Trang 280# 1
Chương 560: Bộ trang phục của Minh Đô.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Muốn nói người có tư cách nói chuyện nhất ở đây thì người đó chính là Dương Na, không chỉ bởi vì Dương Nà là người tập võ, mà quan trọng hơn Dương Na từng là vị hôn thê của Vương Vũ, cũng là người có liên quan đến chuyện này.
Lời cô ta nói lúc này chắc chắn là câu nói có khí phách nhất.
“Cô gái nhỏ à, cô nghĩ cô họ Dương thì dám nói ta như vậy sao?” Lão Vương bị Dương Na nói thẳng mặt, biểu cảm trở nên tối tăm.
“Tại sao con không dám? Ngài nghĩ trừ việc nuôi anh ấy lớn lên, bắt anh ấy làm những việc anh ấy không muốn, còn có phương diện nào ngài cố gắng với trách nhiệm một người làm cha không? Chẳng qua ngài chỉ khiến cho anh ấy trở thành một vật có thể thỏa mãn lòng hư vinh của ngài mà thôi.” Dương Na tiếp tục nói.
Đừng nói đến hai vợ chồng Vương Vũ, mà ngay cả đám người Toàn Chân Giáo cũng sợ hãi với những lời này của Dương Na, lão Vương có làm những việc đó thì chung quy vẫn là trưởng bối, có gì không vừa lòng thì nói lý lẽ bằng cách nói gần nói xa là được, Dương Na trực tiếp cãi lại như vậy quả thực có hơi quá đáng.
“Cô!” Lão Vương tức giận chỉ vào Dương Na, ông nói không ra lời.
Ngay sau đó Dương Na lại nói tiếp: “Một gia đình lạnh lẽo khiến cho người ta không có cảm nhận được tình cảm, ngay cả con mèo cũng không nuôi được, ngài còn muốn nuôi một con người ư? Ngài cũng tự cho mình là đúng quá rồi! Con mà là Vương Vũ thì con thà chết đói ngoài đường cũng không quay về.”
“Chết đói ngoài đường cũng không muốn quay về sao?” Lão Vương nghe thấy lời nói của Dương Na, trong lòng chấn động... Ông lại đảo mắt nhìn hai vợ chồng Vương Vũ siết chặt đôi tay với biểu cảm kiên quyết, đầu lão Vương chợt “ong” một tiếng, dường như ông trở nên già đi mấy chục tuổi, vẻ hung hăng lúc đầu trong lòng dần dần mất hẳn.
Đúng vậy, tự ông nghĩ gia đình có muôn vàn tốt đẹp, thế nhưng khiến cho con trai mình thà chết đói ngoài đường cũng không muốn quay về, vậy cái gia đình này có thật sự tốt như ông nghĩ không? Còn theo lời Dương Na nói những năm gần đây do bản thân ông ôm quá nhiều kỳ vọng vào Vương Vũ, thế cho nên lơ là tình cảm cơ bản giữa người với người, vậy nên khoảng cách giữa hai người không còn cha con nữa, chỉ có sự xa cách.
Sau một hồi sững sờ thật lâu, lão Vương thở dài nói với Dương Na: “Cháu là cô gái tốt, ta thực sự lấy làm tiếc cho nó.”
Dương Na lắc đầu thờ ơ nói: “Chị Tiên mới thật sự là cô gái tốt... Đoán chừng trên đời này cũng chỉ có chị ấy mới có thể giữ được con của ngài.”
Lão Vương gật đầu chẳng nói đúng sai, ông xoay qua nói với Vương Vũ và Mục Tử Tiên: “Yên tâm đi, chuyện đào hôn, ta sẽ cho bọn họ một câu trả lời thỏa đáng.”
“Cảm ơn cha...” Vương Vũ bất ngờ, nói với vẻ kích động.
“Thế nhưng ít nhất mày cũng phải dẫn vợ về nhà một chuyến...” Lão Vương lại nói.
“Con...” Vương Vũ vừa muốn nói điều gì, lão Vương lại nói một cách thản nhiên: “Mẹ con nhớ con! Bà còn chưa biết chuyện con kết hôn.”
“Dạ!” Nghe thấy lời nói của lão Vương, vành mắt Vương Vũ ươn ướt khẽ gật đầu nói: “Con sẽ trở về.”
Lão Vương không biết phải làm sao, khẽ cười nói với đám người Toàn Chân Giáo: “Có đám bạn tốt các cháu, cũng coi như lão đại không uổng công bỏ nhà đi một chuyến, ta đi trước đây, hẹn gặp lại các con.”
Dứt lời, lão Vương mở giao diện đăng xuất khỏi đội ngũ của Vô Kỵ, sau đó ông bị hệ thống ép buộc đá ra khỏi lãnh địa công hội.
“Tiểu Na, cảm ơn em...” Lão Vương rời đi, Mục Tử Tiên cảm ơn từ tận đáy lòng.
Dương Na khẽ cười nói: “Em chỉ nói những lời từ trong lòng ra thôi, vả lại em cũng là người liên quan đến chuyện này, vẫn là kẻ bị hại này, chỉ khi em tỏ rõ thái độ thì bác Vương mới có bậc thang để xuống nước thôi.”
“Người liên quan? Người bị hại? Con mẹ nó!” Mọi người nghe vậy, đồng loạt dựng ngón tay thối khinh bỉ Vương Vũ...
Vương Vũ xấu hổ nói: “Xin lỗi nha...”
“Hừ!” Dương Na hung ác trừng mắt liếc Vương Vũ, không tính việc hắn khiến cho con gái người ta mất mặt, mỗi ngày còn độc mồm độc miệng muốn đánh muốn giết cô ta, tố chất của Vương Vũ thực tồi tệ đến cực điểm rồi.
Linh Lung Mộng với bộ dáng mê trai: “Ngưu à, cha ngươi đàn ông hơn ngươi nhiều đó nha, ngươi có số điện thoại không, cho ta lưu lại với... Ngày nào đó biết đâu chúng ta sẽ thành người một nhà.”
“Chậc chậc, nếu Tiểu Mộng thành người nhà của lão Ngưu, dựa theo vai vế thì không phải chúng ta là trưởng bối của hắn hay sao?” Minh Đô cười hì hì.
Xuân Tường chỉ vào Ký Ngạo nói: “Không, Gà Con thì không phải... Cùng lắm thì nó ngang hàng với lão Ngưu thôi, thậm chí còn thấp hơn.”
Vương Vũ giận dữ: “Các ngươi cút mau!”
Tiếng cười rôm rả, bầu không khí ngột ngạt mới vừa rồi ở phòng nghị sự như biến mất.
“Đừng đùa nữa, đừng đùa nữa.” Lúc này Vô Kỵ chợt bảo mọi người im lặng trong kênh công hội, sau đó Danh Kiếm Đạo Tuyết nói: “Đạo Tuyết, việc thu mua vật phẩm thế nào rồi?”
“Mua được đồ rồi.” Danh Kiếm Đạo Tuyết dứt lời, lấy ra một đống trang bị sặc sỡ, còn đưa một quyển sách kỹ năng đến trước mặt Minh Đô.
Vẻ mặt Minh Đô đau khổ nói: “Chẳng lẽ chũng ta chỉ có một biện pháp này thôi sao?”
Vô Kỵ liếc Minh Đô: “Nói xàm, nếu có biện pháp khác thì chúng ta còn tốn nhiều tiền để thu mua này nọ như thế sao?”
“Vậy cũng không thể bắt ta đi hy sinh chứ...” Minh Đô khóc không ra nước mắt, như thể hắn ta phải chịu nhiều uất ức lắm.
“Mẹ nó, ngươi bớt ra vẻ đã có lợi mà còn khoe khoang đi. Nếu không phải chỉ có ma pháp hệ lôi mới có thể học kỹ năng đó, ta sẽ để cho ngươi được lợi ư? Mau cất trang bị đi, học kỹ năng nào!” Vô Kỵ giận dữ.
Những người khác thấy vậy cũng đều ngu ngơ nói: “Hôm nay lão Lý làm sao thế? Trước kia nếu không chia đồ cho ngươi thì ngươi sẽ đòi sống đòi chết cơ mà, hôm nay cho ngươi nhiều trang bị lại còn có kỹ năng như vậy, sao ngươi còn ấm ức chứ?”
“Nói nhảm, nếu ngươi là ta thì ngươi cũng sẽ ấm ức.” Minh Đô cầm trang bị cùng với kỹ năng trên bàn, bày ra thuộc tính từng món.
Áo dài hoa bách hợp (Quần áo) (Bộ trang phục)
+20 trí lực
+20 tinh thần
Như Hoa Như Ngọc: Kỹ năng quầng sáng, trong phạm vi 500 đồng đội là phái nam sẽ +10% tấn công và phòng thủ, mục tiêu khác phái +20% mức độ thù hận.
Hiệu quả bộ trang phục: Không biết
Nghề nghiệp yêu cầu: Phổ biến
Cấp bậc yêu cầu: 25
Độ bền: 120/120
Kiếm Hoa Anh Đào (Vũ khí) (Bộ trang phục)
+20 sức mạnh
+20 nhanh nhẹn
Mỹ Nhân Như Thứ: 30% bỏ qua phòng ngự.
Hiệu quả bộ trang phục: Không biết
Nghề nghiệp yêu cầu: Phổ biến
Cấp bậc yêu cầu: 25
Độ bền: 120/120
Làn Váy Hoa Sen (Giáp bảo vệ đùi) (Bộ trang phục)
+20 thể chất
+20 nhanh nhẹn
Lưu Phong Hồi Tuyết: Trong phạm vi 500 mục tiêu khác phái sẽ -10% công kích và phòng thủ.
Hiệu quả bộ trang phục: Không biết
Nghề nghiệp yêu cầu: Phổ biến
Cấp bậc yêu cầu: 25
Độ bền: 120/120
Vòng Tay Trúc Đào (Bao Tay)
+10 sức mạnh
+10 thể chất
Phóng Chất Độc (Tay trái): Tạo thành 20% công kích độc.
Hấp Thu Chất Độc (Tay phải): 30% vô hiệu công kích độc.
Hiệu quả bộ trang phục: Không biết
Nghề nghiệp yêu cầu: Phổ biến
Cấp bậc yêu cầu: 25
Độ bền: 120/120
Sao Đầy Trời (Trang sức) (Khuyên tai)
Bầu Trời Đầy Sao: Kỹ năng chủ động, khôi phục 1000 lượng máu trong phút chốc.
Hiệu quả bộ trang phục: Không biết
Nghề nghiệp yêu cầu: Phổ biến
Cấp bậc yêu cầu: 25
Độ bền: 120/120
Người Đẹp Nước Ngu (Trang sức)
Tử Nhi Hậu Sinh: Kỹ năng chủ động, tăng thêm một tấm chắn có 1000 điểm.
Hiệu quả bộ trang phục: Không biết
Nghề nghiệp yêu cầu: Phổ biến
Cấp bậc yêu cầu: 25
Độ bền: 120/120
Giày Cỏ Linh Lăng (Giầy)
+25 nhanh nhẹn
Nhảy Múa Trong Lòng Bàn Tay: +10 may mắn.
Hiệu quả bộ trang phục: Không biết
Nghề nghiệp yêu cầu: Phổ biến
Cấp bậc yêu cầu: 25
Độ bền: 120/120