Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 571 - Chương 573: Lạc Đường Trong Kế Hoạch Của Ta

Trang 286# 2

 

 

 

Chương 573: Lạc đường trong kế hoạch của ta
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Trong lúc người Toàn Chân Giáo nói chuyện, người chơi tụ tập ở cửa thành càng ngày càng nhiều, không qua bao lâu Thiên Hạ Mạt Thế đã khống chế dân chúng ra vào thành.

Người chơi công hội lớn từ trước đến nay vẫn luôn ngang ngược, nhìn cửa thành tập trung nhiều người Thiên Hạ Mạt Thế như vậy, những người chơi khác của thành Thiên Long giận mà không dám nói gì.

"Độc Cô lão đại, ngươi sắp xếp thế nào vậy?" Tại điểm sống lại trong thành Thiên Long, Thủy Hạ Khán Ngư gửi tin cho Độc Cô Cửu Thương hỏi.

"Đã dựa theo ý của ngươi, bốn ngàn người chia ra tập trung tại cửa nam và cảng biển." Độc Cô Cửu Thương nói.

"Nhưng ta có thể hỏi một câu không?" Độc Cô Cửu Thương lập tức hỏi lại.

"Độc Cô lão đại cứ việc nói." Tuy Độc Cô Cửu Thương lòng tham không đáy, nhưng cũng là người giữ chữ tín. Sau khi nhận được vàng, hiệu suất sắp xếp người của Độc Cô Cửu Thương vô cùng nhanh chóng, tâm tình Thủy Hạ Khán Ngư lúc này cũng không tệ lắm.

"Ngươi chỉ thủ cửa nam và cảng biển, bọn họ lại đi vào từ ba cửa thành khác thì làm sao?" Độc Cô Cửu Thương buồn bực hỏi.

Thủy Hạ Khán Ngư mỉm cười: "Ta chính là muốn dùng gậy ông đập lưng ông." Thủy Hạ Khán Ngư còn đang lo về BOSS, đương nhiên sẽ không bỏ mặc đám người Toàn Chân Giáo đi bộ ngoài thành. Mục đích hắn ta làm vậy chính là muốn dụ người Toàn Chân Giáo vào trong thành Thiên Long.

"Ồ." Độc Cô Cửu Thương cái hiểu cái không lên tiếng, cuối cùng vẫn lo lắng hỏi thêm: "Trong công hội bọn họ có một Võ sư rất mạnh, có cần tìm thêm người nữa không?"

"Ha ha ha." Thủy Hạ Khán Ngư khinh thường cười lạnh: "Chẳng lẽ Độc Cô lão đại không tin tưởng người của chính mình?"

Đã tụ tập tới bốn ngàn người, mà lúc này còn sợ hãi một Võ sư, Thủy Hạ Khán Ngư tràn ngập khinh bỉ với Độc Cô Cửu Thương... Làm chuyện lớn mà tiếc thân, gặp lợi nhỏ thì vong nghĩa, thật là một phế vật...

"Cũng không phải vậy..." Độc Cô Cửu Thương bị Thủy Hạ Khán Ngư khinh thường, mặt già đỏ lên, sau đó nói: "Vậy cứ dựa theo lời ngươi nói mà làm nhé, nếu ngươi còn cần người thì chỉ cần chuyển vàng tới, ta còn có thể cho ngươi thêm một ngàn người nữa."

"Đa tạ ý tốt của Độc Cô lão đại, tạm thời không cần." Nói xong, Thủy Hạ Khán Ngư lập tức đóng khung trò chuyện lại. Nghĩ lại bản thân vậy mà lại đi cầu cứu tên phế vật trong đầu chỉ toàn là tiền như vậy, Thủy Hạ Khán Ngư cảm thấy thật mất mặt.

Cửa thành Thiên Long, nhìn từng dãy trận hình vuông, Linh Lung Mộng càng ngày càng kinh hãi: "Người Thiên Hạ Mạt Thế hơi bị nhiều đó... Chẳng lẽ là điều động toàn bộ sao?"

Một thành chính có bốn cửa lớn cùng một cảng biển, nếu chia đều ra thì người vây ở mỗi cửa thành tối đa cũng chỉ khoảng một ngàn người. Nhưng hiện tại, bên ngoài cửa nam lại tụ tập hơn ngàn người.

Vô Kỵ mang mắt kính lên, nhìn thoáng qua sau đó cười nói: "Thủy Hạ Khán Ngư quả nhiên đủ âm hiểm. Bọn họ tập trung toàn bộ người tới cửa nam và cảng biển. Đây là muốn dùng chiêu cõng rắn cắn gà nhà sao."

Cửa nam là cửa vào thành cách vườn Ảo Thuật gần nhất, cũng là con đường mà người Toàn Chân Giáo bắt buộc phải qua. Nhưng cho dù người Toàn Chân Giáo đi vào thành từ cửa nào, một khi bị phát hiện, Thiên Hạ Mạt Thế đều có thể nhanh chóng bao vây. Đến lúc đó cho dù người Toàn Chân Giáo biết bay, thì cũng không thể bảo vệ được BOSS.

Nếu không phải sợ không vây được đám người Toàn Chân Giáo, để bọn họ chạy thoát, thì kỳ thật cửa nam cũng không cần sắp xếp người bao vây.

Nói xong, Vô Kỵ lại cười cười: "Mưu kế này hay thì hay thật đấy, chỉ là diễn sâu quá rồi... Chủ yếu là do Thủy Hạ Khán Ngư không đủ cẩn thận."

"Vậy mà còn chưa đủ cẩn thận sao?" Linh Lung Mộng hết lời để nói rồi. Bên mình có mười người thôi đó, mà người chặn cửa thành có tới gần hai ngàn người. Trận chiến giữa những công hội lớn cũng chỉ cỡ này mà thôi.

"Đúng vậy, hắn ta đánh giá thấp mấy yếu tố không thể chống cự, cho nên ta đã nhìn thấu cách thức của hắn ta rồi, mà hắn ta thì còn đang lạc đường trong kế hoạch của ta." Nói xong, Vô Kỵ gửi tin nhắn cho Vương Vũ trong kênh: "Lão Ngưu ở đâu rồi?"

"Đang trên đường đi bộ nè... Thuận tiện nhìn xem có còn cơ hội giết Thủy Hạ Khán Ngư vài lần nữa hay không." Vương Vũ trả lời.

Người Toàn Chân Giáo khâm phục từ tận đáy lòng, người đàn ông nên nói lời giữ lời, đã nói giết một trăm lần là phải giết đủ một trăm lần.

"Đừng quan tâm tới hắn ta nữa, Thủy Hạ Khán Ngư tìm người Thiên Hạ Mạt Thế hỗ trợ rồi." Vô Kỵ nói.

Vương Vũ không sao cả nói: "Không sao đâu, giết hết là được." Nghe giọng điệu của hắn giống như là đang đi chém dưa thái rau.

Vô Kỵ nói: "Ta biết ngươi không sợ, nhưng chỗ chúng ta hiện tại có mấy ngàn người ngăn cản, không vào thành được."

"Vậy ngươi muốn thế nào?" Vương Vũ hỏi.

Vô Kỵ nói: "Đến giết một nhóm mở ra một đường máu cho ta."

"Mở cái đầu ngươi ấy chứ mở! Ngươi nghĩ ta là vệ binh hệ thống sao?" Vương Vũ đổ mồ hôi đầy đầu. Đối diện tới mấy ngàn người, còn muốn mở một đường máu, yêu cầu của tên Vô Kỵ này thật sự là càng ngày càng quá đáng mà.

"Ngươi không phải vệ binh hệ thống, nhưng ngươi có thể kêu gọi vệ binh hệ thống hỗ trợ mà..." Vô Kỵ nhắc nhở: "Nhớ rõ mang thêm nhiều người một chút, tranh thủ tiêu diệt hết bọn họ trong một lần."

"..." Vương Vũ không còn gì để nói: "Đổi lại là người khác mà còn dám không xem ta là người như ngươi, ta sẽ bóp vỡ đầu hắn ta."

Má nó, vệ binh hệ thống hung tàn thế này, mà Vô Kỵ còn muốn Vương Vũ lôi kéo thêm nữa. May đây là Vương Vũ nhé, đổi lại là người khác thì ai thèm chơi với Vô Kỵ nữa.

"Ha ha ha, vì ngươi là đại thần chứ sao... Nhanh lên đi."

Vương Vũ bất đắc dĩ, kéo mặt nạ bảo hộ xuống chạy về phía điểm sống lại, nhanh gọn lẹ lôi kéo hết thủ vệ ở cửa điểm sống lại chạy theo sau mông hắn.

Thủy Hạ Khán Ngư nhìn thấy Vương Vũ bị vệ binh đuổi như chó nhà có tang, nhảy lên nhảy xuống thì cười nhạo nói: "Ta ở trong điểm sống lại mà ngươi cũng muốn giết ta sao? Ngươi thông minh như vậy là lây bệnh của hội trưởng các ngươi sao."

"Cười cái đầu ngươi, sẽ có lúc ngươi phải khóc!" Vương Vũ thầm mắng một câu, mang theo đám vệ binh chạy một vòng quanh điểm truyền tống, tòa thị chính và các cửa thành lớn.

Dưới chân Vương Vũ sinh gió, mang theo đám vệ binh chạy đông chạy tây, nhìn thấy có vệ binh tuần tra là xông tới, vệ binh tuần tra không nói hai lời lập tức gia nhập đội ngũ đuổi giết.

Thành Thiên Long là một thành chính vô cùng phồn hoa, tuy vệ binh đứng rải rác trong thành, nhưng khi tập hợp lại một chỗ thì cũng có khoảng mấy trăm, lúc này còn mang theo quân chính quy trong quân doanh của tòa thị chính.

Vệ binh hệ thống là một đám coi cái ác là kẻ thù, đối với tên coi mạng người là cỏ rác như Vương Vũ, thì nhất định phải nhanh chóng giết chết. Vương Vũ chạy phía trước, vệ binh đuổi phía sau, tựa như đang kéo xe lửa, đội ngũ càng lúc càng lớn khiến không ít người vây xem.

Nhưng mà những vệ binh hệ thống này đều là những tên đầu toàn cơ bắp, chỉ cần nhận thức đúng mục tiêu, vậy thì hoàn toàn không quan tâm tới mọi chướng ngại...

Cho nên nhóm đại quân vệ binh phía sau Vương Vũ xem người chơi thành Thiên Long như không khí, đến mức trên đường ngập tràn tiếng kêu than, khắp trời đất không còn một ngọn cỏ, làm cho chúng người chơi chạy tứ tán khắp nơi.

Nhìn thấy tiểu đệ của hệ thống hung hãn như thế, Vương Vũ đổ một thân mồ hôi lạnh. May lúc trước hắn có học khinh công, nếu không bản thân đã sớm bị đám phát rồ này phân thây rồi.

Mang theo mấy trăm tên vệ binh hệ thống, Vương Vũ chạy trên đường xuyên qua chợ trung tâm tới thẳng cửa nam. Lúc này người chơi đang thủ ở cửa nam đột nhiên nhìn thấy một người đang hùng hổ lao tới từ phía trước, phía sau còn mang theo ánh sáng trắng, trong lòng chỉ có kinh hãi.

"Cung thủ, đó là cái quỷ gì vậy?" Người dẫn đội ở cửa nam quát lên với đám Cung thủ.

Cung thủ vươn tay lên trán che nắng nhìn về phía trước, hoảng sợ nói: "Có một người chơi đang đi về phía chúng ta."

"À, Độc Cô lão đại nói rồi, một người cũng không buông tha, Tiễn trận chuẩn bị, giết hắn trong nháy mắt đi!" Tên dẫn đầu hạ lệnh.

Đám Cung thủ đều giương cung lắp tên nhắm bắn, đến khi thấy rõ người tới thì toàn bộ đều cảm thấy kinh hãi: "Đệt mợ, hắn còn dẫn theo người!"


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment