Trang 288# 2
Chương 577: Lôi Công Đáng phối hợp với Niệm Lưu Vân
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Tuy bên Đồng Tâm Minh nhân số nhiều hơn, lại chiếm tiên cơ, nhưng cũng không chịu nổi mưu kế của người Toàn Chân Giáo. Sau khi mất đi cơ hội duy nhất, người Đồng Tâm Minh trong nháy mắt bị người Toàn Chân Giáo áp chế, khó khăn lắm mới ra được một hai chiêu.
"Thế nào? Ta biết ngay tên cháu trai Thủy Hạ Khán Ngư kia không có tốt vậy mà." Sau khi đổi khách thành chủ, Vô Kỵ cười lạnh nói.
Dọc đường đi, người Toàn Chân Giáo nhìn thấy ngã tư đường vắng tanh, lập tức ý thức được sẽ có người đóng ở cảng. Nhưng dựa theo cách làm người của Thủy Hạ Khán Ngư, tuyệt đối sẽ không dễ dàng như vậy, chắc chắn sẽ phải mai phục một lớp. Cho nên trước lúc tới nơi, Vô Kỵ bảo Minh Đô đổi lại bộ trang phục Bách Hoa, còn tên mang vẻ mặt dại ra mặc trang phục Pháp sư trong đội ngũ kia, mới chính là Hoa Yêu...
Nhìn thấy Tiểu Hà đánh chiến thuật bất ngờ thất bại, Toàn Chân Giáo chiếm được thượng phong, Thủy Hạ Khán Ngư kinh hoảng, lớn tiếng kêu lên: "Lưu Vân, nhanh qua hỗ trợ đi."
"Đã biết!"
Niệm Lưu Vân nhận được lệnh, mở Băng Quyền ra, thả người muốn đánh về phía đám người Toàn Chân Giáo.
Đúng lúc này, Vương Vũ ở bên cạnh bất thình lình đập một gậy lên đùi Niệm Lưu Vân, trực tiếp cắt ngang kỹ năng của hắn ta.
"Chạy đi đâu, đối thủ của ngươi là ta!"
"Ngươi!" Niệm Lưu Vân vừa tức vừa vội, nhảy người lên, tay trái hiện lên hổ trảo, năm ngón tay phải khẽ nhếch, bổ một chưởng về phía Vương Vũ.
Thủy Hạ Khán Ngư cũng thật sự tức tới khó thở rồi. Công phu đấu tay của Niệm Lưu Vân kém Vương Vũ khá xa, thế mà bây giờ lại tay không đánh nhau với Vương Vũ, ngay cả kỹ năng cũng không dùng, làm vậy không phải là tự tìm ngược sao?
Vương Vũ không chút hoang mang, tùy tiện đã tiếp được công kích của Niệm Lưu Vân, thân thể chuyển qua bên cạnh. Niệm Lưu Vân vốn đang tấn công về phía trước, lúc này bị túm tới mất cân bằng, ngã sấp mặt xuống đất.
Vương Vũ nhấc chân chuẩn bị giết chết Niệm Lưu Vân, bên cạnh đột nhiên vang lên một tiếng "Tôn Tặc", Vương Vũ lần thứ ba bị túm tới...
"Đéo đỡ được!!!!" Vương Vũ bực bội.
Từng có câu nói, cao thủ sẽ không bao giờ bị đánh trúng hai lần bởi cùng một loại chiêu thức, nhưng chính hắn lại dính đòn ba lần liên tiếp bởi cùng một cái kỹ năng, thật sự là mất hết mặt mũi.
Nhưng không có cách nào cả, bởi Trào Phúng của Chiến sĩ khiên thuẫn là kỹ năng khống chế bằng âm thanh, không có đường đạn nên không thể né tránh... Người ta chỉ cần hô lên một tiếng mặc kệ ngươi có đáp lại hay không đều bị cưỡng chế kéo lại... Thiết lập này quả thực...
