Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 554 - Chương 556: Ông Chú Thú Nhân Uy Mãnh

Trang 278# 1

 

 

 

Chương 556: Ông chú thú nhân uy mãnh
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Thú nhân kia có vóc dáng cực kỳ cường tráng và cao lớn, so với Vương Vũ một mét tám mấy thì cao hơn quá nửa cái đầu. Ở trong trò chơi là có thể thay đổi chiều cao, những tên đô con cao trên hai mét là thường thấy, cho nên mọi người không quá để ý tới dáng người của thú nhân kia.

Chủ yếu là nhìn dáng vẻ thì thú nhân này trông tầm bốn năm mươi tuổi, rất là già đời, làm cho mọi người không khỏi sửng sốt.

Những người chơi game chủ yếu đều là thanh niên trẻ tuổi, không phải là không có người già tham gia, nhưng những người tầm bốn năm mươi tuổi thường coi trọng sự nghiệp, vả lại bọn họ có quan niệm khá bảo thủ cũ kỹ, cảm thấy chơi game là hành vi không đàng hoàng, cho nên những người chơi có tuổi trong game quả thực rất ít.

Thú nhân này có đầu vuông miệng rộng, trang bị rất đơn giản, tay đeo một găng tay cũ rách, hàm răng nanh sắc nhọn cùng làn da xanh mượt khiến ông ta trông có phần dữ tợn, mái tóc đỏ rực trông không hợp trào lưu cho lắm, nếu không nhìn mặt thì chẳng ai ngờ tạo hình thời thượng này lại là một ông chú.

"Nick phụ của ai chạy tới đây vậy, trang bị trên người còn chưa đạt tới cấp 10 kìa."

"Găng tay còn do hệ thống tặng cho nữa..."

Minh Đô và Ký Ngạo vừa xem trang bị của thú nhân này, vừa bình phẩm từ đầu tới chân.

"Các ngươi là bạn của Vương Vũ à? Bảo hắn tới gặp ta!" Thú nhân lên tiếng, đi thẳng tới trước bàn của người bên Toàn Chân Giáo rồi không chút khách sáo ngồi xuống.

Lời của thú nhân này rất có vẻ ra lệnh, vả lại còn là ngữ khí khẳng định.

Mọi người nghe vậy thì ngây ngẩn cả người, nếu không phải đã xem xét mười mấy lần xác nhận tên này chỉ là một nick nhỏ mới cấp 10, nghe khẩu khí này mọi người còn tưởng ông ta là cao thủ max cấp rồi ấy chứ.

"Ngươi tìm hắn có chuyện gì?" Vô Kỵ thấy thú nhân tuổi cao, không tiện nổi giận, bèn hỏi với giọng kiên nhẫn xưa nay hiếm.

Thú nhân thản nhiên nói: "Ngươi không cần quan tâm, mau bảo hắn tới gặp ta đi!" Vẫn là ngữ khí ra lệnh chắc nịch.

Đám người Toàn Chân Giáo vốn là những kẻ cứng đầu cứng cổ, chơi game đã lâu, chưa từng thấy có ai dám sử dụng giọng điệu như thế để nói chuyện với bọn họ, vả lại đối phương còn là một nick nhỏ mới chỉ cấp 10, lại còn ở trước mặt mấy cô gái, điều này nhất thời khiến bọn họ cảm thấy mất mặt.

"Ngươi là cái thá gì chứ!" Thanh niên Ký Ngạo ngồi đối diện thú nhân là kẻ đầu tiên nhảy dựng lên, giẫm lên bàn tung một quyền đánh tới thú nhân kia.

Thú nhân nhướn mày, lùi ra sau, rồi cầm một chiếc ghế bên cạnh lên phang ngay thẳng mặt Ký Ngạo. Chiếc ghế đập vào đầu Ký Ngạo, khiến cậu ta đang ở giữa không trung đã bị đánh úp sấp xuống bàn, làm cho chén đĩa trên bàn rơi đầy xuống đất.

"!!!!" Hành động này của thú nhân khiến tất cả người của Toàn Chân Giáo kinh hãi đứng bật dậy khỏi chỗ ngồi.

Sát thương từ đòn tấn công này của thú nhân không cao mấy, chỉ vài chục điểm, nhưng ông ta ra tay nhanh lại chính xác, phải nói là hiếm thấy trong cuộc đời.

Những người của Toàn Chân Giáo ở với Vương Vũ đã lâu, tầm mắt đương nhiên là hơn xa người thường, thấy rõ thú nhân này không kém Vương Vũ là bao, hơn xa Yêu Nghiệt Hoành Hành ngày đó.

Nên biết rằng Ký Ngạo không hề yếu ớt chút nào, vả lại cấp bậc của cậu ta còn cao hơn thú nhân tới gần ba mươi cấp, thuộc tính trang bị và kỹ năng khác nhau, bất cứ một cao thủ cấp bốn mươi nào ở trước mặt cấp 10 thì đều là vô địch cả, nhưng với sự chênh lệch lớn như vậy mà thú nhân này lại đánh Ký Ngạo úp sấp, quả thực là rất mãn nhãn.

"Trẻ con nóng tính ghê đấy, nếu ngươi mà là con ta, với tính cách của ta ở mười năm trước là đã dần cho ngươi một trận nhừ tử rồi!" Thú nhân lảm nhảm.

Ký Ngạo cảm thấy nhục nhã tới mức khuôn mặt đỏ bừng lên. Tuy nói là cậu ta nhất thời khinh địch nên mới như vậy, nhưng vẫn cảm thấy thú nhân này không hề tầm thường.

Chênh lệch về cấp độ và trang bị, Ký Ngạo thật sự không sợ thua thú nhân này, nhưng dù sao Ký Ngạo cũng là một cao thủ, lại bị một nick nhỏ cấp 10 đánh ngã, đâm ra khiến cậu ta trở thành trò cười, nếu lại thẹn quá hóa giận đi đơn đấu với một nick nhỏ cấp 10, thắng cũng chả vẻ vang, còn thua thì lại càng mất mặt, sau này còn cần mặt mũi nữa không?

Cho nên Ký Ngạo tỉnh táo một lúc rồi ngồi trở lại, mỉm cười nói trong kênh chat: "Là một cao thủ..."

"Ha ha..." Mọi người cười lạnh, Ký Ngạo quẫn bách nói: "Thật đấy, không tin các ngươi cứ thử xem!"

Ký Ngạo còn bị đập, đương nhiên những người khác sẽ không chủ động lao lên tự làm mất mặt bản thân...

Vô Kỵ cười dài nói: "Trẻ con không hiểu chuyện, khiến ngài chê cười rồi. Bọn ta không biết ngài là ai, làm sao có thể tùy tiện tiết lộ thông tin của bạn bè được, ngài thấy có đúng không?"

"Ừm!" Thú nhân gật đầu nói: "Vậy cũng được, lão phu đi không đổi danh ngồi không..."

Thú nhân còn chưa kịp nói hết, đột nhiên hai người Bao Tam và Doãn Lão Nhị hất tung cái bàn, làm cho mặt bàn cực lớn đập thẳng vào thú nhân kia.

Thú nhân giơ tay tung một quyền mang theo "đấu khí" đập thẳng vào mặt bàn.

Quán rượu trong game Trọng Sinh này là một khu vực bẫy tiền nhất. Ở trong quán rượu, bàn ghế rồi thậm chí là cửa sổ cửa chính đều rất giòn, đặc biệt dễ vỡ, cứ phàm là kỹ năng tấn công đều có thể phá hỏng chúng.

Một quyền này của thú nhân đã đánh vỡ mặt bàn thành mảnh nhỏ.

"Đám nhãi con, dám chơi đánh lén à!" Thú nhân đứng lên, đang định ra tay đánh đám người Vô Kỵ, đúng lúc này ông chủ quán rượu gào lên lao tới, túm chặt lấy thú nhân khóc lóc kêu gào: "Ngươi đền bàn cho ta..."

Ông chủ quán rượu được hệ thống bảo vệ, nếu không đền tiền, cho dù cao thủ max cấp bị lão túm thì cũng không chạy được. Mỗi một cái bàn trong quán rượu là một vàng, ông chú thú nhân này là nick nhỏ, đương nhiên không có xu nào, thế là bị ông chủ quán rượu túm chặt lại.

Nhìn thú nhân bị giữ chặt, Vô Kỵ vẫy tay nói với những người khác: "Đi thôi..."

Bọn họ cười gian xảo đi ra khỏi quán rượu dưới cái nhìn chòng chọc của thú nhân.

Thú nhân giận tím mặt, tung một quyền đánh lên đầu ông chủ quán rượu, lại đập ông chủ quán rượu một trận, sau đó vung hai tay hô to: "Cứu ta với, có người đập quán."

Nghe động tĩnh như thế, tất cả người trong quán rượu đều kinh ngạc tới ngây người ra... Ai nấy đều nhìn chằm chằm thú nhân không dời mắt.

"Vị đại gia này là ai vậy, sao lại mạnh thế chứ?"

"Ai biết, chán sống mà thôi..."

Quán rượu là sản nghiệp của hệ thống, được vệ binh của thành chính bảo vệ, dám đánh ông chủ quán rượu thì kết cục sẽ thế nào, không cần nói cũng biết. Ông chú thú nhân này hung hăng như vậy, nhất thời được người ta coi là vị lực sĩ chân chính.

Ngay sau đó, hai vệ binh vọt vào, giơ trường mâu lập tức chọc lên người của thú nhân. Thú nhân vừa giãy thoát khỏi ông chủ quán rượu, bèn lăn một vòng sang bên cạnh tới ngay dưới cửa sổ, sau đó tung người phá vỡ cửa sổ lao ra ngoài.

Hai tên vệ binh đuổi sát theo sau, đâm thẳng bức tường của quán rượu ra hai cái lỗ thủng hình người. Trong quán rượu lúc này là một mảnh hỗn loạn.

Bấy giờ đám người Toàn Chân Giáo đang ở trên đường, thấy ông chú thú nhân dẫn hai tên vệ binh chạy ra ngoại ô, cả đám trợn tròn mắt.

"Ôi đệt, lão già này kinh đấy..."

"Đúng vậy, giống 'con trâu' nhà chúng ta ghê quá... Chẳng lẽ lại là họ hàng thân thích của hắn?" Minh Đô nhìn theo bóng lưng khôi ngô của thú nhân kia, hỏi.

Ký Ngạo khinh thường nói: "Thân thích cái búa, quá nửa là người nhà của Niệm Lưu Vân tới trả thù... Vô Kỵ, sau này gặp được người như thế thì cứ chỉnh chết đi."

Có thể nghe ra là Ký Ngạo rất không thích ông chú thú nhân này.

Dương Na thì nhìn bóng lưng chạy như điên của ông chú kia, thầm nói: "Ô? Sao mình cảm thấy bóng dáng này có chút quen thuộc? Chẳng lẽ thật sự tới báo thù?"


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment