Trang 245# 1
Chương 490: Bí mật của Kỵ Ưng Viên Vương
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Ngươi muốn làm gì?" Kỵ Ưng Viên Vương nhìn Vương Vũ rồi hỏi với giọng hốt hoảng.
"Ồ? Không phải là NPC có trí trông minh hay sao? Nói như thế mà cũng không hiểu hay sao?" Doãn Lão Nhị nghi ngờ một chút rồi nói với giọng dữ dẵn: "Chúng ta giết ngươi là đạo lý hiển nhiên, có hàng ngon gì tranh thủ lấy ra, nếu không chúng ta không chỉ trói ngươi lại đơn giản như vậy."
Trí thông minh của NPC có trí tuệ chắc chắn không phải là hàng giả, cho dù Kỵ Ưng Viên Vương chỉ là một con khỉ, nhưng cũng biết mấy người Vương Vũ đang muốn ăn cướp nó.
Kỵ Ưng Viên Vương nói với vẻ tội nghiệp: "Xây dựng xã hội hài hòa, chém chém giết giết làm gì."
"Mẹ kiếp!" Ba người nghe thấy thế, suýt chút nữa phun ra máu, đây là lời kịch của nhà thiết kế hài hước nào vậy, vừa rồi con khỉ này còn ở trên trời ném đá, có thấy hài hòa chỗ nào đâu.
"Đừng nói nhảm nữa, nhanh lên." Vương Vũ giật giật dây thừng, sau đó móc ra vũ khí làm bộ sẽ ra tay.
"Có có có!" Kỵ Ưng Viên Vương vội vàng móc ra một quyển sách, rồi nói: "Sách kỹ năng này là kỹ năng của Võ sư, hi vọng ngài thích."
Quyền Cương: Kỹ nang hi hữu. Binh khí ở trong tay có thể biến thành đấu khí trong thời gian ngắn, tăng lên sát thương và phạm vi tấn công. Nghề nghiệp yêu cầu: Võ sư.
Nghề nghiệp Võ sư có tiếng tay ngắn, sách kỹ năng này lại có thể tăng lên phạm vi tấn công, coi như không tăng lên công kích, cũng là một sách kỹ năng cực phẩm.
Nhưng đây là BOSS có trí thông minh đấy, trong tay nhất định không chỉ có vật này.
Vương Vũ nhận lấy sách kỹ năng Quyền Cương, rồi nói: "Sách kỹ năng không tệ, nhưng vừa rồi người đập ta rất thê thảm."
Lời ấy của Vương Vũ cũng không sai, hắn cũng được xem là người chơi có kiến thức, BOSS Arceus thần cấp còn chưa khiến Vương Vũ bị thua thiệt lớn như vậy. Bây giờ, Vương Vũ lại bị một con khỉ đập cho lăn mình đầy đất. Chuyện này khiến Vương Vũ cảm thấy vô cùng nhục nhã.
"Còn bọn ta nữa! Độ bền khiên của ta đã bị ngươi ném đá cho mất hết, tranh thủ thời gian cho ta một chiếc khiên khác, không cần gì quá tốt, Sử Thi Truyền Thuyết gì đó ta cũng miễn cưỡng nhận lấy, nếu như không có thì Ám Kim cũng được." Doãn Lão Nhị tận dụng mọi thời cơ.
Nghe thấy lời của Doãn Lão Nhị, Kỵ Ưng Viên Vương sắp khóc. Vương Vũ chỉ là bắt chẹt, còn tên khốn Doãn Lão Nhị này là bóc lột đến tận xương tủy.
Còn đòi Sử Thi rồi Truyền Thuyết, đừng nói Kỵ Ưng Viên Vương không có, cho dù có cũng không giao ra, vì loại trang bị cao cấp này dính đến một nhiệm vụ lớn. Nếu nó tặng tùy tiện cho người khác, đến khi có người hoàn thành nhiệm vụ đến lấy phần thưởng, làm gì bây giờ? Hệ thống đại thần chắc sẽ khiến Kỵ Ưng Viên Vương vĩnh thế không được siêu sinh, không bao giờ xuất hiện nữa.
So với hậu quả đó, Kỵ Ưng Viên Vương tình nguyện chết một lần, quái vật phụ bản mà, chết quen rồi.
"Không có! Ta là một con khỉ, không có trang bị." Kỵ Ưng Viên Vương lắc đầu rồi nói với giọng khinh thường.
Doãn Lão Nhị bị một con khỉ khinh bỉ như vậy, trong lòng rất phiền muộn, Vương Vũ thấy thế bèn khuyên nhủ: "Ngươi đừng làm khó nó nữa. Nó còn phải dùng tảng đá tấn công chúng ta, lấy đâu ra trang bị cho ngươi, được rồi, nếu không có gì nữa thì giết nó đi."
"Rống! Ngươi không giữ chữ tín, ta đã cho ngươi sách kỹ năng, sao ngươi lại làm như vậy." Kỵ Ưng Viên Vương phẫn nộ hét lên.
"Chúng ta có ba người, mà ngươi chỉ cho một sách kỹ năng, thế thì làm sao chia? Ta nói cho ngươi biết, trong đội ngũ của chúng ta có một người rất thích ăn, không biết óc ngươi có vị thế nào?" Vương Vũ hỏi.
"Không biết! Rống!" Kỵ Ưng Viên Vương nghe thấy lời của Vương Vũ, biểu lộ rất khó coi.
Doãn Lão Nhị cười hắc hắc rồi thêm dầu vào lửa: "Buộc lại cổ ngươi, bóp chặt đầu ngươi, bổ thiên linh cái ra, thừa dịp ngươi chưa chết đổ dầu nóng vào."
