Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 563 - Chương 565: Đây Là Kế Sách Thay Xà Đổi Cột

Trang 282# 2

 

 

 

Chương 565: Đây là kế sách thay xà đổi cột
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Đám người Đồng Tâm Minh sợ hết hồn, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Vương Vũ đang ló đầu ra.

"Là ngươi?"

Nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc của Vương Vũ, Thủy Hạ Khán Ngư sợ đến mức cuống quýt lui về phía sau mấy bước.

"Ồ? Lại là ngươi, ta tìm ngươi khổ cực lắm đấy." Vương Vũ vừa nói vừa duỗi tay ra chụp về phía Thủy Hạ Khán Ngư đang đứng đối diện.

"Mẹ ơi..." Thủy Hạ Khán Ngư đang lui về phía sau, vừa nhìn thấy Vương Vũ lao đến, hai chân mềm nhũn, sau đó đặt mông ngồi xuống đất. Khi Vương Vũ đang định dùng một cước dẫm chết Thủy Hạ Khán Ngư, Niệm Lưu Vân lập tức bỏ BOSS lại, dùng Băng Quyền lao đến, sau đó nghiêng người nắm lấy cổ tay Vương Vũ, hai tay kéo lấy cánh tay Vương Vũ về phía sau, cộng thêm hiệu ứng của kỹ năng, Vương Vũ đã bị quật bay ra ngoài.

Cùng lúc đó, Thủy Hạ Khán Ngư nói với giọng kinh hoảng: "Đừng quan tâm đến ta, nhanh đi bảo vệ Tiểu Hà."

Người chơi của Đồng Tâm Minh nhận được lệnh, luống cuống tay chân kéo Tiểu Hà đang bị BOSS Hoa Yêu dọa cho sắc mặt trắng bệch lại.

Nhưng đúng vào lúc này, Vương Vũ bay qua, lại trùng hợp bay ngang qua đỉnh đầu Tiểu Hà, nhân cơ hội này Vương Vũ dùng Lôi Đình Cước đạp vào đầu của Tiểu Hà. Cô gái đáng thương này còn chưa kịp tỉnh lại trong lần hoang mang vừa rồi, đã bị Vương Vũ đạp bẹp, biến thành ánh sáng trắng.

"Chậc chậc chậc..." Đám người Toàn Chân Giáo núp ở một nơi cách đó không xa, nhìn thấy Vương Vũ không thương hoa tiếc ngọc, tàn nhẫn như vậy, ở trên mặt đều hiện lên vẻ khinh bỉ... Còn Linh Lung Mộng thì sợ xanh mặt: "Thằng nhóc này toàn ra tay ác độc như vậy hả."

"Thế này còn là gì, hắn còn ác hơn nữa cơ..." Mọi người nhao nhao chỉ trích hành động phát rồ của Vương Vũ.

Trong lòng Linh Lung Mộng vẫn còn sợ hãi bèn giơ tay lau vệt mồ hôi ở trên trán, thầm nghĩ may mà mình không chọc vào tên súc sinh này.

Kỳ thật, ở trận chiến lần trước, Niệm Lưu Vân thua Vương Vũ tâm phục khẩu phục, nhưng bởi vì video giao chiến xuất hiện ở trên diễn đàn, từ đó khiến nhà họ Lý mất hết mặt mũi, cộng thêm chuyện đó bị Thủy Hạ Khán Ngư làm loạn thêm mắm thêm muối, nên bây giờ Niệm Lưu Vân rất hận Vương Vũ. Lúc này, Niệm Lưu Vân nhìn thấy Vương Vũ giết Tiểu Hà tàn nhẫn như vậy, lửa giận ở trong lòng càng tăng lên dữ dội.

"Đồ cầm thú! Dám solo với ta không?" Niệm Lưu Vân chỉ về phía Vương Vũ rồi mắng.

"Ha ha!" Vương Vũ cười ha ha, rồi vung quyền lao về phía Niệm Lưu Vân, hai tay Niệm Lưu Vân một trước một sau ra thế đón đỡ, ý đồ bắt lấy Vương Vũ. Nhưng ai ngờ hai chân Vương Vũ đạp mạnh giữa không trung, giống như đạp dưới mặt đất, sau đó quẹo sang một bên ở giữa không trung, vòng qua Niệm Lưu Vân, rồi bay đến trước người Thủy Hạ Khán Ngư.

Người đang sợ hãi sẽ làm vài việc không có ý nghĩa, ví dụ như Thủy Hạ Khán Ngư nhìn thấy Vương Vũ bay đến, sợ đến mức hồn bay ra ngoài, nắm lấy pháp trượng vung lấy vung để, ý đồ kéo Vương Vũ ở trên trời xuống...

Hành vi ngây thơ như vậy, khiến Vương Vũ vừa tức vừa buồn cười, thân thể ngừng lại giữa không trung, sau đó đá một đá vào cằm Thủy Hạ Khán Ngư, khiến y ngã xuống đất. Sau đó, Vương Vũ đáp xuống đất, rồi dẫm lên yết hầu Thủy Hạ Khán Ngư, Thủy Hạ Khán Ngư đã bị dẫm chết tại chỗ.

"Ta giết ngươi!"

Niệm Lưu Vân đang đứng ở chỗ đó chờ bắt Vương Vũ, ai ngờ Vương Vũ lại vòng qua gã bay đến làm thịt Thủy Hạ Khán Ngư. Hành vi coi thường trần trụi như thế, khiến Niệm Lưu Vân không nhịn nổi nữa, lập tức duỗi hai tay ra rồi lao về phía Vương Vũ.

Vương Vũ thấy quay người không kịp, đạp một đạp về phía sau, đạp về phía mặt Niệm Lưu Vân.

Niệm Lưu Vân sớm đã nghe nói đến Cửu Chuyển Liên Hoàn của nhà họ Vương, đã phòng bị khi Vương Vũ công kích từ phía sau lưng. Lúc này, Vương Vũ vừa đạp chân về phía sau, tay phải của Niệm Lưu Vân lập tức bắt lấy mắt cá chân của Vương Vũ.

Vương Vũ thấy thế, hai tay đột nhiên nhấn xuống đất, sau đó lấy chân phải làm trục, mượn lực xoay tròn, chân phải thuận thế đá vào mặt Niệm Lưu Vân. Niệm Lưu Vân không đề phòng đã bị Vương Vũ đá loạng choạng. Nhân cơ hội này, Vương Vũ kéo chân lại, thoát khỏi sự khống chế của Niệm Lưu Vân, rồi chạy ra ngoài vườn Ảo Thuật không ham chiến chút nào.

Bây giờ, những người khác của Đồng Tâm Minh mới vây lại hỏi Niệm Lưu Vân: "Lưu Vân lão đại, chúng ta làm gì bây giờ?"

Niệm Lưu Vân trông thấy Tiểu Hà và Thủy Hạ Khán Ngư đều đã chết, không thể đánh BOSS được nữa, bèn chỉ về phía Vương Vũ ở trước mặt, rồi hét lên rất dứt khoát: "Đuổi theo hắn!"

"Đuổi theo hắn!"

Hơn hai mươi người nhận được lệnh của Niệm Lưu Vân, hô lên đuổi theo Vương Vũ.

Người của Đồng Tâm Minh chưa chạy được bao xa, hai người Bắc Minh Hữu Ngư và Danh Kiếm Đạo Tuyết xuất hiện, mỗi người một dao chọc vào người Hoa Yêu.

Đồng Tâm Minh cũng đến đây với mục đích là bắt sống Hoa Yêu, thế nên bọn họ không tiến hành tấn công Hoa Yêu, khiến cho bây giờ thù hận của BOSS đối với đám người Đồng Tâm Minh chỉ là không. Hai thích khách mỗi người chọc một dao, lập tức kéo được thù hận của Hoa Yêu.

Đám người Vô Kỵ ở phía sau đứng đàng hoàng vây quanh BOSS thay cho đám người Đồng Tâm Minh.

"Đánh cho ta!" Vô Kỵ chỉ về phía BOSS Hoa Yêu rồi nói.

