thù hận của con súc sinh này lại chuyển sang người mình rồi."
Song phương giằng co được mấy giây, Kỵ Ưng Viên Vương giơ hai tay lên, một tảng đá bỗng nhiên xuất hiện ở trong tay nó, sau đó nó ném tảng đá xuống. Tảng đá bay theo đường vòng cung về phía Vương Vũ.
"Mẹ kiếp!" Ba người đều sững sờ, vừa rồi trong tay của Kỵ Ưng Viên Vương không có gì, đột nhiên lại có tảng đá? Chẳng lẽ con súc sinh này biết ma pháp không gian hay sao?
Ngây người được vài giây, tảng đá đã bay đến đỉnh đầu Vương Vũ. Vương Vũ thấy thế vội vàng di chuyển sang bên cạnh, ai ngờ tảng đá kia giống như có mắt, chuyển hướng ở giữa không trung đuổi theo Vương Vũ,
"Mẹ kiếp!" Vương Vũ bó tay với hành vi dùng kỹ năng như phép thuật vô lại này của hệ thống, thế này đâu phải là kỹ năng Ném Mạnh Đá Lớn, phải gọi là Lạc Thạch Thuật mới đúng.
Trong nháy mắt, tảng đá rơi xuống đỉnh đầu Vương Vũ, Vương Vũ thấy thế lăn mình một cái, tránh đi tảng đá quỷ dị này.
Nhưng tảng đá thứ hai của Kỵ Ưng Viên Vương đã được ném xuống.
"Đậu phộng!" Vương Vũ mắng một tiếng thô tục, rồi lăn mình tránh thoát.
Trông thấy Vương Vũ liên tục tránh được hai tảng đá, Kỵ Ưng Viên Vương vỗ bộ ngực rống lên một tiếng, không biết con hàng này đang cười hay đang giận nữa.
Ngay sau đó, một nụ cười hưng phấn xuất hiện trên mặt của Kỵ Ưng Viên Vương, cầm tảng đá lớn bằng một tay rồi ném về phía Vương Vũ.
"Em gái ngươi!" Vương Vũ dở khóc dở cười. Bà mẹ nó, con Kỵ Ưng Viên Vương này xem mình như trò chơi.
Dù đối mặt với BOSS Sử Thi cấp 50, Vương Vũ cũng không mệt mỏi như vậy, nhưng hôm nay hắn đã gặp phải khắc tinh.
Mặc dù kỹ năng Lăn Mình của Vương Vũ có thể tránh được tảng đá, nhưng lăn mình dưới đất để tránh tảng đá của một con khỉ thì quá mất mặt.
Xem ra. tảng đá của con khỉ này chắc là vô hạn, hơn nữa nó càng ném càng vui, nếu cứ tiếp tục như vậy thì không ổn.
Quay đầu lại nhìn Doãn Lão Nhị và Dương Na, hai con hàng này lại đang ngồi xổm ở đó, vừa nhìn Vương Vũ lăn mình vừa chỉ trỏ.
"Ồ! Hóa ra còn có thể lăn mình như vậy?"
"Đúng thế! Sao ta không nghĩ đến tư thế này chứ?"
"Lần sau phải thử mới được."
Nhìn hai người như quần chúng ngồi xem rồi bàn tán rôm rả, Vương Vũ giận tím mặt: "Hai người các ngươi nhìn cái cọng lông à, nhanh kéo thù hận của quái vật đi."
Doãn Lão Nhị nói: "Lão Ngưu! Ngươi cũng không tránh được, bọn ta càng không tránh được. Ngươi cứ chống cự một lát đi, bọn ta bàn đối sách đã."
"Đúng vậy! Nhìn ngươi lăn mình rất ngầu, cứ tiếp tục đi." Dương Na cũng phụ họa theo.
"Chó! Bố khỉ." Vương Vũ xạm mặt lại.
Đối sách con khỉ, hai tên khốn kiếp này nhất định đang muốn nhìn trò cười của hắn, nhất là Dương Na, Vương Vũ cảm thấy hối hận vì đã cứu cô ta.
"Không phải chúng ta không muốn cứu. Ngươi xem, quái vật này bay cao như vậy, chúng ta cũng không có cách nào?" Doãn Lão Nhị nói.
Vương Vũ nói: "Trước tiên, các ngươi kéo thù hận đi, ta đã có cách."
"Ngươi không gạt chúng ta chứ?"
"Nói nhảm! Ta chưa từng gạt người."
"Ta không tin!"
"Mẹ kiếp! Nếu ta chết thì các ngươi đừng hòng sống yên ổn."
Không thể không nói, chiêu này có tác dụng rất tốt. Hai người cộng lại cũng không phải là đổi thủ của Vương Vũ, ngày bình thường cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, Vương Vũ muốn hành hạ bọn họ dễ như trở bàn tay.
"Được rồi! Ngươi tuyệt đối đừng lừa hai người chúng ta."
