Trang 245# 2
Chương 491: Quỹ đạo
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Không thể nói dối!" Đây là lý do rất khí phách, có lẽ không có câu nói nào có sức thuyết phục hơn câu nói này.
Vương Vũ không phải không biết đức hạnh của hệ thống, mặc dù bọn họ không thể nói dối, nhưng bọn họ luôn biết cách đào hố để người chơi nhảy vào. Điều này con ghê tởm hơn nói dối cả vạn lần.
Thế nên, dù Kỵ Ưng Viên Vương đưa ra lý do không có kẽ hỡ, Vương Vũ vẫn không tin tưởng nó.
"Được rồi! Ngươi thề đi!" Vương Vũ uy hiếp.
Thề ở đây không phải bảo Kỵ Ưng Viên Vương thề, mà bảo nó nói lại nội dung giao dịch này để hoàn thành khế ước Ước Định. Dù sao, NPC không thể nói dối, mội khi Kỵ Ưng Viên Vương nói dối, sẽ bị xóa bỏ.
"Chỉ cần ngươi thả ta, ta sẽ nhắc cho ngươi một câu, nhắc nhở này có thể tăng lên độ hoàn thành của cửa ải bí ẩn ở trong phụ bản." Kỵ Ưng Viên Vương nghe thấy thế bèn thề thốt.
"Cửa ải bí ẩn?" Vương Vũ nghe thấy thế, trên mặt cũng hiện lên nụ cười.
Hắn vội vàng cày phụ bản này như vậy, không phải vì cửa ải bí ẩn này hay sao, nếu Kỵ Ưng Viên Vương nói ra cách đánh, chính là hợp ý Vương Vũ.
Đương nhiên, Vương Vũ không biết giao dịch này chính là trứng màu do hệ thống thiết lập, khi người chơi đi vào cửa ai thứ hai, chỉ cần tính mạng Kỵ Ưng Viên Vương bị uy hiếp, nó sẽ chủ động nói ra giao dịch này.
Chẳng qua, trứng màu này chỉ có mười lần đầu của phụ bản mới có, vị trí phát động ở trên người Kỵ Ưng Viên Vương.
"Đúng thế! Mau thả ta ra, ta lập tức nói cho ngươi." Kỵ Ưng Viên Vương vội vã nói.
"Thế nào? Thả hay không?" Vương Vũ hỏi hai người khác.
Doãn Lão Nhị nói: "Thả đi! Cửa ải bí ẩn đó, nếu nó đã nói như vậy, chắc không phải là gạt người đâu."
Vương Vũ xoắn xuýt một chút rồi nói: "Sao ta cảm thấy không thích hợp? Cửa ải bí ẩn này sẽ không bẫy chết chúng ta chứ."
Trước tiên đưa ra lợi ích, sau đó dụ người chơi chui vào lưới, Vương Vũ đã gặp phải chuyện như vậy n lần, tuyệt đối không được tin vào tiết tháo của hệ thống. Dù sao lão tử đã nói bí mật cho ngươi, ngươi chết hay sống liên quan gì đến lão tử.
Doãn Lão Nhị nói: "Không sao! Loại phụ bản cấp bậc này, cửa ải bí ẩn có khó cũng chả khó đến đâu."
"Cũng đúng! Vậy ta thả đây." Nghe thấy lời của Doãn Lão Nhị, Vương Vũ nghĩ lại thấy cũng đúng.
Nếu mười lần đầu có cửa ải bí ẩn, nhất định người chơi ở cấp bậc này có thể thông qua, nếu không phụ bản này không có ý nghĩa gì. Hơn nữa, đội ngũ Toàn Chân Giáo tuyệt đối được coi là đội ngũ đứng đầu ở trong trò chơi, không có lý do bị bẫy chết.
Nói xong, Vương Vũ buông lỏng dây thừng ở trong tay ra.
Kỵ Ưng Viên Vương chỉ kêu lên một tiếng, chạy đến vách núi, sau đó nhìn xuống dưới núi rồi gầm rú.
"Đây là ý gì?" Ba người hơi sững sờ.
Đúng lúc này, Vô Kỵ lại đột nhiên hỏi trong kênh chat: "BOSS sắp chết hay sao? Mà bầy quái vật ở dưới này lại bay lên núi."
"Mẹ kiếp! Bị lừa rồi." Trong lòng Vương Vũ xiết chặt, một bước lao lên, vung quyền đánh về phía Kỵ Ưng Viên Vương.
Nhưng không ngờ, thân thủ của Kỵ Ưng Viên Vương lại cao hơn Vương Vũ, trông thấy Vương Vũ lao đến, nó nhảy ra xa, rồi kêu lên: "Ngươi làm gì thế?"
Trông thấy Kỵ Ưng Viên Vương mạnh mẽ như vậy, Vương Vũ càng kinh hãi, lần này quả thật là thả hổ về rừng.
"Mau nói cho ta biết bí mật đó là gì!"
Vương Vũ lại tiến lên, vừa vung quyền vừa hét.
"Ha ha!"
Kỵ Ưng Viên Vương cười ha ha, tránh đi đòn tấn công của Vương Vũ, sau đó nhảy đến bên cạnh Vương Vũ rồi nói: "Ta sẽ nói cho ngươi, nhưng không nói khi nào sẽ nói cho ngươi. Ngươi đừng có gấp, chờ thủ hạ của ta đến, ta sẽ nói cho ngươi."
"Mẹ kiếp!" Ba người Vương Vũ nghe thấy thế, suýt chút nữa phun ra một ngụm máu.
Đợi thủ hạ của ngươi đến, ba người chúng ta có mà chạy đằng trời? Khi đó, biết bí mật có tác dụng gì nữa?
Nói cho ngươi biết bí mật nhưng không cho ngươi cơ hội đi tìm, hệ thống quá âm hiểm, quả nhiên luôn là như vậy. Vương Vũ cảm thấy trong lời nói của con hàng này có cạm bẫy, xem ra không thể tin vào BOSS.
"Vô Kỵ! Các ngươi liều mạng ngăn lại quái nhỏ, có thể ngăn bao lâu thì ngăn bấy lâu." Vương Vũ nhắn một tin ở trong kênh chat, sau đó nói với Dương Na và Doãn Lão Nhị: "Hai người các ngươi nghe ta chỉ huy."
"Ngươi muốn làm gì?" Nghe thấy lời này của Vương Vũ, mọi người đều nói đồng thanh ở trong kênh chat.
Vương Vũ nói: "Giết BOSS!"
Mọi người: "..."
Nếu bầy quái vật dưới núi bị Kỵ Ưng Viên Vương khống chế, bây giờ Vương Vũ chỉ cần giết nó, bầy quái vật sẽ như rắn mất đầu, có thể bị giải tán ngay lập tức, dù bọn chúng không giải tán, cũng không có trận hình, Vương Vũ có thể đánh tan từng cái.
Thế nên, Vương Vũ muốn xử lý Kỵ Ưng Viên Vương trước khi bầy quái vật bay đến.
"Chúng ta đều đánh không lại nó, giết thế nào được?" Doãn Lão Nhị nói với giọng hơi buồn bực.
Ba người đã thấy được thân thủ của Kỵ Ưng Viên Vương, nhảy một cái đã xa mấy trượng, còn biến thái hơn cả Thuấn Gian Di Động. Ngay cả Vương Vũ đều đánh không trúng, chứ đừng nói đến tanker cồng kềnh như Doãn Lão Nhị.
"Ta có cách, lát nữa các ngươi nghe lệnh ta là được." Nói xong, Vương Vũ lại lao về phía Kỵ Ưng Viên Vương lần thứ ba.
Kỵ Ưng Viên Vương cười giả dối, rồi nhảy lên, Vương Vũ chỉ vào phía bên trái rồi nói: "Bắn Kích Vựng Tiễn về phía 10 giờ, lão Nhị dùng Va Chạm lao về phía đó."
Hai người Dương Na và Doãn Lão Nhị nhận được lệnh, không nói hai lời nhắm theo hướng ngón tay của Vương Vũ.
Kỵ Ưng Viên Vương rơi xuống đấp, giống như tập đi tập lại vài lần. Đúng lúc này, nó đã rơi vào vị trí ngón tay của Vương Vũ, bây giờ Kích Vựng Tiễn của Dương Na đã bay đến.
"Bịch!"
Kỵ Ưng Viên Vương là BOSS nên không bị khống chế. Hiệu quả hôn mê mấy giây của Kích Vựng Tiễn bắn vào mặt Kỵ Ưng Viên Vương, chỉ khiến nó hơi dừng lại một chút mà thôi. Nhưng vì dừng lại mấy giây này, Va Chạm của Doãn Lão Nhị đã va vào người Kỵ Ưng Viên Vương.
"Ầm!"
Kỵ Ưng Viên Vương bị đâm bay hai mét. Cùng lúc đó, Vương Vũ đã lao đến bên cạnh Kỵ Ưng Viên Vương, trường côn như rồng đánh vào sau gối Kỵ Ưng Viên Vương, khiến Kỵ Ưng Viên Vương không tự chủ được quỳ xuống đất.
"Trúng! Đánh trúng thật?"
Doãn Lão Nhị và Dương Na nói với giọng hơi khó tin.
Tốc độ của con khỉ thúi này nhanh đến mức khiến người ta giận sôi. Ngay từ đầu, Doãn Lão Nhị quả thật không nắm chắc có thể va vào nó.
Vương Vũ nói: "Đương nhiên, mặc dù ta không chạy nhanh bằng Kỵ Ưng Viên Vương, nhưng ta có thể nhìn thấy quỹ đạo chuyển động của Kỵ Ưng Viên Vương, tất nhiên có thể đoán được điểm dừng chân tiếp theo của nó."
Mặc dù tốc độ của Kỵ Ưng Viên Vương rất nhanh, nhưng ở trong mắt Vương Vũ thì cũng chỉ có thế mà thôi. Sở dĩ Vương Vũ không thể đánh trúng Kỵ Ưng Viên Vương, là bởi vì nhanh nhẹn của Vương Vũ không đủ, nhưng mỗi động tác của Kỵ Ưng Viên Vương, Vương Vũ đều nhìn thấy rõ ràng.
Từ khi Kỵ Ưng Viên Vương nhảy lên, Vương Vũ có thể từ hai chân của Kỵ Ưng Viên Vương đoán ra quỹ đạo nhảy của nó, từ đó tính ra được vị trí rơi xuống của Kỵ Ưng Viên Vương.
"Ồ?" Dương Na nghe thấy thế, sắc mặt trắng bệch.
"Quỹ đạo? Điểm dừng chân?" Doãn Lão Nhị cũng nghe không hiểu.
"Quỹ đạo nhảy và mục tiêu hiểu chưa?" Dương Na giải thích giúp.
"Mẹ kiếp! Cung tên là vật chết, khoảng cách bắn cũng là cố định, nhưng con khỉ này là vật sống mà."
"Thế nên mới nói hắn là tên biến thái!" Dương Na nói với vẻ mặt không có cảm xúc.