Trang 271# 1
Chương 542: Người phụ nữ phát rồ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Chẳng qua phòng ngự vật lý của Pháp sư cũng không cao, dù công kích của Tiểu Mộng có thấp hơn nữa, nhưng bị tấn công với thời gian dài như vậy, lượng máu của Thủy Hạ Khán Ngư không còn bao nhiêu. Vương Vũ nhìn thấy thời gian phòng vệ chính đáng ở trên người mình còn chưa hết, bèn đưa tay tung ra một Niệm Khí Ba biến Thủy Hạ Khán Ngư thành ánh sáng trắng.
"Mẹ kiếp! Sao ngươi lại giết y?"
Nhìn thấy Vương Vũ lại tiêu diệt mục tiêu mà mình vất vả lắm mới cấu rỉa gần hết máu, điều này khiến Tiểu Mộng không vui.
"Tiện tay mà thôi, không cần cảm ơn đâu." Vương Vũ không nghe thấy sự khó chịu ở trong câu nói của Tiểu Mộng. Dù sao ở trong mắt Vương Vũ, phương thức chiến đấu cấu máu từng chút một của Tiểu Mộng quả thật là mang vạ...
"Cảm ơn cái đầu ngươi, ta đã giúp ngươi mà ngươi lại cướp mạng của ta." Tiểu Mộng giơ lên nỏ bắn ba mũi tên về phía Vương Vũ.
Ba mũi tên của Tiểu Mộng không chính xác chút nào, chỉ có một tên bay về phía mặt Vương Vũ, còn hai mũi tên thì bay về phía hai chân của Vương Vũ.
"Đừng làm rộn..." Vương Vũ lui lại một bước tránh đi hai mũi tên bay về phía chân, sau đó tiện tay dùng tay đập bay mũi tên bay về phía mặt, nhưng Vương Vũ đang định nói cái gì lại phát hiện hắn không cử động được.
"Ồ? Đây là có chuyện gì?" Vương Vũ quan sát trạng thái của mình, đột nhiên phát hiện hắn đã trúng hiệu ứng khống chế của Trói Bóng.
Trói Bóng: Trói 2 giây, câm lặng 2 giây.
Hiệu ứng khống chế, khó tránh Thủy Hạ Khán Ngư lại bị đè lên đánh như vậy, hóa ra cô nàng này có loại kỹ năng này.
Tuy công kích của Pháp sư rất mạnh, nhưng lại là nghề nghiệp sợ bị khống chế, nếu như bị trói lại, đối với Pháp sư có công kích mạnh mẽ, một đối một không có vấn đề gì lớn. Nhưng hiệu ứng câm lặng lại là hiệu ứng Pháp sư sợ nhất.
Đòn tấn công của Pháp sư trên cơ bản dựa vào kỹ năng, bị câm lặng và bị trói không thể tấn công và di chuyển. Đến lúc đó, Pháp sư máu giấy sẽ là con cá trên thớt mặc cho người ta chém giết.
Hai hiệu ứng trói và câm lặng lại xuất hiện ở một kỹ năng, càng đòi mạng... Nghề nghiệp nào cũng có kỹ năng khống chế, nhưng sau khi bị trói và bị câm lặng thì không dùng được kỹ năng, chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị người ta đánh chết.
Có kỹ năng khống chế mạnh mẽ như vậy, hiển nhiên cô nương này không phải là hạng người đơn giản.
Điều khiến Vương Vũ cảm thấy khó tiếp nhận chính là ba mũi tên này rõ ràng không bắn trúng hắn, nhưng tại sao hắn lại bị khống chế?
Khi Vương Vũ đang buồn bực, nỏ ở trong tay Tiểu Mộng đã biến thành trường cung. Tiểu Mộng đột nhiên kéo cung, sau đó mười mấy mũi tên từ trên trời giáng xuống. Vương Vũ nhận ra kỹ năng này, đó là kỹ năng Huyết Tinh Tiễn Vũ của Cung thủ cấp 30, là kỹ năng đánh lan của Cung thủ. Nhưng điều khác biệt chính là mũi tên của Tiểu Mộng là màu đen, còn mũi tên của Cung thủ bình thường là màu đỏ.
Vương Vũ vung tay không chút hoang mang, chụp lấy từng mũi tên của Tiểu Mộng vào trong tay, sau đó nói với giọng bất mãn: "Sao cô chưa nói câu nào mà đã động thủ, tốt hay xấu gì chúng ta cũng là chiến hữu."
Tiểu Mộng không trả lời câu hỏi của Vương Vũ, mà nói với giọng kinh ngạc: "Ngươi! Ngươi... chụp được hết?"
"Ồ? Sao thế? Có vấn đề gì không?" Trong giọng nói của Vương Vũ, đây là chuyện đương nhiên, khiến Tiểu Mộng suýt chút nữa bị nghẹn chết.
Sao không có vấn đề gì, tuy rằng dùng vũ khí ngăn lại mũi tên, đa số người chơi đều làm được. Nhưng muốn làm như vậy cũng phải phối hợp giữa di chuyển và kỹ năng. Bây giờ, Vương Vũ đang bị trói và bị câm lặng, không thể di chuyển và tung kỹ năng được , nhưng chỉ đứng một chỗ mà chụp được hết mũi tên...
Đúng! Không phải là ngăn lại, mà là chụp lấy. Hiệu quả giữa hai cái này giống như nhau, nhưng hàm lượng kỹ thuật lại như ngày và đêm. Huống chi kỹ năng Huyết Tinh Tiễn Vũ không phải là đòn tấn công bình thường, nhưng lại bị người khác chụp hết mũi tên. Điều này khiến Tiểu Mộng hoài nghi có phải hệ thống bị lỗi hay không, nhưng con hàng Vương Vũ này lại hỏi có vấn đề gì không... Tay không tiếp kỹ năng, quả thật con hàng này là tên biến thái.
"Không, không có vấn đề gì..." Tiểu Mộng trả lời một câu với vẻ lúng túng, sau đó nói với giọng oán trách: "Lão nương vất vả lắm mới có thể tự tay xử lý được tên kia, nhưng lại đi ra cướp mạng. Thiết Ngưu đúng không, ta tên là Linh Lung Mộng, là bằng hữu của hội trưởng gia súc của công hội các ngươi.”
"Ồ! Chào cô, chào cô."
Vương Vũ vội vàng mời kết bạn, sau đó nói với giọng kinh dị: "Chẳng trách lâu như vậy mà cô không giết Thủy Hạ Khán Ngư, hóa ra là cô đang tra tấn y."
Bạn của Vô Kỵ, chán ghét Thủy Hạ Khán Ngư là chuyện hợp tình hợp lý. Hơn nữa, nghe cách nói của Linh Lung Mộng, quan hệ với Vô Kỵ cũng không tệ lắm. Linh Lung Mộng có thể quan hệ không tệ với loại người như vậy, đương nhiên hành vi và tư tưởng sẽ có chút không bình thường.
Nhìn cô nàng này từng chút từng chút dằn vặt người khác đến chết, phá hủy tâm lý và sinh lý của kẻ thù. Loại hành vi này quả thật phát rồ đến cực điểm, khó trách người ta mới nói độc nhất là lòng dạ đàn bà... Tuy rằng người bị hành hạ đến chết chính là Thủy Hạ Khán Ngư, nhưng hành vi vô nhân đạo như vậy, cũng khiến Vương Vũ toát ra mồ hôi lạnh.
"Mẹ kiếp! Lão nương là loại người biến thái như thế hay sao?" Linh Lung Mộng trợn mắt nhìn Vương Vũ, rồi nói: "Lực công kích của lão nương không đủ, còn cách nào khác hay sao?"
“Không thể nào, sao lực công kích của Cung thủ lại không đủ? Cô xem ta là gà mờ hả?" Vương Vũ nói.
Mặc dù sát thương của Cung thủ kém hơn hệ phái bạo phát như Pháp sư và Thích khách, nhưng tấn công liên tục lại không thua bất kỳ nghề nghiệp nào. Mặc dù Vương Vũ là người mới chơi game, nhưng hắn không phải là não tàn, đương nhiên biết thường thức này.
"Thôi đi! Ngươi có biết Cung thủ có thể thêm max trí lực hay không?" Linh Lung Mộng nói với giọng khiêu khích.
"Thêm max trí lực?" Vương Vũ sửng sốt, Cung thủ tuyệt đối là nghề nghiệp tấn công vật lý, thêm trí lực không phải là phế vật hay sao? Đương nhiên, Vương Vũ biết kinh nghiệm chơi game online của mình còn thấp, chưa thấy nhiều lưu phái quái dị, vì không nháo ra trò cười nên không ngại học hỏi kẻ kém cỏi hơn mình: "Thêm điểm như thế có lợi ích gì không?"
"Hừ! Lão nương thân với ngươi lắm hả? Sao phải nói cho ngươi." Linh Lung Mộng bĩu môi, khiến Vương Vũ ngây người, trở mặt không quen, quả nhiên là một con hàng phát rồ, thằng nhóc Vô Kỵ này toàn quen loại người nào không vậy.
...
Sau khi người chơi chết, Thánh Liên trong tuyết sẽ biến mất, không nói đến nhiệm vụ ở thành Titan có thể bổ cứu hay không, nhưng chuyến bay sớm nhất cũng phải là buổi sáng ngày mai. Lần này, Niệm Lưu Vân xem như không đuổi kịp tiến độ của Vương Vũ.
Vương Vũ kéo ra cột nhiệm vụ, sau đó đánh dấu vị trí của Tinh Linh Gió, không để ý người bên cạnh, tiếp tục đi về phía thành Tinh Linh.
"Hazz! Ngươi đi đâu thế?" Linh Lung Mộng trông thấy Vương Vũ không để ý đến mình mà quay đầu rời đi, bèn dính lên như cao chó.
"Này này này, ngươi có hiểu lễ phép hay không, ta đang hỏi ngươi đó."
Vương Vũ nhìn thoáng qua Linh Lung Mộng đang ríu rít ở sau lưng, định trả lời một câu "ông đây thân với cô lắm hả?". Nhưng như vậy có vẻ lòng dạ của mình quá nhỏ, mà Linh Lung Mộng cũng là một cô nương khá đẹp, hơn nữa còn từng giúp mình, làm như vậy là không có phong độ.
"Nhiệm vụ!" Vương Vũ trả lời ngắn gọn nhưng đủ ý.
"Nhiệm vụ?" Hai mắt Linh Lung Mộng sáng lên, rồi nói: "Cho ta đi với."
Tuyệt đại đa số nhiệm vụ ở trong game Trọng Sinh đều có thể cùng làm, hơn nữa phần thưởng của nhiệm vụ thăng cấp vô cùng phong phú, lớn hơn rất nhiều so với cày quái khô khan. Linh Lung Mộng vừa nghe nói Vương Vũ đang làm nhiệm vụ, lập tức không nhịn được muốn kiếm một chén canh.
"Không được!" Vương Vũ quả quyết cự tuyệt.
Không nói đến nhiệm vụ này của hắn là nhiệm vụ cá nhân, dù có thể tổ đội, hơn nữa người phụ nữ này là bạn của Vô Kỵ, không thể không phòng, huống chi đây là một con nhỏ phát rồ.