Trang 281# 2
Chương 563: Đối thủ cạnh tranh
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
[Hệ thống: Bạn bè Độc Cô Cửu Thương giới thiệu bạn tốt Thủy Hạ Khán Ngư cho bạn.]
"Ồ? Hóa ra là y sao? Thú vị đấy..."
Nhìn thấy thông báo của hệ thống, Vô Kỵ nhíu mày một cái, sau đó mỉm cười, rồi nhắn tin hỏi Độc Cô Cửu Thương: "Người này đã bỏ ra bao nhiêu tiền để mua BOSS?"
"Một nghìn vàng! Hơn nữa, y còn có thái độ rất kiên quyết. Nếu ngươi không bỏ ra hai nghìn vàng không mua được BOSS đâu. Ha ha, hôm nay nhìn thấy ngươi không may như vậy, chắc ta phải ăn thêm một cái sủi cảo để ăn mừng mới được." Độc Cô Cửu Thương nói với giọng điệu cười trên nỗi đau của người khác.
Giá trị trung bình của một con BOSS không cao hơn một trăm vàng, trừ phi con BOSS này có thể rơi ra đạo cụ đặc biệt thì mới có thể có giá nghìn vàng. Thủy Hạ Khán Ngư bỏ ra một nghìn vàng để mua BOSS, xem ra y nhất định phải có được Hoa Yêu này.
"Một nghìn vàng quả thật là con số không nhỏ. Tên khốn Thủy Hạ Khán Ngư đúng là vô cùng bạo tay, đáng tiếc năm xưa gã gây bất lợi cho ta... Hôm nay, có lẽ ta sẽ không mất tiền."
Nghĩ đến đây, khóe miệng Vô Kỵ nhếch lên, sau đó nói với những người khác: "BOSS đã bị người khác mua mất."
"Bị người khác mua là sao? Chẳng lẽ chuyến này chúng ta đi không?" Thành Thiên Long cách thành Dư Huy khá xa, đi tới đi lui cũng mất một tiếng, thời gian lãng phí này có thể đánh được hai cái phụ bản.
Vô Kỵ lại cười nói: "Không mất công đâu! Người mua BOSS chính là Thủy Hạ Khán Ngư."
"Ồ! Hóa ra là tên rác rưởi đó." Nghe thấy cái tên Thủy Hạ Khán Ngư, Vương Vũ bèn xoa tay rồi đứng dậy.
Đối với tên Thủy Hạ Khán Ngư này, Vương Vũ vốn đã không cảm thấy y là một người tốt lành gì, và chỉ mới tiếp xúc một lần, nhưng Vương Vũ đã biết cái gì biết cái gì gọi là biết người biết mặt nhưng không biết lòng. Sau đó, Vương Vũ lại nghe đến đủ loại chuyện xấu của tên khốn này, nên ở trong lòng Vương Vũ thì Thủy Hạ Khán Ngư đã được treo danh hiệu rác rưởi."
Đối với loại người này, gặp phải mà không giết vài lần, quả thật ăn ngủ không yên.
Vô Kỵ gật đầu, rồi nói: "Ừ! Chính là y, đợi lát nữa mọi người nghe ta chỉ huy, chúng ta sẽ đi cướp BOSS, khiến cho một nghìn vàng của y đổ xuống sông xuống biển."
Thủy Hạ Khán Ngư mua BOSS Hoa Yêu với Độc Cô Cửu Thương. Nếu như Thủy Hạ Khán Ngư bị Toàn Chân Giáo cướp BOSS ở địa bàn của Độc Cô Cửu Thương, Thủy Hạ Khán Ngư nhất định sẽ đi tìm Độc Cô Cửu Thương lý luận. Đến khi đó, kết quả tốt nhất chính là Thiên Hạ Mạt Thế ngậm bồ hòn làm ngọt cho Thủy Hạ Khán Ngư giết BOSS lại.
Nhưng đám người Toàn Chân Giáo mang đi BOSS khiến BOSS đoạn tử tuyệt tôn, đương nhiên BOSS không thể đổi mới. Đến lúc đó, hai người một người mất tiền một người mất BOSS, lấy tính tình chó cắn của Độc Cô Cửu Thương, đột nhiên không thấy BOSS, tám chín mươi phần trăm sẽ giận chó đánh mèo Thủy Hạ Khán Ngư, chắc sẽ giết y vài lần. Chuyện một công đôi việc như thế này cớ sao không làm.
Bản đồ đổi mới Hoa Yêu có tên là vườn Ảo Thuật, dựa theo tọa độ mà Độc Cô Cửu Thương cung cấp, vườn Ảo Thuật nằm ở ngoại ô phía bắc của thành Thiên Long, cách đó không xa chính là bãi quãi cấp 30.
Hoa Yêu vốn không phải là BOSS cao cấp gì, chẳng qua nó nổi tiếng vì rơi ra trang bị đặc biệt. Kỳ thật, trong hai mươi khu của máy chủ này mỗi khu đều có một con BOSS Hoa Yêu, nhưng địa điểm của mỗi con lại không giống nhau, có khả năng ở bãi quái cấp 50 và cũng có khả năng ở bãi quái cấp 70.
Bây giờ, công hội tìm được BOSS Hoa Yêu, đồng thời cón bán ra ngoài thì chỉ có một mình Thiên Hạ Mạt Thế. Dù sao, thuộc tính của trang bị Mũ Hoa Yêu quá đặc biệt, nên ai cũng không muốn người khác được lợi, trừ tên trẻ trâu Độc Cô Cửu Thương này.
Thời gian trôi qua chưa được bao lâu, nhóm người Toàn Chân Giáo đã đi đến vườn Ảo Thuật.
Trước mắt, cấp bậc trung bình của người chơi chính là cấp 30, khu luyện cấp của cấp 30 vốn vô cùng náo nhiệt, nhưng vườn Ảo Thuật lại là địa bàn của Thiên Hạ Mạt Thế, nên vùng này ngoài người chơi của Thiên Hạ Mạt Thế ra, người chơi khác căn bản không dám đi vào...
Hết cách rồi, công hội lớn chính là như vậy, tài nguyên ở trong trò chơi là có hạn, đương nhiên nắm tay người nào lớn thì người đó định đoạt. Về phần người chơi của đoàn thể nhỏ, không có năng lực cạnh tranh, bọn họ hoặc là đi vượt cấp đánh quái, hoặc là đi cày phụ bản. Chuyện thương hại kẻ yếu không bao giờ tồn tại ở trong game, người chơi có thể tự chủ được bản thân không đi ăn hiếp người khác cũng là đã có tố chất lắm rồi.
Có thể là do người chơi của Thiên Hạ Mạt Thế hoành hành đã quen, cảm thấy nơi này chính là địa bàn của bọn họ nên không ai dám đến. Thế nên, khi đám người Toàn Chân Giáo đi vào vườn Ảo Thuật, một đường nghênh ngang đi đến điểm đổi mới, đều không gặp phải ngăn cản. Chắc có lẽ là do đám người Toàn Chân Giáo này không coi mình là người ngoài, khiến cho người chơi của Thiên Hạ Mạt Thế tưởng bọn họ là người nhà.
Khi đi đến tọa độ đổi mới Hoa Yêu, đám người Toàn Chân Giáo nhìn thấy Thủy Hạ Khán Ngư và người chơi của Đồng Tâm Minh
Khoảng hai mươi người chơi của Đồng Tâm Minh do Thủy Hạ Khán Ngư chỉ huy chia thành hai vòng. Vòng ngoài dọn dẹp quái nhỏ Tinh Linh Hoa, còn vòng trong cuốn lấy Hoa Ăn Thịt Người đang bảo vệ Hoa Yêu.
Ở trong cùng có một Võ sư và một Mục sư nữ đang đối phó với Hoa Yêu.
Võ sư kia chính là Niệm Lưu Vân, về phần cô gái Mục sư không ai biết, nhưng khi đám người Toàn Chân Giáo nhìn thấy trang bị ở trên người cô gái Mục sư thì đều giật mình.
"Bà mẹ nó! Đó là bộ trang phục Bách Hoa!"
Bộ trang phục Bách Hoa là trang bị có độ bền, kỳ thật nó cũng không hiếm thấy ở trên thị trường, bởi vì mỗi khi BOSS Hoa Yêu tử vong đều rơi ra một trang bị ở trong bộ trang phục. Mỗi ngày Hoa Yêu bị giết một lần, mà trò chơi đã phát hành lâu như vậy, hơn nữa toàn bộ máy chủ không chỉ có một Hoa Yêu, chỉ cần có tâm, vẫn có thể gom đủ ở phòng đấu giá trên thị trường.
Đương nhiên, thuộc tính của bộ trang phục Bách Hoa này cũng không ra sao, mà còn rất đắt, nên bình thường sẽ bị người chơi xem là trang bị thời trang, là món đồ hay được kẻ có tiền dùng để dỗ dành hay đánh lừa phụ nữ... Trước khi nhìn thấy nhóm người này, Vô Kỵ vẫn luôn cho rằng, ngoài GM ra, chỉ có mình hắn biết được thuộc tính ẩn của bộ trang phục Bách Hoa.
"Dù có bộ trang phục Bách Hoa thì cũng không có tác dụng gì, vì bọn họ không có Ánh Sáng Mê Hoặc." Danh Kiếm Đạo Tuyết nói với giọng khinh thường.
So với kỹ năng Ánh Sáng Mê Hoặc, bộ trang phục Bách Hoa dễ tìm hơn nhiều.
Nhưng Vô Kỵ lại nhíu mày rồi nói: "Không! Kỹ năng của cô gái Mục sư này chính là thuật Thánh Dụ."
"Không thể nào, sao lại trùng hợp như vậy?" Mọi người nghe thấy thế thì đều giật mình.
Cô gái này trùng hợp biết thuộc tính ẩn của bộ trang phục Bách Hoa thì cũng thôi đi, nhưng cô ta lại có thuật Thánh Dụ của Mục sư. Xem ra, Thủy Hạ Khán Ngư có chuẩn bị mà đến, hơn nữa y còn biết dùng kỹ năng này để bắt Hoa Yêu.
"Thế chúng ta làm gì bây giờ? Có muốn cướp nữa không?" Bao Tam hỏi Vô Kỵ.
Nếu như Thủy Hạ Khán Ngư không biết phương pháp bắt BOSS, đám người Toàn Chân Giáo sẽ lao lên tiêu diệt Đồng Tâm Minh, Thủy Hạ Khán Ngư nhiều nhất xem như bị cướp BOSS một lần, sau đó sẽ tìm Độc Cô Cửu Thương đòi bồi thường.
Nhưng bây giờ, Thủy Hạ Khán Ngư cũng biết cách bắt Hoa Yêu, nếu Thủy Hạ Khán Ngư bị cướp BOSS, Thủy Hạ Khán Ngư sẽ kêu người Thiên Hạ Mạt Thế cùng đi đánh đám người Toàn Chân Giáo.
Nếu Toàn Chân Giáo và Độc Cô Minh đánh nhau, Độc Cô Cửu Thương nhất định rất vui khi nhìn thấy cảnh này. Nhưng nếu hai nhóm người này muốn bắt BOSS, Độc Cô Cửu Thương tuyệt đối sẽ ngồi không yên. Nên biết rằng, ở trong game online, việc cướp BOSS của người khác không kém gì việc đào mộ tổ của nhà người ta.
Hơn nữa, Ánh Sáng Mê Hoặc của Minh Đô chỉ mới học mới luyện, bắt Hoa Yêu sẽ tốn rất nhiều thời gian, một khi người Thiên Hạ Mạt Thế phát hiện đám người Toàn Chân Giáo muốn bắt BOSS của bọn họ, còn không phát điên hay sao? Đến lúc đó, Thiên Hạ Mạt Thế sẽ phong tỏa bến cảng lại, sau đó bao vây vườn Ảo Thuật, đám người Toàn Chân Giáo nhất định sẽ chạy không thoát.