Sau khi nói xong, Doãn Lão Nhị bèn đứng dậy, dùng Va Chạm chạy đến bên cạnh Vương Vũ, sau đó giơ lên khiên lớn chặn lấy hòn đá đang bay về phía Vương Vũ.
"Đoàng!"
Lực xung kích không lồ chấn động đến mức thanh máu của Doãn Lão Nhị giảm xuống một chút. Giá trị đón đỡ của khiên cũng giảm xuống một đoạn.
Nhân cơ hội này, Vương Vũ đột nhiên lăn sang bên cạnh rồi đứng dậy.
Kỵ Ưng Viên Vương đuổi theo, nhưng Dương Na đã nâng nỏ xạ kích. Mũi Tên Xuyên Thấu xuất hiện trên đầu chim ưng khổng lồ, gây ra một nghìn sát thương.
Đòn tấn công này của Dương Na gây ra sát thương rất lớn, thân thể chim ưng khổng lồ lay động, làm cho Kỵ Ưng Viên Vương suýt chút nữa ngã xuống đất.
Kỵ Ưng Viên Vương phẫn nộ đấm chim ưng khổng lồ mấy đấm, mới khiến chim ưng khổng lồ bình tĩnh lại. Sau đó, Kỵ Ưng Viên Vương chuyển mục tiêu về phía Dương Na.
Trông thấy Kỵ Ưng Viên Vương muốn lao xuống tấn công, Dương Na vội vàng chạy đến sau khiên của Doãn Lão Nhị, rồi co người lại
Kỵ Ưng Viên Vương mất đi mục tiêu gầm thét liên tục, ném đá liên tục về phía Doãn Lão Nhị.
Nhìn Doãn Lão Nhị kiên cường chống lại Kỵ Ưng Viên Vương, Vương Vũ vô cùng hâm mộ, nghĩ lại hắn thuở nhỏ tập võ nên thân thể rất khỏe mạnh. Ai ngờ ở trong trò chơi này, thân thể của hắn lại yếu như vậy, quả thật lạnh cả tim gan.
Mặc dù hai người Doãn Lão Nhị không lăn mình đầy đất chật vật như Vương Vũ, nhưng bây giờ Doãn Lão Nhị cũng khổ không thể tả.
Giá trị đón đỡ của khiên là có hạn, sau khi giá trị đón đỡ giảm hết, sẽ giảm độ bền. Chiếc khiên này chính là bộ đồ khiên của Doãn Lão Nhị. Nếu nó bị con khỉ này làm hư thì thuộc tính của Doãn Lão Nhị sẽ giảm đi rất nhiều, đến lúc đó sẽ khóc không ra nước mắt.
"Lão Ngưu! Ngươi nhanh lên, ta sắp không chịu nổi rồi." Doãn Lão Nhị nhìn về phía Vương Vũ rồi la lên.
Vương Vũ duỗi tay phải ra đang đứng khoa tay ở đó, sau khi nghe thấy tiếng la của Doãn Lão Nhị, quay đầu lại nói: "Đừng vội! Ta đang làm nóng người."
Doãn Lão Nhị: "..."
Có kỹ năng gì thì tung ra đi, có cách gì cũng làm luôn đi, trong trò chơi còn cần phải khởi động hay sao? Chẳng lẽ sợ bị chuột rút?
Đương nhiên Doãn Lão Nhị không dám nói thẳng, chỉ lẩm bẩm vài câu mà thôi
Sau một lát, Vương Vũ làm nóng người xong, biểu lộ đột nhiên nghiêm túc lên.
"Các ngươi mau tránh ra!"
Vương Vũ nhìn về phía Doãn Lão Nhị rồi hét lên, vũ khí trong tay Vương Vũ biến thành trường côn, chạy lấy đà mấy bước về phía Kỵ Ưng Viên Vương. Sau đó, Vương Vũ chống trường côn xuống đất, rồi nhảy lên cao.
Sau khi nhảy lên trên cao, Vương Vũ thu hồi trường côn, sau đó ném Niệm Khí Ba xuống dưới đất, thân thể mượn phản lực thay đổi phương hướng, sau đó thân hình lóe lên, bay lên cao năm mét.
Chiêu này của Vương Vũ đã được dùng để đánh Long Huyết Thần Súng ở thành Thiên Long. Bây giờ, cấp bậc và thuộc tính của Vương Vũ đã tăng lên không ít, trang bị càng mới càng nhiều hơn. Thế nên lần này, Vương Vũ nhảy cao hơn lần trước.
Nhưng Kỵ Ưng Viên Vương lại bay cao hơn Long Huyết Thần Súng. Độ cao của Long Huyết Thần Súng ở trạng thái hình rồng cũng chỉ có tám chín mét mà thôi, nhưng tọa kỵ của Kỵ Ưng Viên Vương là chim ưng… Nó đang bay cách mặt đất hơn hai mươi mét…
Cho dù Vương Vũ nhảy cao hơn lần trước, vẫn còn cách Kỵ Ưng Viên Vương một đoạn.