Trang 340# 1
Chương 680: Cập nhật hoàn tất
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Trước mắt Vương Vũ vừa vặn thiếu một chỗ để rèn luyện thể năng, mặc dù câu lạc bộ thể dục không chuyên nghiệp như gia tộc của Vương Vũ, nhưng tốt xấu gì thì cũng có chỗ để luyện tập.
Đang ngủ gật, thì có người đưa gối cho, không lý nào lại từ chối.
Thấy Mục Tử Tiên nói như vậy, Vương Vũ ngượng ngùng nói: "Vậy tôi cũng không có khách khí nữa."
"Vậy, Mã Lỵ, cô ấy..." Lý Kiện đỏ mặt nhìn Mã Lỵ, hỏi Vương Vũ.
Từ giọng điệu nói chuyện của mấy người Mã Lỵ đối với Vương Vũ, Lý Kiện cũng biết mối quan hệ của Vương Vũ với mấy người các cô không tệ. Sở dĩ đưa thẻ hội viên, ngoại trừ có ý định lôi kéo Vương Vũ ra, Lý Kiện còn có ý muốn nhờ Vương Vũ giúp đỡ.
Vương Vũ cũng không phải là người ngu, tự nhiên biết được ý đồ của Lý Kiện, nhưng loại chuyện này, cha mẹ của Mã Lỵ cũng nói không được, một người ngoài như Vương Vũ nói thì có tác dụng gì.
"Chuyện này thì..." Vương Vũ gãi đầu một cái nói: "Chuyện theo đuổi con gái nhà người ta, tôi cảm thấy anh vẫn nên dựa vào bản thân mình thì hơn..."
“..." Lý Kiện sửng sốt một chút, nhìn Mục Tử Tiên một cái, sau đó lại hỏi Vương Vũ: "Đại ca có thể dạy tôi một chút không? Tôi chưa từng yêu đương với ai bao giờ.”
"À..." Vương Vũ sờ cằm suy nghĩ một lát, nói: "Dựa theo kinh nghiệm của tôi, thì chủ yếu là do tôi quá đẹp trai."
"A..." Lý Kiện lại nhìn Mục Tử Tiên.
“..." Mục Tử Tiên có cảm giác muốn sụp đổ, véo Vương Vũ một cái, nhỏ giọng nói: "Sao càng ngày anh càng không biết xấu hổ..."
Mã Lỵ cũng bị Vương Vũ chọc cho bật cười, xụ mặt nói với Lý Kiện: "Tôi thích người đàn ông vừa khiêm tốn lại vừa có chút men lì, anh không phù hợp với tôi, quá vật chất."
"Vừa khiêm tốn lại có chút men lì? Có phải là cô ấy đang nói đến anh." Mục Tử Tiên lại véo Vương Vũ mạnh hơn, trợn mắt nhìn Vương Vũ, nhỏ giọng hỏi.
"Á em nhẹ tay một chút... Có phải anh thích cô ấy đâu..." Vương Vũ ủy khuất nói.
"Như thế cũng không được!" Mục Tử Tiên véo Vương Vũ mạnh hơn, Vương Vũ không biết làm thế nào đành phải im lặng.
"Lỵ Lỵ, nghe ý em nói, em đã thích người khác?" Mục Tử Tiên cảnh giác hỏi.
"Vâng." Mã Lỵ mặt đỏ.
Lý Kiện nghe vậy, khó chịu hỏi: "Ai vậy?"
"Là bạn trong trò chơi, có nói anh cũng không biết đâu." Mã Lỵ liếc Lý Kiện một cái, nói.
Nghe Mã Lỵ nói như vậy, Mục Tử Tiên lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Thấy Lý Kiện trông mong nhìn mình, Vương Vũ vuốt vuốt đồng hồ đeo trên tay, hắn cũng bó tay, chuyện trong thực tế Vương Vũ còn chưa có tư cách để quản, thì sao có tư cách quản chuyện của Mã Lỵ ở trong trò chơi.
Mục Tử Tiên nói đùa: "Nếu người ta đã có người yêu, thì anh tìm một cô gái khác đi, anh xem, mấy cô gái ở đây ai ai cũng xinh đẹp hết mà?"
Mục Tử Tiên chỉ chỉ ba người Lý Tuyết...
"Chị Tiên, đừng có nói bậy bạ..." Ba người mặt đỏ bừng.
Lý Kiện nhìn Vương Vũ một lát, lại nhìn mấy cô gái một lúc, rồi thở dài khe khẽ.
Vốn dĩ chỉ là đi xem mặt, cũng không có tình cảm gì, cái gì mà vừa gặp đã yêu chủ yếu là lừa người mà thôi, nếu như hai bên đều là vì đối phó với cha mẹ mà đến, thì có dây dưa thêm nữa cũng chỉ càng lúng túng hơn.
Nghĩ tới đây, Lý Kiện nói: "Nếu đã như thế, tôi cũng không dây dưa nữa, nếu như đại ca có thời gian thì phải đến chỗ của tôi chơi đó."
"Nhất định sẽ đến." Vương Vũ nói.
"Vậy chúng tôi đi trước."
Nói xong, Lý Kiện bảo hai tên đàn em đỡ lấy Trương Thiến rời khỏi chỗ ngồi.
"Tên tiểu tử này cũng khá đấy." Nhìn thấy bóng lưng của mấy người Lý Kiện rời đi, Vương Vũ vuốt cằm nói.
"Xí!" Mã Lỵ khinh thường nói: "Mở mồm ra là bảo mình nhiều tiền, quá thô tục..."
Mục Tử Tiên nói: "Ngươi còn trẻ thì hiểu cái gì... Thật ra vật chất chính là cơ sở của tình yêu, vợ chồng nghèo khổ thì trăm chuyện khó khăn em có hiểu không?"
"Như vậy sao chị Tiên lại đi theo anh chủ nhà không có tiền?" Mã Lỵ hỏi ngược lại.
"Bọn chị có tình yêu chứ gì nữa, yêu nhau uống nước cũng no mà em có hiểu không?" Mục Tử Tiên cười nói, bà cô này làm cái gì cũng đúng.
"Nói chuyện của em đi, em thích ai vậy?" Ngay sau đó Mục Tử Tiên lại nói sang chuyện khác, giống như bà tám hỏi Mã Lỵ.
Mã Lỵ mặt đỏ bừng nói: "Xí, không nói cho các người biết đâu!"
Sau khi ăn cơm xong, mấy người lại tách nhau ra, hai vợ chồng Vương Vũ lại đi dạo bên ngoài đến hết ngày mới trở về nhà.
Ngày thứ hai hai vợ chồng vẫn tiếp tục lang thang khắp thế giới, phải đến buổi sáng ngày thứ ba, lúc này trò chơi mới cập nhật xong.
Trò chơi vừa cập nhật xong, Mục Tử Tiên đã lập tức tiến vào trò chơi, còn Vương Vũ lại giống như những ngày bình thường, không có nóng nảy không có vội vàng, mà bình tĩnh vào trang chủ của trò chơi đọc nội dung cập nhật.
Bình thường ít khi Mục Tử Tiên tập trung chơi trò chơi, sở dĩ hôm nay phải vội vàng như thế, là vì trò chơi vừa mới cập nhật. Cô cần nhanh chóng nắm giữ được phương hướng biến động giá cả của hàng hóa trong trò chơi.
Lần cập nhật này trò chơi thay đổi vô cùng lớn, đầu tiên là mở ra tư liệu hình ảnh của chủng tộc Atlanta.