"Không phải là muốn bắt sống hay sao?" Nghe thấy mệnh lệnh của Vô Kỵ, mọi người hỏi với vẻ nghi ngờ.

Vô Kỵ đáp: "Đương nhiên là muốn bắt sống, nhưng lượng máu của Hoa Yêu càng thấp, xác suất bị mê hoặc thành thú cưng chiến đấu càng lớn. Đám người Thủy Hạ Khán Ngư quá ngốc, uổng cho y có kỹ năng thuật Thánh Dụ.

Bao Tam nhìn từng bóng người Đồng Tâm Minh đuổi theo Vương Vũ, bèn hỏi với vẻ lo lắng: "Ngươi nói bây giờ Thủy Hạ Khán Ngư có đi tìm chó Thương hay không?"

Vô Kỵ cười nói: "Nếu như chuyện Hoa Yêu có thể bị bắt chỉ có một mình ngươi biết, người có nói cho người khác hay không?"

"Đương nhiên là không rồi..." Bao Tam lắc đầu.

"Đúng thế!" Vô Kỵ nói: "Tên khốn Thủy Hạ Khán Ngư kia càng không làm như vậy."

Hơn hai mươi người đuổi theo một người, động tĩnh cũng rất lớn, đám người Đồng Tâm Minh đuổi theo Vương Vũ chẳng mấy chốc đã khiến người chơi của Thiên Hạ Mạt Thế chú ý đến.

Nhìn thấy những gương mặt lạ này, người chơi của Thiên Hạ Mạt Thế hiển nhiên muốn vây lại hỏi. Đám người Đồng Tâm Minh vừa chạy đến lối ra của vườn Ảo Thuật, đã bị người cản lại, người ngăn lại đám người Đồng Tâm Minh chính là Anh Quang.

Anh Quang nói với giọng không khách khí: "Này này này, các ngươi là ai, đến đây làm gì?"

Niệm Lưu Vân dừng lại giải thích: "Chúng ta là người của Đồng Tâm Minh, đi đến đây để giết BOSS."

"Đồng Tâm Minh?" Anh Quang sững sờ, nhìn về phía tiểu đệ ở bên cạnh, tiểu đệ bèn trả lời: "Quả thật có chuyện như vậy."

"A!" Anh Quang lại lên tiếng hỏi: "Giết xong BOSS rồi hả?"

"Chưa xong..." Niệm Lưu Vân nói.

"Thế các ngươi đang làm gì thế?"

"Đuổi theo người khác!" Niệm Lưu Vân trông thấy Vương Vũ càng chạy càng xa, nói với giọng không kiên nhẫn.

Anh Quang nhìn theo ánh mắt của Niệm Lưu Vân, lập tức nhìn thấy Vương Vũ đang quay đầu lại nhìn truy binh... Anh Quang thấy thế bèn đứng sang một bên, tránh đường cho Niệm Lưu Vân: "Đuổi theo đi! Đuổi theo đi!"

Khi đám người Đồng Tâm Minh và Vương Vũ biến mất khỏi tầm mắt, Anh Quang bèn nói với tiểu đệ đứng ở bên cạnh: "Đi theo ta, chúng ta đi xem BOSS một chút."

"Xem BOSS?"

"Ừ! Đám người vừa rồi chắc là đã bị cướp BOSS, nhưng tên dẫn đầu kia lại nói chưa giết được BOSS, chúng ta phải đi kiểm tra một chút, tránh cho bọn họ quỵt tiền."

Anh Quang mang theo người đi đến trung tâm của vườn Ảo Thuật, lập tức nhìn thấy mười người đang vây quanh BOSS, lúc này mới yên lòng lại, rồi nói với vẻ giật mình: "Những người này lợi hại thật, thế mà chưa bị cướp BOSS."

Tiểu đệ trả lời: "Đương nhiên rồi, có lẽ lão đại chưa nghe nói đến Đồng Tâm Minh, nhưng có lẽ lão đại đã nghe nói đến Niệm Lưu Vân, người vừa rồi chính là Niệm Lưu Vân."

"Ồ! Chẳng trách!" Anh Quang sờ sờ cái đầu trọc, rồi nói.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment