Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 576 - Chương 578: Ta Ra Tay Có Thể Sẽ Có Chút Quá Đáng

Trang 289# 1

 

 

 

Chương 578: Ta ra tay có thể sẽ có chút quá đáng
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"..."

Lôi Công Đáng và Niệm Lưu Vân nghe vậy, thì khuôn mặt già nua lập tức đỏ lên...

Bởi vì hai người không phải là loại nhân vật nhỏ bé không danh tiếng gì, một trong hai cho dù là ai khi bước ra ngoài đều là đại thần nổi tiếng. Nhưng khi đứng ở bến cảng này, lại suy đồi tới mức hai người đi đối phó một người, còn con mẹ nó chịu đủ loại nhục nhã...

Phải biết rằng, trước khi Vương Vũ đánh nhau với hai người họ, đã bị mấy trăm vệ binh hệ thống chém giết một lượt rồi, lượng máu chỉ còn lại số lẻ mà thôi. Cho dù như vậy, Vương Vũ vẫn có thể vững vàng áp chế hai người. Hiện tại, Vương Vũ đột nhiên nói lời này, thật sự khiến hai người cảm thấy bị châm chọc hơn là khen tặng.

Tất cả mọi người đều là cao thủ, nói lời như vậy thật sự là không chừa lại chút mặt mũi nào cả.

Kỳ thật, Vương Vũ nói ra những lời đó cũng không phải cố ý hay châm chọc Lôi Công Đáng và Niệm Lưu Vân.

Nghề nghiệp của hai người này đều thiên hướng khống chế cao, khá là khắc chế đối với Vương Vũ. Sở dĩ hai người bị Vương Vũ treo lên đánh, thứ nhất là bởi vì chênh lệch giữa cấp bậc và kỹ xảo, thứ hai chính là nghề nghiệp của hai người không đủ.

Lôi Công Đáng mang theo khiên lớn có phòng ngự cực kỳ cao, nhưng tấn công lại rất thấp, chỉ có thể đánh theo kiểu con rùa. Nói tóm lại là không thể vật lộn với Vương Vũ, nếu không nhờ một thân phòng ngự dày cục không thể nào xuống tay, thì gã đã sớm bị Vương Vũ đá chết.

Niệm Lưu Vân công kích đủ lớn, nhưng phòng ngự lại thấp, kỹ xảo cũng có chênh lệch rõ ràng với Vương Vũ. Thời điểm Vương Vũ chưa học khinh công, Niệm Lưu Vân còn có thể dựa vào ưu thế nghề nghiệp mà đối luyện với Vương Vũ trong chốc lát. Hiện tại Vương Vũ đã học được khinh công, tốc độ tăng thêm, Niệm Lưu Vân hoàn toàn không chống đỡ kịp.

Vương Vũ lại biết tính vô lại trong khi ra chiêu của Niệm Lưu Vân, cho nên mỗi lần ra tay đều là sát chiêu, Niệm Lưu Vân trên cơ bản là ngay cả nói cũng không thể nói rõ, đối mặt một giây đã bị giết chết...

Lúc này hai người liên thủ, tình huống mới hoàn toàn đổi mới.

PVE cao thủ không nên phối hợp với cao thủ, PVP thì hoàn toàn ngược lại, hai người cao thủ, nhất là loại cao thủ giống như Niệm Lưu Vân và Lôi Công Đáng, một công một thủ, vừa vặn bù trừ khuyết điểm cho nhau, sức chiến đấu đã không chỉ đơn giản như một cộng một bằng hai nữa.

Sau khi giao thủ với hai người, Vương Vũ cũng không tránh khỏi phải nghiêm túc.

Vương Vũ nói với hai người: "Các ngươi quá mạnh, đợi lát nữa ta ra tay có thể sẽ có chút quá đáng. Bỏ qua nha!"

"..." Niệm Lưu Vân không còn gì để nói.

Tính tình nóng nảy của Lôi Công Đáng bị Vương Vũ khinh bỉ vài lần, lập tức không chịu nổi, chỉ vào Vương Vũ quát: "Quân tử thà chết chứ không chịu nhục, muốn đánh thì đánh đi, nói nhảm gì nhiều vậy."