"Rống!"
Kỵ Ưng Viên Vương sợ đến mức lông tơ dựng đứng hết cả lên, sau khi hét lên, móc ra hai quyển sách kỹ năng, rồi nói:
"Ta chỉ có ngần này, cho ta một cái thống khoái đi, chỉ cần không ăn ta là được."
Không cầu mạng sống nhưng cầu chết nhanh, có thể thấy được, Kỵ Ưng Viên Vương đáng thương này đã bị hai người xấu dọa cho sợ vỡ mật.
Ngẫm lại cũng thế, Kỵ Ưng Viên Vương tưởng chỉ có ma thú mới ăn thịt người, nhưng không ngờ con người lại ăn ma thú. Nó giống như người ăn thịt dê, bỗng một ngày nào đó dê lại ăn thịt người. Hơn nữa, kiểu ăn còn tàn nhẫn như vậy. Điều này khiến Kỵ Ưng Viên Vương sợ đến mức run chân.
Kỵ Thuật cao cấp: Kỹ năng kỵ thuật, có thể thuần phục quái vật làm tọa kỵ, có tỉ lệ nhất định thuần phục quái vật biết bay làm tọa kỵ. Nghề nghiệp yêu cầu: Thông dụng.
Lược Dực Trận: Kỹ năng trận pháp, tăng tốc độ di chuyển và sát thương của tất cả đơn vị trong đoàn đội. Nghề nghiệp yêu cầu: Thông dụng
Nhìn thấy hai quyển sách kỹ năng này, con mắt của Doãn Lão Nhị sắp trồi ra ngoài.
Kỹ năng kỵ thuật và kỹ năng trận pháp.
Hệ thống tọa kỵ nghe nói đến cấp 40 mới mở ra, người chơi qua trò chơi đều biết, không có kỹ năng kỵ thuật, cho dù có tọa kỵ cũng không dùng được.
Hơn nữa, kỹ năng kỵ thuật ở giai đoạn nào của trò chơi, đều rất hiếm thấy. Một quyển kỵ thuật cấp thấp đã vô cùng hiếm thấy, kỵ thuật cao cấp càng có tiền mà không mua được, huống chi đây là một bản kỵ thuật có thể thuần phục quái vật biết bay?
Trong trò chơi giả lập Trọng Sinh này, tọa kỵ biết bay không chỉ đơn giản là tăng lên tốc độ.
Về phần Lược Dực Trận càng có giá trị, kỹ năng quần thể chỉ có Kỵ sĩ mới có, tuy rằng bây giờ nghề nghiệp Kỵ sĩ không có bao nhiêu ưu thế, nhưng đến giai đoạn cuối của trò chơi, một Kỵ sĩ hợp cách có thể buff cho đội ngũ có hai mươi người.
Loại tăng lên sức chiến đấu đoàn thể này, dùng cho đoàn đội cỡ lớn đánh phụ bản, hay công hội chiến ở giai đoạn cuối của trò chơi đều có tác dụng vô cùng mạnh mẽ. Thế nên, thân phận bây giờ của Kỵ sĩ có xấu hổ đến đâu đi nữa, đến giai đoạn cuối của trò chơi sẽ là hàng bán chạy.
Lược Dực Trận không chỉ là kỹ năng buff cho đoàn thể, hơn nữa còn tăng lên diện rộng
Nghe giới thiệu đã biết kỹ năng này mạnh như thế nào, nhất là tăng lên trên diện rộng, đổi thành số liệt ít nhất là 50%. Đoàn đội 50 người tinh anh có kỹ năng này, chắc chắn tiêu diệt năm trăm kẻ địch.
"Chuyện này… Còn chưa đủ..." Sau khi Doãn Lão Nhị nhìn thấy hai sách kỹ năng này, nói với giọng tham lam.
Mẹ kiếp! Ném ra hai sách kỹ năng tùy tiện đều có giá trị liên thành, nếu dọa nó thêm chút nữa có lẽ sẽ ném ra thần khí.
"Ồ! Đúng thế! Sau khi giết ngươi những vật này cũng sẽ rơi xuống, hơn nữa chúng ta còn được thêm điểm kinh nghiệm." Vương Vũ cũng gật đầu phụ họa.
Kỵ Ưng Viên Vương cuống lên, trên nhảy dưới tránh rồi kêu lên: "Đồ hèn hạ! Ta chỉ có như thế, các ngươi có ăn ta cũng không có tác dụng gì."
Nhìn biểu lộ của Kỵ Ưng Viên Vương không giống đang nói dối, dù sao NPC không thể nói dối, hơn nữa Kỵ Ưng Viên Vương là một BOSS bảo vệ cửa ải, lấy ra những vậy này đã khiến người ta cảm thấy ngoài ý muốn.
"Người anh em! Thêm chút nữa, chúng ta sẽ tha cho ngươi." Doãn Lão Nhị vẫn chưa chịu tha.
Kỵ Ưng Viên Vương nghĩ một lát rồi nói: "Ngươi thả ta trước ta sẽ nói cho ngươi một bí mật."
"Ngươi nói trước đi!"
"Không! Các ngươi thả ta trước, ta không tin các ngươi." Kỵ Ưng Viên Vương bị lừa hai lần, thông minh lên.
"Cho chúng ta một lý do để tin tưởng ngươi."
Kỵ Ưng Viên Vương không tin người chơi, người chơi càng không thể tin tưởng NPC, nhất là ở trong game Trọng Sinh, NPC lại gian trá như vậy.
Nhưng một câu nói của Kỵ Ưng Viên Vương lại khiến ba người ngậm miệng, Kỵ Ưng Viên Vương nói: "NPC không thể nói dối."