Trang 269# 2
Chương 539: Mối thù cũ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Nói linh tinh cái gì thế hả! Người phụ nữ nào cơ?" Thủy Hạ Khán Ngư nghe thấy thế hung dữ trừng mắt nhìn Tiểu Mộng, ra hiệu bảo cô ta không nên nói linh tinh.
Tiểu Mộng ngoảnh mặt làm ngơ nói: "Không phải là Độc Cô Linh kia sao? Có gì mà không tiện nhắc đến cơ chứ, loại phụ nữ vừa háo sắc lại vừa keo kiệt ấy, ngài không cần cô ta là rất bình thường mà, nhìn bộ dạng cô ta một khóc hai nháo ba thắt cổ, ta nhìn thôi đã thấy phiền rồi."
"..." Cả đám người vừa nghe thấy lời Tiểu Mộng nói, tất cả đều ngẩn người, cả đám đều dựng lỗ tai lên rất sợ để sót mất một chữ.
Mà Vương Vũ thì còn đang bận khinh thường Vô Kỵ trong kênh công hội: "Đây là cách ngươi nghĩ ra để bôi nhọ Thủy Hạ Khán Ngư ấy hả? Quá thấp kém, đến ta còn chẳng mắc lừa nữa là..."
Nhưng không ngờ Vô Kỵ lại không tức giận, đáp lại: "Không phải bôi nhọ, đây chính là sự thật!"
"Sự thật? Là thật hay giả đó? Thật sự có một người tên là Độc Cô Linh sao?" Vương Vũ kinh ngạc nói.
"Độc Cô Linh?" Bắc Minh Hữu Ngư và Doãn Lão Nhị đột nhiên lên tiếng: "Nick này rất quen tai đó, không phải là người phụ nữ đã từng kết hôn với Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ sau đó còn chưa đến hai ngày đã ly hôn sao?"
"Không sai, đồng thời cô ấy còn là người sáng lập ra Toàn Chân Giáo, hội trưởng đời thứ nhất của Toàn Chân Giáo!" Minh Đô vẫn luôn bất cần đời, nhưng khi nhắc đến Độc Cô Linh, giọng điệu cũng trở nên nghiêm túc hơn.
"Chẳng lẽ Tam Sát Trang thật sự là..." Bắc Minh Hữu Ngư kinh ngạc nói.
Đều là game thủ chuyên nghiệp, đối với mấy chuyện hư hỏng của Tam Sát Trang không thể không biết đến được, giang hồ cũng có nghe đồn Tam Sát Trang bị Toàn Chân Giáo một tay đánh sập, ở cùng với mấy người Toàn Chân Giáo lâu rồi, Bắc Minh Hữu Ngư cũng chấp nhận người của Toàn Chân Giáo có bản lĩnh, nhưng mà công hội nho nhỏ chỉ có mấy người muốn kéo sập một công hội lớn mấy trăm nghìn người, đây là chuyện có dùng đầu ngón chân cũng biết là không thể nào làm được.
Phải biết rằng chính bản thân Bắc Minh Hữu Ngư đã từng được trải nghiệm sự khủng bố của những công hội lớn.
Đến cùng có phải Toàn Chân Giáo kéo sập Tam Sát Trang hay không, ngoại trừ hai phe trong cuộc ra, không ai dám kết luận, nhưng mà nhắc đến Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ và Độc Cô Linh, đây cũng là đề tài bàn tán say sưa của nhóm người chơi già dặn kinh nghiệm.
Người có chút kiến thức về game đều biết, năm đó Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ và Độc Cô Linh là đôi tình nhân nổi tiếng, năm đó khi họ kết hôn trong game, ngay cả quản lý game cũng kinh hãi...
Bao hết web chính thức, còn làm cả video tuyên truyền, đây quả thật là chuyện khiến mọi người cực kỳ hâm mộ, hai người cũng trở thành đôi tình nhân đầu tiên được công nhận trong game.
Có điều nghe nói sau khi hai người kết hôn không được mấy ngày, Độc Cô Linh đã rời khỏi giới game, có không ít người nói Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ là muốn nhờ sự giúp đỡ của Độc Cô Linh để làm chuyện gì đó, cụ thể có phải như vậy hay không, đều là tin đồn nhảm trên vỉa hè.
Dù sao không lâu sau đó, Tam Sát Trang đột nhiên tuyên bố giải tán, Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ cũng bốc hơi khỏi mặt đất, không hề xuất hiện lại, về phần vì sao một huyền thoại lại đột nhiên sụp đổ, chuyện này cũng trở thành một vụ án chưa giải quyết được trong giới game online, người của Tam Sát Trang biết chuyện cũng xấu hổ không dám nhắc đến.
Lúc này nghe thấy Tiểu Mộng, người chơi già dặn kinh nghiệm của Tam Sát Trang nhắc đến Độc Cô Linh, linh hồn hóng hớt của cả đám nháy mắt lại bùng cháy, cho dù những người kia không có chút hứng thú gì với ân oán giang hồ, nhưng nghe thấy tin tức lớn như vậy, cũng không nhịn được tập trung tinh thần.
"... Đúng rồi, Lưu Vân, không phải ngươi phải đi làm nhiệm vụ sao? Nhanh chóng đi làm đi, nếu không sẽ bị người ta giành trước đấy." Thủy Hạ Khán Ngư bắt đầu nói lảng sang chuyện khác.
Nếu như là những kẻ khác, Thủy Hạ Khán Ngư còn có thể ngụy biện được ba phần, nhưng mà nếu chính là Độc Cô Linh từng gây ra chấn động lớn như vậy, hơn nữa bản thân Thủy Hạ Khán Ngư lại vừa thừa nhận Tiểu Mộng là thành viên cũ của Tam Sát Trang, nếu lại lẫn lộn phải trái như vừa nãy, thì đúng là nhục nhã chỉ số thông minh của những người khác rồi.
Đứng trước một câu chuyện gay cấn như vậy, khả năng tập trung của Niệm Lưu Vân cũng không hề bị ảnh hưởng chút nào, đám fan hâm mộ không thèm đếm xỉa đến việc Thủy Hạ Khán Ngư nói lảng sang chuyện khác, đều ồn ào hỏi Tiểu Mộng: "Tiếp tục nói đi..."
"Thôi được rồi quên đi, vẫn đừng nói thì hơn..." Tiểu Mộng ngừng lại một lát nói: "Người phụ nữ kia cũng là chuyện bé xé ra to, không phải một thanh Thứ Tình thôi sao... Đều là vợ chồng với nhau, có đưa cho hội trưởng thì cũng có làm sao đâu chứ?"
"Thứ Tình? Bà mẹ nó, thần khí đứng đầu trong game "Vũ Bộ Thiên Hạ" sao?" Mọi người kêu lên hoảng sợ, sắc mặt Thủy Hạ Khán Ngư liên tục thay đổi, nhìn chằm chằm Tiểu Mộng nói: "Ngươi chắc chắn không phải là người của Tam Sát Trang, nói mau, rốt cuộc thì ai bảo ngươi đến đây bôi nhọ ta hả?"
"Bôi nhọ? Hội trưởng, ngươi nói gì vậy? Ta chính là người của Tam Sát Trang mà." Tiểu Mộng ra vẻ hoảng sợ nói: "Trước đây ta là thuộc hạ của lão đại Tam Sơn, nếu không ngươi gọi hắn ta đến làm chứng xem?"
Lão đại Tam Sơn trong lời nói của Tiểu Mộng là hội trưởng Tam Sơn Ngũ Nhạc của công hội đứng đầu Cửu Châu Đế Quốc, bây giờ là người duy nhất trong game online.
Thủy Hạ Khán Ngư đương nhiên không tin Tiểu Mộng thật sự quen biết Tam Sơn Ngũ Nhạc, nhưng mà lời nói của Tiểu Mộng cũng không sai, Tam Sơn Ngũ Nhạc vẫn luôn nổi tiếng vì thái độ làm người ngay thẳng, hơn nữa trọng lượng trong lời nói của Tam Sơn Ngũ Nhạc đương nhiên còn nặng hơn Tiểu Mộng rất nhiều rồi, nếu rước lấy Tam Sơn Ngũ Nhạc đến vạch trần chuyện này ra, chỉ sợ Thủy Hạ Khán Ngư thật sự phải thân bại danh liệt lần nữa.
Tuy nghĩ thế, Thủy Hạ Khán Ngư cũng không nói nhảm nhiều, nâng pháp trượng lên một chiêu Liên Hoàn Thiểm Điện bổ về phía Tiểu Mộng.
Thủy Hạ Khán Ngư nói thế nào cũng là một cao thủ, mà Tiểu Mộng chẳng qua chỉ là một Cung thủ máu giấy, người luyện cấp ở đây, cấp bậc cũng không cao lắm, làm sao chống đỡ nổi một tia sấm sét này của Thủy Hạ Khán Ngư.
Mắt thấy Tiểu Mộng sắp bị giết chết trong vòng một giây, một vệt ánh sáng trắng cuốn đến, kéo Tiểu Mộng sang bên cạnh, tránh né Liên Hoàn Thiểm Điện của Thủy Hạ Khán Ngư.
"Ngư này, ngươi đây là đang định giết người diệt khẩu sao?" Vương Vũ một tay lôi Tiểu Mộng đang sợ đến mặt mũi trắng bệch, cười lạnh hỏi Thủy Hạ Khán Ngư.
Những người chơi bên cạnh Thủy Hạ Khán Ngư nhìn thấy Thủy Hạ Khán Ngư đột nhiên ra tay với Tiểu Mộng, ban đầu còn vô cùng khó hiểu, vừa nghe thấy Vương Vũ nói như thế, cũng hiểu được mấy phần, ánh mắt nhìn về phía Thủy Hạ Khán Ngư cũng mang theo mấy phần nghi ngờ.
Thủy Hạ Khán Ngư thấy hình ảnh chói lọi mà mình vất vả lắm mới xây dựng nên được đột nhiên sụp đổ, lập tức nóng nảy.
"Mẹ nó, là ngươi đang hãm hại ta!" Thủy Hạ Khán Ngư hừ lạnh một tiếng, pháp trượng trong tay liên tục chỉ về phía Vương Vũ ba lần, sau đó niệm chú nói: "Vô Tận Lôi Đình, giáng xuống!"
Theo tiếng niệm chú của Thủy Hạ Khán Ngư, ba tia sấm sét từ trên trời giáng xuống phía Vương Vũ.
Ba tia sấm sét mà thôi, nói thật Vương Vũ cũng không thèm để trong lòng, Vương Vũ một tay nhấc Tiểu Mộng, đang định né tránh, ai ngờ ba tia chớp đột nhiên nổ tung, hóa thành từng dòng điện bao phủ khu vực ba mét xung quanh Vương Vũ.
Trong nháy mắt sấm chớp nổ tung, ánh mắt Vương Vũ căng thẳng, hai tay vung lên, ném Tiểu Mộng ra ngoài phạm vi bao trùm của phép thuật, ngay sau đó Vương Vũ đã bị sấm chớp kéo dài không có điểm dừng này nuốt trọn.
Vô Tận Lôi Đình là một kỹ năng cấp Sử Thi được Thủy Hạ Khán Ngư cất giấu, là pháp thuật chuẩn bị trước sấm vang chớp giật đại chiêu cuối cùng của pháp thuật hệ lôi, uy lực to lớn, ở giai đoạn hiện này tuyệt đối là số một, cho dù là nghề nghiệp tank cũng có thể đánh đến lúc máu chỉ còn lại một tý máu.
Khuyết điểm duy nhất chính là ánh sáng sấm sét nổ tung bắn ra sẽ có một thời gian chuẩn bị trước rất ngắn, chỉ có thể tung ra bất ngờ chơi khăm người ta, Vương Vũ không biết đến pháp thuật này, còn tưởng là phiên bản tăng cường của thuật Lôi Điện, hơn nữa vì đều cứu Tiểu Mộng, vì vậy mới bị đánh trúng
"Hừ! Cao thủ đứng đầu chó má gì chứ, còn không phải bị ông đây giết chết trong một giây sao!" Nói xong, Thủy Hạ Khán Ngư chỉ vào Tiểu Mộng nói: "Tiếp theo chính là ngươi đó, mau nói cho đến cùng xem là ai bảo ngươi đến đây bôi nhọ ta? Nếu không nói ta sẽ làm thịt ngươi!"