"Chuẩn! Riêng ta rất thích tính cách này của ngươi!" Vương Vũ mỉm cười, khom người giẫm đất xông về phía hai người.

"Lui về sau hai bước, nâng khiên Trào Phúng!" Trong nháy mắt Vương Vũ lao tới, Niệm Lưu Vân đồng thời ra lệnh cho Lôi Công Đáng.

Lôi Công Đáng không nói hai lời lui về phía sau, giơ tấm khiên lớn lên. Cùng lúc đó Vương Vũ đã đánh giết tới, một cước đạp ngay chính giữa tấm khiên, lực đánh cực lớn khiên cho toàn thân Lôi Công Đáng chấn động.

Vương Vũ còn chưa kịp thu chân, Lôi Công Đáng đã đánh ra một chiêu Trào Phúng, kéo Vương Vũ lại. Cùng lúc đó Niệm Lưu Vân ở phía sau khiên nhảy ra, vươn tay bắt được mắt cá chân Vương Vũ.

Bởi vì lần trước túm chân nhưng bị Vương Vũ dùng chân còn lại đạp một cước giết chết, nên lần này Niệm Lưu Vân dùng hình thức tấn công, túm chặt hai chân Vương Vũ. Nói thật, dùng võ thuật luyện ra để làm chiêu thức ôm đùi này, Niệm Lưu Vân cũng cảm thấy mất mặt.

Gần như trong cùng một lúc, tấm khiên của Lôi Công Đáng đập xuống.

Bị Niệm Lưu Vân ôm chặt, Vương Vũ cũng không ngồi không. Nhìn tấm khiên đang đập xuống, Vương Vũ khẽ cong lưng, một tay túm chắc tóc Niệm Lưu Vân, một tay khác túm lấy tai, sau đó dùng sức kéo Niệm Lưu Vân tới.

Niệm Lưu Vân không thể chống lại bị kéo về phía Vương Vũ, Lôi Công Đáng thu chiêu không kịp, Thuẫn Kích không chút sai lệch đập thẳng lên lưng Niệm Lưu Vân, đánh Niệm Lưu Vân vào trạng thái choáng.

Vương Vũ nhân cơ hội, muốn một cước đạp chết Niệm Lưu Vân, thì Lôi Công Đáng lại chạy tới đúng lúc, áp tấm khiên xuống như muốn chặt đứt cổ Vương Vũ.

Vương Vũ vội vàng dùng Lăn Mình ngay tại chỗ tránh thoát tấm khiên của Lôi Công Đáng, ngồi quỳ trên mặt đất. Lúc này, trạng thái choáng của Niệm Lưu Vân đã giải trừ, hắn ta cũng Lăn Mình co người, mở rộng hai tay, dùng chiêu Đại Bàng Tung Cánh cùng Ưng Đạp bay về phía Vương Vũ.

Vương Vũ vung hai tay lên, găng tay đổi thành trường côn, vừa mới dùng sức đẩy côn lên, Niệm Lưu Vân đã đặt mông ngồi trên đỉnh trường côn.

Nam nhân mà, nơi yếu ớt nhất đều ở vị trí dưới đó, ngoại trừ đũng quần còn có bông hoa cúc rực rỡ...

Vương Vũ thuận thế vung trường côn lên, đập Niệm Lưu Vân qua một bên.

"A!!!!"

Một tiếng thét như heo bị chọc tiết cắt ngang đường chân trời, Niệm Lưu Vân cứ vậy bổ nhào xuống đất bất tỉnh nhân sự... Trong trò chơi thì không có cảm giác đâu, đây là sợ tới mức bất tỉnh...

Cách đó không xa, Thủy Hạ Khán Ngư dẫn dắt người Đồng Tâm Minh và Vô Kỵ dẫn dắt người Toàn Chân Giáo nghe thấy tiếng thét quay đầu lại thấy hình ảnh đó, tất cả đều sợ tới ngây người...

Lôi Công Đáng càng thêm hoảng sợ, nước mắt nước mũi bắt đầu chảy ròng... Tấm khiên to lớn đứng sừng sững trước người, không dám để hở ra một chút xíu nào để Vương Vũ túm được, cho dù là mặt trước hay mặt sau.

Vương Vũ nhảy lên giữa không trung, sau đó đạp một cái, muốn bay vọt qua tấm khiên lớn, đá vào đầu Lôi Công Đáng.

Lôi Công Đáng cũng không dám để cho Vương Vũ bay tới, lúc Vương Vũ còn ở trước tấm khiên, Lôi Công Đáng đã thò đầu ra dùng kỹ năng Trào Phúng với Vương Vũ.

Một chiêu này có tên khoa học là "Ôm cây đợi thỏ", là một kỹ xảo có độ khó không cao đối với một Chiến sĩ khiên thuẫn, có thể hấp dẫn mục tiêu có độ cao hơn đỉnh đầu đến trước tấm khiên, sau đó bồi thêm Thuẫn Kích, kết quả tạo thành hiệu quả cưỡng chế di chuyển vị trí và khống chế choáng.

Nhưng Vương Vũ còn chưa tới, trường côn đã tới trước, Lôi Công Đáng vừa mới hô một câu "Tôn Tặc", trường côn của Vương Vũ đã cắm thẳng vào miệng Lôi Công Đáng, khiến gã thành thật ngậm miệng lại.

"Bố tổ sư!"

Lôi Công Đáng lập tức khóc ròng, gã cũng đã tận mắt nhìn thấy thanh trường côn kia từng xuyên qua thứ gì... Thế mà lúc này trường côn đó lại nhét vào trong miệng hắn.

Lôi Công Đáng thò đầu ra từ sau tấm khiên Trào Phúng Vương Vũ, ai ngờ trường côn Vương Vũ kẹt phía trên tấm khiên trùng hợp đã biến tấm khiên thành một điểm tựa.

Nguyên lý đòn bẩy vĩ đại nói cho chúng ta biết, gậy trong tay ai dài thì người đó có lực lớn. Vì vậy sau khi cắm trường côn vào miệng Lôi Công Đáng, Vương Vũ xông qua bên phải, trực tiếp nâng Lôi Công Đáng từ sau tấm khiên ra.

Mất đi tấm khiên, Lôi Công Đáng hoàn toàn biến thành rùa không mai, Vương Vũ phi thân lên, ba quyền hai cước đánh gã thành ánh sáng trắng.

Sau khi dọn dẹp hai người kia xong, Vương Vũ kéo trường côn đi giúp đám người Vô Kỵ.

Người Đồng Tâm Minh bên này đã bị hai người kia thu thập vô cùng tàn nhẫn, sĩ khí thấp tới cực điểm, khi nhìn thấy Vương Vũ phát rồ mang theo trường côn lao tới, cả đám đều sợ tới mức hồn phi phách tán, thậm chí quên cả chống cự, bị người Toàn Chân Giáo nhanh gọn lẹ giết sạch.

"Từ từ đã đừng ra tay vội, lưu Thủy Hạ Khán Ngư lại cho ta!" Vương Vũ vừa chạy vừa kêu lên.

Cuối cùng Vương Vũ vẫn chậm một bước, chờ tới khi hắn chạy đến chiến trường, Ký Ngạo đã vặn rơi đầu Thủy Hạ Khán Ngư.

"Chú Ngưu, chú vừa mới nói gì vậy?" Ký Ngạo buồn bực hỏi.

"Ách... Không có gì..." Vương Vũ nói.

"Uầy, ồ? Tiện nhân kia rơi đồ."Đúng lúc này, Ký Ngạo cúi đầu nhìn thấy một vật kim loại hình dạng bất quy tắc nằm dưới chân, sau đó kêu lớn lên.

"Đờ mờ, cái gì vậy cái gì vậy?" Mọi người sốt ruột gào rú hỏi.

Trong Trọng Sinh, tỷ lệ rơi trang bị khi người chơi PK cực kỳ thấp, cứ nhìn Thủy Hạ Khán Ngư bị Vương Vũ giết nhiều lần như vậy mà chưa rớt trang bị nào thì biết. Cho nên lần này Ký Ngạo giết ngươi lại rơi trang bị, coi như đã rửa sạch tiếng tay thối lúc trước.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment