Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 570 - Chương 572: Chúng Ta Chỉ Cần Chờ Đợi Anh Hùng

Trang 286# 1

 

 

 

Chương 572: Chúng ta chỉ cần chờ đợi anh hùng
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Không có còn có thể sinh ra con mới mà, chuyện này không cần Khán Ngư lão đại quan tâm." Độc Cô Cửu Thương nghe vậy cười ha hả nói.

Nghe thấy Thủy Hạ Khán Ngư quan tâm tới BOSS nhà mình, trong lòng Độc Cô Cửu Thương cũng có chút khó chịu, thầm nghĩ: "Con mẹ nó, ngươi bị người ta cướp BOSS mà không nói sớm một chút. Hiện tại còn nói lời như vậy, ngươi cho rằng nói như vậy thì ta sẽ cho ngươi giết miễn phí lần thứ hai sao?"

Thủy Hạ Khán Ngư sốt ruột rống lên: "Nếu không ngăn cản bọn họ, thì BOSS sẽ không sinh ra con mới đâu."

"Sẽ không sinh ra cái mới sao?" Độc Cô Cửu Thương cười lạnh nói: "Nói linh tinh gì vậy."

Độc Cô Cửu Thương hoàn toàn không tin tưởng lời Thủy Hạ Khán Ngư nói. Theo hệ thống, điểm sinh mới BOSS tuy rằng không cố định, nhưng khu vực sinh mới cùng thời gian sinh mới đều là cố định. Ngươi dựa vào đâu nói sau khi giết chết sẽ không sinh ra cái mới nữa, dựa vào đâu mà ta phải tin tưởng ngươi.

"Thật đó!" Thủy Hạ Khán Ngư vội vàng la lên: "Người đoạt BOSS chính là người Toàn Chân Giáo, quan hệ giữa Thiên Hạ Mạt Thế các ngươi và bọn hắn cũng đâu tốt đẹp gì."

"À? Vậy sao?" Nghe Thủy Hạ Khán Ngư nói như vậy, trong lòng Độc Cô Cửu Thương cũng có chút khó chịu rồi. Thì ra Thủy Hạ Khán Ngư là muốn mượn tay mình đi đối phó với Toàn Chân Giáo.

Độc Cô Cửu Thương vốn là lão đại một công hội, mặc dù không có đầu óc, lòng dạ còn có chút hẹp hòi... Thiên Hạ Mạt Thế và Toàn Chân Giáo có thù hằn cũng không phải giả, nhưng còn chưa tới mức phải ra mặt giúp người khác. Thủy Hạ Khán Ngư muốn mượn đao giết người, nhưng kinh nghiệm còn quá non.

Giờ khắc này, đối mặt với yêu cầu của Thủy Hạ Khán Ngư, cho dù trong lòng Độc Cô Cửu Thương rõ ràng mọi chuyện, thì cũng sẽ cắn chặt lý do BOSS bị người Đồng Tâm Minh giết chết.

"Nhưng người của ta chỉ thấy người của các ngươi ra vào vườn Ảo Thuật, chứ không thấy người nào khác." Độc Cô Cửu Thương trả lời.

"Ngươi!" Thủy Hạ Khán Ngư chán nản...

Nếu người cướp BOSS không phải là người Toàn Chân Giáo, Thủy Hạ Khán Ngư còn mặc kệ Độc Cô Cửu Thương. Dù sao BOSS là BOSS của Thiên Hạ Mạt Thế, nếu bàn về tổn thất thì Đồng Tâm Minh cũng chỉ tổn thất một ngàn vàng mà thôi.

Nhưng thuộc tính của Mũ Hoa Yêu quá mức đặc biệt, nếu không nắm chắc cơ hội lần này, chờ đám người Toàn Chân Giáo công khai bí mật, vậy thì Đồng Tâm Minh cũng đừng mong lấy được nữa.

Nghĩ tới đây, Thủy Hạ Khán Ngư nuốt cục tức xuống: "Cửu Thương hội trưởng, Toàn Chân Giáo là kẻ địch của hai nhà chúng ta, theo đạo lý mà nói, hiện tại chúng ta chính là đồng minh."

Độc Cô Cửu Thương vô lại nói: "Ta biết đạo lý đó chứ, nhưng anh em ruột mà còn phải tính toán rõ ràng... Hơn nữa người của Toàn Chân Giáo ở thành Dư Huy, chúng ta vội vàng chạy xa như vậy để giúp ngươi, cho dù ta đồng ý, thì các anh em của ta cũng sẽ có lời oán hận..."

Độc Cô Cửu Thương vẫn luôn khẳng định Toàn Chân Giáo không ở thành Thiên Long.

"Một ngàn vàng thì sao?" Thủy Hạ Khán Ngư đã nhận ra, Độc Cô Cửu Thương là muốn tiền.

"Một ngàn vàng?" Độc Cô Cửu Thương vừa cười vừa nói: "Thiên Hạ Mạt Thế chúng ta lại không phải loại công hội nhỏ như các ngươi."

"Hiện tại công hội các ngươi có thể gom được bao nhiêu người?" Mặt Thủy Hạ Khán Ngư đen kịt hỏi.

"Ít nhất là bốn ngàn."

Ngoại trừ Tung Hoành Thiên Hạ cấp bậc BUG ra, Thiên Hạ Mạt Thế có thể nói là công hội lớn nhất tại thành Thiên Long, có thể gom khoảng 4000 người bất cứ lúc nào, cho dù là Liên Minh Huyết Sắc cũng chưa chắc có thể làm được điều này.

"Được, ta cho ngươi bốn ngàn vàng!" Thủy Hạ Khán Ngư nói. Hiện tại Thủy Hạ Khán Ngư không có thời gian đôi co với Độc Cô Cửu Thương. Nếu để đám người Toàn Chân Giáo lên phi thuyền rồi, thì BOSS thật sự không bắt lại được nữa.

Bốn ngàn vàng không phải con số nhỏ, hiện tại vàng mà quy ra Nhân Dân Tệ thì không tới một trăm đồng cũng phải chín mươi đồng. Chỉ là đối phó với mười mấy người thôi, mà mỗi người có thể lấy một vàng, tuyệt đối là vô cùng có lời.

Độc Cô Cửu Thương thấy Thủy Hạ Khán Ngư mất máu nhiều như vậy, rất dũng cảm nói: "Nể tình Khán Ngư lão đại là người sảng khoái, nói lời chắc chắn giữ lời. Sau khi xác định bọn chó Toàn Chân kia đang ở thành Thiên Long, ta sẽ sắp xếp người phong thành. Đương nhiên, ta làm như vậy là vì tiêu diệt đám biến chất kia, tạo phúc cho người chơi, chứ không phải vì ham mê vàng của Khán Ngư lão đại."

"Vậy phải cảm ơn Độc Cô hội trưởng rồi... Ta sẽ chuyển tiền cho ngươi."

Nói xong lời này, tim Thủy Hạ Khán Ngư cũng đã vỡ nát. Rõ ràng là ông đây giúp ngươi bảo vệ BOSS, còn phải đưa ngươi tiền, kết quả còn phải cảm ơn ngươi. Con mẹ nó đây là cái lý luận gì vậy.

Nhưng mà tốt xấu gì thì cũng đã thuyết phục được Độc Cô Cửu Thương giúp đỡ, 4000 đấu với 10. Thủy Hạ Khán Ngư cũng không tin Vương Vũ có thể một người chém ngàn người.

"BOSS đã bị bắt lại, mọi người nhanh chóng trở về thành, đợi lát nữa Thiên Hạ Mạt Thế sẽ phong thành." Thủy Hạ Khán Ngư phát tin tức lên kênh công hội. Sau khi người chơi Đồng Tâm Minh ở cửa nam nhận được tin tức, vội vàng trở về thành.

Lúc này, đám người Vô Kỵ cũng đã đi tới cách cửa thành Thiên Long không xa, nhìn thấy đám người chơi Đồng Tâm Minh vội vàng chạy trở về, Vô Kỵ dừng bước lại nói: "Mọi người nghỉ ngơi một chút đi, Thủy Hạ Khán Ngư liều mạng rồi, hiện tại người Thiên Hạ Mạt Thế đang phong thành."

"Vậy chúng ta chạy càng nhanh càng tốt!" Linh Lung Mộng thúc giục.

"Không được!" Vô Kỵ chỉ Hoa Yêu nói: "BOSS không theo kịp tốc độ của chúng ta, lượng máu còn thấp như vậy, một khi bị người bao vây thì chúng ta chính là kiếm củi ba năm thiêu một giờ đó."

"Vậy phải làm sao bây giờ?" Nếu không thể vào thành thì không thể lên phi thuyền, có bắt được Hoa Yêu cũng vô dụng.

"Chờ!" Vô Kỵ nói: "Chỉ trong tình huống bảo đảm đường hoàn toàn thông, chúng ta mới có thể vào thành."

"Đường hoàn toàn thông?" Linh Lung Mộng có chút không rõ: "Có ý gì?"

"Chính là xua tan toàn bộ người Thiên Hạ Mạt Thế!" Vô Kỵ nói.

Linh Lung Mộng nghe vậy giận dữ: "Tổ sư các ngươi, bà đây đang nói chuyện quan trọng với các ngươi, các ngươi lại xem lời bà đây thành chuyện giỡn hả? Xua tan Thiên Hạ Mạt Thế, sao ngươi không nói mình đi đánh chiếm thành Thiên Long luôn đi."

Bởi vì Toàn Chân Giáo chỉ có mười người mà thôi, Thiên Hạ Mạt Thế là công hội lớn số một trong nước, người chơi thường trú không có mười ngàn cũng phải có tám ngàn, cho dù hiện tại không phải thời gian cao điểm của trò chơi, thì vẫn có thể gom đủ mấy ngàn người. Chỉ có mười người mà muốn xua tan mấy ngàn người phe người ta, không phải chuyện đùa sao? Cho dù đối diện là mấy ngàn con quái nhỏ cũng không phải nói xua là xua tan được, huống chi loại công hội lớn như Thiên Hạ Mạt Thế sẽ không có người nào yếu.

"Ha ha ha." Vô Kỵ vung tay nói: "Yên tâm, bọn họ có người, chúng ta có Thiết Ngưu!"

"Điếc không sợ súng, Thiết Ngưu cũng không thể một người đánh một ngàn người được!" Linh Lung Mộng phản bác.

Cho tới bây giờ, Linh Lung Mộng vẫn chưa từng hoài nghi thực lực của Vương Vũ, nhưng nếu nói Vương Vũ có thể một đánh một ngàn, thì đánh chết Vô Kỵ, Linh Lung Mộng cũng sẽ không tin tưởng.

Vô Kỵ cười hỏi những người khác: "Các ngươi cảm thấy thế nào? Chúng ta vào thành trước hay là đứng đây chờ Thiết Ngưu?"

"Chờ Thiết Ngưu!" Người của Toàn Chân Giáo đồng thanh nói.

"Các ngươi đều điên rồi à!" Linh Lung Mộng kêu to.

Bao Tam cười trấn an Linh Lung Mộng: "Yên tâm đi, chỉ mới có mấy ngàn người mà thôi, còn kém hạn mức cao nhất của lão Ngưu xa lắm..."

"Hạn mức cao nhất của hắn là bao nhiêu?" Linh Lung Mộng kinh ngạc hỏi.

"Có từng nghe nói về trận đại chiến mười ngàn người đầu tiên trong Trọng Sinh chưa?" Bao Tam hỏi.

Linh Lung Mộng gật đầu nói: "Có nghe nói qua."

"Lúc ấy, trên mười ngàn người mà còn bị Thiết Ngưu dọn dẹp sạch!" Bao Tam thản nhiên nói.

"Đéo đỡ được! Không cần phải thổi phồng lên như thế." Trên mặt Linh Lung Mộng tràn đầy vẻ "ngươi nói khoác vừa thôi". Nhưng khi cô ta nhìn thấy vẻ mặt lạnh nhạt của đám người Toàn Chân Giáo, không cảm nhận được một chút không khí khẩn trương nào, không giống như đang ăn nói lung tung, lập tức khiến Linh Lung Mộng hoang mang.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment