Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 562 - Chương 564: Nhược Điểm Của Đồng Tâm Minh

Trang 282# 1

 

 

 

Chương 564: Nhược điểm của Đồng Tâm Minh
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Đương nhiên là phải cướp." Vô Kỵ cười nói với vẻ âm hiểm: "Chúng ta sẽ xem như không biết chuyện bọn họ muốn bắt BOSS, bọn họ nhất định không biết chuyện chúng ta muốn bắt BOSS... Chỉ cần chúng ta thay đổi kế hoạch đi một tí là được."

"Ồ? Ngươi định làm gì?" Bao Tam hỏi.

"Điệu hổ ly sơn, vây Ngụy cứu Triệu!" Nói xong, Vô Kỵ bèn nói với Vương Vũ: "Lão Ngưu! Ngươi đi dụ bọn họ đi nơi khác."

Trong kế hoạch ban đầu, kế hoạch của Vô Kỵ là đánh bất ngờ tiêu diệt Thủy Hạ Khán Ngư, nhưng bây giờ Thủy Hạ Khán Ngư lại biết có thể bắt BOSS, y nhất định sẽ đề phòng cẩn thận.

Thủy Hạ Khán Ngư đã từng giao thủ với Vô Kỵ, nên hắn ta biết rõ đám người Toàn Chân Giáo này có cả một bụng ý nghĩ xấu và rất khó đối phó. Nếu như bây giờ, tất cả đám người Toàn Chân Giáo đều xuất hiện, lấy trí thông minh của Thủy Hạ Khán Ngư, sẽ không khó để đoán ra mục đích của đám người Toàn Chân Giáo.

Nếu như Thủy Hạ Khán Ngư đoán ra đám người Toàn Chân Giáo chạy đến bắt BOSS, trước tiên hắn ta sẽ nhờ người Thiên Hạ Mạt Thế giúp đỡ.

Đến lúc đó, đám người Toàn Chân Giáo tất nhiên sẽ ăn trộm gà không thành mà còn mất nắm gạo.

Cho nên, đám người Toàn Chân Giáo muốn bắt BOSS, thì nhất định phải khiến Thủy Hạ Khán Ngư cảm thấy đám người Toàn Chân Giáo không phải đến bắt BOSS mới được.

"Ngươi nói dụ là dụ được hả, Thủy Hạ Khán Ngư không phải là thằng ngốc." Vương Vũ bĩu môi rồi nói.

Vương Vũ đã tự mình trải nghiệm qua thủ đoạn của Thủy Hạ Khán Ngư, tạm thời không đề cập đến nhân phẩm của tên khốn này, chỉ riêng cái năng lực đổi trắng thay đen xuất chúng như thế, có thể thấy được khả năng tùy cơ ứng biến của y mạnh đến thế nào, trí thông minh cao ra sao, so với Vô Kỵ cũng không thua kém chút nào. Biện pháp đơn giản như vậy căn bản không lừa được Thủy Hạ Khán Ngư.

"Ngươi cảm thấy ai là thằng ngốc?" Vô Kỵ cười hỏi.

"Niệm Lưu Vân! Tên đó phải nói là quá ngốc." Vương Vũ nhìn thoáng qua Niệm Lưu Vân với ánh mắt vô cùng khinh thường.

Thằng nhóc Niệm Lưu Vân không có chủ kiến gì, tuy có thực lực cao cường nhưng lại bị Thủy Hạ Khán Ngư lừa như lừa trẻ con, hơn nữa gã còn hay khinh bỉ Vương Vũ. Thế nên, Vương Vũ không thể không có ý kiến với gã.

"Thế cũng đúng!" Vô Kỵ nói: “Đợi lát nữa, ngươi lao đến làm thịt Thủy Hạ Khán Ngư là xong."

"Vậy là xong hay sao?" Vương Vũ hơi khó tin.

Vô Kỵ gật đầu rồi nói: "Ừ! Nghe ta là không sai, Thủy Hạ Khán Ngư thông minh thật đấy, nhưng đây cũng là nhược điểm của công hội bọn họ. Ngươi có thấy đám người Niệm Lưu Vân hay không? Thủy Hạ Khán Ngư quản quá nhiều khiến thủ hạ của y trở nên đần độn.”

Vô Kỵ đã tiếp xúc với Thủy Hạ Khán Ngư mấy năm, biết rõ về cách làm người của tên này. Thủy Hạ Khán Ngư luôn tự phụ với trí thông minh của mình, hơn nữa y còn có dục vọng khống chế rất mạnh, ngay cả nhiệm vụ hàng ngày bình thường mà Thủy Hạ Khán Ngư cũng quản lý. Dần dà, người chơi của Đồng Tâm Minh trở nên ỷ lại Thủy Hạ Khán Ngư, dẫn đến tính tự chủ của bọn họ sẽ không cao.

Phương pháp quản lý này, quyền lợi sẽ được tập trung, các người chơi phối hợp rất tốt, nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng.

Nếu như Thủy Hạ Khán Ngư bị tiêu diệt, đám người Đồng Tâm Minh sẽ hoang mang lo sợ, sau đó đám ngu đần này tự nhiên sẽ tin vào nhân vật số hai là Niệm Lưu Vân, mà Niệm Lưu Vân cũng là một ngươi quen bị chỉ huy, không có chủ kiến gì, dẫn đến việc làm việc không thèm suy nghĩ. Có câu nói: tướng chết cả đám sợ, khi Thủy Hạ Khán Ngư không có ở đây, đám người này sẽ bị chia rẽ.

"Được đấy!" Bây giờ, sau nghe xong giải thích của Vô Kỵ, Vương Vũ đã muốn lao lên, đột nhiên Vô Kỵ lại nói: "Khi ngươi đi dụ bọn họ, không nên giết nhiều người, giết nhiều người sẽ lộ kế hoạch, nhưng làm gì thì làm Mục sư kia nhất định phải chết."

"Mục sư?" Vương Vũ nhìn thoáng qua cô gái trang điểm lộng lẫy kia, rồi nói: "Đó là phụ nữ mà."

"Ngươi nhất định đã giết rất nhiều quái vật phái nữ đúng không... Đừng ra vẻ ngây thơ nữa." Vô Kỵ nói với Vương Vũ với giọng khinh bỉ: "Vả lại, Mục sư kia mặc bộ trang phục Bách Hoa ở trên người, chỉ cần không xấu như Minh Đô, trên cơ bản sẽ không phân biệt được là nam hay nữ."

"Thật hả?" Vương Vũ gãi đầu một cái, rồi nói: "Chẳng lẽ là ngươi ghen tị nên mới khuyến khích ta đi giết Mục sư đó."

Có vẻ như kỹ năng thuật Thánh Dụ này cũng là kỹ năng duy nhất, Vô Kỵ bị người cướp mất, trong lòng cảm thấy bất mãn.

Vô Kỵ nói: "Ta hơi ghen tị, nhưng điểm mấu chốt là kỹ năng thuật Thánh Dụ này quá đáng ghét..."

Thuật Thánh Dụ là kỹ năng mê hoặc duy nhất của hệ Mục sư, mặc dù không có sát thương, nhưng lại có một hiệu ứng đặc biệt, đó chính là cày độ thân mật, hay nó còn có cái tên khá tục khác chính là tẩy não.

Quái vật dã ngoại bị kỹ năng này tẩy não cũng không sao, bởi đây chính là thuộc tính đặc biệt của kỹ năng liên quan đến thần thánh. Nhưng thuật Thánh Dụ có thể lấy đi độ trung thành và điểm thân vật của quái vật của người chơi khác rồi thêm vào người mình. Kỹ năng này có thể mê hoặc được quái vật ở trong nháy mắt.

Nếu như không tiêu diệt Mục sư này trước, cho dù Minh Đô mê hoặc được Hoa Yêu, thì chỉ cần Mục sư này vẫy tay một cái Hoa Yên cũng sẽ đi theo cô ta, dẫn đến thất bại trong gang tấc.

"Biết rồi!" Vương Vũ trả lời, sau đó dùng Khinh Công lao về phía vòng tròn của Đồng Tâm Minh.

Khi đám người Toàn Chân Giáo đang vây xem, người chơi của Đồng Tâm Minh đã tiêu diệt hết quái nhỏ ở vòng ngoài và quái vật bảo vệ. Bây giờ, bọn họ đang bao vây BOSS Hoa Yêu, nhưng không ai ra tay.

Niệm Lưu Vân ngăn ở trước người Mục sư, còn Mục sư kia thì đang dùng thuật Thánh Dụ liên tục, mỗi một lần đều khiến Hoa Yêu ngây người, ánh mắt càng ngày càng đờ ra.

"Tiểu Hà! Sắp xong chưa?" Thủy Hạ Khán Ngư hỏi với giọng vừa hưng phấn vừa khẩn trương, giọng nói kia cũng khá giống mê hoặc.

Bây giờ, bọn họ đang trộm BOSS dưới mí mắt của Thiên Hạ Mạt Thế, Thủy Hạ Khán Ngư không có tâm thái chúng sinh và ta đều là mây trôi như đám người Toàn Chân Giáo. Bây giờ, BOSS đang được đám thủ hạ bao quanh, nhưng trong lòng Thủy Hạ Khán Ngư vẫn cảm thấy chột dạ.

Người Mục sư này có tên là Tiểu Hà, Thủy Hạ Khán Ngư phát quảng cáo rồi tìm thấy ở trên diễn đàn. Mặc dù cô nương này có kỹ năng mạnh mẽ như thuật Thánh Dụ, nhưng trình độ thao tác rõ ràng rất kém... Cô ta cần Niệm Lưu Vân hỗ trợ, mới có thể đứng như cọc gỗ ở trước mặt BOSS Hoa Yêu.

Tên đầy đủ của Tiểu Hà là Tiểu Hà Mới Lộ Sừng Nhọn Nhọn, khác với Minh Đô, người ta là một cô gái thật sự. Tiểu Hà nghe thấy Thủy Hạ Khán Ngư hỏi như thế, vội vàng trả lời: "57%! Khi thân mật được cày đến 70%, nó sẽ trở thành thú cưng chiến đấu của ta."

"Đúng rồi! Khán Ngư lão đại, sao lão đại biết bộ trang phục Bách Hoa có thể tăng thêm uy lực của thuật Thánh Dụ..." Tiểu Hà thấy ngạc nhiên nên hỏi.

"Ha ha!" Thủy Hạ Khán Ngư cười đắc ý rồi nói: "Chúng ta không phải là người ngoài, ta cũng không muốn gạt cô, ở trong trò chơi này, tri thức chính là sức mạnh."

"Ồ?" Trên khuôn mặt của Tiểu Hà hiện lên vẻ mù mờ.

Nhìn thấy biểu lộ này của Tiểu Hà, Thủy Hạ Khán Ngư cười với vẻ hiểu biết, tri thức chính là sức mạnh, đó chính là cái cớ để đánh lừa dư luận. Về phần phương pháp bắt Hoa Yêu, thật ra là Thủy Hạ Khán Ngư tốn nhiều tiền mua được ở học viện Pháp Sư. Thủy Hạ Khán Ngư đa nghi như vậy, đương nhiên sẽ không nói sạch hướng dẫn cho Tiểu Hà.

Hai người trò chuyện, nhưng tay vẫn không nghỉ, Tiểu Hà vừa uống ma lực vừa dùng thuật Thánh Dụ ở sau lưng Niệm Lưu Vân, khiến ánh mắt Hoa Yêu càng ngày càng đờ ra, mà độ thân mật của Hoa Yêu với Tiểu Hà đã tăng lên 60%.

Càng là ở thời khắc mấu chốt, sự chú ý của mọi người càng tập trung vào BOSS, hoàn toàn không chú ý đến đã có người lẻn đến phía sau.

"Này! Các ngươi đang làm gì ở đây?"

Khi độ thân mật của Hoa Yêu tăng lên đến 62%, một giọng nói vang lên trong tai đám người Đồng Tâm Minh.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment