Trang 260# 1
Chương 520: Một khối lệnh bài
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
“Quăng xúc xắc thì quăng xúc xắc, ai sợ ai, cái danh hiệu Hoàng Tử Quăng Xúc Xắc của ta không phải là hư danh đâu nhé!” Lôi Công Đáng phất tay áo một cái, ngập tràn khí chất con đồ quăng xúc xắc trước.
92 điểm, quả nhiên, để trở thành một cao thủ, Lôi Công Đáng không hoàn toàn dựa vào thực lực.
“Má nó! Được đấy!” Doãn Lão Nhị vung tay, quăng được 55 điểm, sau đó nước mắt nước mũi tèm lem quay người bỏ đi.
Độc Cô Cửu Thương không cam lòng yếu thế, cười đùa một lát rồi cũng tự động biến mất.
Cuối cùng chỉ còn lại mỗi Bao Tam, tất cả mọi người đều nhìn Bao Tam mà không lên tiếng, đặc biệt là Vô Kỵ, hắn nhìn chằm chằm vào Bao Tam tựa như đang nói: “Ta tranh thủ cho ngươi cơ hội này, nếu ngươi dám làm ta mất mặt, ta sẽ thọc chết ngươi.”
Hai tay Bao Tam nắm hờ lại, sau đó chắp hai bàn tay vào nhau rồi thầm thì điều gì đó, mọi người tò mò hỏi: “Ngươi đang làm gì thế?”
“Hấp thu linh khí thiên địa, thu nạp quang hoa nhật nguyệt.” Nói xong, Bao Tam tự tin tung xúc xắc lên.
95 điểm, ưu thế 3 điểm đã thắng được Lôi Công Đáng, thu Ám Ảnh Ma Nhận vào trong túi.
Lôi Công Đáng há hốc mồm, đám người còn lại càng kinh ngạc hơn: “Má nó, thế cũng được á? Bao Tam ngươi mau dạy ta…”
Bao Tam mỉm cười một cách thần bí: “Tâm thành ắt linh.”
“Thì ra là thế!” Đám người còn lại hiểu ra.
Từ đó về sau quăng xúc xắc kiểu Bao Tam đã trở nên vô cùng thịnh hành trong trò chơi, không biết có phải do nguyên nhân tâm lý hay không, theo thống kê tỉ lệ ra điểm cao của phương pháp quăng xúc xắc kiểu Bao Tam cao hơn cách quăng xúc xắc bình thưởng hẳn hai lần, lúc quăng xúc xắc mà không múa may vài cái thì cũng ngượng lấy xúc xắc ra.
Những năm tháng sau này Bao Tam thỉnh thoảng đi phụ bản lại gặp phải cách quăng xúc xắc phong cách Bao Tam, bản thân hắn cũng quên mất mình đã từng làm một mánh khóe như vậy.
Món trang bị thứ hai là một chiếc mũ giáp.
Ám Ma Thủ Sức (Mũ giáp) (Hoàng Kim)
Vật phòng: 70 - 90
Ma phòng: 60 - 80
27 Thể chất
29 Tinh thần
Hào Quang Tội Ác: Kỹ năng bị động, trong phạm vị 500 mã, mỗi giây phòng ngự của kẻ địch bị giảm 1 %, cộng dồn tối đa 10 tầng, có thể gia tăng cùng với các kỹ cùng loại.
Ác Mộng Chi Thủ: kỹ năng bị động, có tỷ lệ nhất định tạo thành hiệu quả sợ hãi lên kẻ thù, kích hoạt 30 giây một lần
Tín Ngưỡng Chân Thành: kỹ năng bị động, kỹ năng loại Kỵ sĩ tiêu hao phù chú -50%.
Giới thiệu vật phẩm: Mũ giáp được đặc chế do quân đoàn Hắc Ám để lại, trông có vẻ vô cùng khủng bố nhưng nghe nói đội nó lên lại có tín ngưỡng kiên định.
Yêu cầu nghề nghiệp: Kỵ sĩ.
Yêu cầu cấp bậc: 35
Mũ giáp này là trang bị của Kỵ sĩ, thuộc tính chính rất cao, ba hiệu quả đặc biệt cũng không tồi, Hào Quang Tội Ác cộng thêm Hào Quang Trừng Phạt của Kẻ trừng phạt, nhiều nhất có thể làm giảm 20% phòng ngự vật lý và ma thuật của đối phương.
Hiệu quả sợ hãi cũng là một kỹ năng loại khống chế khá buồn nôn, bổ sung được yếu điểm ít có kỹ năng khống chế của Kỵ sĩ.
Còn về phần Tín Ngưỡng Trung Thành, càng là hiệu quả đặc biệt Kỵ sĩ cần nhất, chứ không phải là một trong số nào cả.
Nghề nghiệp Kỵ sĩ là kẻ theo đuổi Thần, thứ bọn họ phải tiêu hao không phải là MP mà là phù chú, vật phẩm tiêu hao như phù chú cũng giống với mũi tên, lúc chiến đấu nếu dùng hết là sẽ không có cách nào để bổ sung cả, bởi vậy tiêu hao phù chú giảm 50%, cũng có nghĩa là được phóng nhiều hơn các nghề nghiệp khác một phần, đây là một hiệu quả đặc biệt phụ trợ vô cùng thực dụng.
“Cái này là của ta!” Độc Cô Cửu Thương nhìn thấy Ám Ảnh Thủ Sức, hưng phấn đến nỗi reo cả lên.
Ám Ảnh Ma Nhận vừa nãy là cả bốn người đều cần, có thể quăng xúc xắc, nhưng Ám Ảnh Thủ Sức lại là trang bị chuyên dùng của Kỵ sĩ, hiện giờ trong đoàn chỉ có một Kỵ sĩ, bởi vậy đương nhiên quyền sở hữu sẽ thuộc về một mình Độc Cô Cửu Thương.
“Ai nói là của ngươi, quăng xúc xắc đi!” Vô Kỵ nhìn thấy dáng vẻ khoe khoang của Độc Cô Cửu Thương, lạnh lùng tạt một chậu nước lạnh lên đều hắn ta.
“Dựa vào cái gì chứ! Đây là trang bị của Kỵ sĩ, ngươi quăng xúc xắc làm quái gì!” Độc Cô Cửu Thương sầm mặt nói.
Vô Kỵ đáp: “Ngươi nói phân phối vật phẩm phải dựa vào cách quăng xúc xắc, nhưng cũng không nói đánh ra trang bị của ai thì người ấy nhận!”
“Má nó, tên tiện nhân nhà ngươi! Ngươi muốn trang bị của Kỵ sĩ làm méo gì?”
“Chả làm hết, ta thấy tạo hình của cái mũ giáp này dễ nhìn, định lấy ra làm trang sức đấy, không được à?”
“Ngươi!!” Độc Cô Cửu Thương chán nản chỉ tay vào mặt Vô Kỵ, ngón tay run run, hận không thể thọc cho Vô Kỵ một dao chết ngay tại chỗ, nhưng niệm tình Toàn Chân Giáo người đông thế mạnh, lại có tên não tàn là Vương Vũ, Độc Cô Cửu Thương mới kìm nén suy nghĩ thọc chết Vô Kỵ lại.
“Đương nhiên rồi, muốn có được mũ giáp cũng không phải là không thể thương lượng.” Vô Kỵ cười híp mắt nói.
“Thương lượng thế nào?” Độc Cô Cửu Thương hỏi.
“Nghe nói thành Thiên Long có một BOSS hoang dã tên là Hoa Yêu, hiện giờ đang bị Thiên Hạ Mạt Thế các người nuôi nhốt?” Vô Kỵ cười híp mắt hỏi.
BOSS hoang dã là vật vô chủ, lại có địa điểm làm mới cố định, bởi vậy những chuyện như nuôi nhốt BOSS hoang dã không còn là điều mới lạ giữa mấy công hội lớn như Thiên Hạ Mạt Thế, đến cả Toàn Chân Giáo cũng còn nuôi nhốt Urtus nữa là…
“Muốn ta đưa địa điểm làm mới của BOSS cho các ngươi! Không cần thương lượng nữa!” Không đợi Vô Kỵ nói hết câu, Độc Cô Cửu Thương đã lập tức từ chối.
“Không không không, ta chỉ muốn đánh một lần thôi, kiếm một cái Hoa Yêu Chi Quan thôi mà.” Vương Vũ cười híp mắt giải thích.
“Chỉ đánh một lần?” Độc Cô Cửu Thương nghe thế bèn hỏi một cách giảo hoạt.
BOSS Hoa Yêu này thật ra là một con BOSS vô cùng yếu, thuộc tính của trang bị nó bạo ra cũng vô cùng rác rưởi, sở dĩ Thiên Hạ Mạt Thế nuôi nhốt Hoa Yêu, hoàn toàn là bởi vì Hoa Yêu Chi Quan.
Hoa Yêu Chi Quan là một món trang bị vô cùng nổi tiếng trong thời kỳ close beta, nghe nói kiện trang bị này tự bản thân nó đã mang theo thuộc tính hồi sinh, server chưa mở được bao lâu Thiên Hạ Mạt Thế đã nuôi nhốt Hoa Yêu, nhưng quét mấy chục lần Hoa Yêu mà vẫn chỉ ra mấy thứ rác rưởi, không hề thấy bạo ra Hoa Yêu Chi Quan.
Độc Cô Cửu Thương nghe ý Vô Kỵ nói, rất có thể Vô Kỵ đã xem Hoa Yêu Chi Quan là một món trang bị có thể đánh rớt trong một lần, nếu đã thế thì cứ cho hắn quét một lần đi, không đau không ngứa, không rơi ra trang bị cũng không thể đổ tại gã.
“Chỉ đánh một lần!” Vô Kỵ nói một cách bình thản.
“Vậy được, một lần thì một lần!” Độc Cô Cửu Thương thoải mái đồng ý, Vô Kỵ cười ha ha, đưa Ám Ảnh Thủ Sức cho Độc Cô Cửu Thương.
Trong bảo rương của Sứ Đồ Thứ Sáu có không ít đồ đạc, nhưng những thứ có hàm lượng vàng cao thì chỉ có hai kiện trang bị trên mà thôi, những món đồ về sau hiển nhiên chỉ là để đủ số lượng, dù sao cũng là BOSS cấp Sử Thi, không bạo ra trang bị Sử Thi thì cũng thôi, đến cả kỹ năng hiếm có cũng không cho, tin đồn trận doanh keo kiệt cho đạo cụ và trang bị quả nhiên danh bất hư truyền.
Sau khi mở liên tiếp vài món rác rưởi, cuối cùng Vương Vũ cũng tin mình đã dùng hết vận may, không thể không bất lực mò ra món vật phẩm cuối cùng trong bảo rương.
Ngay khi Vương Vũ rút món vật phẩm cuối cùng ra, tất cả mọi người đều sững sờ.
Đây là một khối lệnh bài, tất cả mọi người đều biết, đạo cụ loại lệnh bài là đạo cụ quý giá nhất trong trò chơi, lệnh bài chuyển chức, lệnh bài trụ sở công hội, tùy tiện vứt ra một cái cũng có giá trị khổng lồ, bởi vậy khi nhìn thấy lệnh bài trong tay Vương Vũ, toàn bộ đều trố mắt ra nhìn, muốn xem xem đây rốt cuộc là thứ gì.
“?” Vương Vũ quan sát lệnh bài một lát, gương mặt để lộ vẻ nghi ngờ.
“Lão Ngưu, mau show thuộc tính ra đi, xem một mình không vui đâu.” Dưới sự thúc giục liên hồi của mọi người, Vương Vũ cũng show thuộc tính của lệnh bài ra.