Tộc Thần Ẩn Atlanta, đã từng là chủng tộc có khoa học kỹ thuật cùng ma pháp huy hoàng nhất. Bởi vì nghiên cứu pháp thuật cấm kỵ, cho nên bị Thần vứt bỏ, thậm chí gặp phải sự thanh tẩy của Thần. Đại tiên tri Regis dùng cấm thuật cấp Thần phong ấn tộc Atlanta, vạn năm sau phong ấn bị giải trừ, tộc Atlanta lại tái hiện trên đại lục.
Bối cảnh câu chuyện của tộc Atlanta cũng khá tương tự với những gì Vương Vũ biết, đương nhiên là những thông tin cặn kẽ thì còn cần phải tìm hiểu thêm.
Trước mắt Vương Vũ biết, bởi vì tộc Atlanta đã bị Thần vứt bỏ, cho nên thuộc trận doanh Hắc Ám, có thiên phú chủng tộc là sở trường khoa học kỹ thuật, còn có nghề nghiệp đặc thù của chủng tộc Atlanta là Công trình học, đại khái mà nói thì đây là một chủng tộc rất thú vị.
Nội dung chủ yếu chính là mở ra mùa thi đấu thứ nhất của Trọng Sinh, khi chơi trò chơi, Vương Vũ rất ít khi đi đánh Đấu Trường, cho nên cũng không có biết mùa thi đấu là cái gì. Thế nhưng đối với toàn bộ chiến đội cùng với tuyển thủ chuyên nghiệp mà nói, thì mùa thi đấu là thứ quan trọng nhất.
Bây giờ thể thao điện tử là một trong những môn thể thao có cạnh tranh vô cùng khốc liệt, số lượng tuyển thủ chuyên nghiệp nhiều như cá diếc sang sông. Nhưng cũng chỉ có những chiến đội vượt qua Long Môn, thì mới có thể đạt được số tiền thưởng khổng lồ cùng với sự ủng hộ tài chính từ các tập đoàn.
Hơn nữa Trọng Sinh là một trò chơi giống với thực tế, lật đổ toàn bộ khuôn mẫu thao tác trước đây. Cho nên đối với các chiến đội dân dã mà nói, cơ hội có lẽ sẽ lớn hơn một chút, điều này cũng có nghĩa là mùa thi đấu thứ nhất sẽ có một phen tranh chấp kịch liệt.
Hạng mục cập nhật cuối cùng cũng không có ý nghĩ gì cả, đó chính là Trọng Sinh chính thức mở rộng phạm vi ra toàn cầu.
Là một trò chơi kiểu mới, thì thịnh hành toàn cầu cũng là điều tất yếu, thế nhưng đối với Vương Vũ mà nói, thì phạm vi toàn cầu hay chỉ có phạm vi trong nước thì cũng chả khác gì nhau. Dù sao thì giữa các sever không có sự liên thông với nhau, cho nên cũng chả khác gì các khu vực tự mở trò chơi, công ty Long Đằng cũng sẽ không lấy tiền đó chia cho người chơi.
Lúc Vương Vũ xuất hiện ở bến tàu, thì đám người Vô Kỵ cũng đã online chờ ở đó rồi, cả đám hình như đang nhắc đến những thứ liên quan lần cập nhật này.
"Lão Ngưu, ngươi tới rồi, lần này ngươi lời to..." Thấy Vương Vũ online, Minh Đô chào hỏi.
"Lời to cái gì?" Nghe vậy đầu óc Vương Vũ có chút mơ hồ, hệ thống cập nhật cũng không có nói mình có ưu đãi gì.
"Hình ảnh tài liệu mới." Minh Đô kích động nói: "Hình ảnh tài liệu mới về Atlanta là chúng ta mở ra."
Vương Vũ nói: "Đó là nhiệm vụ của ngươi, có lời to thì cũng là ngươi kiếm lời, chứ liên quan gì đến ta?"
"Nhưng không phải Vinh Quang Của Atlanta đang ở trong tay ngươi hay sao?" Minh Đô hâm mộ nói.