Cùng là người chơi cận chiến, ưu thế của Chiến sĩ khiên thuẫn lớn hơn Võ sư không phải chỉ một chút ít.
Chiêu thức của Võ sư thiên theo hướng nhẹ nhàng, nói tóm lại có chút giống với Thích khách, đều là nghề nghiệp tấn công cao máu thấp. Khác biệt duy nhất chính là Võ sư cho dù cộng nhanh nhẹn bao nhiêu cũng không đuổi kịp Thích khách, tấn công cũng không cao bằng Thích khách...
Chiến sĩ khiên thuẫn mang theo một thân trọng giáp, còn có tấm khiên bảo vệ, lượng máu cũng cao tới thần kỳ, mặc dù có chút cồng kềnh, nhưng có kỹ năng Trào Phúng, thì đối phó với nghề nghiệp loại hình nhanh nhẹn máu giấy vẫn tuyệt đối dễ dàng.
Vương Vũ bị Trào Phúng kéo lại, Lôi Công Đáng lập tức ném tấm khiên đánh Thuẫn Kích.
Một chiêu hiếm có, kiếm ăn khắp nơi, dám dùng một bộ liên kích liên tục ba lần đánh Vương Vũ, mà xác suất thành công còn cao như vậy, Lôi Công Đáng không hổ là cao thủ của cao thủ.
"Đùng!" Tấm khiên nện trúng Vương Vũ nổ tung thành một đống mảnh nhỏ.
"Đù!" Cảm giác mất mặt trong lòng Lôi Công Đáng không ít hơn Vương Vũ bao nhiêu. Trào Phúng xong dùng Thuẫn Kích mặc dù chỉ là một liên kích nhỏ của Chiến sĩ khiên thuẫn, nhưng lại là liên kích có xác suất thành công cao nhất trong hệ thống kỹ năng tấn công của Chiến sĩ khiên thuẫn.
Đám người chơi Chiến sĩ khiên thuẫn cho dù là chơi PVP hay PVE, cho dù là người mới hay cao thủ khi dùng liên kích này đều rất hiếm khi thao tác thất bại. Nhưng mà một chiêu thức đơn giản có xác suất thành công cực cao như vậy, Lôi Công Đáng thân là cao thủ đứng đầu trong đám Chiến sĩ khiên thuẫn, lại thất bại liên tục ba lần chỉ trong chốc lát...
Má nó, hàng này đúng là một tên khó chơi.
Lôi Công Đáng buồn bực thì buồn bực, nhưng thân là cao thủ, lúc này gã cũng không nhàn rỗi, thấy Vương Vũ biến mất, Lôi Công Đáng theo bản năng giơ tấm khiên lên bảo vệ đầu.
"Rầm!"
Một tiếng vang thật lớn, gần như cùng một lúc, một cước mang theo lôi quang của Vương Vũ đá xuống, đá thẳng lên tấm khiên.
Một cước này của Vương Vũ được hệ thống phán định cực cao, Lôi Công Đáng cũng không mở trạng thái đón đỡ... Sau khi bị đá, tấm khiên đập ngược lại va chạm với mũ giáp của Lôi Công Đáng, phát ra tiếng cọ xát chói tai.
- 274
Con số mất máu bay lên.
"Trời ạ!"
Vương Vũ và Lôi Công Đáng đồng thời cảm thán.
"Quả thật là một con rùa sắt, một cước vừa rồi thế mà vẫn không thể đạp chết gã!"
"Thật là một quái vật, một cước kia nếu không nhờ có tấm khiên ngăn cản, chắc chắn đã đạp chết ông đây rồi!"
Hai người đồng thời nghĩ.
Vương Vũ lắc lắc tay chân, ánh mắt suy tư, nhảy bước bướm, tìm cơ hội công kích.
Lôi Công Đáng đã được chứng kiến lực công kích của Vương Vũ, không dám chậm trễ, chỉ mong sao toàn thân có thể trốn phía sau tấm khiên, không dám để hở ra một góc nào, sợ bị một kích giết chết.
Đánh kiểu con rùa thế này là để phòng thủ rồi phản kích, tuy Lôi Công Đáng đánh đến uất ức, nhưng vẫn có thể nhẫn nhịn được, Vương Vũ không công kích vậy gã cứ phòng ngự không động đậy.
"Vù!" Trong lúc hai người đang giằng co, Niệm Lưu Vân lại đánh tới, lao thẳng về phía ngực Vương Vũ.
Vương Vũ thấy thế thì lùi về sau một bước, trong nháy mắt tránh khỏi công kích của Niệm Lưu Vân.
Niệm Lưu Vân rơi xuống đất, hai chân giẫm lên mặt đất vài cái, thét lên, thân hình một lần nữa lao tới, hai tay đánh ra liên trảo.
Niệm Lưu Vân cũng là người tập võ, góc độ công kích vừa xảo quyệt vừa tinh chuẩn, ra tay cũng nhanh. Hai tay cùng công kích như vậy Vương Vũ muốn né tránh hết là không thể nào, đành phải vươn hai tay ra gặp chiêu phá chiêu.
Ai ngờ lần này Niệm Lưu Vân lại thông minh ra, nhìn thấy Vương Vũ đánh trả, trên tay đánh ra kỹ năng Trảo Thủ, lập tức bắt được cổ tay Vương Vũ.
Vương Vũ lật nghiêng trên không trung với ý đồ hóa giải lực tay bị túm lấy, nhưng tay kia của Niệm Lưu Vân thế mà lại đuổi kịp, bắt được cánh tay Vương Vũ.
Bị hai tay Niệm Lưu Vân túm chặt, Vương Vũ chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh truyền tới, rốt cuộc không thể động đậy.
"Cơ hội tốt!"
Lôi Công Đáng đang núp một bên thấy Vương Vũ bị khống chế, trong mắt hiện lên một tia tinh quang, ôm tấm khiên xông về phía Vương Vũ.
Có Trảo Thủ mạnh mẽ của Niệm Lưu Vân, nếu Lôi Công Đáng còn sẩy tay, vậy thì quá không có thiên lý rồi... Vương Vũ bị Lôi Công Đáng đụng trúng lập tức bay ra ngoài, lượng máu thật vất vả mới hồi phục lên lại giảm tới đáy.
Nhìn thấy Vương Vũ bị đụng bay, hai đại cao thủ đồng thời thở dài một hơi nhẹ nhõm... Cũng may, hàng này không phải BOSS khó giải quyết.
Hai người này không lâu trước đó cũng là bá chủ tung hoành một phương, lúc này hai đối phó một chỉ mới đánh trúng một chiêu, thế mà đã lộ ra biểu cảm mừng rỡ như vậy, nếu là lúc trước có lẽ sẽ không ai trong hai người tin rằng sẽ có một ngày như vậy.
"Hai ta cùng tiến lên, ngươi bảo vệ ta cho tốt!"
"Ừ!" Lôi Công Đáng gật đầu, hai người một trước một sau truy đuổi lao về phía Vương Vũ.
Niệm Lưu Vân dẫn đầu vọt tới, Vương Vũ đạp xuống mặt đất trầm người xuống thủ thế, một tay túm chắc cổ áo Niệm Lưu Vân, một tay bắt lấy túi quần hắn ta, dưới chân khẽ chuyển, mượn lực tạo lực, ném Niệm Lưu Vân về lại đường cũ. Đồng thời Vương Vũ phi thân nhảy lên, muốn bồi thêm hai cước, nhưng Lôi Công Đáng đã giơ tấm khiên lên bảo vệ Niệm Lưu Vân. Vương Vũ đuổi theo trên không trung đánh lên tấm khiên của Lôi Công Đáng.
"Rầm rầm rầm!"
"Chu choa, không ngờ hai ngươi phối hợp cũng lợi hại phết!" Vương Vũ cười nói.